Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ngươi trái ta phải, đánh bọc sườn bọn hắn, có lòng tin không!”

“Có!”

Trả lời câu hỏi của Bạch tổng quản, là thất hoàng tử —— Tử đại nhân đang nắm chặt tay, tinh thần phấn chấn. Thì ra trong hoàng cung, võ công của Bạch tổng quản cũng coi như một tay hảo thủ, cho nên thỉnh thoảng Tử đại nhân hồi cung, sẽ dạy hắn mấy chiêu, xem như nửa cái sư phụ của hắn. Khó trách ta thấy võ công Tử đại nhân thượng vàng hạ cám, đại khái do Bạch tổng quản kiến văn quảng bác, học vốn tạp, cho nên chọn mấy môn thô thiển dễ dàng cho hắn. Nếu Tử đại nhân không có tư chất thượng giai, trời sinh thần lực, thật sự luyện không đến tình trạng bây giờ.

Sư đồ hai nàng phối hợp tương đối tốt, ta tùy tiện nhúng tay sẽ phá hoại ăn ý, cho nên chỉ có thể ở bên cạnh phất cờ hò reo.

Nhất là Bạch tổng quản nói: “Ngươi? Đừng thêm phiền là được. Có lẽ võ công còn kém Tử đại nhân a.” Thế thì ta nói được gì, chỉ có thể chúc các ngươi hạnh phúc a.

Bạch tổng quản nói ‘Ngươi trái ta phải’ là phương pháp thông minh. Lúc di chuyển nàng cố ý đi sau Tử đại nhân nửa bước, một mặt từ phía sau có thể thấy rõ thế địch, thuận tiện bảo hộ Tử đại nhân. Mặt khác, Tử đại nhân lên trước quấy rối ánh mắt, nàng có thể thừa cơ một chiêu khắc địch.

“Người, người nào! ?”

Căn cốt của Tử đại nhân quả là tuyệt hảo, tuy chưa từng luyện nội công, nhưng chạy cũng nhanh, khi người kia vừa chú ý đã bay lên, chân phải đạp thẳng huyệt thái dương. Ta đã nói rồi, võ công của đối phương không hề kém, tuy bị tập kích bất ngờ, còn bị tập kích ở địa phương cho là tuyệt đối an toàn, lắp bắp kinh hãi. Nhưng cũng không hoảng loạn đến quên võ nghệ. Người kia quả quyết trở tay ngăn cản, chặn một cước của Tử đại nhân, thuận thế thi triển cầm nã biến cản thành tóm, bắt được chân Tử đại nhân. Tử đại nhân vừa ra tay đã gặp phải nguy hiểm, đang vội vàng nhìn ta.

Chợt thấy bóng trắng tung bay, một lệ ảnh linh hoạt như vũ, lạnh lùng như băng, nhanh chóng lướt qua người kia như tuyết hạc. Người ngoài khó mà thấy rõ nàng làm thế nào để biến người kia từ dũng mãnh trở tay cầm nã thành hôn mê như tử thi. Nhưng ta nhìn thấy rõ ràng, trong nháy mắt lướt qua người, nàng dùng chỉ pháp chuẩn xác không sai sót đánh vào ba chỗ đại huyệt của người kia. Luận độ tinh diệu, thật sự không thua Luân Hoa Chỉ Đường Dịch thường dùng. Thân pháp linh động không ngừng chút nào, quét tới như gió tuyết.

Tuy võ công của năm người phụ trách cầm rương này không tệ, nhưng gặp phải Bạch Liên đánh nhiều thắng nhiều ở Thiên bàn, chỉ có thể nói là vận khí không tốt. Bạch tổng quản không cho bọn hắn quá nhiều thời gian, chỉ chốc lát sau đã đánh ngã toàn bộ. Không cho người nào có cơ hội lên tiếng kêu cứu.

Sau khi hai người đánh bại địch nhân, Bạch Liên liếc nhìn ta như khoe khoang, còn rất đắc ý đập tay ăn mừng với Tử đại nhân. Nhưng dường như Bạch tổng quản nhanh chóng phát hiện làm vậy không ổn, lại nghiêm gương mặt xinh đẹp nói: “Tử đại nhân, lần này coi như xong, lần sau không thể như vậy nữa. Tương lai ngài phải làm vương gia, thậm chí là...... Tóm lại nhất cử nhất động không nên liều lĩnh như vậy.”

Tử đại nhân nghe lời Liên tỷ tỷ đã quen, không dám nói gì, trái lại le lưỡi với ta, dáng vẻ bướng bỉnh như bị mẫu thân bắt quả tang.

“Tiếp theo chính là châu báu.”

Bạch Liên mở cái rương ra, nhìn kỹ, quả nhiên bên trong là đồ vật của hoàng cung. Giống vật phẩm trong danh sách mất trộm như đúc, mà số lượng ít đi tối thiểu một phần ba. Cau mày, lạnh như băng nói ra bốn chữ: “Gan chó che trời.”

Dường như dị thường phẫn nộ với những người gan to đến dám vào cung trộm cắp này. Bạch tổng quản nheo mắt to mê ly, yên lặng ngẫm nghĩ một lát, dường như đang suy nghĩ bắt những tên trộm này lại, đưa từng người vào phòng đao đoạn tuyệt hạnh phúc chung thân của nhân loại kiểu gì. Tuy mắt to mông lung của nàng phi thường khả ái, nhưng suy nghĩ trong đầu lại làm người ta không rét mà run a.

Tiếp theo Bạch tổng quản hừ một tiếng, quay qua bên ta nhàn nhạt nói: “Xú nam nhân, qua đây.”

“Này, Tử đại nhân, Liên tỷ tỷ gọi ngươi.”

“Ta đang gọi ngươi! Minh Phi Chân!”

Ta biết, điều tiết bầu không khí không được sao? Thế là xú nam nhân ta đi qua, chờ bị mắng.

“Tổng quản đại nhân, có tiểu nhân.”

Bạch Liên cũng lười nói nhảm, hất chiếc cằm nhọn nhọn trắng như tuyết vào cái rương kia, ngay thẳng nói: “Vác lên, chúng ta đi.”

Ta quan sát cái rương lớn chứa đồ cổ ngọc thạch châu báu, sợ rằng phải mấy trăm cân này, sửng sốt một lát: “Vác lên? Ta?”

“Không phải ngươi, chẳng lẽ là ta sao?” Bạch Liên hiển nhiên nói: “Tử đại nhân còn nhỏ, nơi này chỉ có ngươi là nam nhân, còn cao như vậy, không phải ngươi khiêng thì ai?”

Chờ đã, rõ ràng ngươi đang khi dễ người a!

Đây chính là địa bàn của địch nhân, có thể bị phát hiện bất cứ lúc nào a! Không phải ngươi thấy võ công ta không tốt sao! Thế mà còn muốn ta khiêng cái rương, vạn nhất ta chạy không thoát thì phải làm sao a!

Nhưng dường như Bạch Liên không chú ý điểm này, ta không thể làm gì khác ngoài cố mà làm, trước hết nghe nàng.

Ta vỗ vỗ cái rương, xác nhận độ rắn chắc, sau đó vòng tay nâng lên, vung nửa vòng vác lên vai.

Gương mặt xinh đẹp lãnh đạm của Bạch Liên lộ vẻ tán thưởng: “Không ngờ ngươi còn rất có khí lực, xem ra lần sau ngươi có thể......”

“Bóp ta!”

“A?”

“Chờ đã, ta không nói câu đó, ta nói là......”

“Dùng sức bóp ta!”

Ta không có ý tốt nói: “Bóp, bóp chỗ nào?”

Gương mặt xinh đẹp của Bạch Liên ửng đỏ, sẵng giọng: “Không phải ta nói! Cũng không phải giọng ta.”

Cũng không biết có phải do khiêng cái rương, nhất định phải nghiêng đầu hay không, ta lại có thể không qua đầu óc, trực tiếp nói ra lời trong lòng.

“A đúng, giọng Bạch tổng quản vừa kiều vừa ngọt, nếu không khống chế mà nói, còn giống cô nương hơn cô nương. Không giống âm thanh vừa rồi chút nào, giọng ngươi êm tai hơn nhiều.”

“......”

Mặt Bạch tổng quản lập tức thành tấm vải đỏ chót. Hình như vì má tuyết khô nóng, mắt to vốn mê ly có thêm mấy phần sương mù.

“Ngươi, ngươi làm gì thế! Vừa, vừa nãy ai nói chuyện!”

Bạch Liên dứt khoát không để ý đến ta, quay đầu chạy về phía giọng nói.

Ta cũng mới chú ý tới, âm thanh vừa rồi hơi kỳ quặc. Bởi vì Tử đại nhân không nghe thấy. Nói cách khác, kỳ thực âm thanh cũng không lớn, chỉ cao thủ luyện nội công mới có thể nghe được. Cho nên rất có khả năng, người vừa nãy không nói với ta và Bạch tổng quản. Nói cách khác, chúng ta không hề bị phát hiện.

Nhưng bởi vì Bạch tổng quản đi trước, ta và Tử đại nhân cũng đành lập tức đuổi theo.

Càng đi về phía trước, âm thanh cũng ngày càng rõ ràng, ngày càng hỗn tạp. Ta đã có thể nghe được âm thanh của hơn hai mươi người khác nhau. Càng đi về phía trước, ta thấy Bạch Liên đứng ngơ ngác. Trước mặt nàng là một hàng rào sắt nhỏ hẹp, mà âm thanh truyền đến từ trong đó.

“A, a! Ta muốn thuốc bột, ta muốn thuốc bột!”

“Bóp ta véo ta đánh ta! Đừng có ngừng! Để cơn ngứa đáng chết này biến mất!”

“Giết ta! Giết ta đi!”

Hàng rào sắt...... Hoặc là trong lao, giam giữ hơn hai mươi tuyển thủ luận võ ở Địa bàn, đang kêu rên không thôi. Nhìn quần áo của bọn hắn, chính là thôn dân kỳ quái phục dụng Ngũ Thạch Phấn ở Địa bàn, có cả nam nữ. Lúc này, hình như tác dụng phụ của Ngũ Thạch Phấn phát tác, toàn thân bắt đầu ngứa ngáy. Bọn hắn không ngừng cào lên người, có một số trần truồng nửa người, một số đã cào nát khuôn mặt, máu me đầy mặt, lăn lộn gào thét kêu rên trên mặt đất.

Một thôn dân hình như phát tác không quá mạnh nhìn thấy chúng ta, vội vàng quỳ xuống, cuống quít dập đầu: “Đại lão gia, đại lão gia, chúng ta không dám đòi tiền, xin ngươi thả chúng ta đi. Chúng ta không dám đòi tiền nữa, tiểu nhân làm trâu làm ngựa cho ngài, van cầu ngài thưởng tiểu nhân một chút Ngũ Thạch Phấn, tiểu nhân thật sự không chịu nổi nữa.”

Tử đại nhân thấy thế lo lắng, vội vội vàng vàng gật đầu: “Chúng ta sẽ nghĩ biện pháp, sư phụ, Liên tỷ tỷ, chúng ta mau cứu bọn hắn đi.”

Ta sa vào trầm tư.

Tác dụng phụ của Ngũ Thạch Phấn rất hung ác, trừ phi tiếp tục phục dụng Ngũ Thạch Phấn, tiếp tục tích lũy tính nghiện, hoặc là ăn giải dược, chỉ có hai cách giải này. Ta thấy thế hơi không đành lòng, ngẫm lại phải tìm một cơ hội điều chế giải dược mang về cho bọn hắn. Lại thấy Bạch tổng quản yên tĩnh khó hiểu.

Bạch Liên kinh ngạc nhìn, hồi lâu mới nói.

“...... Nghe nói sau khi chết, hồn của con người đến u minh, có địa ngục giả. Cả ngày quỷ khóc thần hào, không ngừng kêu thảm thiết......”

Bả vai Bạch Liên nhẹ nhàng run rẩy, dùng sức cắn chặt đôi môi, như muốn cắn ra máu.

“Chẳng lẽ nơi này là địa ngục sao? Rốt cuộc là đại hỗn đản nào, làm ra chỗ như vậy!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Quang Anh Luong
05 Tháng một, 2019 19:49
vậy là cỡ gần 2 chục chương nữa cơ á? Còn xa vậy cơ ah?
Hoaqin
05 Tháng một, 2019 16:41
Tầm hơn tuần nữa là đến
dpnkbpvn
04 Tháng một, 2019 20:04
Nhanh thật, tiếp tục tiến độ dịch này thì sắp vượt bản eng r
Quang Anh Luong
04 Tháng một, 2019 19:32
lão Phi Chân sắp ngỏ lời chưa các bác?
qtrung2511
03 Tháng một, 2019 16:32
@@ thì nó biết rõ mấy đứa kia là nữ cả rồi. không nói ra thôi.
qtrung2511
03 Tháng một, 2019 16:31
đường nào nó cũng chết. số nhọ từ lúc lên tràng.
qtrung2511
03 Tháng một, 2019 16:30
1. mpc sẽ là chưởng môn của danh môn chính phái. 2.cưới sư thúc tổ thì lão sư tổ sẽ cho đi bán muối. mà lã này võ công đệ nhất cmnr.
Alohawow
01 Tháng một, 2019 18:16
hợp thế không biết :))
Quang Anh Luong
01 Tháng một, 2019 16:59
Dượng đây =)))
Hoaqin
31 Tháng mười hai, 2018 23:10
Công nhận cũng thấy thằng cu hơi khổ thân =_=
Quang Anh Luong
31 Tháng mười hai, 2018 21:36
Bỗng dưng cảm thấy thương hại cho kim vại :v
dpnkbpvn
30 Tháng mười hai, 2018 21:07
Sắp có drama rồi :))
Quang Anh Luong
30 Tháng mười hai, 2018 20:34
Vãi cả ôm khay trước, khẳng định trong đấy là chân giò hầm tương :))
dpnkbpvn
30 Tháng mười hai, 2018 03:02
Bác đọc bản eng sub hả bác
Quang Anh Luong
29 Tháng mười hai, 2018 15:59
nói cho em chương bao nhiêu để còn hóng thôi
trunghieu99tt
28 Tháng mười hai, 2018 23:40
Edit: + Spoiler: Vừa thắc mắc bên đây qua *** đọc đã đến đoạn Phi Chân ngỏ lời với Tố Vân rồi.;v bất cmn chấp bối cảnh luôn.
Hoaqin
28 Tháng mười hai, 2018 20:10
Sư thúc tổ điệt đó lão Thời xưa mấy quan hệ này đâu đơn giản, cưới một cái là lật cả núi lên đấy=))
trunghieu99tt
28 Tháng mười hai, 2018 19:37
Sao đọc thấy mối quan hệ của Tố Vân và Phi Chân cứ buồn cười kiểu gì. Tố Vân thích Phi Chân, Phi Chân biết. Phi Chân có thể làm tất cả cho Tố Vân, còn khẳng định Tố Vân là của mình, chỉ của mình mình. ._. vậy sao không cưới luôn về làm lão bà đi. trẻ trung gì nữa. Chuyện của 2 người cả sư môn còn lạ gì nữa.2 người cũng chả có quan hệ thân thích gì, võ công vô địch thiên hạ thế sợ gì ai nói ra nói vào ?
vutiendai_1903
27 Tháng mười hai, 2018 16:49
cho Kim vại lớn đội nón xanh còn gì hài bằng.
Hoaqin
27 Tháng mười hai, 2018 14:16
14 tuổi main đã mất, theo ký ức của Giả Vân Phong thì lúc 15 tuổi main thất tình với Tuyết Có lẽ nào =)))))
Quang Anh Luong
25 Tháng mười hai, 2018 20:09
Hình như Đường Dịch tiểu ca sắp ăn hố rồi thì phải :v
tuanti1997qn
25 Tháng mười hai, 2018 08:43
Bị vợ bắt tại trận đang "không rõ ràng" với thằng đàn ông khác.... cuộc sống mà.
dpnkbpvn
24 Tháng mười hai, 2018 23:04
Hic, ta thấy những bộ thú vị, edit chất lượng như thế này phải đứng top mới đúng
Hoaqin
24 Tháng mười hai, 2018 21:53
Nam nữ ăn sạch nhé bác =))
21302766
24 Tháng mười hai, 2018 20:23
Hoài nghi ham thích giới tính của main khi đọc mấy chương gần đây.
BÌNH LUẬN FACEBOOK