• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tại nhà riêng của Trang lão gia tử – Trang Đồ Hãn…..

Trang Mai Cầm lúc nãy được đưa đến đây với vẻ mặt trắng bệch, vết thương ở chân chỉ được băng bó sơ sài nên không ngừng rỉ máu. Khi nghe được Trang Mai Cầm kể hết tất cả,Trang Đồ Hãn thật sự đau lòng và tức giận thay đứa cháu gái này của mình!

—– Phòng khách Trang gia —–

Chỗ này đang có một cuộc tranh cãi gay gắt trong nội bộ gia đình. Trang Hải – ba của Trang Mai Cầm đang cố gắng khuyên Trang Đồ Hãn gặp mặt và nói chuyện với cha mẹ Dương Lãnh Hoàng Dạ.

– Cha! Cha đã thấy rồi đấy. Dương Lãnh Hoàng Dạ là đang muốn rạch rõ phân giới với chúng ta. Hắn lại còn dám làm Cầm nhi bị thương như thế. Cha phải đi đòi lại công bằng cho cái gia đình này!

Ngãi Tử Quyên – vợ của Trang Hải lau lau nước mắt, rưng rưng lên tiếng nói tiếp chồng mình:

– Cha! Chồng con nói rất đúng. Nếu chúng ta không ra mặt, hắn ta sẽ không coi Trang gia ra gì. Hức….hức…

Trang Đồ Hãn vừa tức giận vì cháu gái bị thương, lại vừa phải nghe hai vợ chồng này nói mây nói cuội. Thật muốn là não ông nổ tung ra mất.

Ông cầm cây gậy trên tay gõ mạnh xuống nền gạch, lớn tiếng:

– Đủ rồi! Tụi bây thì biết gì hả?

Ông đứng dậy, trừng mắt chỉ tay vào Trang Hải trách móc:

– Mày nghĩ Dương Tế là nơi dễ đụng vào sao? Gia tộc Dương Lãnh là chỗ mà mày muốn gây sự là gây sự sao?

– Cha! Dù sao cha cũng là bạn của ông nội nó. Chẳng lẽ không có quyền lên tiếng vì chuyện này hả?__Trang Hải phản bác gay gắt.

Trang Đồ Hãn nghe lời nói không biết suy nghĩ của con trai mình thì tức đến tím tai đỏ mặt:

– Dương Lãnh Chấn Thiên làm gì được thằng nhóc đó bây giờ? Mày nói tao nghe xem?

Câu nói này mới khiến cho Trang Hải im bặt, không dám lên tiếng ý kiến thêm một câu nào.

Đúng như lời Trang Đồ Hãn nói. Nếu như ông ta thật sự đến tìm Dương Lãnh Chấn Thiên nói về chuyện này, liệu hắn có bị trách móc? Câu trả lời đương nhiên là không!

Gia tộc Dương Lãnh có một điều rất đặc biệt từ khi Dương Lãnh Hoàng Dạ sinh ra mới có. Đó là….dù hắn có làm gì, quậy phá như thế nào, giết người ra sao….tất cả đều sẽ chẳng làm gì được hắn. Sự nuông chiều của Dương Lãnh Chấn Thiên dành cho đứa cháu trai này là vô đối. Dù trời có sập….hắn vẫn sẽ bình an.

Trang Đồ Hãn lắc đầu ngao ngán, ngồi xuống, hai tay chống lên đầu gậy, nhẹ giọng khuyên nhủ:

– Con yên tâm. Ba sẽ tìm cách nói chuyện với Dương Lãnh Mặc Hàn. Sẽ không để Mai Cầm chịu tủi nhục!

 

7 giờ 30 phút tối. Biệt thự Tuyết Dạ…..

Căn phòng phía trên lầu 3….

Thân ảnh của một người phụ nữ đang cuộn tròn trong chăn ấm, say giấc nồng. Quả nhiên cảm giác để cho người đàn ông của mình bị bỏ đói không dễ chịu chút nào.

* Cạch *

Cánh cửa phòng đột nhiên bị một người đàn ông nhẹ nhàng mở ra, sau đó đóng lại không một chút tiếng động. Là hắn!

Đưa con mắt nhìn ” bảo bối ” của mình đang ngủ ngon giấc, hắn bỗng nở một nụ cười hết sức dịu dàng. Bước tới chiếc giường, cẩn thận nằm xuống, ôm trọn thân thể của người con gái vào lòng mình. Hắn cảm thấy mình thật hạnh phúc!

Cảm nhận được mùi hương quen thuộc, cô quay người lại vùi khuôn mặt vào bờ ngực rắn chắc của hắn, giọng còn ngái ngủ hỏi:

– Sao vậy?

Hắn dịu dàng xoa đầu cô, khẽ trao lên trán một nụ hôn ngọt, nhẹ giọng hỏi ngược lại:

– Anh làm phiền giấc ngủ của em sao?

Cô vòng tay qua eo hắn, đáp lại cái ôm rồi lười biếng trả lời:

— Không có. Chỉ là em quá nhạy bén thôi!

– Được rồi. Đi ăn cơm thôi!

Cô ngước lên, chu môi phồng má ra vẻ bất mãn:

– Anh muốn nuôi em thành heo sao hả? Chỉ toàn ăn với ngủ!

Hắn tức cười, đưa tay véo nhẹ cái má của cô một cái rồi cưng chiều đáp:

– Đúng. Anh sẽ nuôi phu nhân thành heo….để không ai cướp em đi cả!

– Dẻo miệng! Đi thôi.

Cô ngồi dậy giơ hay tay ý bảo hắn bế. Hắn cười rồi dang vòng tay rộng lớn, bế bổng cô công chúa nhỏ của mình đi vệ sinh cá nhân. Xong xuôi lại bế xuống phòng bếp, tiếp tục phát cơm tró……

 

Trái ngược với sự vui vẻ hạnh phúc của cô và hắn. Ở một nơi sâu xa nào đó…..

Berlin, Đức…..

– Chết tiệt! Vương lại tuyệt tình đuổi ta ra khỏi Liên minh Quốc Chủ. Thật khốn nạn mà!

Từ khi bay về Đức, Thomas Jackson như một kẻ bệnh hoạn, điên cuồng chửi mắng các thuộc hạ, tàn phá nhà cửa. Người hầu trên dưới đều bị giáo huấn một trận mà chẳng có lấy một lý do.

Hiện giờ ông ta lại đang lên cơn bệnh, kêu gọi bọn thuộc hạ trong gia tộc ra mắng mỏ không thương tâm.

– Tộc chủ. Xin ngài bớt nóng giận. Chúng ta qua Liên minh châu Âu nhờ sự giúp đỡ của Quốc vương Henry Smith!___ Tên thuộc hạ ngồi gần ông ta chợt lên tiếng ” dẫn đường chỉ lối ” cho Thomas.

Thomas liền lắc đầu phản đối:

– Quốc vương Smith sẽ không nhận ” tấm lòng ” của chúng ta. Chắc chắn ông ta không muốn vì tôi mà ảnh hưởng đến cả một Đế chế rộng lớn.

Nghe câu nói đó, đám thuộc hạ của Thomas lập tức rơi vào thế suy nghĩ. Mãi một lúc lâu sau đó, Lukas Fischer – thuộc hạ thân cận của ông ta mới có một ý tưởng hết sức táo bạo:

— Tộc chủ, Ngài vẫn có thể nhờ đến một nơi!

– Là nơi nào?__Thomas hỏi gấp

– Trung đông! Ông trùm của các loại vũ khí hạn nặng – Duẫn Thành.

– Chuyện này…..___ Thomas do dự.

Trung đông là nơi đầy rẫy sự nguy hiểm. Tất nhiên những người nắm ” trùm ” bên đây đều không phải bình thường. Duẫn Thành ….. cũng là một người không dễ động.

Nhưng cục diện bây giờ chỉ còn có liều chết thôi:

— Được. 2 ngày nữa sẽ xuất phát sang Trung đông. Lukas! Ngươi chuẩn bị thư gửi qua Bỉ cho Quốc vương Smith. Giải tán!!!!

Cục diện sẽ thay đổi ra sao nếu Thomas nhờ vả Duẫn Thành? Rốt cục bức thư đó sẽ có nội dung gì?

Chờ điiiiii…….

_______

Mọi người nghĩ sao nếu mình viết thêm một truyện nữa?

Xin ý kiến!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK