• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

...---------------...

Khung cảnh về đêm Trung Hoa Đại Dân Quốc thật yên tĩnh. Cho dù sống trong thời đại nào đi chăng nữa ngày và đêm vẫn luôn song hành trái ngược nhau.

Ban ngày phải đối mặt với bao nhiêu bộn bề lo toan, phải đắp lên mặt bao nhiêu "chiếc mặt nạ" cho riêng mình. Chỉ đêm đến, chính là khoảng thời gian " ta được là ta ". Thế nhưng... cũng chẳng thể thoát được nổi buồn, nổi khổ chốn dương trần.

.............

Con người ai lại không có " chấp niệm " nhưng họ lại rất ít khi biết từ bỏ đúng lúc.

Mấy ai có thể đạt được " tâm tịnh như nước ". "Chấp niệm " càng lớn thì càng dễ đánh mất tâm tính. Buông bỏ được "chấp niệm " tức cũng buông tha cho bản thân.

...----------------...

...Mạc Châu...

Doanh trại Đại Thế Nghiên được đặt hướng về phía tây của dãy núi Mạc Phụ. Địa hình hiểm trở tiện cho việc đóng quân trại, tránh được tai mắt của quân đội Triều Đình.

Ở phía cuối doanh trại, một túp liều vải nhỏ hẹp. Bên trong vang vọng tiếng " chát!...chát! " nghe rợn người. Mỗi ngày đều đặn như thế nhưng chẳng nghe thấy bất cứ tiếng rên la hay van xin nào.

Liệu người bên trong còn chịu đựng được đến ngày thứ bao nhiêu?

" Hai ngươi canh chừng cho cẩn thận, hắn mà chạy mất thì mạng của các ngươi cũng còn đâu ". Tên lính - Bác Dật khuôn mặt bậm trợn, tức giận khi nhiều ngày tra hỏi vẫn không được chút tin tức gì. Hắn nhắc nhở hai tên lính gác rồi bỏ đi.

" Thuộc hạ rõ! . Hai người kính cẩn nghe lệnh nhưng hắn vừa đi thì bọn họ liền thay đổi thái độ.

" Hừ, mới được Thủ lĩnh trọng dụng được một lúc thì đã lên mặt rồi. Tên đó không biết còn sống được ba ngày nữa không mà còn lo hắn chạy mất ".

Một tên lính mang giọng khinh thường, nhìn về phía chàng trai đang bị treo trên trụ cột. Thân thể chằng chịt những vết roi, vết cũ vừa liền miệng thì tiếp tục hiện lên vết mới. Không thể đếm xuể số lần bị roi vung vào người. Hắn cứ tỉnh rồi ngất đi, vẫn cắn răng không hé miệng nửa lời.

" Lãng huynh, ta có một vò rượu, ta với huynh làm vài chén cho ấm người ". Tiết Lôi không quan tâm mấy cười hề hề ghé sát tai hắn nói nhỏ.

Nghe tới rượu, hai mắt tên Lãng Lý sáng rỡ. Nhưng hắn đâu ngờ tới, đây cũng là lần cuối hắn được uống rượu.

" Lấy ra mau, lão gia đây ngồi canh cái tên sắp chết kia cũng ngấy lắm rồi ". Hắn ta ngồi vào khúc ghế gỗ dài, tay vỗ vỗ bàn, mặt vênh váo.

Tiếc Lôi lấy một vò rượu nhỏ đã giấu từ trong đống rơm ra, cậu nhanh tay lén bỏ gói thuốc vào trong đưa cho Lãng Lý.

Tên họ Lãng vội chộp lấy uống không chần chừ. Mấy ngày liền không được động vô giọt rượu nào khiến hắn thèm khát.

" Ực! ực! .... Ưm!.."Uống chưa được nửa bình thì cổ họng bỗng nóng ran, máu bắt đầu trào từ miệng ra.

" Bốp!! ". Bình rượu rơi xuống đất vỡ tan, Lãng Lý một tay ôm cổ một tay chỉ về phía Tiết Lôi, miệng muốn nói lại chẳng nói được. Hai mắt trợn đáng sợ.

Tiết Lôi chỉ cười nhếch mép cho sự ngu dốt của hắn. Trong tích tắc, Lãng Lý đã nằm gục xuống.

"Kế hoạch thành công được một nửa". Tiết Lôi thầm nói, tiện chân đá thi thể của Lãng Lý một cái. Tên Lãng Lý tính vốn rất ngồng cuồng, thường ngày hay hiếp đáp những binh lính mới, giở thói " ma cũ ăn hiếp ma mới ". Tiết Lôi cũng từng bị hắn chà đạp khi mới về doanh trại.

Tiết Lôi nhẹ nhàng đi đến rèm cửa, hé một góc nhỏ nhìn ra bên ngoài xem tình hình. Cũng may tiếng vỡ không làm kinh động đến bọn chúng nhưng doanh trại đâu đâu cũng có lính canh tuần tra khắp nơi.

Muốn thoát khỏi thật không dễ dàng, một mình đã khó đằng này còn thêm một người đang bị thương nặng.

" Tề Tướng Quân, ngài sau rồi? ". Tiết Lôi đi lại phía chàng trai đang bị trói, vỗ nhẹ mặt cậu ta vài cái.

Nghe có người gọi mình, Tề Tướng Quân mở mắt, khuôn mặt mệt mỏi sau những lần bị Bác Dật hành hình nhưng ánh mắt vẫn lóe lên sự cương nghị không khuất phục.

" Ngươi là ai? ".Tiết Lôi cởi trói cho hắn. Thân thể bị trói nhiều ngày đã rã rời không còn đủ sức đứng nữa. Hắn ta hỏi người trước mặt với giọng khàn khàn.

Tiết Lôi nhanh chóng lấy nước đút cho hắn uống lấy lại sức.

" Ta là Tiết Lôi, ngài không nhớ ta sao? Lúc ở Nhiêu Châu Ngài cùng quân lính đi ngang qua đã cứu ta thoát khỏi bọn tặc khấu ".

Đại Thế Nghiên là thủ lĩnh của bọn tặc khấu, chúng chuyên giết người cướp của. Lúc Tiết Lôi vào rừng săn ít thú rừng lại gặp phải bọn tặc khấu dưới trướng của Đại Thế Nghiên, may mắn tình cờ gặp được Tề Tướng Quân đang dẫn binh tiến về Giang Tây. Nhờ vậy mà cậu ta thoát được một kiếp nạn.

" Vậy sau ngươi lại trở thành binh lính của Đại Thế Nghiên? ". Tề Tướng Quân dần nhớ ra Tiết Lôi, sức lực đã tốt hơn một chút. Hai người vẫn cố dùng giọng nhỏ nhất có thể để tránh binh lính bên ngoài nghe thấy.

" Ta cùng một số trai tráng trong thôn đều bị người của Đại Thế Nghiên bắt ép đầu quân dưới trướng của hắn. Bọn chúng dùng người thân của chúng tôi để uy hiếp ".

Vì nhiều lần giao đấu với quân đội Triều Đình khiến binh lính tiêu hao đáng kể. Đại Thế Nghiên cho người trà trộn vào các thôn làng nhỏ đàn áp. Phụ nữ trẻ nhỏ thì bắt về làm nô dịch. Đàn ông có sức khỏe đem về làm binh lính dưới trướng. Điều kỳ lạ là Tri Phủ nơi đó lại chẳng quan tâm một lượng lớn dân làng đã bị bắt đi.

" Lúc tiểu nhân nhìn thấy Ngài bị bọn chúng bắt giữ, đã rất lo lắng nhưng chưa dám manh động. Tiểu nhân bắt đầu nghĩ cách lấy lòng tin của Bác Dật vì hắn là người Đại Thế Nghiên tin tưởng giao quyền giám sát tội phạm. Chỉ có như vậy mới tìm được cơ hội cứu Ngài".

" Người đó là ngươi giết? ". Tề Tướng Quân hướng mắt nhìn thi thể của Lãng Lý. Chưa thể tin rằng lại có người vì cứu mình mà bất chấp nguy hiểm.

" Là do hắn ngu ngốc thôi ". Tiết Lôi không chút sợ hãi ngược lại giọng nói rất thản nhiên.

" Ta đã khỏe được một chút rồi. Muốn ra khỏi đây phải làm sao? ". Tuy bị thương không nhẹ, nhưng với một người luyện võ hơn 15 năm để lấy lại sức cũng không quá khó.

" Bên ngoài bọn chúng canh gác rất nghiêm ngặt. Để tiểu nhân nghĩ cách ". Nói rồi Tiết Lôi đi đến phía cửa lần nữa. " Một canh giờ sẽ thay ca một lần. Đây là lúc tốt nhất ".

Trong lúc đoàn lính đi tuần đến giờ thay ca, Tiết Lôi vội dìu Tề Tướng Quân đi vòng ra phía sau liều trại kế bên. Hắn lấy một mồi lửa châm đốt ngôi liều nhốt Tề Tướng Quân. Nhằm phân tán sự chú ý đồng thời xóa bỏ chứng cứ tiện cho việc ăn nói sau này.

Ngọn lửa lan ra nhanh chóng, dù cách một liều trại nhưng hơi lửa vẫn phất qua nóng ran.

" Cháy rồi! Cháy rồi! mau mau dập lửa ". Một tên lính gần đó hốt hoảng la to.

Trong chốc lát cả doanh trại trở nên hỗn loạn. Chậm chân một chút thôi, lửa có thể bén đến chỗ khác rất nhanh.

Nhân lúc bọn họ đang ra sức dập lửa, Tiết Lôi tiếp tục dìu Tề Tướng Quân ra phía cổng sau của doanh trại. Tuy nhiên vẫn phải gặp vài tên lính gác. Tiết Lôi nhanh chóng ra tay diệt khuẩn bọn chúng.

" Thân thủ không tầm thường ". Tề Tướng Quân nhìn Tiết Lôi cười nhẹ sau khi nhìn thấy hắn ra tay một cách nhanh gọn.

" Chỉ là chút công phu vặt để phòng thân thôi ".

Nói rồi hắn đỡ Tề Tướng Quân lên con chiến mã cùng một thanh đao phòng hờ bất trắc.

" Ngươi không đi cùng sao? ". Tề Tướng Quân biết Đại Thế Nghiên sẽ không tha cho Tiết Lôi.

" Tiểu nhân chỉ giúp Ngài được tới đây thôi, nếu tiểu nhân bỏ trốn theo Ngài e là bọn chúng sẽ giết hại mẫu thân của tiểu nhân ".

Mẹ của Tiết Lôi vẫn còn nằm trong tay bọn chúng, hắn biết kết cục của mình sẽ như thế nào nhưng quyết không hối hận.

" Đợi Ta, Ta sẽ đến cứu ngươi và mẫu thân của ngươi ". Tề Tướng Quân ánh mắt mang chút thương cảm nhìn Tiết Lôi, giọng nói chắc nịch.

" Tiểu nhân sẽ đợi! ".Cậu ta mỉm cười nhẹ để vị tướng quân an lòng. "Dù sau mạng của ta cũng là do Tề Tướng Quân cứu vớt. Cho dù hi sinh vì Người cũng đáng ". Tiết Lôi nói trong lòng.

Tề Tướng Quân phi ngựa đi khuất tránh nguy hiểm cho cả hai.

" Vĩnh Tề Ta nói được nhất định sẽ làm được ". Hắn nói nhỏ. Dù sau cũng không nên để người khác biết thân phận thật. Chỉ còn trong chờ vào số mệnh của Tiết Lôi. Có thể sống sót khi Vĩnh Tề quay lại hay không vẫn chưa thể nói chắc được.

...ΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩ...

Liệu một mình Tiết Lôi sẽ ứng phó với tên gian ác Đại Thế Nghiên như thế nào?

Vĩnh Tề an toàn trở về hay không?

Đón xem các chương tiếp theo nhé các tình yêu

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK