Gặp phải ba người Tôn Tường, Tiêu Thời Khâm, thêm cả Khưu Phi liên thủ, khoan hãy bàn tới có đối phó nổi không, chỉ riêng việc dám một mình đỡ đòn đã là dũng khí ghê gớm. Đỡ đòn xong lại còn có biểu hiện ra hình ra dáng cho người ta thấy mình hoàn toàn không phải đâm đầu đi chết, không gây chú ý mới là lạ.
Ngay cả ba tuyển thủ chuyên nghiệp của chiến đội Vi Thảo cũng nhất thời bị hút cả mắt vào Hàn Yên Nhu. Pha phối hợp chiến thuật lần này của Hưng Hân có hành động của Hàn Yên Nhu làm nhân, tập kích của Quân Mạc Tiếu là quả. Không có Hàn Yên Nhu ra sức kéo giò chủ lực tấn công của đối thủ, làm sao Quân Mạc Tiếu có cơ hội tránh được ánh mắt của Tiêu Thời Khâm mà tập kích Trương Gia Hưng?
Cho nên trong pha hành động chiến thuật này, phân đoạn trọng yếu thực thụ là ở chỗ Hàn Yên Nhu. Một mình mạo hiểm khiến đối thủ cho rằng cô là gà con lon ton, nhưng khi đối thủ dồn hỏa lực thì lại phát hiện xương gà quá cứng, lằng nhằng một hồi, mục sư nhà mình rốt cuộc bị túm.
Tất cả những người quan tâm đến Hưng Hân đều quá chú ý vào Diệp Tu, thậm chí chiến đội Gia Thế là đối thủ của họ còn đi đầu trong việc quán triệt tinh thần đó nữa. Nhưng lần này, người đem đến tác dụng của một tuyển thủ át chủ bài lại là Hàn Yên Nhu, chính là Hàn Yên Nhu bị Tiêu Thời Khâm khắc chế hoàn toàn và giãy dụa trong bất lực trên lôi đài lúc nãy đấy.
Khi mục sư Chức Ảnh bị bốc đi, mối nguy hiểm 1 vs 3 của Hàn Yên Nhu cũng lập tức được phá giải. Vây Ngụy cứu Triệu! Dưới tình huống bị dẫn trước một người, Gia Thế hết vốn chơi đổi hàng thêm lần nữa rồi. Họ nhất định phải cứu được mục sư.
Hỏa lực của Diệt Sinh Linh dẫn đầu, ngợp trời phủ xuống. Dù gì cũng là nghề tay dài, hắn không cần di chuyển, xoay lưng một phát là uýnh được ngay. Chức Ảnh bị Tróc Vân Thủ kéo vào vòng tay địch, tức khắc liền bị Quân Mạc Tiếu ôm lấy chơi ngay một cú Quăng Ném, hỏa lực của Diệt Sinh Linh bỗng trông như pháo hoa giăng sẵn cho màn nhảy cầu của Chức Ảnh vậy. Oh la la, nơi mà Chức Ảnh rơi xuống, nồi Quỷ Trận của Một Tấc Tro cũng đã bắc sẵn...
Hưng Hân phối hợp lẫn nhau cực kì liền mạch và trôi chảy, có vẻ như đã luyện tập với thí nghiệm trăm ngàn lần từ trước rồi. Mà không đâu xa, họ có thể phối hợp đến mức đó là nhờ vào những cuộc chiến giành BOSS hoang dã trong game đó thôi.
Trình thi đấu chuyên nghiệp rất cao, nhưng nếu bàn về mức độ loạn của thế trận, nó không có tuổi so với chiến trường cướp BOSS hoang dã. Đám tuyển thủ chiến đội Hưng Hân ngày này qua tháng nọ chăm chỉ luyện phối hợp trong tình cảnh đó, lúc thì tạo cơ hội cho người chơi của những công hội đồng bọn, lúc thì lao lên chém giết. Mà quan trọng nhất khi cướp BOSS là phải khống chế được thù hận, thù hận đó ở đâu mà ra? Khả năng kéo dài tấn công! Chỉ khi đảm bảo được khả năng kéo dài tấn công, mới có thể nắm chắc thù hận của BOSS trong tay.
Quả thực, phối hợp liền mạch chính là sở trường của chiến đội Hưng Hân. Hôm nay đổi mục tiêu từ BOSS sang tuyển thủ chuyên nghiệp cũng không ai cảm thấy xa lạ, vừa rồi cho Liên Tiến của Thân Kiến lên mâm, bây giờ cầm xẻng chuẩn bị xào nấu Chức Ảnh của Trương Gia Hưng tiếp. Tuy nhiên lần này, lực lượng Gia Thế đã không còn mỏng như lúc nãy nữa. Diệt Sinh Linh của Tiêu Thời Khâm gấp rút chuyển mục tiêu tấn công, Tôn Tường và Khưu Phi cũng phản ứng không chậm, nhân vật của hai cậu định quét tới từ phía cánh, nhưng Đường Nhu đâu phải người chết, cô lập tức thao tác Hàn Yên Nhu lao lên chặn đường.
Tuyển thủ ở đẳng cấp như Tôn Tường dĩ nhiên đã phát hiện vụ focus Hàn Yên Nhu lúc nãy của cả đám bên mình là rơi vào bẫy, bây giờ thấy em gái này vẫn cứ níu kéo, trong lòng chỉ muốn bùng cháy!
“Tránh đường!” Khi nổi điên lên, lực bộc phát của Tôn Tường cực kì đáng sợ. Mấy cái Huyễn Văn mà Nhất Diệp Chi Thu tích trữ được tập trung bắn ra, chỉ trong nháy mắt, trên bản thống kê kĩ thuật cho thấy Nhất Diệp Chi Thu đã đánh được liên kích 11 hit. Cách Thức Chiến Đấu của Khưu Phi tiếp thêm một chiêu Phục Long Tường Thiên ngay sau pha cuồng bạo của Tôn Tường.
Lần này Hàn Yên Nhu ăn sát thương quá nặng, nhưng Phục Long Tường Thiên của Khưu Phi cũng đã hất cô văng xa khỏi Tôn Tường.
Tôn Tường còn đang muốn đập cho Hàn Yên Nhu thêm một trận mà lại đột nhiên bị Cách Thức Chiến Đấu tách khỏi mục tiêu, cậu ta nổi đóa, thao tác Nhất Diệp Chi Thu cất bước muốn đuổi theo. Nhưng mới bước lên một bước thì bỗng nhớ ra là cứu trị liệu quan trọng hơn, bèn vội vàng quay lưng chạy về phía Chức Ảnh. Còn Cách Thức Chiến Đấu của Khưu Phi? Lại chỉ lặng lẽ đi theo bên cạnh. Chỉ có ánh mắt chuyên nghiệp mới có thể nhìn ra ý nghĩa ẩn giấu dưới chiêu Phục Long Tường Thiên của cậu không chỉ đơn thuần là sát thương.
Phục Long Tường Thiên ấy trên thực tế đã ngắt liên kích của Nhất Diệp Chi Thu. Nếu đây là giai đoạn tập trung giết Hàn Yên Nhu, thao tác này chắc chắn sẽ được tính thành sai lầm, sau trận đấu phải kiểm điểm là cái chắc, nhưng thực tế thì pha ngắt liên kích vừa rồi của cậu đã ngầm nhắc nhở Tôn Tường trọng điểm của thế trận hiện tại. Tôn Tường quả nhiên đã phát hiện ra ngay khi thao tác Nhất Diệp Chi Thu dợm bước đuổi theo. Nếu không, đánh cho sướng tay thì còn ai đi cứu trị liệu nữa?
Ý nghĩa của chiêu Phục Long Tường Thiên đó ai không đủ trình thì sẽ không hiểu, chỉ cho rằng Tôn Tường và Khưu Phi đã hợp tác với nhau xóa chướng ngại vật. Nhìn thấy bước chân của Nhất Diệp Chi Thu, Lý Nghệ Bác thậm chí còn than thở: “Biểu hiện của Tôn Tường có hơi do dự! Đặc biệt là thời điểm mấu chốt thế này, cậu ấy lẽ ra phải cương quyết hơn, giết Hàn Yên Nhu luôn cũng được. Cứ chần chừ như vậy e rằng không hay.”
Tạm thời không bàn đến Lý Nghệ Bác có nhìn ra tác dụng của hành động mà Khưu Phi đã làm trong khoảnh khắc đó không, nếu chỉ xét riêng vấn đề do dự thì hắn nói cũng có lý. Do dự không chỉ mất thời gian mà còn ảnh hưởng đến tâm lý tuyển thủ. Khi quay qua cứu giá trị liệu, nếu trong lòng vẫn không thôi nghĩ rằng “nếu hồi nãy mình có thể abc xyz Hàn Yên Nhu” thì rõ ràng đã phân tán tập trung. Một khi phân tán tập trung, thực lực của tuyển thủ sẽ lập tức rơi xuống chỉ còn 70% 80%, có khả năng cao bỏ qua rất nhiều cơ hội và các tiểu tiết, thậm chí còn có thể mắc sai lầm vì sơ sẩy. Phân tích của Lý Nghệ Bác hoàn toàn không phải nói suông câu like.
Điều may mắn là Gia Thế đã sử dụng chiến thuật Cái Bóng, bên người Tôn Tường luôn luôn có một hình bóng mang tên Khưu Phi. Nếu xét về tuổi tác, kì thực Tôn Tường cũng không lớn hơn Khưu Phi bao nhiêu, nhưng nếu bàn về thận trọng, Khưu Phi nhỏ tuổi nhưng lại vượt xa Tôn Tường. Mà đó cũng chính là một trong những nguyên nhân Gia Thế sử dụng chiến thuật Cái Bóng. Trên phương diện chiến lược, cặp tổ hợp này thực sự có tính bổ khuyết cho nhau rất mạnh.
Quân Mạc Tiếu núp lùm úp sọt bằng Tróc Vân Thủ, tuy sau đó cú Quăng Ném lại hất Chức Ảnh ra một khoảng cách nhất định nhưng cũng không xa lắm. Trong trận đấu với chiến đội Tru Tiên trước đó, Hưng Hân nhờ vào trò này mà thịt được trị liệu của đối thủ. Tuy nhiên hôm nay đối thủ của họ là Gia Thế, trị liệu vừa bị bắt đi, Gia Thế lập tức chuyển mục tiêu tấn công. Hưng Hân ngăn được Tru Tiên chạy tới cứu mục sư chứ sao cản nổi đợt tấn công của Gia Thế. Hàn Yên Nhu bị Tôn Tường và Khưu Phi đá văng cái một, sau đó hai người nhanh chóng lao về lò nấu Chức Ảnh của Hưng Hân. Một Tấc Tro của Kiều Nhất Phàm và Bánh Bao Xâm Lấn của Bánh Bao đang ra sức chặt chém Chức Ảnh. Hiếp râm trị liệu không có người bảo vệ là sở trường của mọi người chơi Vinh Quang.
Nhất Diệp Chi Thu và Cách Thức Chiến Đấu lao lên, nhưng Kiều Nhất Phàm và Bánh Bao chả buồn nhìn tới.
Muốn giết nhanh? Dễ lắm chắc!
Tôn Tường liếc qua thanh HP của Chức Ảnh, vẫn chưa chạm đáy đâu! Trương Gia Hưng nào phải mấy em trị liệu thông thường, không ai hộ giá thì lập tức hóa thân thành cá trên thớt. Nếu không phải do thực lực của Hưng Hân cũng mạnh, đổi lại là hai người chơi trong game thì ai hiếp râm ai còn chưa biết. Trương Gia Hưng cũng đang cố gắng né tránh công kích, tự cứu bản thân trong lúc chờ đồng đội tới giúp đỡ. Y nhìn thấy Nhất Diệp Chi Thu và Cách Thức Chiến Đấu đã xông lên đầu tiên, bèn liều mạng muốn chạy đến với hai cậu, ai ngờ đột nhiên bị ôm chặt từ sau lưng, một cú Quật Ngã lại tiếp tục quăng y ngược về.
Trương Gia Hưng xoay góc nhìn, chỉ kịp thấy bóng lưng của Quân Mạc Tiếu hiện lên trước mắt. Cả người hắn đắp loạn xà ngầu một mớ trang bị, lúc nào nhìn vào cũng thấy buồn cười, nhưng trong khoảnh khắc này nhìn thấy bóng lưng của hắn chẳng kiêng nể gì ai mà lao ra cản đường tiến công của Nhất Diệp Chi Thu và Cách Thức Chiến Đấu, Trương Gia Hưng bỗng chốc giật mình.
Đến khi ăn thêm một nắm đấm to tướng của Bánh Bao Xâm Lấn, y mới choàng tỉnh.
Không còn nữa rồi…
Bóng lưng chẳng kiêng dè bố con thằng nào ấy, đã không còn là bóng lưng giúp y chặn mọi sát thương nữa rồi.
Trương Gia Hưng là trị liệu chủ lực của Gia Thế, ngày xưa Diệp Tu còn ở chiến đội dĩ nhiên đã không ít lần cứu vớt y khỏi nguy hiểm. Dù nhân vật hôm nay hắn cầm đã đổi, trang bị mặc trên người cũng quá khác, nhưng bóng lưng chẳng sợ trời, chẳng sợ đất mà lao ra ấy, đột nhiên vẫn khiến Trương Gia Hưng vụt nhớ lại những tháng ngày mà Diệp Tu vẫn còn là đội trưởng, dẫn dắt họ chinh chiến khắp liên minh. Là trị liệu, y luôn được người này giữ ra sau lưng để bảo vệ như bây giờ vậy đó.
Nhưng giờ đây, bức tường thành kiên cố mà y vẫn mong mỏi sẽ vĩnh viễn không bao giờ sụp đổ ấy, lại đang dùng một tư thế hoàn toàn giống hệt, thổi lên kèn lệnh tử vong cho y.
Đổ ư? Không đổ ư?
Tích tắc đó, Trương Gia Hưng đã thực sự ngơ ngác. Rồi y nhìn thấy một vùng lửa đỏ ngợp trời vùi lấp Quân Mạc Tiếu.
Là công kích của Diệt Sinh Linh?
Dĩ nhiên không phải. Trọng điểm của Gia Thế lúc này là cứu giúp mục sư, Diệt Sinh Linh có muốn tấn công cũng phải dồn hỏa lực về phía Chức Ảnh mới đúng. Vị trí của Quân Mạc Tiếu đột nhiên xuất hiện khói lửa là do hỏa lực của Hiểu Thương từ xa trợ giúp. Ngay sau đó, Một Tấc Tro của Kiều Nhất Phàm cũng ném ra một cái Quỷ Trận, lần này không phải để mở lò xào Chức Ảnh mà là hỗ trợ chiến cuộc bên kia.
Có cơ hội thoát thân? Phát hiện Một Tấc Tro phân tâm chăm sóc chỗ khác, Trương Gia Hưng lập tức tìm đường chạy. Nhưng Bánh Bao Xâm Lấn đã từ cái hốc nào đó tự dưng chui ra, đè Chức Ảnh xuống đất cho một trận Bá Vương Liên Quyền.
Nhất Diệp Chi Thu và Cách Thức Chiến Đấu tạm thời không thể tiếp cận, còn Diệt Sinh Linh?
Trương Gia Hưng vừa giãy dụa vừa chuyển góc nhìn. Diệt Sinh Linh đúng là đang đuổi gấp tới nhưng giữa đường lại bị ai đó ngăn cản. Là Hàn Yên Nhu! Vừa rồi bị Nhất Diệp Chi Thu và Cách Thức Chiến Đấu đánh văng, Hàn Yên Nhu chấn chỉnh tinh thần cực nhanh, không hề chạy đi kiếm hai người kia báo thù mà cắt qua hỏi thăm Diệt Sinh Linh.
Tiêu Thời Khâm vừa nhìn thấy người cản trở mình là Hàn Yên Nhu thì không khỏi mệt óc. Hắn thắng Đường Nhu rất dễ trong trận lôi đài, nhưng cách mà hắn sử dụng lúc đó đâu thể dùng cho trận đoàn đội bây giờ? Nếu dắt Hàn Yên Nhu ra ngoài ngắm phố phường thêm một vòng, quay về chắc chỉ có nước nhặt xác.
Diệt Sinh Linh bị Hàn Yên Nhu chặn đường, tạm thời không vượt ngay được. Trong lúc đó, hỏa lực của Hiểu Thương không chỉ hỗ trợ Quân Mạc Tiếu mà còn thường xuyên chiếu cố Diệt Sinh Linh, thậm chí chăm sóc luôn cả Chức Ảnh của Trương Gia Hưng.
Đấu pháp này…
Trương Gia Hưng đột nhiên sửng sốt, đấu pháp này quá quen thuộc…
Pháo Bình Phong!
Chiến thuật Bình Phong chính là chiến thuật thường được sử dụng nhất ở chiến đội Gia Thế mấy năm gần đây, lấy bậc thầy pháo súng làm trục hỗ trợ và phối hợp tấn công trong phạm vi rộng. Muốn phá được chiến thuật này, điểm mấu chốt là phải khống chế bậc thầy pháo súng. Nhưng bậc thầy pháo súng có tầm bắn cực xa, các nghề cận chiến tay ngắn rất khó thực hiện điều đó. Mà tình cảnh bây giờ của Gia Thế thì sao? Chức Ảnh không còn thở thêm được bao lâu nữa, Gia Thế không đủ thời gian để phá chiến thuật Bình Phong bằng cách chính thống.
Đột phá đại đi! Mau mau đi… Trương Gia Hưng sắp điên rồi.