Tokyo, Nhật Bản…..
Yshutashi đang ngồi bàn luận với các nhà lãnh đạo về vấn đề của lô vũ khí thì một tên vệ sĩ hớt hải chạy vào, tay xách thêm một cái hộp thần bí. Cúi đầu một cái, anh ta giơ chiếc hộp về phía Yshutashi, kính cẩn báo cáo:
– Thiên hoàng, đây là một món quà từ thành phố S, Las Vegas gửi tới. Không có để tên người gửi.
Yshutashi và các nhà lãnh đạo không khỏi ngạc nhiên.
– Biết địa chỉ cụ thể hơn không?
– Thưa ngài, là ở khách sạn Waston.__Tên vệ sĩ trả lời.
Lần này thì niềm vui đã hiện trên khuôn mặt ngạc nhiên của Yshutashi. Chắc là Yamamoto hay Oku Yoshida mang lô hàng về đây mà.
– Mở ra.__ Anh ta ra lệnh.
Tên vệ sĩ nghe được lệnh thì liền nhanh nhẹn mở chiếc hộp ra. Tưởng đâu là một khẩu súng đại diện hay là một phong thư cấp báo,…nhưng không. Tên vệ sĩ hốt hoảng trong phút chốc đã đánh rơi chiếc hộp, tạo nên một tiếng động lớn trong căn phòng hội nghị.
– Th…Thiên….Hoàng, là…là…
Chưa kịp nói xong câu thì anh ta đã ngất xỉu. Chiếc hộp có đáy khá sâu nên Yshutashi chưa kịp nhìn rõ. Hắn ta bước nhanh bước chậm tiến về phía chiếc hộp. Dùng biểu cảm nghi ngờ và con mắt kinh ngạc nhìn vào thứ ở bên trong. Là….đầu của Quý Hồng Quân. Hắn ta hét lớn:
– Ngưòi đâu? Chuyện này là sao? Là ai gửi?
Lập tức bên ngoài, người đưa chiếc hộp được đám vệ sĩ dẫn vào đứng trước mặt Yshutashi. Người này không tỏ ra sợ sệt, ngược lại còn kênh kiệu, dùng ánh mắt thách thức nhìn thẳng vào Yshutashi khiến hắn ta càng thêm tức giận:
– Nói! Mày là người của ai?__Yshutashi gằn giọng.
Người kia thanh thản từng bước đi về phía vị trí cao nhất, ngồi xuống, chân vắt chéo lại, tay chống lên ghế, tự nhiên buông ra từng chữ:
– Có cần phải cho ngài biết không?
– Nói mau! Đây là địa bàn của đế quốc Nhật Bản, không chừng sẽ bị giết đấy, nhóc!__ Yshutashi cảnh cáo.
– Hahahaha…giết sao? Thật muốn coi cái gan của ngươi lớn như thế nào đó…..hahah
Nụ cười quỷ dị mang theo sự châm chọc vang vọng trong khắp cả căn phòng, khiến ai nghe cũng phải run rẫy.
– Mày….rốt cục mày là ai?__ Yshutashi thật sự rất kiên nhẫn mới chịu khó hỏi lâu như thế này. Đổi lại là người khác, chắc cũng không chịu khó như thế này đâu…
– Không cần biết tao là ai. Mày chỉ cần biết….mày đã chọc đến người không nên chọc. Giờ thì chuẩn bị nhận món quà thứ 2 đi.
Người kia rời khỏi ghế, bước chân thong thả đi ra, trước khi rời khỏi còn để lại một sự cảnh cáo:
– À mà …mày đừng có ý định cản trở tao. Tao chỉ có nhiệm vụ đến đây giao đồ và từ chối cái mạng chó của mày. Rửa bản thân thối tha của mình cho sạch sẽ. Chủ thượng sẽ đến đây trong nay mai…..giờ thì cáo từ, thưa ngài Yshutashi…hahah
Tiếng giày ngày càng nhỏ lại, bóng lưng của ” người đưa đồ ” đã dần khuất xa, để lại một nỗi lo không đáy cho Yshutashi.
Hắn ta bần thần đi về chỗ của mình, ngồi xuống, vẻ mặt như chưa quên được những lời nói của người đó.
Thành phố S? Khách sạn Waston? Cái đầu của Quý Hồng Quân? Chủ thượng? Lời cảnh cáo?
Tất cả chuỗi sự việc đều được thuật lại trong đầu của hắn ta. Và dường như hắn biết là ai rồi.
Yshutashi ôm đầu cười khổ. Ha…số kiếp của Thiên triều Okinawa cũng sắp tận rồi sao? Nhật Bản đại đế chẳng lẽ sẽ phải hứng chịu một cơn mưa máu nữa sao? Liệu kết cục của Tensi có được lập lại không?
Mắt hắn ta đột nhiên mở to. Miệng gấp gáp sai khiến thuộc hạ:
– Mau. Mau kêu gọi Nguyên soái và Đại tướng về đây. Trong vòng nửa ngày, Nguyên soái nhất định phải có mặt ở Nhật Bản. Nhanh!
Các nhà lãnh đạo chỉ biết thở dài. Họ bây giờ chỉ có thể ngồi đó và chờ đợi cái chết sao? Nếu có một thiên sứ xuống cứu rỗi đất nước sắp bị nhuốm máu này thì hay biết mấy………
Tuyệt vọng thì có ích gì chứ? Chi bằng cứ chóng chọi đi, được chừng nào hay chừng nấy.
Lại một ý nghĩ lóe lên trong đầu Yshutashi. Đức? Đúng rồi, còn có Đức mà. Còn có Cung Hoàng Thiên Tế nữa. Dương Lãnh Đế Quốc chắc không vì muốn giết một Thiên hoàng vô dụng mà gây xích mích với Cung Hoàng gia và Gia tộc Thomas chứ?
” Phải cược ván này thôi. Tensi, ngài phải giúp cho đất nước của mình. “
– Chuẩn bị máy bay. 3 tiếng nữa sẽ khởi hành sang Đức. Liêc lạc với họ bảo bay sang Đức ngay trong đêm. Triệu tập thêm lính đặc chủng của hội Tam Lang canh phòng nghiêm ngặt phủ Thiên hoàng. Tất cả các nhà lãnh đạo đi mua vũ khí từ Thế giới ngầm về đây. Thời gian không còn nhiều, mau làm theo lệnh. Giải tán!
Hàng loạt những mệnh lệnh mang tính khẩn cấp được phát ra từ miệng của Yshutashi. Mọi ngưòi răm rắp nghe theo, tất cả chỉ mong Nhật Bản thoát khỏi cơn thịnh nộ này.