Mục lục
[Việt Nam] Thiêng Liêng (Tập 1): Chuyến Đi Của Cuộc Đời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:




115

CUỘC HỌP TRONG ĐÊM

Vào buổi tối của hôm diễn ra đám cưới của CHÚA TỂ TỐI CAO của RẮN CHÍN ĐẦU với MỴ NƯA của TRÂU VÀNG. Sau khi xảy ra cảnh tượng chém giết điên cuồng trong KHU NHÀ LỚN của PHƠ RÔM ÁNH SÁNG ở RẮN CHÍN ĐẦU. Lúc này đây ở tòa nhà chính với ba chóp nhọn cao vút,trong gian nhà lớn hơn hết chuyên dành để toàn thể HỘI ĐỒNG BỘ LẠC của RẮN CHÍN ĐẦU họp bàn. Dưới ánh sáng rực rỡ của những đài lửa ở góc nhà,có hơn chục con người. Và họ đang ngồi hoặc đứng theo đúng vai vế của mình trong RẮN CHÍN ĐẦU. Ví như tám ĐẦU TỘC của RẮN CHÍN ĐẦU đang cùng nhau ngồi xếp bằng trên thảm xung quanh vòng tròn lớn bên trong đặt các bức tượng của từng ĐẦU TỘC của bộ lạc này ở giữa nền nhà.

_Chúng ta không thể, không thể tha thứ cho lũ bên TRÂU VÀNG kia được. _ CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ SÁU ở RẮN CHÍN ĐẦU này quát lớn.

_Đúng vậy, ĐẦU TỘC THỨ SÁU nói phải lắm. ĐẦU TỘC THỨ BẢY chúng tôi cũng đồng ý phải hỏi tội đám TRÂU VÀNG kia. _ CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ BẢY ở RẮN CHÍN ĐẦU gật đầu,giọng không kém mà hưởng ứng.

_Phải rồi, không HÒA ƯỚC gì nữa. RẮN CHÍN ĐẦU đã cho TRÂU VÀNG một cơ hội mà TRÂU VÀNG lại quăng nó đi. Thế thì RẮN CHÍN ĐẦU phải đáp trả, phải chiến tranh thôi. _ CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ HAI ở RẮN CHÍN ĐẦU đang ngồi bật hẳn giậy,hai tay vung lên,bàn tay nắm chặt thành nắm đấm mà hung hăng chửi bới.

_Trước mắt cứ bắt tội hết lũ ngoài kia để mọi người hả cơn giận đi đã ạ. _ CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ MỘT ở RẮN CHÍN ĐẦU hướng về phía ÔN NẶC mà nói một cách kính cẩn.

_ĐẦU TỘC THỨ NĂM của chúng tôi thì thấy RẮN CHÍN ĐẦU nên làm rõ mọi chuyện trước đã. Ở đây có nhiều điểm mập mờ khó hiểu. Vì sao TRÂU VÀNG lại đi làm một chuyện ngu ngốc như thế. Biết đâu chừng là...

CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ NĂM ở RẮN CHÍN ĐẦU với giọng điệu mềm mỏng,nét mặt hiền hòa đang cố gắng làm dịu đi cơn giận đang cuộn lên trong gian nhà. Thế nhưng tức thì mấy ĐẦU TỘC ở RẮN CHÍN ĐẦU vừa lớn tiếng xong đã hướng ánh mắt khó chịu về phía bà ấy. Rồi CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ BẢY ở RẮN CHÍN ĐẦU với nét mặt hầm hầm, cất giọng cực kì gay gắt.

_Lúc này là lúc nào rồi, ĐẦU TỘC THỨ NĂM vẫn còn lấy cái sự thương người quá đáng ra để làm việc. Bà xem TRÂU VÀNG để cái đám kia gây ra cảnh tượng gì. Nếu không phải ĐẤNG THIÊNG NA NI ra tay thì chúng ta ở đây chết hết rồi. Cho nên lần này TRÂU VÀNG chắc chắn sẽ bị trừng trị.

_Các ĐẦU TỘC hãy nghe ĐẦU TỘC THỨ TÁM này một tiếng…Hẳn ai cũng rõ là trước nay ĐẦU TỘC THỨ TÁM không mấy ủng hộ việc kết HÒA ƯỚC với TRÂU VÀNG. Chúng tôi quả không khoái những kẻ đó…Nhưng mà chuyện này thì ĐẦU TỘC THỨ TÁM chung ý nghĩ với ĐẦU TỘC THỨ NĂM. Chuyện này có nhiều thứ khó hiểu. TRÂU VÀNG có khi bị oan rồi... Ít ra tôi thấy TRÂU VÀNG cũng chia làm hai phe. Và một phe rõ ràng không muốn xảy ra chuyện này. Họ đã cố gắng ngăn cản đám quái lạ kia và cứu giúp nhiều người.

Đang lúc các ĐẦU TỘC ở RẮN CHÍN ĐẦU hả hể với màn chê trách của CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ BẢY ở RẮN CHÍN ĐẦU phủ lên CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ NĂM ở bộ lạc này. Chẳng ai ngờ CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ TÁM ở RẮN CHÍN ĐẦU lại lên tiếng nói đỡ CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ NĂM ở RẮN CHÍN ĐẦU. Và hết thảy các ĐẦU TỘC ở RẮN CHÍN ĐẦU lại dồn ánh nhìn cùng vẻ mặt sửng sốt mà nhìn vào bà ta. Và khi nói xong phần mình thì chính CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ TÁM ở RẮN CHÍN ĐẦU nhìn thấy cảnh này mà nét mặt không khỏi lúng túng. Có thể thấy rằng chính CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ TÁM ở RẮN CHÍN ĐẦU cũng không tin rằng bà đã làm một việc trái với ngày thường như thế. Ngay lúc đó CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ BỐN ở RẮN CHÍN ĐẦU với vẻ mặt cùng giọng nói mỉa mai đã hướng thẳng vào bà ta.

_Nói thẳng ra là các đám bên TRÂU VÀNG ấy đỡ cho bà vài nhát chém mà bà với ĐẦU TỘC của mình đứng về phía chúng hử. Thế còn những gì chúng gây ra cho kẻ khác thì ĐẦU TỘC các người làm ngơ phải không ?

_Đúng vậy, là tôi và người nhà được họ cứu thoát mà còn sống đấy. Không biết lúc trước ĐẦU TỘC THỨ TÁM có thế nào với TRÂU VÀNG nhưng mà cái ơn thì không thể lờ đi được...Hơn nữa tôi đã bảo có lẽ đám người quái lạ kia và những anh em đã ra tay cứu giúp tuy cùng thuộc TRÂU VÀNG nhưng lại là hai phe khác nhau. Không vậy thì khi thoát khỏi canh giữ của HỘI ANH EM COI GIỮ PHƠ RÔM sao họ không xông đến giúp đám quái lạ kia giết chúng ta hoặc trốn luôn đi cho xong. Đằng này họ lại cứu giúp ĐẦU TỘC THỨ TÁM chúng tôi và sau đó còn ngoan ngoãn để bị bắt lại,bị trói ở ngoài kia...Những lời của tôi có ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU ĐĂM RANG cùng ĐẦU LÃNH của HỘI ANH EM COI GIỮ PHƠ RÔM làm chứng và...chỉ là muốn để ĐẦU TỘC THỨ TÁM cũng như RẮN CHÍN ĐẦU không bị người đời về sau chê cười là không biết đến lẽ phải thôi.

CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ TÁM ở RẮN CHÍN ĐẦU vào lúc này tựa như đâm lao thì phải theo lao. BÀ ta thấy dù thế nào thì cũng đã lên tiếng bênh vực cho TRÂU VÀNG rồi,có ngậm miệng biết lỗi cũng chẳng ăn thua với cơn giận của các ĐẦU TỘC khác ở RẮN CHÍN ĐẦU. Bà ta thấy mình đâu có sai lại bị tỏ thái độ ấy cũng chẳng cam lòng. Đã vậy thì bà và ĐẦU TỘC THỨ TÁM ở RẮN CHÍN ĐẦU quyết phải bênh vực TRÂU VÀNG đến cùng.

Lời của CHÚA TỂ bên ĐẦU TỘC THỨ TÁM ở RẮN CHÍN ĐẦU cứ vậy tuôn ra càng về sau càng mạnh mẽ hơn. Thậm trí bà ấy còn khiến các ĐẦU TỘC ở RẮN CHÍN ĐẦU khác phải thêm một phen sửng sốt khi cố lôi thêm ĐĂM RANG về phía mình. Đến khi CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ TÁM ở RẮN CHÍN ĐẦU dứt lời thì hết thảy các ĐẦU TỘC khác ở bộ lạc này đã nhòm chằm chằm vào ĐĂM RANG lúc này đang ngổi trên tấm thảm bên trái sập mà ÔN NẶC đang ngồi. Và CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ MỘT ở RẮN CHÍN ĐẦU lên tiếng mềm mỏng.

_ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU ĐĂM RANG à. Ngài xem lời của ĐẦU TỘC THỨ TÁM đó. Chẳng hay NGÀI cũng nghĩ như ông ta ?

_Này, này. Các người còn không biết tính ta sao. Ta không để mắt thứ không cần phải để mắt. Chuyện đám TRÂU VÀNG đó giờ là việc của mấy ông bà. Đừng hỏi ta kiểu đó nữa, ta cũng ở đây không phải để trả lời các người.

ĐĂM RANG khoanh tay trước ngực,khuôn mặt đẹp với hàng ria mép được tỉa tót rất khéo vênh lên,cất một giọng ngang ngược đáp lại CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ MỘT ở RẮN CHÍN ĐẦU. Và nghe xong những lời của ĐĂM RANG mà hết thảy CHÚA TỂ các ĐẦU TỘC ở bộ lạc này đều mím chặt môi miệng,nén sự giận dữ của họ lại trong lòng để không bật ra những lời mắng nhiếc khó nghe với gã. Thứ mà họ nghĩ rằng với một kẻ láo xược như ĐĂM RANG thì rất xứng đáng.


Nhưng ở đây có mặt CHÚA TỂ TỐI CAO và ĐẤNG THIÊNG NA NI của RẮN CHÍN ĐẦU. Và ai chẳng biết hai BỀ TRÊN này đang chống lưng cho gã ĐĂM RANG kia. Tuy thế nhưng CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ SÁU mà ai cũng biết là có kha khá mắc mớ riêng tư với ĐĂM RANG cuối cùng chịu không được vẫn hậm hực lên tiếng.

_À ra vậy. Ngài ĐĂM RANG không thích thú với chuyện HỘI ĐỒNG BỘ LẠC tra xét và định tội đám TRÂU VÀNG ngoài kia cũng như toàn thể BỘ LẠC TRÂU VÀNG nói chung. Vậy thì cho phép ĐẦU TỘC THỨ SÁU này được hỏi thế NGÀI còn ở đây làm cái gì vậy.

Các ĐẦU TỘC ở RẮN CHÍN ĐẦU lại thêm một phen choáng váng nữa từ ĐẦU TỘC THỨ SÁU sau chặp của ĐẦU TỘC THỨ TÁM ở bộ lạc này. Và đám người này hết nhìn nhau rồi nhìn lên CHÚA TỂ TỐI CAO và ĐẤNG THIÊNG NA NI của ở RẮN CHÍN ĐẦU rồi cuối cùng nhìn vào ĐĂM RANG khi đã nghe thấy ngay những lời gắt ầm lên của gã.

_CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ SÁU ! Ý ông là muốn đuổi ta hử...Các người cũng đừng có tưởng bở ta thích ngồi đây với các người. Chẳng qua ta thấy không thể vắng mặt. Ta cần phải ở đây để...đón chờ ý định của BỀ TRÊN xem có cần đến sức mạnh của mình hay không. Nếu có thì ĐĂM RANG này sẽ dốc hết sức mạnh ra mà làm.

ĐĂM RANG vừa nói vừa liếc khắp một lượt CHÚA TỂ các ĐẦU TỘC với ánh nhìn coi thường. Nhưng sau đó cùng với giọng điệu càng về sau càng chuyển thành kiểu nịnh nọt thì ánh nhìn của gã cũng chuyển thành một vẻ hết sức thành kính mà trông về ÔN NẶC và A RA. Ánh mắt này của gã dừng lại ở A RA một lúc rồi mới lưu luyến rời đi. Âý là khi CHỦ TẾ ĐỨNG ĐẦU của ĐỀN THÁP TỐI CAO ở RẮN CHÍN ĐẦU hướng ánh nhìn trang trọng về phía ĐĂM RANG tỏ rõ ý nhắc nhỡ gã đang ở đâu mà dám làm cái việc to gan như thế. Sau là MO ĐẤT của ở RẮN CHÍN ĐẦU cất giọng càng thêm phần trang trọng.

_Hẳn nhiên ĐỀN THÁP TỐI CAO cũng như hết thảy RẮN CHÍN ĐẦU này đều không còn lạ lẫm gì tính tình độc đáo của NGài rồi, ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU ĐĂM RANG. Nhưng tôi đây có một điều thắc mắc xin được hỏi NGÀI chút. Xin Ngài châm trước cho tôi bởi dù sao đây cũng chẳng phải là chuyện gắn với cuộc họp HỘI ĐỒNG BỘ LẠC này đâu.

_Được rồi, có gì thì bà cứ nói rõ ra đi. Bà thừa biết ĐĂM RANG này không thể từ trối mọi điều mà ĐỀN THÁP TỐI CAO của...của RẮN CHÍN ĐẦU chúng ta nhờ cậy mà.

ĐĂM RANG bỗng nhiên xịu mặt nhìn ra vòng tròn trước mặt thì vừa nghe được mới lời của MO ĐẤT của ở RẮN CHÍN ĐẦU thôi mà đã hướng ngay ánh mắt thành kính về hướng của bà ta đang đứng mà cất giọng nịnh nọt đáp lại. Rõ ràng ĐĂM RANG và MO ĐẤT của RẮN CHÍN ĐẦU cùng hiểu là ánh mắt và giọng nói đó của gã ta vốn không phải dành cho bà mà là A RA. Và MO ĐẤT của ở RẮN CHÍN ĐẦU liền mỉm cười đầy quý quái rồi tiếp tục cất giọng trang trọng.

_Vậy thì được rồi...Chuyện là như chúng tôi đây vốn theo ý ĐẤNG THIÊNG NA NI mà ở lại trông coi ĐỀN THÁP TỐI CAO. Rồi bỗng dưng gặp nhóm người TRÂU VÀNG được ĐẦU LÃNH PA NU dẫn dắt đang trên đường tới KHU NHÀ LỚN. Và họ có nói nhanh là ở đây e là xảy ra chuyện xấu. Khi đó chúng tôi đang rất sửng sốt thì cùng lúc nhận ra TRẬN PHÉP của MO LỬA. Vậy là MO ĐẤT này và các MO bên dưới vội cùng với ĐẦU LÃNH PA NU và nhóm người TRÂU VÀNG tức tốc đến KHU NHÀ LỚN này trợ giúp mọi người...ẤY thế ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU ĐĂM RANG vốn là có ý tránh không tham dự đám cưới của CHÚA TỂ TỐI CAO ÔN NẶC. Âý sao trở về khéo đúng vào lúc buổi lễ gặp chuyện như vậy?

ĐĂM RANG ngẩn mặt ra mà nghe cho hết những lời từ MO ĐẤT của RẮN CHÍN ĐẦU với gã. Sau đó gã nhíu nhíu cặp lông mày chếch lên của mình mà im lặng suy nghĩ gì đó trong một thoáng. Rồi ĐĂM RANG với khuôn mặt với đường nét ngang tàng nhưng lại có ánh mắt toát ra niềm thành kính mà nhìn về phía ÔN NẶC cùng A RA mà cất lời.

_Thì đúng vậy, ĐĂM RANG này vốn không định tham dự buổi lễ. Xin CHÚA TỂ TỐI CAO và ĐẤNG THIÊNG NA NI thứ tội, nhưng ĐĂM RANG biết có vài kẻ ở đây không thích nhìn mặt ta. Bởi thế ta biết ý mà tránh đi cho mọi người được vui vẻ. Chắc hẳn CHÚA TỂ TỐI CAO và ĐẤNG THIÊNG NA NI cũng hiểu cho ĐĂM RANG...

Trong giọng nói của ĐĂM RANG mà ai nấy đều nghe thấy được thật là vừa có nỗi niềm chân thành xin thứ tội vừa có nỗi ấm ức lại thêm phần mỉa mai dành cho từng kẻ khác nhau được gã nhắc tới. Đang nói gã ngừng lại mà cười phá lên rồi mới tiếp tục.

_Kể nghĩ lại cũng thấy không phải thật. Ta cứ nghĩ chẳng có mình thì ở đây vẫn sẽ ổn thôi. Dè đâu đám người của HỘI ANH EM COI GIỮ PHƠ RÔM không lo nổi. May mà ta nhận được tin báo rồi về kịp đây...À mà không... cuối cùng đều là nhờ ĐẤNG THIÊNG NA NI ra tay dẹp yên hết thảy mới đúng chứ. Qủa RẮN CHÍN ĐẦU này và CHÚA TỂ TỐI CAO có thể không có kẻ nào khác chứ không thể thiếu ĐẤNG THIÊNG NA NI được. ĐẤNG THIÊNG NA NI A RA chính là người che chở RẮN CHÍN ĐẦU này.

Lúc này giọng nói của ĐĂM RANG càng về cuối càng hiện rõ sự tôn thờ của gã dành cho A RA. Và rõ ràng ĐĂM RANG cũng rất mong ĐẤNG THIÊNG NA NI ngàn lần cao quý của gã có chút gì đáp lại. Đáng tiếc A RA vẫn trước sau đều chỉ có một vẻ bình thản không đổi khi nghe hết thảy lời nói của đám người trong này.

Nỗi niềm buồn tủi của ĐĂM RANG hiện rõ bằng vẻ tiu ngỉu trên khuôn mặt với những đường nét đậm chất đàn ông của gã. Nhưng ĐĂM RANG cũng chẳng được chìm đắm trong tình cảm riêng của gã lâu mà đã bị thức tỉnh bởi tiếng MO ĐẤT tiếp tục cất lên vừa trịnh trọng như cũ vừa có vẻ sửng sốt.

_Ồ vậy ra có kẻ báo tin cho ngài sao ? ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU ĐĂM RANG có thể cho ta biết đó là ai chăng ?

_Được thôi. Thế nào thì cũng tra hỏi đến chuyện ấy, ĐĂM RANG này biết mà. Tự nhiên đem tin là buổi lễ có lẽ sẽ xảy ra chuyện. Là thật hay là giả đây, ĐĂM RANG này phải nghĩ thế nào, phải làm sao đây. Cuối cùng...nghĩ rằng kiểu nào cũng phải cẩn thẩn nên ta cứ đem người về đây trước đã. Và cũng bởi cái người báo tin này ấy mà, vai vế lớn, lời nói tự nhiên cũng gây sức nặng cho ta. Có phải thế không thưa CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ BA.

ĐĂM RANG vừa lấy bàn tay sờ cằm,cặp mắt ngước nhìn trần nhà vừa thủng thẳng nói. Cuối cùng gã hướng cặp mắt nhìn thẳng vào CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ BA ở RẮN CHÍN ĐẦU. Lời ĐĂM RANG khiến mọi ánh nhìn đều đổ dồn về phía ông ấy. Trong khi CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ BA ở RẮN CHÍN ĐẦU với nét mặt nghiêm nghị vẫn đang im lặng thì đã vang lên giọng nói lảnh lót của MO LỬA của bộ lạc này.

_Đúng rồi, xin phép CHÚA TỂ TỐI CAO và ĐẤNG THIÊNG NA NI cho phép MO LỬA được lên tiếng. Nhưng quả thật lúc bắt đầu xảy ra chuyện, trong khi mọi người đều hoảng hốt thì có vẻ người của ĐẦU TỘC THỨ BA lại khá bình tĩnh. CHÚ TỂ của ĐẦU TỘC THỨ BA tuy có vẻ bị đuổi đánh gắt gao nhưng lại có thể chống trả tốt hẳn người khác. Rõ ràng ĐẦU TỘC THỨ BA đã có sửa soạn trước để có thể vượt qua hết thảy chuyện này.


_Chuyện này. Thật sự là MO ĐẤT này nghe mà rất đỗi sửng sốt. ẮT hẳn hết thảy mọi người ở đây cũng sẽ như tôi Vậy NGÀI sẽ nói thế nào đây, thưa CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ BA.

Trong khi hầu hết mọi người có mặt đều tiếp tục dồn ánh nhìn choáng váng của họ từ CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ BA ở RẮN CHÍN ĐẦU tới MO LỬA của bộ lạc này. Thì MO ĐẤT với nét mặt trang trọng mà cất lên một giọng nói đầy e ngại hướng về CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ BA ở RẮN CHÍN ĐẦU. Và lúc này ông ta lại với nét mặt nghiêm nghị mà chầm chậm gật đầu hai cái rồi cất giọng nặng nề.

_Đúng. Tôi thừa nhận rằng lời của ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU ĐĂM RANG và MO LỬA là hoàn toàn chính xác. Tôi đã sai người báo tin cho ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU về chuyện buổi lễ gặp chuyện. Tôi cũng đã cho người dưới sửa soạn thật tốt để có thể đối phó với hiểm cảnh một khi nó xảy ra.

CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ BA ở RẮN CHÍN ĐẦU dừng lại nhìn khắp lượt mọi người ở trong gian phòng này với nét mặt và ánh nhìn mệt mỏi. Sau đó ông hít một hơi dài và nói tiếp bằng giọng ôn tồn.

_Còn vì sao mà tôi biết. Đây có thể nói là trong lòng sẵn có lo lắng mới quan sát, đoán định. Bởi thế chính tôi cũng không hoàn toàn tin chắc, trong lòng còn mong rằng mình đã sai.

Khi những lời này được nói ra thì CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ BA ở RẮN CHÍN ĐẦU cũng nhớ tới cuộc nói chuyện cách đây vài ngày giữa ông và người được ĐẦU LÃNH KHƠ TIÊM của TÔC CLAU phái đến. Cuộc nói chuyện diễn ra ở một nơi kín đáo tránh tai mắt kẻ khác. Và qua đó ĐẦU LÃNH của bên CLAU đã cảnh bảo với ông. Điều mà ông ta ngờ vực sau khi nghĩ lại mọi chuyện diễn ra trong chuyến đi đưa MỴ NƯA MI NA từ TRÂU VÀNG sang RẮN CHÍN ĐẦU này. Sau cùng ĐẦU LÃNH KHƠ TIÊM đã nhờ ông giữ kín chuyện này. CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ BA đã hứa cũng như chắc chắn sẽ làm đúng như vậy không chỉ vào lúc này mà là mãi mãi về sau. Dừng lại một lát thì ông lại nói tiếp với giọng nặng nề như cũ.

_Bây giờ đây, sau khi mọi chuyện đã thực sự xảy ra. Tôi thấy đã đến lúc cho mọi người thấy một vài thứ.

CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ BA ở RẮN CHÍN ĐẦU vừa nói mà CHÚA TỂ của các ĐẦU TỘC còn lại của bộ lạc này đều dán mắt về phía ông. Mặt họ nghệt ra,mắt trợn trừng,miệng há lớn. Khi ông dứt lời họ vẫn giữ nguyên một vẻ như thế mãi sau mới giật giật khóe miệng và la hét lên.

_Vậy là ông...ông đã từ lo lắng mà tìm ra điểm đáng ngờ sao ? _ Giọng sửng sốt pha lẫn ngờ vực của CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ MỘT ở RẮN CHÍN ĐẦU.

_Gì chứ ... điểm đáng ngờ. Thế sao ông không cảnh bảo rộng rãi mà để chúng tha hồ chém giết như vậy hả? _ CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ SÁU ở RẮN CHÍN ĐẦU tức giận quát lớn.

_Mấy ông bà không nghe thấy sao...Ông ấy nói là chỉ đoán chừng nó sẽ xảy ra nhưng không biết cuối cùng thật sự có sảy ra không...Cứ vậy mà nói thì sẽ không ổn. Thế nên ông ấy chỉ có thể làm như vậy.

CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ NĂM ở RẮN CHÍN ĐẦU với nét mặt và giọng nói vẫn còn rối quẫn kiểu khó mà tin được mọi thứ đến nước này. Tuy thế lời của bà ấy vẫn tỏ rõ sự tin tưởng dành cho ĐẦU TỘC THỨ BA trong bộ lạc. Trong khi ấy CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ TÁM ở RẮN CHÍN ĐẦU đã quát ầm lên.

_Cứ ... cứ cho là vậy đi. Tôi cũng đã suýt chết rồi...bây giờ đây chỉ muốn làm rõ cái đám quái lạ kia là do kẻ nào sai đến. Vậy nên ông biết được cái gì thì hãy nói toẹt hết ra đi cho xong .

_ Mà vừa xong ông định cho HỘI ĐỒNG BỘ LẠC xem thứ gì. Nó dính dáng gì đến lũ quái lạ kia hở ? Nếu mà không thì thôi đi, đừng hòng mượn cớ đáng trống lảng.

CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ BẢY ở RẮN CHÍN ĐẦU cười cười nói mà càng về sau càng mắm môi mắm lợi mà gằn ra từng tiếng. CHÚA TỂ của những ĐẦU TỘC còn lại ở RẮN CHÍN ĐẦU cũng gật đầu lia địa rồi nhìn chằm chằm CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ BA ở RẮN CHÍN ĐẦU với ánh mắt nảy lửa. Trước sức ép đáng sợ này ông ấy chỉ có thở dài và bắt đầu hướng tới ĐẦU LÃNH của HỘI ANH EM COI GIỮ PHƠ RÔM ở nơi đây đứng sát cửa rồi tiếp tục cất giọng nặng nề.

_Lúc này chắc HỘI ANH EM COI GIỮ PHƠ RÔM đã tìm về được không ít những kẻ đó. Vậy thì ĐẦU LÃNH hãy để cho người của ta chỉ cho ông thấy. Sau đó ông hãy đem thứ ấy vào đây.

_Thưa phải làm thế nào cho phải đây ?

ĐẦU LÃNH của HỘI ANH EM COI GIỮ PHƠ RÔM ở nơi đây nhìn khắp lượt HỘI ĐỒNG BỘ LẠC của ở RẮN CHÍN ĐẦU này . Cuối cùng ông ta dừng lại ở CHÚA TỂ TỐI CAO của mình vẫn đang nhắm mắt ngủ mà cúi đầu chờ đợi lời đáp. ÔN NẶC vẫn cứ nửa nằm nửa ngồi mà ngủ chẳng chịu cho ý kiến. Thấy thế các ĐẦU TỘC ở RẮN CHÍN ĐẦU cùng vẫy tay và đồng loạt nói với giọng điệu nôn nóng.

_Mau mau đi .

_Vâng .

ĐẦU LÃNH của HỘI ANH EM COI GIỮ PHƠ RÔM ở nơi đây ngay tức thì đi ra sân. Trong khoảng chờ đợi các ĐẦU TỘC ở RẮN CHÍN ĐẦU lại bực bội nhìn về CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ BA. Thật ra CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ NĂM thì nhìn ông bằng ánh mắt tức giận xen lẫn buồn bã. Đối với hai ĐẦU TỘC THỨ BA và ĐẦU TỘC TỨ NĂM của ở RẮN CHÍN ĐẦU vốn trước nay luôn cùng phe thì việc lần này khiến sự liên kết của họ sứt mẻ không ít. Còn CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ TÁM và ĐẦU TỘC THỨ MỘT của ở RẮN CHÍN ĐẦU đã có một vẻ mặt và ánh mắt dần dần chuyển từ tức giận sang vẻ đăm chiêu nghĩ ngợi. Cuối cùng ĐẦU LÃNH của HỘI ANH EM COI GIỮ PHƠ RÔM ở nơi đây đã quay lại.

_Tôi đã mang thứ ấy vào .

Sau khi ông ta dứt lời cùng với ánh nhìn của hầu hết các ĐẦU TỘC ở RẮN CHÍN ĐẦU đang dồn về phía cửa để có thể mau mau nhìn thấy cái điều khiến họ tò mò lo lắng kia. Thì có hai người của HỘI ANH EM COI GIỮ PHƠ RÔM ở nơi đây khiêng một chiếc cáng từ từ đi vào rồi đặt xuống nền nhà. Đến lúc này hết thảy mọi người còn thức trong gian phòng này đều thấy được thứ trên cán không gì khác là một xác chết cháy đen.

_Đây là ... đây chẳng phải một trong những kẻ đó sao ?

_Liệu kẻ ấy, kẻ ấy đã chết hẳn chưa đó. Nhỡ đâu...kiểu gì thì cũng mang chúng xa khuất mắt tôi.

_CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ BỐN nói phải. CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ BA...sao ông bắt bọn tôi xem cái thứ ghớm ghiếc này.

Mấy ĐẦU TỘC ở RẮN CHÍN ĐẦU sau khi nhòm rõ cái xác chết cháy đen nằm trên cán là họ bắt đầu la ó ầm ĩ với nét mặt lúc thì hoảng hốt lúc thì tức giận. CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ BA của bộ lạc lúc này mới đứng lên và cất giọng nặng nề.

_Tôi chính là muốn HỘI ĐỒNG BỘ LẠC xem xét cái xác này. Xin mời CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ NĂM, CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ SÁU và các ĐẦU TỘC khác nếu muồn thì cùng tôi đến xem.

_Được ĐẦU TỘC THỨ NĂM sẽ đến xem.

CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ NĂM ở RẮN CHÍN ĐẦU vừa đáp vừa đứng lên đi thẳng đến chỗ chiếc cán đặt xác chết. Thấy vậy CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ SÁU ở RẮN CHÍN ĐẦU do dự một thoáng rồi cũng ưỡn ngực mà lớn tiếng.

_Được rồi xem thì xem.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK