Mục lục
Tuyệt Phẩm Tiểu Thần Y - Đường Tiểu Bảo (Truyện full tác giả: Tiểu Loli)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ăn cơm xong, hai người xuống lầu, Đường Tiểu Bảo nhỏ giọng hỏi: "Chúng ta có cần phải đi tách nhau ra không? Cậu cho tôi địa chỉ rồi về trước đợi tôi, một lát nữa tôi sẽ đến.

"Tại sao phải bắt xe hai lần?" La Á khó hiểu hỏi.

Đường Tiểu Bảo nhún vai: "Được thôi, có phúc được ngồi cùng xe với người đẹp, tôi mừng còn không kịp nữa là."

Sau khi lên xe, Đường Tiểu Bảo hơi phiền muộn, La Á ngồi ở ghế lái phụ phía trước cậu, vậy là cơ hội được ngồi cạnh người đẹp cũng vụt mất...

"Quang cảnh của khu này thật tuyệt, bố cậu cũng thật giỏi, không sợ người ta ghen tị mà sống ở một nơi tuyệt vời như vậy."

Xe đi vào trong khu nhà ở, Đường Tiểu Bảo giống như cô bé lọ lem lạc vào cung điện, hết lời ca ngợi nơi đây.

"Chỗ này tôi chỉ thuê thôi." La Á nói.

Đường Tiểu Bảo cười hì hì, cẩn thận quan sát xung quanh, trộm hỏi: "Cậu vào trước xem xét tình hình, tôi lên sau."

"Chúng ta không phải kẻ trộm, cũng không làm chuyện gì sai trái, cậu có cần phải vậy không?" La Á dở khóc dở cười.

Khụ khụ!...

Nếu người đẹp đã nói vậy rồi, Đường Tiểu Bảo cũng không phản đối, cậu nghênh ngang đi theo sau La Á.

Hai người vừa đi được vài bước thì chạm mặt người quen.

Lưu Cường.

Tên này cũng sống ở đây.

Lưu Cường trợn tròn mắt khi thấy La Á dẫn Đường Tiểu Bảo về nhà, cậu ta dụi mắt mấy cái rồi vẫn không dám tin đây là sự thật.

La Á cũng không ngờ sẽ gặp phải Lưu Cường ở đây, thật sự có chút lúng túng, nhưng việc đã đến nước này, nếu che dấu thì khác nào chột dạ, vậy nên cô chỉ liếc Lưu Cường một cái rồi xem như không nhìn thấy cậu ta.

Đường Tiểu Bảo rất vui vẻ, lúc này cậu chỉ mong Lưu Cường hiểu nhầm, sau đó cậu sẽ cười ha hả rồi nháy mắt với Lưu Cường, bộ dạng đó chắc chắn là ngứa đòn.

Cho đến khi hai người đã đi đến cửa, Lưu Cường vẫn sững sờ ở đứng đó, chỉ là sắc mặt của cậu ta đã trở nên nghiêm trọng.

Nhà La Á thuê có ba phòng ngủ một phòng khách, rất rộng rãi và được trang hoàng tỉ mỉ, không tạo nên cảm giác quá xa xỉ, nhưng lại toát ra vẻ giàu sang phú quý, rất nhiều chi tiết đều tôn lên phẩm chất tốt đẹp và trình độ của chủ nhân.

Và đương nhiên Đường Tiểu Bảo lại không ngớt lời khen ngợi, La Á rót cho cậu một tách trà rồi đi tắm.

Rất nhanh sau đó, bên trong phòng tắm đã vang lên tiếng nước chảy.

Đường Tiểu Bảo rất buồn... Cơ thể cậu rất khó chịu.

Cậu vừa lắng nghe tiếng nước trong phòng tắm, vừa tưởng tượng ra cơ thể hoàn mỹ của hoa khôi trường học, làn da hoàn hảo,...

Tóm lại mọi thứ đều rất hoàn hảo.

Hoàn hảo đến nỗi khiến cho trái tim Đường Tiểu Bảo ngứa ngáy khó chịu.

Cùng không thể trách cậu, dù sao cậu cũng chỉ là một người đàn ông sinh lý bình thường, quan trọng là cậu cũng không phải quân tử gì mà chỉ là tiểu nhân thôi.

Yểu điệu thục nữ... Tiểu nhân hảo cầu!(Những cô gái xinh đẹp thường được rất nhiều trai đểu theo đuổi)

Không theo đuổi được thì cơ thể rất khó chịu.

Rất nhanh sau đó La Á đã tắm xong, để tiện cho việc xoa bóp sau này, cô mặc một chiếc váy ngủ rất mỏng manh, gương mặt La Á đỏ ửng, cô đang lấy khăn lau khô tóc.

La Á ngồi xuống ghế sô pha ở phía đối diện Đường Tiểu Bảo, nhìn bề ngoài có vẻ rất bình tĩnh nhưng thật ra tim cô đang đập loạn lên.

Đường Tiểu Bảo liếm môi một cái, đây chỉ là phản ứng theo bản năng, ánh mặt cũng di chuyển trên người La Á, cậu luôn cảm thấy rất tiếc nuối.

Cậu đâu cần mặc nội y chứ... Khụ khụ, như vậy không thuận lợi để điều trị, được thôi không mặc cũng không ảnh hưởng gì.

Nhưng cậu có thể mặc nội y màu sáng hơn không? Còn nữa, chiếc váy ngủ này mà màu đen thì tuyệt, đừng có là màu da chứ?

La Á không hề biết được những suy nghĩ xấu xa của Đường Tiểu Bảo vào lúc này, nếu không, cho dù tính tình cô có tốt đến mấy thì cô cũng sẽ cầm dao đuổi chém Đường Tiểu Bảo khắp phố. Thế nhưng vừa ngẩng đầu lên La Á lập tức cau mày, khuôn mặt nhỏ nhắn càng nóng hơn.

"Cậu có biết nhìn chằm chằm một cô gái như vậy là rất bất lịch sự không?"

Đường Tiểu Bảo thản nhiên nói: "Đông Y rất chú trọng 'Tứ chẩn' (nhìn, nghe, hỏi, sờ), tôi làm như vậy cũng vì muốn nắm rõ về bệnh tình của cậu mà thôi... À, tôi có nên tắm qua chút không?"

La Á nhíu mày, cô không lên tiếng mà chỉ nhìn Đường Tiểu Bảo.

La Á đã rất kinh nghiệm trong việc đối phó với Đường Tiểu Bảo, lúc này, bạn không nên lải nhải gì với cậu ta nếu không sẽ không xong đâu, đối với người không đứng đắn như Đường Tiểu Bảo thì phải nhìn chằm chằm cậu ta như vậy, nhìn đến khi cậu ta thấy phát bực.

Quả nhiên, Đường Tiểu Bảo không chịu nổi, khoát tay nói: "Tôi đùa đấy, giờ chúng ta bắt đầu chứ?"

"Được!"

La Á dẫn Đường Tiểu Bảo vào phòng ngủ của mình, cô quay lưng về phía Đường Tiểu Bảo âm thầm vỗ ngực rồi hít sâu một hơi để bản thân bình tĩnh lại, sau đó chủ động nằm xuống giường.

Bắt đầu rồi?

Đường Tiểu Bảo ngó nghiêng, ánh mắt gian xảo nhìn mọi thứ xung quanh, cậu muốn tìm một vài thứ đồ gây hứng thú, nhưng cuối cùng cũng đành thất vọng.

"Áo lót đâu?"

Đường Tiểu Bảo lẩm bẩm.

"Cậu nói gì cơ?" La Á không nghe rõ.

Đường Tiểu Bảo quay đầu kinh ngạc hỏi: "Bắt đầu rồi hả?"

La Á tức nghiến răng, cô lại cảm thấy bụng bắt đầu đau âm ỉ, khuôn mặt đỏ bừng cắn môi liếc Đường Tiểu Bảo nói: "Mau làm đi!"

Mau làm đi... Câu nói mới mờ ám làm sao!

Đường Tiểu Bảo cười híp cả mắt, hơi khó khăn nói: "Đây là lần đầu tiên của tôi, nếu lỡ làm cậu đau thì cũng đừng trách tôi đó."

Toi, câu này càng mờ ám hơn.

La Á rất buồn bực.

Lần đầu của cậu ta ư? Chẳng lẽ mình lại thường xuyên nằm xuống cho đàn ông sờ mó chắc?

Trong lòng cô cực kỳ căm hận, hận không thể đá bay Đường Tiểu Bảo ra ngoài, cô tức giận nói: "Rốt cuộc cậu có làm được không?"

Đường Tiểu Bảo ngửa cổ nói: "Được, đương nhiên là được."

Đàn ông mà, làm sao lại nói không làm được!

Đường Tiểu Bảo ngồi khoanh chân bên cạnh La Á, một hương thơm ngọt ngào đang lan tỏa, đó là hương thơm của người con gái trong độ xuân thì, nó khiến người ta ngây ngất.

Được ngắm cô ở khoảng cách gần như vậy, cho dù cô mặc váy ngủ nhưng người ngoài vẫn có thể nhìn thấy những lỗ chân lông nhỏ xíu, làn da trắng như tuyết, mềm mại như lụa, phần ngực vừa đẹp không to cũng không nhỏ, bắp đùi trắng mịn, thon dài, phần gáy nhỏ nhắn vốn trắng nõn nhưng giờ lại trở nên đỏ ửng...

Tất cả đều khiến lòng người say đắm, thật lâu sau Đường Tiểu Bảo cũng không thể bình tĩnh lại được.

La Á nhắm chặt hai mắt, cô chắc chắn hiện giờ Đường Tiểu Bảo đang nhìn cô chằm chằm, cô lập tức xấu hổ đến phát khóc.

Từ nhỏ đến lớn cô chưa bao giờ phải xấu hổ như vậy, và trước gì cũng chưa có ai dám láo xược như vậy.

Đúng, cô cảm thấy Đường Tiểu Bảo quá láo xược.

Nhưng cô vẫn chưa thể nói ra, hiện tại Đường Tiểu Bảo là bác sĩ của cô, nếu cô quá nóng giận, Đường Tiểu Bảo chắc chắn sẽ dùng một loạt các lý lẽ chính đáng để thuyết phục cô...

Cô phải nhịn, tiếp tục nhẫn nhịn... Cuối cùng La Á không thể nhẫn nhịn thêm được nữa, cô mở mắt ra định lên tiếng.

Nhưng Đường Tiểu Bảo đã lên tiếng trước, sắc mặt cậu nghiêm túc, trông bộ dạng rất căng thẳng, trên trán đầy mồ hôi.

Có lẽ mình đã hiểu nhầm cậu ấy rồi!

La Á tự an ủi bản thân như vậy.

"Dạng chân ra một chút." Đường Tiểu Bảo ho khan một cái.

La Á cắn chặt môi đến nỗi sắp bật máu, xấu hổ quá, xấu hổ muốn chết.

Nhưng cô chỉ có thể làm theo, cơn đau ở bụng dường như đang trở nên dữ dội hơn.

Đường Tiểu Bảo lén lút liếc nhìn phần giữa hai chân của La Á nhưng không nhìn thấy gì.

Cậu đưa tay vén áo của La Á lên, cái rốn xinh xắn lộ ra, sắc mặt Đường Tiểu Bảo không chút thay đổi nhưng trong lòng thì đang gào thét, vẫn chưa bắt đầu mát xa mà mồ hôi đã đầm đìa trên trán.

Thật ra xoa bóp không khó, cái khó là khống chế cơ thể của mình!

Khuôn mặt La Á nóng bừng, hiện giờ cô cũng rất căng thẳng, trái tim đập cuồng loạn không ngừng trong lồng ngực. Lần này cô không nhắm mắt nữa, cô phải học được cách xoa bóp, cô cũng không muốn sau này việc tương tự như hôm nay bị lặp lại lần nữa.

Đường Tiểu Bảo vừa mới chạm vào cơ thể của La Á, cả người cậu run lên, cảm giác trơn bóng, nóng bỏng truyền đến nơi bàn tay tiếp xúc của cậu.

"Nhiệt độ cơ thể cậu hơi cao, hay cậu bị ốm rồi?"

La Á sắp khóc đến nơi.

Có cần phải trêu chọc người khác như vậy không?

Quan trọng là cô cảm thấy mình đang rất thiệt thòi.

Đường Tiểu Bảo bắt đầu xoa bóp, động tác tay của cậu không thành thạo lắm, La Á kêu lên một tiếng "Ui da" rồi quát lên: "Đau quá!"

"Cậu chịu khó một chút, tôi nói rồi đây là lần đầu tiên của tôi."

La Á nước mắt lưng tròng.

Đường Tiểu Bảo tập trung hơn, rất nhanh sau đó các động tác tay của cậu đã trở nên khéo léo hơn, dùng lực cũng vừa phải.

Hai má La Á vẫn đỏ ửng, cái miệng nhỏ nhắn khẽ nhếch lên, muốn kêu nhưng lại không dám kêu, cô cảm thấy như có một đàn kiến đang bò tới bò lui trên bụng mình, vừa ngứa vừa tê, cảm giác đó khiến cô rất sung sướng, suýt chút nữa đã thốt lên tiếng rên rỉ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK