Mục lục
Ngạo Thị Thiên Địa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lấy thực lực nhân giai lục phẩm của nàng, Huyền Ky Tử tự nhiên là muốn để nàng tham dự.

Hơi chút đánh giá thực lực của họ, trong lòng Hàn Phong cũng hơi ảo não. Trừ Mạnh Hùng cùng Tiêu Linh, bảy người còn lại muốn đạt được thành tích tốt tại đại hội tương đối khó khăn.

Chỉ có đại sư huynh còn có chút cơ hội. Vì dựa vào trí nhớ kiếp trước của hắn, Hàn Phong biết hắn khi tham dự đại hội đã đứng thứ tư, nên thành tích coi như không đáng ngại.

Hiện tại Huyền Thiên Tông có thể xuất ra đội hình mạnh nhất, nói thật là hơi khó.

Về phần Lâm Phỉ Vân cùng hai vị sư đệ thực lực kém chút được phái đi là để đề phòng có người gặp tình huống bất ngờ, không thể tham gia thi đấu được sẽ thay thế.

Xem ra lần đại hội này, muốn đạt thứ hạng từ ba trở lên không hề đơn giản.

Hàn Phong nhìn về phía xa xăm, không ngừng suy nghĩ đối sách.

Liên tục đi tiếp hai ngày đường, đoàn người Hàn Phong đi tới bên ngoài sơn cốc.

Lúc này chỉ còn cách ngày bắt đầu đại hội khoảng mười ngày, nhưng dọc đường đi, họ đã gặp được đệ tử của hơn tám tông môn khác tới tham dự.

Mọi người lại đi tiếp một đoạn, rốt cuộc gần tối thì đến được Thiên Thánh Cốc.

Không thể không nói, Thiên Thánh Cốc không hổ là tông môn nhất lưu tại Thiên Tinh Đế Quốc, tông môn thoạt nhìn so với Huyền Thiên Tông có khí thế hơn nhiều.

Tuy rằng đại hội có các thế lực lớn tham gia, nhưng vì an toàn với đề phòng một số tên đạo chích tới gây rối, nên phàm là tông môn tiến nhập Thiên Thánh Cốc trước tiên đều phải đưa ra thiệp mời.

Những thứ này, Lâm Nguyệt đã chuẩn bị thỏa đáng từ trước, nên tất nhiên không có vấn đề gì.

Rất nhanh, mọi người đã được đệ tử của Thiên Thánh Cốc dẫn đường nhanh chóng đi tới chỗ nghỉ ngơi.

Lúc này, đã có không ít người tới trước bọn họ, Hàn Phong cũng nhân cơ hội quan sát thực lực của những người này.

Nhưng chỉ hơi đảo qua một vòng, Hàn Phong liền thu hồi ánh mắt lại.

Cũng không có gì lạ, vì thực lực những người này cũng không quá cao, chỉ hơi đảo qua, Hàn Phong đã mất hứng.

Đương nhiên, hắn cũng biết, bởi vì còn cách đại hội một khoảng thời gian, nên một số tông môn cùng thế gia lớn, sẽ không tới sớm như vậy.

Mọi người đi vài ngày đường liền, nên một vài người thực lực yếu đều có chút phong trần.

Vì vậy Lâm Nguyệt sau khi dặn dò mọi người cẩn thận một phen, liền trở lại phòng,

Hai ngày kế tiếp, lại có đệ tử của các tông phái khác lục tục kéo đến.

Sơn cốc vốn có vẻ thanh nhã, cũng từ từ trở nên náo nhiệt.

Từ Lâm Nguyệt, lúc này Hàn Phong biết được các thế lực đến Thiên Thánh Cốc lớn nhỏ khoảng năm mươi cái.

Còn một vài thế lực lớn hoặc đường xa nên chưa tới kịp.

Có thể nói hôm nay các thế lực có thể đứng ở tầng trên tại Thiên Tinh Đế Quốc đã đến được bảy tám thành.

Cảm nhận được bầu không khí náo nhiệt của đại hội, Hàn Phong cũng không khỏi cảm khái, cũng chỉ có tông môn nội tình thâm hậu như Thiên Thánh Cốc mới có thể hoàn thành thịnh hội như vậy.

Huyền Thiên Tông cũng những thế lực nhất lưu này còn tồn tại chênh lệch rất lớn.

Bất quá, trong lòng Hàn Phong cũng không bực tức, hắn tin tưởng sau lần đại hội này, tất nhiên sẽ khiến cả Thiên Tinh Đế Quốc biết đến ba chữ Huyền Thiên Tông.

Hôm nay, Hàn Phong đang cùng Bố Lôi Địch và Phí Lão thương thảo, thì Đoạn Nhạc lảo đảo đi tới.

Nhìn vẻ mặt vội vàng của hắn, ba người cũng hơi giật mình.

- Hàn Phong...có chuyện không hay rồi.

Đoạn Nhạc đi tới trước mặt Hàn Phong, có chút lo lắng nói.

- Chuyện gì?

Hàn Phong nghe vậy, sắc mặt không khỏi trầm xuống, theo lý thuyết tại Thiên Thánh Cốc không thể nào xảy ra chuyện gì.

- Tiêu Linh cùng Tiểu Vân.... ở bên ngoài...

Vèo!

Đoạn Nhạc còn chưa nói xong, đã cảm thấy hoa mắt, Hàn Phong đã tiêu thất trước mắt hắn.

Khi nghe đến Tiêu Linh cùng Lâm Phỉ Vân gặp chuyện không may, trong lòng Hàn Phong căng thẳng, đâu còn chờ được Đoạn Nhạc nói xong, thân hình chợt lóe, dẫn đầu từng bước đi ra ngoài.

Đằng sau Phí Lão nghe nói công chúa của mình gặp chuyện, cũng là sắc mặt phát lạnh, sau khi Hàn Phong rời khỏi, cũng theo sát phía sau.

Bố Lôi Địch thấy thế tự nhiên cũng đuổi theo họ.

Ngay khi Hàn Phong rời khỏi tiểu viện, liền cảm thấy cách đó không xa có một cỗ khí tức quen thuộc, trong lòng Hàn Phong rùng mình, hắn tự nhiên biết cỗ khí tức bá đạo này thuộc về Mạnh Hùng.

Lập tức không hề do dự, thân thể hóa thành một đạo lược ảnh, rất nhanh bay về phía đó.

Sau một lát Hàn Phong đã tới nơi có khí tức phát ra.

Hàn Phong giương mắt nhìn lên, chỉ thấy chung quanh chỉ thấy một đám người đang vây quanh, bên trong là Mạnh Hùng đang phát ra đấu khí.

Về phần Tiêu Linh cùng Lâm Phỉ Vân cũng đứng trong đám người kia, vẻ mặt lo lắng nhìn hai người tranh đấu.

Thấy hai nàng không có việc gì, Hàn Phong cũng mới thở phào nhẹ nhõm, bước lên một bước, nhanh chóng hòa vào đám người.

Lúc này trừ Tiêu Linh cùng Lâm Phỉ Vân, vài tên đệ tử Huyền Thiên Tông khác cũng đứng chung một chỗ.

Sắc mặt mọi người đều tràn ngập tức giận cùng lo lắng,

Khi thấy Hàn Phong đến, Tiêu Linh nguyên bản có chút lo lắng, lúc này mới hơi thoải mái.

Về phần Lâm Phỉ Vân khi nhìn thấy sư huynh đi tới, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy tức giận tiến đến trước người Hàn Phong, nói:

- Sư huynh, đám bại hoại này khi dễ ta và Linh tỷ tỷ, ngươi phải giúp ta giáo huấn bọn họ.

Hàn Phong nhẹ nhàng xoa cái đầu nhỏ của nàng, trấn an vài câu, rồi đưa ánh mắt dời về phía Tiêu Linh.

Tiêu Linh hiển nhiên cũng bị đối phương chọc giận, nàng tính tình luôn hiền hòa, chưa từng thấy vẻ mặt giận dữ như lúc này.

Thấy vậy, Hàn Phong không khỏi quay đầu nhìn về phía người nọ đang cùng Mạnh Hùng tranh đấu, còn có mười mấy người đằng sau hắn, trong mắt hàn quang chợt lóe.

Hơi chút quan sát người đang cùng Mạnh Hùng tranh đấu, phát hiện thực lực người nọ cũng chưa tới nhân giai tam phẩm, tuy rằng đấu khí tương đương với Mạnh Hùng nhưng rõ ràng không phải đối thủ của hắn.

Sau mấy chiêu, Mạnh Hùng đã từ từ chiếm thượng phong.

Chỉ bất quá, mười mấy người đứng xung quanh bọn họ, đều không thua kém. Hàn Phong liếc mắt liền thấy trên ngực họ có một tiêu ký.

Minh Hà Tông.

Hàn Phong liếc mắt liền nhận ra lai lịch của những người này, nói đến thực lực của Minh Hà Tông này tuy rằng cũng là tông môn nhị lưu nhưng so với Huyền Thiên Tông thì mạnh hơn nhiều.

Ầm!

Ngay khi Hàn Phong đang đánh giá những người này, một tiếng nặng nề vang lên, chỉ thấy người nọ đang tranh đấu với Mạnh Hùng bị một quyền của hắn đẩy lùi. Sắc mặt tái nhợt, lập tức phun ra một ngụm máu, hiển nhiên bị thương không nhẹ.

Mà trong lúc Mạnh Hùng tranh đấu, Hàn Phong đã biết tình hình chuyện này.

Thì ra vừa rồi Tiêu Linh cùng Lâm Phỉ Vân đang định đi dạo trong Thiên Thánh Cốc đã gặp phải vài tên đệ tử của Minh Hà Tông.

Chúng bị sắc đẹp của hai nàng hấp dẫn, nên muốn mời cả hai nói chuyện.

Tự nhiên, yêu cầu của họ bị Tiêu Linh cự tuyệt. Thế là đám đệ tử Minh Hà Tông này liền trêu chọc nàng.

Đúng lúc đó, mấy người Mạnh Hùng vừa vặn đi qua.

Nguyên bản chúng còn muốn dây dưa, nhưng tính tình Mạnh Hùng nóng nảy, song phương vài câu bất hòa, liền đánh nhau, vài tên đệ tử Minh Hà Tông thực lực hiển nhiên tương đồng, bị Mạnh Hùng đánh ngược lại.

Động tĩnh của họ tự nhiên khiến những người gần đó chú ý, không được một hồi liền tụ tập thành một nhóm lớn, hầu hết là đại bộ phận đến đây tham gia Thiên Thánh Đại Hội.

Nhìn thấy có người xung đột, hầu hết đều muốn xem náo nhiệt, thản nhiên đứng nhìn.

Lúc này, thấy đồng môn của mình bị đả thương, mấy tên đệ tử Minh Hà Tông khác, sắc mặt nhất thời biến đổi, bước lên, bao vây mấy người Mạnh Hùng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK