Mục lục
Ngạo Thị Thiên Địa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Qua một lúc lâu sau thì Lục Minh đã nằm mẹp trên mặt đất thở hồng hộc

Y phục trên người hắn đã không còn nguyên vẹn, trên mặt cũng toàn vết bầm tím. Vốn bề ngoài có chút anh tuấn của hắn bây giờ lại chật vật không chịu nổi.

Hàn Phong chậm rãi ngồi xổm xuống, thản nhiên nhìn cái đầu heo của Lục Minh, lạnh lùng nói:

- Hôm nay coi như ta chỉ dạy dỗ ngươi một chút, về sau nhớ thông minh lên một chút, nếu không ta có rất nhiều biện pháp để cho ngươi nếm thủ cái gì gọi là sống không bằng chết!

Hàn Phong nói mấy câu khiến Lục Minh đang nằm trên mặt đất không khỏi run bần bật.

Giờ khắc này, Hàn Phong ở trước mặt hắn đã biến thành hình tượng của đại ác ma. Vừa rồi hắn giống như vừa trải qua một cơn ác mộng rất đáng sợ.

- Sợ hãi sao?

Hàn Phong lạnh lùng nói:

- Chút giáo huấn hôm nay, hi vọng ngươi sẽ nhớ lâu một chút.

Dứt lời, Hàn Phong liền xoay người rời đi, để lại một mình Lục Minh với khuôn mặt đầy khiếp sợ.

Đợi cho Hàn Phong đi xa rồi, Lục Minh mới chậm rãi đứng lên, nhìn bóng lưng Hàn Phong dần xa, trong mắt ngoài sự sõ hãi còn có thêm một sự oán hận sâu đậm.

Mấy ngày kế tiếp, Hàn Phong ngoại trừ tới Bách Thảo Đường tiếp nhận lão dược si giáo dục thì thời gian còn lại đều bị Lâm Nguyệt đốc thúc tu luyện. Trong khoảng thời gian này hắn cũng có xuống núi thăm phụ thân, thấy phụ thân vẫn còn trong tình trạng ngủ say, tình huống thân thể ngày càng tốt, hắn cũng yên lòng.

Trong khoảng thời gian này, Lâm Nguyệt lại tìm cho hắn một đóng đan dược, hi vọng trợ giúp hắn đột phá. Nhưng hiệu quả thuỷ chung vẫn không khả quan, khiến nàng rất uể oải. Nhưng nàng cũng không buông tha mà càng cổ vũ Hàn Phong cố gắng tu luyện cho tốt.

Hàn Phong cũng lo lắng có nên để thực lực của hắn hơi đề thăng một chút hay không, để sư phụ vui vẻ lên. Nhưng trong lúc hắn đang tự hỏi thì Mạnh Hùng tới tìm hắn.

Thấy Mạnh Hùng tới, Hàn Phong cũng vô cùng kinh ngạc, từ khi Hàn Phong cấp tâm pháp Phách Viêm Chiến Thiên quyết cho Mạnh Hùng thì tên này mỗi ngày đều chạy tới rừng trúc sau núi khổ tu tâm pháp cùng với Phách Viêm Tam Thức.

- Hôm nay sao ngươi lại rảnh rỗi đến đây?

Hàn Phong cười nói.

Nhiều ngày không gặp, Hàn Phong phát hiện hơi thở trên người Mạnh Hùng mơ hồ đã có chút khí thế, tuy rằng chưa rõ ràng lắm nhưng Hàn Phong biết đây là thành quả khi Mạnh Hùng tu luyện Phách Viêm Chiến Thiên quyết.

- Hàn Phong, mấy ngày nay tu luyện Phách Viêm Chiến Thiên quyết, ta cảm giác đấu khí muốn đột phá.

Mạnh Hùng có chút hưng phấn nói.

Tình huống của Mạnh Hùng, Hàn Phong chỉ liếc mắt là có thể nhìn ra, hơn nữa điều này cũng nằm trong sở liệu của hắn, cho nên hắn cũng không kinh ngạc. Lắc đầu, Hàn Phong nói:

- Không cần hưng phấn như thế, ta dạy cho ngươi Phách Viêm Chiến Thiên quyết không phải là một tâm pháp bình thường. Ngươi phải tin tưởng, có nó thì thành tựu sau này của ngươi sẽ càng cao, hiện tại chỉ có chút tiến bộ mà ngươi đã kích động như thế, sau này khi ngươi tiến vào Nhân giai, Địa giai, thậm chí là Thiên giai thì sao?

- Cái gì? Ngươi nói ta sau này cũng có thể tiến vào Thiên giai cảnh giới?

Mạnh Hùng khiếp sợ hỏi.

Nếu là người khác nói những lời này có lẽ Mạnh Hùng cho rằng hắn đang đùa giỡn mình, nhưng đây là Hàn Phong nói nên hắn mới cảm thấy khiếp sợ.

Hàn Phong nhàn nhạt nói:

- Đây là tất nhiên, nếu ngươi không đạt tới Thiên giai thì thật sự là bôi nhọ Phách Viêm Chiến Thiên quyết này.

Không để ý tới kích động của Mạnh Hùng, Hàn Phong khoát khoát tay tiếp tục nói:

- Hảo, việc này không nói nữa, ta muốn biết ngươi tìm ta có việc gì? Ta không nghĩ ngươi chỉ đơn giản tới thông báo là ngươi muốn đột phá!

Mạnh Hùng có chút xấu hổ nói:

- Mấy ngày trước, trong tông có một sư huynh từ bên ngoài trở về.

- Chỉ có vậy thôi hả?

Hàn Phong kỳ quái hỏi.

Mạnh Hùng lắc đầu nói tiếp:

- Đương nhiên không phải, nếu chỉ có vậy thì ta sẽ không tới quấy rầy ngươi.

Dừng một chút, Mạnh Hùng nói tiếp:

- Nghe nói vị sư huynh này cùng tên hổn đẫn Lục Minh kia là có cùng sư phụ. Đoạn Nhạc trong lúc vô tình thấy hai người này ở cùng một chỗ bàn bạc gì đó. Sau đó Đoạn Nhạc tới nói cho ta biết, ta lo lắng bọn chúng sẽ tới gây phiền phức nên đến đây nhắc nhở ngươi một chút. Nhưng ta nghĩ Lục Minh có lẽ trước tiên sẽ tìm ta, nhưng ngươi vẫnn nên cẩn thận một chút vẫn tốt hơn!

- Tên sư huynh của Lục Minh gọi là gì?

Hàn Phong hỏi.

- Giang Hiên Bạch, nghe nói hắn đã là Nhân giai nhị phẩm, trong đồng lứa cũng thuộc loại cực mạnh.

Mạnh Hùng hơi ngưng trọng nói. Nhân giai nhị phẩm, với thực lực của hắn hiện tại căn bản không phải đối thủ. Nếu Giang Hiên Bạch thật sự muốn thay Lục Minh xuất đầu thì hắn chỉ có thể chịu đòn thôi.

Nghe cái tên này, Hàn Phong hơi nhướng mày hồi ức lại.

“Đúng rồi, chính là hắn!”

Hàn Phong rốt cuộc đã nhớ Giang Hiên Bạch là ai. Tuy rằng trong trí nhớ hắn chưa thấy qua người này nhưng Lục Minh đã từng nói cho hắn nghe. Trong Huyền Thiên Tông đã từng xuất hiện một kẻ phản bội, tên là Giang Hiên Bạch. Mà lúc đó, Hàn Phong dò hỏi Giang Hiên Bạch đã làm việc gì đại nghịch bất đạo thì Lục Minh tức giận tới sắc mặt trắng bệch nhưng cũng không nói cho hắn biết cho nên Hàn Phong cũng không tiếp tục hỏi tới.

Xem ra, bản thân nhập môn sớm hơn ba năm, lúc này Giang Hiên Bạch vẫn chưa bị trục xuất khỏi sư môn. Hắn nhất định phải lưu ý hành động của người này miễn để hắn làm ra chuyện gì nguy hại cho Huyền Thiên Tông.

- Việc này ta đã biết, trong khoảng thời gian này ngươi chú ý một chút, không nên tới sau núi nữa, miễn cho Lục Minh và sư huynh của hắn thừa cơ hội.

Hàn Phong nhắc nhở Mạnh Hùng.

- Vậy còn ngươi? Thực lực của Giang Hiên Bạch chính là …

Mạnh Hùng có chút lo lắng nói.

Hàn Phong phất tay ngắt lời hắn:

- Yên tâm đi, nếu như hắn thật sự tới tìm ta gây phiền phức thì ta tự có biện pháp. Chỉ là một tên Nhân giai nhị phẩm, còn chưa đủ làm gì được ta!

Đối với Mạnh Hùng hắn cũng không có giấu diếm nhiều, dù sao đi nữa hắn cũng đã biết một chút bí mật của mình, biết thêm một cái nữa cũng không là gì.

Quả nhiên, Hàn Phong vừa nói khiến Mạnh Hùng khiếp sợ không thôi. Đối phương chính là Nhân giai nhị phẩm mà Hàn Phong lại hời hợt như vậy. Như thế thì thực lực của hắn mạnh tới mức nào?

Sau đó, Hàn Phong chỉ điểm Mạnh Hùng vài câu trong khi tu luyện Phách Viêm Chiến Thiên quyết rồi đuổi Mạnh Hùng đi.

Hàn Phong lặng im ngồi bên cửa sổ tự hỏi.

“Lục Minh, xem ra lần giáo huấn trước còn chưa đủ, ngươi lại còn tìm người đến báo thù sao!

Giang Biên Bạch phải không?

Rốt cuộc thì năm đó ngươi đã làm gì, để cho người có tính cách đơn thuần như sư phụ cũng có bộ dáng tức giận như vậy?

Nhưng cho dù kiếp trước ngươi có làm tội ác tầy trời gì thì kiếp này ta cũng sẽ bóp nó chết từ trong trứng nước. Ta tuyệt đối không cho phép bất cứ ai làm hại tới Huyền Thiên Tông và sư phụ ta. ”

Tạm thời ném chuyện này ra khỏi đầu, Hàn Phong lại bắt đầu một đêm tu luyện.

Mấy ngày kế tiếp, việc Mạnh Hùng lo lắng cũng không xảy ra. Nhưng trong lòng Hàn Phong vẫn luôn quan tâm, hắn tuy rằng không biết Giang Hiên Bạch nhưng kiếp trước tên này đã có thể làm ra sự tình đại nghịch bất đạo thì kiếp này cũng không phải là người tốt gì.

Mấy ngày này hắn cũng tận lực đi tìm hiểu về tên Giang Hiên Bach này. Ngay cả Lâm Nguyệt cũng nói hắn là một trong những đệ tử có tiềm chất rất tốt lại rất nhu thuận và thông minh.

Nếu như không phải đã biết sẽ có chuyện sẽ phát sinh, có lẽ Hàn Phong cũng bị những lời này mê hoặc, nhưng bây giờ nghe những lời này thì trong đầu hắn lại là một dấu hỏi rất to.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK