116
LỜI GIẢI CỦA RẮN CHÍN ĐẦU
_Cảm ơn hai ĐẦU TỘC đã có ý hợp tác với tôi. Bây giờ hai ông bà hãy nhòm vào đây.
CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ BA ở RẮN CHÍN ĐẦU nói với CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ NĂM và CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ SÁU trong bộ lạc này rồi ngồi xổm xuống bên cái xác cháy đen. Trong khi hai người kia cũng nghe theo mà cúi người theo thì CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ BA ở RẮN CHÍN ĐẦU đã chỉ vào hình xăm vẫn còn hiện ra lờ mờ trên ngực xác chết. Nét mặt của hai ông bà kia nhíu lại vì xem xét. Ngay sau đó họ ngưởng đầu lên và CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ NĂM ở RẮN CHÍN ĐẦU với nét mặt và giọng nói chắc chắn.
_Đây là hình xăm mà...Cái xác này dù bị xét đánh tới nỗi cháy đen, co rút, khô quắt nhưng mấy hình xăm kiểu này đương nhiên vẫn còn. Và với hiểu biết của chúng ta thì vẫn có thể nhận ra được. Nó...là hình xăm của BỘ LẠC TRÂU VÀNG.
_CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ NĂM đã nói rồi đấy. Không phải ta áp đặt đâu nhé. Rõ ràng đây là người TRÂU VÀNG...Nhưng cái này ở đây ai chẳng biế . Ông đang trêu ngươi bọn này hử.
CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ SÁU ở RẮN CHÍN ĐẦU gật đầu đồng tình rồi nói tiếp. Nhưng rồi nét mặt ông ta bỗng trở lên tức tối,giọng nói đang quát thẳng vào mặt CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ BA ở RẮN CHÍN ĐẦU. Vào lúc này CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ BA ở RẮN CHÍN ĐẦU vẫn giữ nét mặt nghiêm nghị,chầm chậm cất giọng nặng nề.
_Vào lúc này tôi mong hai ông bà bỏ hình xăm đó qua một bên.
_Ông đùa bọn tôi ! Cái xác này có gì mà xem nữa đây chứ hử ! _ CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ SÁU ở RẮN CHÍN ĐẦU cáu giận lên tiếng.
_ Cái ông muốn nói là gì tôi đây không hiểu ? _ CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ NĂM ở RẮN CHÍN ĐẦU buồn bực cất giọng.
_Là những vết sẹo .
CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ BA ở RẮN CHÍN ĐẦU nói với giọng nặng nề như cũ trong khi nhìn vào xác chết nằm trên cáng. Và ông ta không hề nhìn vào CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ NĂM và CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ SÁU trong bộ lạc này. Nghe xong những lời này CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ NĂM ở RẮN CHÍN ĐẦU thêm một lần nữa cúi xuống nhìn khắp lượt cái xác. CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ SÁU ở RẮN CHÍN ĐẦU với nét mặt nhăn lại đầy vẻ khó chịu sau đó cũng ậm ừ mà nhìn xuống theo.
_Rồi. Ba người chúng ta đã nhìn rất kĩ. Cho đến cùng thì đây vẫn chỉ là một xác chết đen đúa, co quắt. _ CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ NĂM ở RẮN CHÍN ĐẦU cất giọng hiền hòa hơn.
_Đúng chẳng có gì khác . _ CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ SÁU ở RẮN CHÍN ĐẦU lại cáu giận .
_Đúng nhưng xin hỏi hai ông thấy vết sẹo này thế nào ? _ CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ BA ở RẮN CHÍN ĐẦU vẫn bình tĩnh mà cất giọng trầm trầm.
_Sao đây ? Thì cũng chỉ là vết sẹo vừa rộng vừa sâu và có đã từ lâu rồi chứ không phải vừa mới bị. Thôi xem quá đủ rồi. Ta về chỗ đây.
CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ SÁU ở RẮN CHÍN ĐẦU dấm dẳng nói rồi định xoay bước thì phải dừng lại khi nghe lời nói của CHÚA TỂ bên ĐẦU TỘC THỨ NĂM ở RẮN CHÍN ĐẦU.
_Đó là thứ mà ông muốn chỉ ra. Vết sẹo đã có từ lâu này đây nói lên điều gì về đám người này sao ?
_Đúng rồi. Chính nó. Và tôi biết rằng không riêng gì trên xác của người này. Có hơn chục cái xác có những vết sẹo theo đúng một kiểu như thế. HỘI ĐỒNG BỘ LẠC có thể cho người ra ngoài xem sẽ thấy đúng như vậy.
CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ BA nói và ngay tức khắc CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ SÁU ở RẮN CHÍN ĐẦU rống lên.
_Đã nói là không sẹo siếc gì rồi nữa mà. Nhưng mà, hựm đã...
CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ SÁU ở RẮN CHÍN ĐẦU sau khi rống lên cho thỏa thì lại sững người ra ngẫm nghĩ rồi với nét mặt đã hiểu rõ mọi chuyện mà bắt đầu nói bằng giọng phấn khích.
_Thật có đến gần một nửa cơ à. Nếu vậy thì không đơn giản...Có khi nào mấy vết sẹo đó là để xóa đi dấu vết gì đó. Kiểu như hình xăm không ?
_Ông nghĩ có thể không ? _ CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ BA ở RẮN CHÍN ĐẦU hỏi lại.
_Không chỉ là có thể. Phải là chắn chắn. Nhưng điều không biết chính là hình xăm đó như thế nào nhỉ ? Mà bọn này phải xóa đi. _ CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ SÁU ở RẮN CHÍN ĐẦU chuyển sang cái vẻ ngẫm nghĩ rất hăng.
_Đây là gì e rằng chúng ta đây không thể biết được. _ CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ BA lẳng lặng lên tiếng.
_Nhưng rõ ràng bọn người kia không muốn cho kẻ khác thấy nó. Trong khi hình xăm của BỘ LẠC TRÂU VÀNG lại còn nguyên. Cái này...kiểu như đám ấy muốn kẻ khác nghĩ chúng là người của TRÂU VÀNG. Nhưng mấy cái hình xăm kia sẽ khiến kẻ khác ngờ vực nên mới xóa đi. Ôí ồi, lẽ nào đám này không phải là người của TRÂU VÀNG.
CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ SÁU ở RẮN CHÍN ĐẦU sau khi đăm chiêu suy nghĩ thì kiểu là hiểu ra mà la ầm lên với một vẻ mặt đầy hứng trí. Vậy nhưng lời nói ra càng nhiều thì nét mặt ông ta càng chuyển dần sang cái vẻ choáng váng. Ông ta trừng mắt nhìn CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ BA và CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ NĂM ở trong bộ lạc này. Và trong khi CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ BA ở RẮN CHÍN ĐẦU tỏ ra bình tĩnh như biết trước sẽ như vậy thì CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ NĂM ở RẮN CHÍN ĐẦU cũng hiện lên vẻ mặt sửng sốt. Bà ấy đi ngay về chỗ ÔN NẶC và dừng lại với một nét mặt nghiêm trọng.
_Vậy là theo như suy xét của CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ SÁU ở RẮN CHÍN ĐẦU. Thì rõ ràng những kẻ quái lạ đã chết kia đang che dấu đi một phần sự thật về nguồn cội thật sự của mình. Nếu vậy thì chúng ta hoàn toàn có thể ngi ngờ rằng những kẻ quái lạ ấy đã làm thế nào đó mà...Những kẻ này đã trà trộn vào trong đoàn đưa dâu của MỴ NƯA MI NA được HỘI ĐỒNG BỘ LẠC của TRÂU VÀNG cử sang RẮN CHÍN ĐẦU này. Đám người quái lạ này có lẽ muốn gây chuyện rồi đổ tội nên HỘI ĐỒNG BỘ LẠC của TRÂU VÀNG.
_Ơ ta...Mà kể ra bà nói cũng có lí đấy .
Khi nghe những lời của CHÚA TỂ bên ĐẦU TỘC THỨ NĂM thì CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ SÁU ở RẮN CHÍN ĐẦU lần nữa đờ người ra suy nghĩ rồi quát lớn. Trong lúc này các ĐẦU TỘC ở RẮN CHÍN ĐẦU khác đều chăm chú nghe và nhìn về phía CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ SÁU trong bộ lạc này. Đến lúc này ông ta cũng không biết nói gì khác nữa mà nhìn sang CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ BA ở RẮN CHÍN ĐẦU. Còn CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ BA ở RẮN CHÍN ĐẦU đã lấy từ trong ngực ra một miếng gỗ nhỏ và đâm thẳng vào ngực trái của xác chết.
_Ông làm cái gì vậy?_CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ SÁU ở RẮN CHÍN ĐẦU trừng mắt nhìn và lại rống lên đầy sửng sốt.
_Tôi biết rằng không nên làm vậy với người đã chết, cho dù là kẻ xấu thì khi chết đi vẫn không nên bị hành hạ...Tuy thế lần này tôi không còn cách khác. Mà ông có thấy điều tôi đang thấy chứ ? _ CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ BA ở RẮN CHÍN ĐẦU với nét mặt và giọng nói hiện rõ nỗi niềm áy náy.
_Ông lại cho tôi xem gì nữa đây ? Muốn tôi tìm ra cái gì hay là tưởng là mình nghĩ ra cái gì hử ?
CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ SÁU ở RẮN CHÍN ĐẦU có vẻ khó chịu mà hỏi vặn lại nhưng cuối cùng vẫn nhìn vào mảnh gỗ. Và ông ta lại trừng mắt lên rồi lúng túng mà nói với giọng sửng sốt.
_Ơ này. Gỗ chuyển màu thành màu đen này. Mà chuyện này thì ta chẳng hiểu gì đâu đấy.
_Tôi chỉ cần CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ SÁU đây thấy rõ là gỗ đã chuyển màu.
CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ BA ở RẮN CHÍN ĐẦU nói xong liền đi về phía ÔN NẶC mà dừng lại cạnh CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ NĂM ở trong bộ lạc rồi kính cẩn lên tiếng.
_CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ SÁU đã chính mắt trông thấy mảnh gỗ đổi màu. Bây giờ đây tôi xin trình nó lên ĐỀN THÁP TỐI CAO. Thưa ĐẤNG THIÊNG NA NI cùng hai CHỦ TẾ ở đây, ắt hẳn ba vị hiểu đây là gì.
_Thưa ĐẤNG THIÊNG NA NI và CHỦ TẾ ĐỨNG ĐẦU, xin cho phép CAY A.
MO LỬA của ở RẮN CHÍN ĐẦU cúi đầu thưa bày với ĐẤNG THIÊNG NA NI cùng MO ĐẤT của bộ lạc. Và khi MO ĐẤT của RẮN CHÍN ĐẦU kính cẩn nhìn vào A RA để dò ý tứ của nàng thì nhận được một cái chấp mắt bình thản tỏ ý ưng thuận. Lúc đó MO ĐẤT của ở RẮN CHÍN ĐẦU mỉm cười đầy trang trọng mà nói.
_ĐẤNG THIÊNG NA NI đã cho phép rồi thì MO LỬA hãy mau giúp CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ BA.
CAY A vừa cúi mình đáp lại hai BỀ TRÊN ở ĐỀN THÁP TỐI CAO của nàng ta. Rồi với những bước đi uyển chuyển mà nàng ta đến bên CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ BA trong bộ lạc và đón nhận mảnh gỗ từ tay của ông. Nhìn thoáng qua nó rồi nàng ta mỉm cười điệu đà sau đó cất lên một giọng cao vút.
_Vâng, MO LỬA CAY A sẽ gắng hết sức. Xin CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ BA cho ta được tận tay cầm mảnh gỗ đó. Xem nào. Hẳn rồi. Đây là mảnh gỗ được làm phép để trở thành vật giúp nhận ra BÙA NGẢI ĐEN TỐI.
_Vậy là MO LỬA xác nhận mảnh gỗ này đúng là có thể tìm ra BÙA NGẢI ĐEN TỐI._ CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ BA ở RẮN CHÍN ĐẦU gật đầu và nghiêm giọng.
_Đúng rồi. Mà tôi xin nói rõ hơn với ông rằng mảnh gỗ này đã phát hiện ra thứ BÙA NGẢI được luyện thành bởi thứ PHÉP CHÚ cực kì đen tối. Nhưng mà CHÚA TỂ của ĐẦU TỂ THỨ BA. Chuyện này dẫu không có miếng gỗ, lẽ nào...ông nghĩ rằng ĐỀN THÁP TỐI CAO không nhận ra hay sao?
CAY A vẫn cười điệu đà mà cất giọng cao vút đáp lời CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ BA ở RẮN CHÍN ĐẦU. Càng nói mà nét mặt nàng ta càng toát ra vẻ kiêu kì và diễu cợt. CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ BA trong bộ lạc này ấy vậy không hề tỏ ra khó chịu vẫn gật đầu mà nghiêm giọng đáp lại.
_Tôi biết ĐỀN THÁP TỐI CAO của RẮN CHÍN ĐẦU này hẳn đã biết, thậm trí không cần phải dùng đến đồ thử như người thường chúng tôi. Âý vậy thì xin ĐỀN THÁP TỐI CAO cho người thường chúng tôi được hay là liệu bên TRÂU VÀNG có thể dùng loại BÙA NGẢI cùng PHÉP CHÚ phép đen tối thế này không ?
_Chuyện này thì.. khó nói lắm à. ĐỀN THÁP TỐI CAO ở RẮN CHÍN ĐẦU đâu thể nắm rõ mọi việc của ĐỀN THỜ ĐỨNG ĐẦU ở TRÂU VÀNG chứ.
MO LỬA mỉm cười kiêu kì mà đáp. Thấy vậy MO ĐẤT đang đứng hầu bên A RA liền trừng mắt nhìn CAY A và quát lớn.
_MO LỬA thật là đã ...
Ngay sau đó MO ĐẤT của RẮN CHÍN ĐẦU liền đi thẳng tới bên cạnh MO LỬA của nộ lạc này. Trong khi MO LỬA ở RẮN CHÍN ĐẦU tỏ ra biết lỗi mà im lặng lùi ra đững sau lưng MO ĐẤT của bộ lạc thì bà ấy đã thu lại vẻ giận dữ chuyển sang một vẻ trang trọng mà nói.
_Xin mọi người ở đây bỏ qua cho. Nàng ta ắt là vẫn còn tức giận vì những khó khăn mà đám người quái lạ kia gây ra cho ĐỀN THÁP TỐI CAO của chúng tôi đây. Còn về ý hỏi của CHÚA TỂ bên ĐẦU TỘC THỨ BA thì MO ĐẤT này xin đáp thay. Âý là ĐỀN THÁP TỐI CAO ở RẮN CHÍN ĐẦU tin rằng ĐỀN THỜ ĐỨNG ĐẦU ở TRÂU VÀNG không khi nào lại tu luyện THUẬT PHÉP ĐEN TỐI.
_Bà chắc chắn vậy sao ? Có khi là muốn dành chiến thắng bằng được nên TRÂU VÀNG mới để ĐỀN THỜ ĐỨNG ĐẦU của họ làm thế . _ CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ MỘT ở RẮN CHÍN ĐẦU lên tiếng.
_Đúng rồi, có thể lắm chứ. Nếu không thì họ cố ý làm vậy để chúng ta rối lên đoán lung tung. Vụ hình xăm rồi vết sẹo đó, gì mà thấy đau hết đầu. _ CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ BỐN ở RẮN CHÍN ĐẦU hùa theo.
_Tôi nói rồi, không thể có. Bởi vì hết thảy các MO, THEM được công nhận bởi các BỘ LẠC, THỊ TỘC ở trên mảnh đất này. Chúng tôi đều là những MO, THEN tu tập PHÉP THIÊNG đúng đắn. Dù là ĐỀN THÁP TỐI CAO của RẮN CHÍN ĐẦU hay ĐỀN THỜ ĐỨNG ĐẦU của TRÂU VÀNG đều chắc chắn không thể nào đụng tới THUẬT PHÉP ĐEN TỐI được.
MO ĐẤT của RẮN CHÍN ĐẦU với nét mặt và giọng nói đều trở lên đanh cứng. HỘI ĐỒNG BỘ LẠC ở RẮN CHÍN ĐẦU thấy vậy liền đờ mặt ra trong một thoáng trước thái độ hiếm có này của MO ĐẤT của bộ lạc này. Và sau đó họ bắt đầu nhao nhao lên bàn tán.
_Vậy thì bọn quái lạ ấy nhận được sự trợ giúp từ đâu chứ nhỉ ?
_Này có khi nào ...
_Ý ông là gì, sao không nói tiếp luôn đi ?
_Cái bà này đừng ép tôi thế chứ ...
Tiếng bàn tán rất nhanh đã biến mất khi người của HỘI ĐỒNG BỘ LẠC ở RẮN CHÍN ĐẦU gồm CHÚA TỂ của các ĐẦU TỘC nhìn từ hai CHỦ TẾ sang tới ĐẤNG THIÊNG NA NI của họ. Vào lúc này đây,A RA trong bộ đồ bằng lụa đen vẫn giữ nguyên một dáng ngồi thẳng lưng,tay trái đặt trên đệm cao,tay phải để tự nhiên trên đầu gối. Khuôn mặt với ánh mắt của nàng vẫn một vẻ bình thản mà nhìn ra phía trước,bao quát trọn vẹn gian phòng.
Qủa thật CHÚA TỂ của các ĐẦU TỘC trong HỘI ĐỒNG BỘ LẠC của RẮN CHÍN ĐẦU tuy làm ầm ĩ suốt từ khi cuộc họp bắt đầu nhưng đó là bởi đã được CHÚA TỂ TỐI CAO và ĐẤNG THIÊNG NA NI của họ cho phép làm thế. Và đám này trong khi làm ầm ĩ nhiều lúc tưởng chẳng còn biết kiêng rè cái gì. Nhưng thật ra họ đã luôn cố tránh việc nhìn về phía những người của ĐỀN THÁP TỐI CAO của bộ lạc mà đúng hơn là nhìn tới A RA. Một phần bởi như thế không phải phép mà phần lớn hơn là họ sợ phải nhận lấy ánh nhìn bình thản mà cảm thấy như bị soi rọi hết mọi thứ trong lòng mình từ phía nàng.
Và lúc này đây bởi đám người của HỘI ĐỒNG BỘ LẠC ở RẮN CHÍN ĐẦU đã nhỡ mà nhìn vào đôi mắt ĐẤNG THIÊNG NA NI của họ. Và cái giác khiến họ lo sợ hãi đã ập đến và mọi suy nghĩ của họ đột nhiên bay mất. Họ chỉ còn biết cúi đầu im lặng,chật vật vượt qua nỗi lo sợ này. Có thể nói hầu như hết thảy mọi người đều sẽ có chung một tình cảnh như thế. Và nếu có kẻ nào không bị vây hãm trong tình cảnh ấy thì đó chỉ có thể là một số rất ít ỏi. Chính vào lúc này một người như thế đã vang lên tiếng nói của mình.
_Sao thế, mấy ông già, bà già này. Đang ồn ào lắm cơ mà, tự dưng mấy người im bặt. Còn cái gì nhỉ...? À đúng rồi ... là kẻ nào với PHÉP CHÚ ĐEN TỐI đã trợ giúp cho đám kia. Ý mấy người định nói có phải là cái hội MO, THEM xấu xa đã từ bỏ giới MO, THEM chân chính mà đi thờ phụng cái gì mà...không nhỉ ?
HỘI ĐỒNG BỘ LẠC đã sực tỉnh bởi giọng điệu cười cợt đầy phóng túng của ÔN NẶC thì họ mới thoát khỏi ảnh hưởng của A RA. Và đám người này đã hướng về CHÚA TỂ TỐI CAO của họ thì thấy chàng ta ngồi giậy từ lúc nào, nhếnh môi cười rồi nói vậy. Nhưng đến khi HỘI ĐỒNG BỘ LẠC nghe hết những lời của ÔN NẶC thì mặt mũi đám này đều hiện lên cái vẻ khiếp sợ. ÔN NẶC thấy vậy thì dướn người về phía A RA mà nói với chị ruột.
_Phải vậy rồi. Chỉ có vậy thì mới khiến chị có thể cảm nhận được mà đoán không ra được về chuyện xảy ra hồi sáng, đúng vậy không bà chị A RA yêu quý của ta ?
_Đúng vậy , em trai ÔN NẶC yêu quý của ta . Mà cậu khiến ta có phần không ngờ tới đấy . Sao cậu lại biết được , đã từ lúc nào có hứng thú tìm hiểu về những điều xa xưa đến vậy ?
A RA nghe những lời của ÔN NẶC thì hướng về em trai mà nhẹ gật đầu rồi cất giọng nhàn nhạt. ÔN NẶC bỗng phá lên cười mà đáp lại chị ruột.
_Hứng thú tìm hiểu gì chứ. Là tự dưng nhớ ra đã nghe mấy cái chuyện như vậy ở đâu đó mà nói bừa. Thế mà được chị khen, ta đang chán mà lại thấy vui vẻ lên nhiều đấy.
_CHÚA TỂ TỐI CAO ÔN NẶC thấy vui ? Xem ra NGÀI thật sự không biết. Ngài hãy nhìn vào nỗi hoang man hiện nên trong mắt HỘI ĐỒNG BỘ LẠC của RẮN CHÍN ĐẦU này. Cái tên mà NGÀI thiếu chút nữa đã nói ra chính là nỗi ám ảnh của mảnh đất này từ ngàn xưa. RẮN CHÍN ĐẦU, TRÂU VÀNG hay bên nào khác đi nữa đều không muốn nghĩ đến. Nhưng cuộc trao đổi trước đây giữa MO ĐẤT của RẮN CHÍN ĐẦU và MO LỬA của TRÂU VÀNG đã nhắc đến vài chuyện. Rồi buổi lễ hôm nay. E là không chỉ ĐỀN THÁP TỐI CAO bên RẮN CHÍN ĐẦU chúng ta mà ĐỀN THỜ ĐỨNG ĐẦU bên TRÂU VÀNG cũng sẽ phải có chung suy nghĩ đáng ngại đó.
A RA hơi nhướn mày nhìn ÔN NẶC mà cất giọng nhàn nhạt như cũ nhưng cũng đủ để xung quanh thấy lần tỏ ra không lấy làm vừa ý hiếm hoi của nàng. Điều này khiến ÔN NẶC cũng phải ỉu xìu đi mà gắng cười và nói.
_Ôi sao chị lại. Đám kia với THUẬT PHÉP ĐEN TỐI gì gì đó cuối cùng há chẳng phải chị đều đã dễ dàng dẹp yên hay sao, hỡi ĐẤNG THIÊNG NA NI A RA cao quý tót vời của RẮN CHÍN ĐẦU ?
_Đúng. Ta đã dẹp yên chúng...nhưng không hề dễ dàng. Trái lại. Ta đã phải nhờ đến sức mạnh thiêng liêng của MẸ RẮN CHÍN ĐẦU cùng hết thảy các ĐẦU TỘC riêng lẻ của BỘ LẠC mới tạo ra được TRẬN PHÉP kia. Ta thật sự...không thể chắc chắn nếu lần sau, một khi gặp phải thứ sức mạnh của THUẬT PHÉP ĐEN TỐI ở mức cao hơn thì có thể chiến thẳng hay không. Tuy rằng để tạo ra nguồn SỨC MẠNH PHÉP THUẬT ĐEN TỐI như thế thêm một lần nữa cũng là điều không dễ dàng gì...Có lẽ sắp tới ĐỀN THÁP TỐI CAO bên RẮN CHÍN ĐẦU và ĐỀN THỜ ĐỨNG ĐẦU bên TRÂU VÀNG sẽ phải có thêm những cuộc bàn bạc về chuyện này.
A RA lạnh nhạt nói với một nhịp lắc đầu và dần dần giọng nói dường như toát ra cảm giác mệt mỏi. ÔN NẶC và hết thảy những kẻ đang có mặt dù muốn dù không đều hướng về A RA và họ cứ thế mà hiện ra cái vẻ lo lắng đầy mặt. Điều này là hẳn nhiên bởi họ đâu có thể ngờ được A RA lại có thể có một thái độ như vậy. Nếu thế thì họ chỉ còn biết rằng đây là một tình cảnh hết sức khó khăn. Và ÔN NẶC cười cười mà nói với giọng đã trở nên chín chắn kèm theo một dáng vẻ oai vệ.
_Thôi được rồi. Chị đã có lời cảnh báo như vậy thì chúng ta chỉ biết thế. Còn về chuyện xảy ra trong buổi lễ. Thì theo những gì mà HỘI ĐỒNG BỘ LẠC đã bàn bạc, xem xét và nhận định của ĐỀN THÁP TỐI CAO. Nghe xong thì không thể đổ cho TRÂU VÀNG được rồi. Vậy thì sẽ không có trừng phạt, bắt tội gì với TRÂU VÀNG. Ta nói đúng chứ.
A RA nghe ÔN NẶC nói rồi nhẹ gật đầu,khóe môi hơi cong lên với ý cười như có như không vậy cũng đủ để cho thấy sự hài lòng của nàng dành cho em trai. Nhưng sau đó khi cất lên một giọng nói toát ra vẻ mệt mỏi rõ rệt thì cùng lúc hai mắt nàng khép lại mất một lúc lâu mới từ từ mở ra.
_Cậu nói vậy là đúng. Ta cũng chỉ có thể cho rằng như vậy. Thôi lúc này cũng đã muộn rồi, ta vì làm phép bày trận mà không tránh khỏi tốn sức. Đã đến lúc ta cùng người của mình trở về ĐỀN THÁP TỐI CAO rồi.
_Vậy sao, để ta tiễn chị một đoạn nhé. Ta cũng muốn ngủ lắm rồi đây. Mọi việc còn lại thì HỘI ĐỒNG BỘ LẠC tính xong được thì tính, không thì để tới mai. Các người trông cũng oải lắm rồi đấy.
ÔN NẶC gật gật đầu,nhếnh miệng cười nói hưởng ứng với A RA tiếp đó quay ra trừng mắt với HỘI ĐỒNG BỘ LẠC ở RẮN CHÍN ĐẦU. Vào lúc này khi đám người ấy cố nghe cho hiểu ý ÔN NẶC rồi quay ra nhìn nhau. Trong lúc này chàng ta đã đứng lên bước tới bên sập của A RA và chìa tay ra đợi chị ruột đáp lại. A RA cũng tỏ ra khá thoải mái,đặt bàn tay mình lên tay em trai và đứng giậy. Nhìn cảnh này những kẻ hãy còn đang ngồi trên thảm ở trong gian phòng này đều biết ý mà đứng giậy theo. Rồi thì trong màn cúi đầu đầy cung kính của hết thảy mọi người mà ÔN NẶC với A RA cùng nhau sánh bước dời khỏi.
Không còn ÔN NẶC và A RA ở đây khiến HỘI ĐỒNG BỘ LẠC của RẮN CHÍN ĐẦU thấy như nhẹ hẳn người và dướn thẳng lưng. Suốt từ ban nãy cho tới vừa rồi hầu hết trong số họ đã cúi đầu gần như phải nín thở mà nghe cuộc trò chuyện qua lại giữa hai BỀ TRÊN. Rồi đám người này cũng ngồi xuống mà vặn vẹo mình cho thoải mái. Họ cũng thấy phải nhanh chóng quay lại làm cho xong công việc. Và những tiếng nói bắt đầu vang lên.
_Rồi. Bây giờ đây coi như xong rồi. Mấy ĐẦU TỘC BA, NĂM, SÁU ở trong HỘI ĐỒNG BỘ LẠC đã giúp chúng ta nhìn thấy vấn đề rồi. _ CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ MỘT ở RẮN CHÍN ĐẦU lên tiếng.
_Sau lại tới ĐỀN THÁP TỐI CAO đưa ra ý kiến. Hai bên đều cùng một xét đoán. CHÚA TỂ TỐI CAO cũng đã rõ. _ CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ HAI ở RẮN CHÍN ĐẦU nói.
_Đúng rồi. Ấy là không phải HỘI ĐỒNG BỘ LẠC của TRÂU VÀNG đứng đằng sau cuộc náo loạn hồi sáng. Mà có kẻ nào đó lấy họ ra để che mắt chúng ta. Đám người này không muốn có HÒA ƯỚC giữa hai bên TRÂU VÀNG cùng RẮN CHÍN ĐẦU.
CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ NĂM ở RẮN CHÍN ĐẦU cất tiếng. Sau đó là CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ BẢY ở RẮN CHÍN ĐẦU tiếp lời.
_Đám ấy muốn thế cơ à. Bây giờ đây thì đừng hòng. Chúng ta sẽ giữ vững HÒA ƯỚC này dù không thích nó.
_Đúng, đúng. Và RẮN CHÍN ĐẦU sẽ vạch ra được mặt thật của đám điên ấy. _ CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ SÁU ở RẮN CHÍN ĐẦU gầm lên.
_Nếu vậy có khi phải tìm hỏi bên TRÂU VÀNG kia. Chắc chắn người của đoàn đưa râu TRÂU VÀNG cũng rất muốn biết sự thật việc họ bị gài bẫy. _ CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ BỐN ở RẮN CHÍN ĐẦU gật gù.
_Thế thì trước hết chúng ta không nên làm khó người của TRÂU VÀNG nữa . _ CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ TÁM ở RẮN CHÍN ĐẦU sốt sắng.
_Ừm. ĐẦU LÃNH của HỘI ANH EM COI GIỮ PHƠ RÔM nên thả họ ra đi . Mà đúng hơn là đưa họ về KHU NHÀ KHÁCH của họ rồi bảo chờ ở đấy. _ CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ HAI ở RẮN CHÍN ĐẦU hưởng ứng.
_Vâng, tôi sẽ cho người dưới làm ngay. _ ĐẦU LÃNH của HỘI ANH EM COI GIỮ PHƠ RÔM của PHƠ RÔM ÁNH SÁNG nói nhanh.
_Thôi thế thì chúng ta cũng theo ý của CHÚA TỂ TỐI CAO mà ai về nhà nấy đi nhỉ. Tôi mệt quá rồi.
CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ MỘT ở RẮN CHÍN ĐẦU chốt hạ lời cuối. Ngay sau đó các ĐẦU TỘC còn lại trong bộ lạc này đều gật đầu tỏ ý đồng tình. Và rồi họ lục đục đứng lên ra về với dáng vẻ mệt mỏi.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK