83
TRÙNG PHÙNG
Đoàn người của TRÂU VÀNG được CA ĐÔ dẫn đường chẳng mấy chốc đã tới được khu nhà khách nơi MI NA đang ở. Lúc này MAY MAY với hai tay nắm chặt,khuôn mặt tròn quay và cặp mắt híp đầy vẻ bồn chồn đang không ngừng đi đi lại lại ở ngoài sân. Vừa nghe tiếng chân voi nện tới là chị liền chạy ra đón. Không chỉ có tiếng chân voi mà còn là tiếng chân người nện rầm rầm khiến cho đằng sau MAY MAY là hầu hết đám anh em của TRÂU VÀNG cũng từ trong nhà đổ ra theo.
Khi những con voi đi đầu vào hẳn trong sân và dừng lại thì MAY MAY cùng mọi người đều tức thì nhận ra ngoài CA ĐÔ còn có chính là PA NU. Và mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía cậu. MAY MAY liền nhào tới sát bên con voi của PA NU rồi ngước đầu lên với nét mặt cùng ánh mắt sửng sốt xen lẫn mừng rỡ mà nói.
_ÔI thế là bà con trong PHƠ RÔM ÁNH SÁNG nói đúng. Mà, mà thế này là cậu PA NU dẫn đầu đoàn người TRÂU VÀNG chúng ta sang đây sao ?
_Cô ơi, cô MAY MAY ơi. Là cháu này, CHIA PAO này cô ơi.
MAY MAY vừa dứt lời thì từ con voi phía sau đã cất lên tiếng nói rộn rã rất đỗi thân thuộc với chị ta. Và MAY MAY liền ngoảnh mặt về hướng đó. Đập ngay vào mắt MAY MAY là khi tấm rèm của lọng che ở trên lưng voi được vén cao lên thì hiện ra bốn người không xa lạ gì với chị ta thật. Và chị ta liền chạy ngay tới chỗ họ. Đến nơi rồi MAY MAY lại bỗng thấy người cứ đơ ra mãi mới lắp bắp được thành lời.
_Là CHIA PAO, đúng là cháu rồi. Còn MO LỬA và, và... MỴ NƯA MI NƯƠNG, ôi MỴ NƯA MI NƯƠNG yêu quý của tôi nữa. Sao mọi người có thể tới đây chứ ?
_Đúng là chúng tôi đây. Mà chúng tôi dù sao cũng tới đây rồi. Chị MAY MAY cứ để cho chúng tôi vào cho nhà trước đi đã chứ.
MO LỬA của TRÂU VÀNG cất giọng vang vọng trong khi MI NƯƠNG với ánh mắt xúc động đang im lặng nhìn MAY MAY. Cái nhìn của nàng khiến MAY MAY càng thêm nghệt ra rồi gật gật mà nói.
_Đúng, đúng rồi. MO LỬA cùng MỴ NƯA, MỴ NƯA MI NƯƠNG...và CHIA PAO cùng MO trẻ nữa. Mọi người mau xuống đây đi. Chúng ta sẽ cùng vào gặp MỴ NƯA MI NA và,và nói...nói hết mọi chuyện đầu đuôi bọn tôi biết chứ nhỉ.
Trong khi MAY MAY đang ngỡ ngàng trước việc MO LỬA của TRÂU VÀNG,MI NƯƠNG cùng CHIA PAO lại có mặt ở đây. Thì CA ĐÔ và PA NU đều đã xuống khỏi lưng voi và đi tới chỗ chị ta. Còn bốn người MO LỬA của TRÂU VÀNG và MO trẻ theo hầu bà cùng MI NƯƠNG và CHIA PAO cũng liền gật đầu đáp lại MAY MAY. Rồi họ nhanh chóng từng người một bắt đầu xuống khỏi mình voi.
MO LỬA của TRÂU VÀNG và MO trẻ theo hầu bà tự mình đáp xuống mặt đất. Còn CHIA PAO được PA NU đỡ xuống. Tới lượt MI NƯƠNG vì PA NU còn đang đỡ cho CHIA PAO đứng vững nên CA ĐÔ đã bước tới đưa tay lên đón lấy nàng đỡ xuống một cách rất nhẹ nhàng. Ánh mắt của CA ĐÔ khi nhìn MI NƯƠNG thật tràn đầy nỗi niềm thương mến. Trong khi đó MI NƯƠNG đáp lại CA ĐÔ là một ánh nhìn dịu dàng rồi ánh mắt nàng rất nhanh vượt qua chàng ta mà hướng ánh nhìn mong mỏi về tòa nhà lớn phía trước và cất giọng xúc động.
_Có phải MI NA đang ở trong đó không anh CA ĐÔ ?
Đúng lúc này từ trong khung cửa dưới mái hiên của tòa nhà lớn bước ra một dáng hình cực kì quen thuộc với MI NƯƠNG và cô gái nhỏ mặc một bộ váy áo màu phớt hồng này đứng xững lại một lát rồi lao vút tới chỗ nàng. MI NƯƠNG thấy MI NA từng chút từng chút đang đến gần với nàng thì xúc động tới độ hai chân như muốn khụy xuống. May sao lúc này có CA ĐÔ ở bên cạnh làm điểm cho MI NƯƠNG tựa vào nên nàng mới có thể đứng nổi. Thế rồi MI NA đã tới vòng hai cánh tay mảnh khảnh quanh người MI NA. Rồi cô gái nhỏ úp khuôn mặt bầu bĩnh của mình lên vai của chị gái mà thổn thức.
_Chị MI NƯƠNG, thật là chị sao ? Em lại được gặp chị rồi.
_Đúng là chị đây, chị MI NƯƠNG của em đây. Ôi MI NA yêu dấu của chị.
MI NƯƠNG cũng trào nước mắt,ngẹn giọng đáp lại MI NA trong khi vuốt nhẹ lên mái tóc của em gái. Lúc này MAY MAY cùng CHIA PAO đã cùng dìu nhau đi tới cạnh MI NƯƠNG và MI NA,xúc động nhìn cảnh hai chị em này tưởng đã mãi mãi cách xa bây giờ lại được ở bên nhau. PA NU cũng đi đến cách vài bước phía sau lưng của MI NƯƠNG và dừng lại nhìn. Những người của TRÂU VÀNG ở khắp trên sân và dưới mái hiên của ba tòa nhà bỗng nhiên đang rộn rã phấn khởi khi gặp người cùng BỘ LẠC mà lúc này lại đều ngây người ra,thấy trong lòng trùng xuống. Một lát sau người đầu tiên lên tiếng là MO LỬA của TRÂU VÀNG.
_Ta biết là mọi người đang bồi rồi xúc động ghê gớm. Nhưng sau một chặng đường dài MỴ NƯA MI NƯƠNG hẳn đã rất mệt, MỴ NƯA cần phải nghỉ ngơi.
_Đúng, đúng rồi đấy MỴ NƯA MI NA ạ. MAY MAY thấy hai cô nên vào trong nhà đi đã.
MAY MAY vừa nói vừa lấy vạt áo sẽ chấm nước mắt trên khuôn mặt to đoành của chị ta. MI NƯƠNG thấy vậy liền hít một hơi thật sâu để lấy lại bình tĩnh. Rồi nàng khẽ nâng khuôn mặt của MI NA lên nhìn sâu vào đôi mắt to tròn của cô gái nhỏ này mà dịu dàng nói.
_Ừ chị MAY MAY nói phải rồi. Chị em mình vào trong nhé, MI NA dấu yêu của chị.
MI NA không nói được gì chỉ biết với ánh nhìn ngoan hiền,gật gật đầu đáp lại MI NƯƠNG. Rồi hai chị em này cùng đi vào trong tòa nhà lớn của KHU NHÀ KHÁCH ở PHƠ RÔM ÁNH SÁNG thuộc RẮN CHÍN ĐẦU. MO LỬA của TRÂU VÀNG cùng theo hầu là MO trẻ cùng CA ĐÔ thong thả đi theo họ. Rồi tới lượt hai cô cháu MAY MAY,sau cùng là PA NU. Khi đã vào đến sảnh chính,MI NƯƠNG cũng như MI NA vẫn còn rất bối rối nhưng MAY MAY đã cố tỉnh táo trở lại. Chị ta nhào đến nhấn hai MỴ NƯA của TRÂU VÀNG ngồi xuống cái sập lớn đặt giữa gian nhà. Rồi chị ta miệng nói tay làm,mau mắn kêu người sắp đặt thêm hai cái sập lớn. Trong khi MAY MAY nhìn nhanh chiếc sập bên phải một cái rồi hướng sang MO LỬA của TRÂU VÀNG định cất tiếng thì bà ấy đã ôn tồn.
_Ta chỉ là MO LỬA của TRÂU VÀNG nên chỉ có thể ngồi ở phía trái này thôi chị MAY MAY ạ. Chiếc sập bên phải này là dành cho vợ chồng MỴ NƯA MI NƯƠNG. Mà chiếc sập ở giữa chỉ là dành cho một mình MỴ NƯA MI NA. Bởi lúc này cô ấy không chỉ là MỴ NƯA của TRÂU VÀNG mà còn là vợ của CHÚ́A TỂ TỐI CAO bên RẮN CHÍN ĐẦU này, cũng là người có vai vế cao hơn hết trong số chúng ta.
MO LỬA của TRÂU VÀNG vừa nói vừa bước tới nâng MI NƯƠNG đứng dậy và dắt nàng tới ngồi vào chiếc sập bên phải rồi lại bước tới chỗ PA NU đang đứng mà dắt cậu tới ngồi cạnh MI NƯƠNG. Khi bà ấy làm vậy MI NA và MAY MAY đều mở to mắt nhìn theo chằm chằm. Tới khi MI NƯƠNG và PA NU đã ngồi xuống bên cạnh nhau rồi thì MAY MAY nhào tới trước mặt hai người này mà lắp bắp nói.
_Vợ, vợ chồng...MAY MAY này nghe có lầm chăng thưa MO LỬA ?
_Không đâu, chị MAY MAY. Lần này là MO LỬA tôi đây cùng vợ chồng MỴ NƯA MI NƯƠNG theo ý của CHÚ́A TỂ TỐI CAO của TRÂU VÀNG chúng ta sang RẮN CHÍN ĐẦU dự đám cưới của MỴ NƯA MI NA đấy. MO LỬA này trước đã nói với ĐẦU LÃNH CA ĐÔ rồi.
MO LỬA của TRÂU VÀNG vừa nói vừa đi tới ngồi xuống chiếc sập bên trái. Lúc bà ấynói xong,MAY MAY liền quay ngoắt về hướng CA ĐÔ đang đứng bên cạnh MI NA. Và MI NA cũng ngước nhìn chàng ta với ánh mắt sửng sốt. CA ĐÔ liền gật đầu mà nói với một giọng đầy thắc mắc.
_Qủa là MO LỬA vừa mới nói cho CA ĐÔ này cái tin đó. Tôi cũng lấy làm rất sửng sốt. Và CA ĐÔ này vẫn đang rất mong chờ bà nói rõ ngọn ngành. Tôi chắc hẳn MỴ NƯA MI NA và chị MAY MAY cũng rất muốn biết giống như mình.
Khi CA ĐÔ nói xong MỴ NƯA MI NA và MAY MAY đều tức thì cùng hướng ánh nhìn mong ngóng về phía MO LỬA của TRÂU VÀNG. Uống xong một ngụm chè rồi bà ấy chậm rãi nói.
_Chuyện này có thể nói ngắn gọn là CHÚ́A TỂ TỐI CAO cùng ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU và MO LỬA là tôi đây chung một ý muốn để cho PA NU thay BA ĐÔN đứng ra lấy MỴ NƯA MI NƯƠNG. Chỉ có vậy thì MỴ NƯA MI NƯƠNG mới thật sự bước vào TỘC LA cũng như mãi mãi ở lại TRÂU VÀNG chúng ta. Và khi chúng tôi nói lí lẽ thì thật mừng là MỴ NƯA MI NƯƠNG và ĐẦU LÃNH PA NU đã thuận lòng làm theo ý muốn của BỘ LẠC. Bởi thế chỉ một ngày sau khi MỴ NƯA MI NA lên đường thì TRÂU VÀNG đã làm đám cưới cho MỴ NƯA MI NƯƠNG và ĐẦU LÃNH PA NU.
_Hóa ra là vậy. Thế thì...thế thì MAY MAY này hiểu rồi. Thế kể ra ...cũng được lắm. Cậu PA NU là em trai ĐẦU LÃNH BA ĐÔN đã đành. Mà cậu ấy tuy không...ý tôi là tuy không được bằng ĐẦU LÃNH BA ĐÔN. Trên đời dễ được mấy người như ĐẦU LÃNH BA ĐÔN. Nhưng,nhưng cậu PA NU đây cũng rất khá đó chứ. Dù gì PA NU cũng hiền lành,tốt tính,lại còn đã cứu được MỴ NƯA MI NƯƠNG ra khỏi HỜ RĂM nữa. Sau này cậu ấy chắc hẳn sẽ là chỗ dựa tốt cho hai mẹ con MỴ NƯA MI NƯƠNG. Tôi nói thế phải không ĐẦU LÃNH CA ĐÔ, phải không MỴ NƯA MI NA.
MAY MAY vừa nhìn MO LỬA của TRÂU VÀNG vừa nghe bà nói sau đó liền quay lại nhìn MI NƯƠNG cùng PA NU. Một lát sau chị ta với khuôn mặt và ánh mắt từ từ hiện ra niềm vui mừng đã cúi xuống nắm lấy hai bàn tay của MI NƯƠNG và PA NU đặt lên nhau mà nói giọng tuy ngắt quãng nhưng toát lên sự tin tưởng. Sau cùng chị ta quay người lại hớn hởn nhìn MI NA rồi CA ĐÔ với ánh mắt và nét mặt đầy mừng vui và tin tưởng đó. CA ĐÔ thấy vậy liền mạnh mẽ gật đầu rồi cười mà nói giọng đồng tình.
_CA ĐÔ này sau khi nghe MO LỬA rồi chị MAY MAY nói xong thì thấy quả là rất hợp lẽ. Đúng là xem ra ngoài PA NU thì chẳng còn ai hợp hơn được nữa. Sẵn đây CA ĐÔ này cũng xin có lời chúc mừng đến hai vợ chồng MỴ NƯA MI NƯƠNG và ĐẦU LÃNH PA NU.
Trong lúc MAY MAY nói vậy thì MI NA đang nhìn MI NƯƠNG với ánh mắt vẫn còn ngỡ ngàng đã hớt hải hướng về phía PA NU với cái nhìn lo âu. Và rồi khi nghe được lời đáp của CA ĐÔ cũng như nét mặt của chàng ta thì MI NA lấy làm sửng sốt lắm. Vào lúc này MI NƯƠNG cùng PA NU theo sự sắp đặt của MAY MAY đang tay trong tay còn nghe được những lời của chị ta rồi CA ĐÔ dành cho chuyện thành đôi của mình. Trong thoáng chốc ấy MI NƯƠNG và PA NU đều im lặng cúi đầu nhìn hai bàn tay rồi nhìn vào mắt nhau với ánh nhìn đồng thuận,cuối cùng họ ngước lên trông ra xung quanh. Và PA NU với nét mặt cùng ánh nhìn đã tự nhiên,bình tĩnh hơn mà cất tiếng.
_Cảm ơn anh CA ĐÔ, cảm ơn đã chúc mừng chúng tôi.
Khi PA NU nói vậy MI NƯƠNG ở bên cạnh với nét mặt và ánh mắt không giấu được nỗi u buồn đã gắng gượng mỉm cười một cái. Mọi người xung quanh nhìn MI NƯƠNG bỗng đều hiểu rõ nàng dẫu sao vẫn là không thật thoải mái,vẫn là gắng gượng với chuyện thành đôi cùng PA NU. Và trong ánh nhìn mọi người dành cho MI NƯƠNG không tránh khỏi niềm thương cảm thật giống với cảm xúc trong lòng họ.
Trừ có ánh nhìn của một người trái lại có cám giác yên lòng,ít ra là thấy không phải đối mặt với sự đổi thay quá lớn trong suy nghĩ ,tình cảm của MI NƯƠNG. Đó chính là CA ĐÔ. Và chàng ta cũng chẳng để ý đến chuyện có thể có ai đó nhận ra ánh nhìn khác biệt này. Nhưng đúng là không ai ngoài MI NA là nhận ra ánh mắt đó của CA ĐÔ nhưng cũng không thể hiểu hết được suy nghĩ trong lòng của chàng ta. Nhưng MI NA đã nhanh chóng phải dành sự chú ý vào chuyện khác. Nàng khẽ chớp mắt khi nhìn lại chị gái và anh rể của nàng rồi ngơ thây cất tiếng.
_Nhưng mà, sao...sao các BẬC BỀ TRÊN lại để cho hai anh chị đến tận đây ? Em bé của chị, nhỡ có chuyện gì...
_Đúng, đúng thế. Sao CHÚ́A TỂ TỐI CAO và ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU lại đồng ý chứ hả ĐẦU LÃNH PA NU ? Mà dường như MAY MAY này thấy MỴ NƯA MI NƯƠNG trông ốm ốm đi hay sao ấy. Cậu nói cho tôi xem trên đường mọi người gặp vất vả lắm hả?
MAY MAY vừa nghe MI NA nói vừa ngây người ra nghĩ ngợi rồi giật mình một cái tỉnh lại liền nhìn khăp một lượt từ trên xuống dưới của MI NƯƠNG rồi cất giọng đầy lo lắng. PA NU nghe thế thì liền thành thật đáp.
_Thật ra thì các BỀ TRÊN cũng lo lắng, không đành lòng cho bọn tôi đi đâu. Nhưng chị MI NƯƠNG thật sự rất muốn được ở bên MI NA trong ngày cưới của cô ấy nên cuối cùng mọi người đã đồng ý. Còn chuyến đi thì đúng là hơi có gặp khó khăn.
_Vậy sao ? Mà chút khó khăn đó là cái gì mới được ? CHIA PAO nói xem cháu có phải đã không chăm sóc MỴ NƯA MI NƯƠNG chu đáo như lời cô dặn ?
MAY MAY vừa nghe PA NU đáp lời vừà chép miệng,lắc đầu tỏ ý không vừa lòng rồi chuyển ánh nhìn bức xúc sang CHIA PAO đang ngồi dưới chân MI NƯƠNG mà lớn giọng tra hỏi cô cháu gái này. Còn CHIA PAO khi nghe được lời của MAY MAY thì vội nhìn sang MO LỬA ở phía bên kia. Không chỉ là CHIA PAO mà MI NƯƠNG cũng bị sự chú ý để mắt kĩ càng của MAY MAY làm trong lòng lo ngại không yên cũng phải hướng ánh nhìn sang MO LỬA của TRÂU VÀNG . Và trong thoáng ấy rất nhanh trước khi mọi người kịp nhận ra và nghĩ ngợi về ánh nhìn của MI NƯƠNG và CHIA PAO đối với MO LỬA của TRÂU VÀNG thì bà đã ôn tồn cất tiếng.
_Đúng là chuyến này của chúng tôi không được xuôi xẻ lắm. Có lẽ so với chuyến rước dâu của MỴ NƯA MI NA thì chuyến đi của bọn tôi vất vả hơn thật. Trên đường đi có gặp trận động đất, chẳng hay ở đây bà con có biết về nó ? Rồi chúng tôi gặp mưa lớn,phải trú lại nên chậm mất hai ngày so với nhịp đi của đoàn rước dâu trước đó. Còn thì…nói chung là dẫu sao chúng tôi cũng đến được đây rồi. Và như mọi người thấy, chúng tôi vẫn có thể nói là ổn.
_Theo CA ĐÔ này thì chị MAY MAY đừng nên quá lo lắng. Dù thế nào thì tôi cũng cho là chỉ cần có MO LỬA đi cùng với vợ chồng MỴ NƯA MI NƯƠNG là chúng ta có thể yên lòng rồi. MO LỬA với sức mạnh được CÁC ĐẤNG THIÊNG LIÊNG của TRÂU VÀNG ban cho hẳn sẽ không để chuyện xấu gì xảy ra đâu.
CA ĐÔ với nét mặt tươi cười và ánh nhìn sáng lán cất tiếng với giọng nói tràn đầy sự tin tưởng. MAY MAY nghe vậy thì mặt mày cũng từ từ dãn ra thoải mái hẳn đi và chị ta quay ra nhìn MO LỬA rồi hỉ hả cất tiếng.
_Đúng rồi, ĐẦU LÃNH CA ĐÔ nói phải. Có MO LỬA thì MAY MAY này yên bụng lắm rồi. MỴ NƯA MI NA cũng thế nhỉ ?
_Vâng ạ.
MI NA cũng đáp lại MO LỬA bằng một giọng trong trẻo khi nhìn bà ấy rồi nhìn lại MI NƯƠNG với nét mặt và ánh mắt vui tươi. Trong lúc này MO LỬA của TRÂU VÀNG cũng đang nhìn MI NƯƠNG với ánh mắt ngầm nhắc nhở. Còn MI NƯƠNG cũng đang nhìn bà ấy bằng ánh mắt hết sức rắn rỏi tỏ rõ đã biết phải làm gì. Sau đó nàng hướng ánh nhìn dịu dàng sang MI NA mỉm cười rồi cất giọng vững vàng.
_Không cần phải lo cho chị đâu, MI NA bé bỏng ạ. Đối với chị thì gặp được em thế này điều quan trọng hơn hết. Vất vả thế chứ hơn nữa cũng không cản được chị đâu.
Đúng lúc này,thình lình từ bên ngoài có người hớt hải vào trong báo là có người RẮN CHÍN ĐẦU tới xin thưa chuyện. Ngay sau đó một người đàn ông trững tuổi mặc bộ áo chẽn màu đen và đeo trước ngực mảnh giáp đan bằng mây cùng khố dài đến ngang bắp chân màu nâu riêng có của HỘI ANH EM TRÔNG GIỮ PHƠ RÔM của PHƠ RÔM ÁNH SÁNG này đi vào. Người này sau khi cúi đầu chào liền ngưởng lên cất giọng kính cẩn.
_Xin lỗi, mọi người đây rồi. Ta là người được PÔ KHUM ĐỨNG ĐẦU của PHƠ RÔM ÁNH SÁNG này cử đi đón mọi người. Nhưng khi ra tới CỔNG CHÀO thì nghe bà con nói là đoàn đã gặp được người của mình và cùng nhau đi mất rồi. Thế nên ta mới đuổi theo tới đây. Ta xin trịnh trọng chuyển ý của PÔ KHUM ĐỨNG ĐẦU trước hết là chào mừng đoàn tới PHƠ RÔM ÁNH SÁNG này và sau là mời đoàn đi về khu nhà khách được sắp đặt cho mọi người trong những ngày ở lại đây.
Mọi người vừa nhìn ông ta vừa chăm chú nghe ông ta nói. Khi ông ta dứt lời thì mọi người lại quay ra nhìn nhau với ánh mắt băn khoăn chưa biết nên làm gì ngay tiếp theo. Riêng MI NƯƠNG và MI NA là nhìn nhau với ánh mắt và nét mặt tỏ rõ sự quyến luyến sâu sắc,lo lắng lại phải xa nhau ngay lúc này. Thấy vậy MO LỬA của TRÂU VÀNG mới ôn tồn lên tiếng.
_Cám ơn PÔ KHUM ĐỨNG ĐẦU của PHƠ RÔM ÁNH SÁNG này đã lo liệu cho đoàn chúng tôi. Nếu anh không đến báo rõ ràng thì chúng tôi cũng đang định cho người đi hỏi thăm để làm cho đúng theo sắp đặt của chủ nhà. Người dẫn đầu đoàn TRÂU VÀNG của chúng tôi lần này là ĐẦU LÃNH PA NU đây sẽ cùng mọi người trong đoàn đi theo anh ngay. ĐẦU LÃNH PA NU, nhờ cậu đấy. Trong khi cậu cho mọi người thu xếp chuyện ăn ở tại nhà khách thì MỴ NƯA MI NƯƠNG cùng MO LỬA này sẽ nghỉ tại đây. Chúng ta cũng nên để cho hai MỴ NƯA được thoải mái trò chuyện với nhau sau quãng ngày xa cách. Cậu thấy phải chứ .
_Vâng. PA NU xin nghe theo lời của MO LỬA.
PA NU vừa gật đầu vừa đáp rồi đứng lên. CA ĐÔ ở bên kia thấy vậy cũng bước tới cạnh PA NU và nói.
_CA ĐÔ này đi với ĐẦU LÃNH PA NU, có gì tôi sẽ giúp anh em một tay. Cũng là để cho bên này biết rõ đường tới bên đó.
_ ĐẦU LÃNH CA ĐÔ nói phải. Vậy hai người đi đi. _ MO LỬA gật đầu,ô tồn đáp.
Sau đó PA NU cùng CA ĐÔ liền đi theo người của PÔ KHUM ĐỨNG ĐẦU của PHƠ RÔM ÁNH SÁNG nhanh chóng rời khỏi khu nhà khách này.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK