Đào Chử Hồng không nhìn Tô Xán, kím nén bực tức trong lòng, phất tay nói:
- Yên tâm, tôi dám làm dám nhận, chuyện này không cần cậu tham gia nữa, lát nữa chủ xe lên cứ để tôi xử lý là được rồi.
- Ngày hôm đó ở ngoài cửa hàng Ngân Hạnh, là chính anh đập xe của Tằng Toàn Minh phải không?
Đào Chử Hồng ngẩng đầu lên, rất khó chịu, vì Tô Xán hỏi với giọng điệu thẩm phán, mất kiên nhẫn nói:
- Đúng, thế thì sao?
Xung quanh hứng thú rồi, người ngoài cuộc bao giờ cũng tỉnh táo hơn, mơ hồ nhận ra chuyện này không đơn giản như bề ngoài.
- Tằng Toàn Minh là cậu tôi.
Tô Xán chỉ nói một câu đơn giản nhưng bao hàm vô số nội dung:
Đào Chử Hồng giật mình, sững người nhìn Tô Xán, đồng bọn của hắn thì huyên náo, có người đứng dậy, không khí thoáng cái trở nên căng thẳng.
Trong phòng nhốn nháo, nhiều người không biết Tằng Toàn Minh là ai, câu chuyện truyền tai nhau kể lại một lần nữa, rất nhiều khuôn mặt háo hức đợi xem trò hay.
Đào Chử Hồng nhìn Tô Xán mấy lượt, mặt âm trầm, sau đó bật cười, cười hết sức sảng khoái:
- Tôi nhớ là khi ấy lỡ tay đập xe của vị chủ nhiệm Tằng nào đó, sao, muốn đòi lại công lý à? Xe tôi ở ngoài kia kìa, cậu có giỏi thì ra mà đập đi, thoải mái mà đập.
Tô Xán dửng dưng nói:
- Tôi cũng muốn tự mình đập lắm, ai ngờ anh lại đi trước một bước.
Im phăng phắc.
Đào Chử Hồng muốn nói gì đó, nhưng nuốt hết lại, đứng bật dậy:
- ... Cậu, cậu nói cái gì?
Có tiếng gõ cửa phòng, sau đó một nữ tử trung niên mặc kiểu quản lý đi vào, theo hai bên là bảo vệ, vẻ mặt cố giữ trấn tĩnh, cười nói:
- Anh Đào, xin lỗi, anh có thể theo tôi một chút được không, là thế này, xe của anh ... Á..
Đào Chử Hồng xô bà ta sang một bên, lao ra hành lang.
Cô gái gặp Tô Xán bên ngoài tới bên cạnh Tiết Lăng Trúc, thì thào với giọng kích động:
- Chị Tiết, chẳng lẽ cái xe kia chính là của Đào Chử Hồng?
Tiết Lăng Trúc gật đầu:
- Chị nói với em từ lúc nãy còn gì, đó là tên khốn kiếp, đừng để bề ngoài của đánh lừa.
Giờ thì tất cả đã hiểu chuyện gì xảy ra rồi, Đào Chử Hồng đã đi, không còn áp chế được kích động nữa, Lâm Trứu Vũ cười hô hố vỗ vỗ vai Tô Xán mấy cái rồi thành người thứ hai chạy ra khỏi phòng, Vương Uy Uy thong thả đứng dậy đi bên cạnh Tô Xán, tiếp đó là hai người Trang Chí Vũ, Trương Hiền đều đứng về phía Tô Xán, làm đám đồng bọn của Đào Chử Hồng đều là hoàn khố bản địa sao lại không biết những người này, có thể xem như đó là đám hoàn khố thế lực nhất Hạ Hải rồi, không dám làm gì Tô Xán.
Lâm Lạc Nhiên đi cách Tô Xán một đoạn, ánh mắt nhìn y phức tạp.
Nếu ở một tình huống khác, dù Tô Xán có đập xe Đào Chử Hồng ngay trước mắt hắn chăng nữa thì hắn chưa chắc mất bình tĩnh như thế.
Quan trọng là hắn ý thức được chuyện này do Tô Xán sắp đặt, lại liên quan tới Tằng Toàn Minh, vậy đằng sau không phải là chuyện hỏng cái xe, chạy khỏi phòng một mặt là muốn xác nhận, phương diện khác bị Tô Xán biến thành thằng ngốc, ngồi lại trong phòng cho người ta nhạo báng à? Dù có ra vẻ phong độ đến mấy ở tình huống này cũng vô nghĩa .
Khi nhìn thấy đúng là xe mình, Đào Chử Hồng bóp tay răng rắc,thân xe xe đầy vết lõm do chai bia đầy nặng rơi độ cao lớn gây ra, mảnh thủy tinh vung vãi, bia chảy lênh láng, trông như cái thùng rác, cửa kính trước có ba bốn vết rạn nứt như mạng nhện.
- Nhà hàng các người sao lại đỗ xe ở chỗ này?
Đặc điểm chung lớn nhất bất kỳ tên hoàn khố nào đều là kiêu ngạo, sĩ diện, bị người khác chơi đùa như khỉ thì làm sao Đào Chử Hồng nén giận nổi, lượng bia rượu lúc nãy uống như bốc cả lên đầu, càng làm hắn mất kiểm soát:
Giám đốc phụ trách là người tiếp xúc với không ít đám công tử ca hoàn khố rồi, bình tĩnh giải thích:
- Về nguyên tắc, đây là chỗ để xe của nhà hàng chúng tôi, huống hồ là bạn của anh yêu cầu đỗ xe vào chỗ này. Chúng tôi có quy định rõ ràng không được ném đồ đạc ra ra khỏi phòng, đây lại là cả một két bia ...
Đào Chử Hồng mặt biến thành màu gan lợn, không có nhiều khí thế để trút giận lên người khác, nếu xe của hắn bị người ta đập, nhà hàng có nói gì cũng khó tránh được trách nhiệm. Nhưng chính hắn đập xe của hắn, còn nói gì được nữa đây.
Người ở tầng năm bây giờ mới xuống tới nơi, cả đám đông đứng bên ngoài thì thầm bàn tán, bây giờ chỉ có kẻ ngốc mới không hiểu chuyện gì, không cười lăn cười bò là nể mặt hắn lắm rồi.
Đoán chừng chỉ ngày mai thôi chuyện Đào Chử Hồng tự đập xe mình sẽ thành trò hề lớn nhất trong giới hoàn khố Dung Thành, bao nhiêu cố gắng trước kia trôi theo dòng nước hết.
- Ai bảo người nhà hàng đỗ xe ở đây? Có phải là mày không?
Đào Chử Hồng không còn nhịn nổi nữa, quay người lại mắt nhìn Tô Xán trừng trừng, nếu không phải thấy Trương Hiền cao to lừng lững bên cạnh Tô Xán nhìn mình gườm gườm, có lẽ hắn xông vào đánh nhau rồi:
- Mẹ nó, mày tên là Tô Xán chứ gì, mày đợi đó, tao sẽ cho mày biết tay, Tằng Toàn Minh tao còn không là cái gì thì thằng chó con *# ...
Những lời ô uế của hắn còn chưa phút ra hết, thì trước mắn xuất hiện bóng hình xinh đẹp, làm Đào Chử Hồng nhất thời sửng sốt, là Lâm Lạc Nhiên.
Tiếp ngay đó hắn nhìn thấy Lâm Lạc Nhiên vung cánh tay trắng trẻo mà hắn thường thèm thuồng, không phải một cái tát, mà là một cú đấm thẳng mặt. Bốp một cái, Đào Chử Hồng nhắm mắt lùi lại một bước, đầu óc choáng váng, không phải vì đau đớn mà vì kinh hoàng.
Chỉ tích tắc người ta thấy trời đất đảo lộn, đờ người nhìn cô gái có chút khí chất thục nữ ưu nhã là đối tượng mơ ước của bao thanh niên tài tuấn lúc này mím môi mím lợi không khác gì nữ lưu manh.
- Đào Chử Hồng, anh làm tôi phát tởm.
Lâm Lạc Nhiên thở hắt ra, người nhẹ hắn, cả tối nay bà cô phải nhịn rồi, xoa xoa nắm tay, thầm nghĩ, tên này da còn dày hơn con lợn béo bị mình đánh từ nhỏ tới lớn.
Hai người Uy Vũ sợ Lâm Lạc Nhiên bị thua thiệt bước tới kéo cô lại, Vương Uy Uy trầm giọng cảnh cáo:
- Mồm miệng sạch sẽ một chút.
Đào Chử Hồng nhìn ba người Vương Uy Uy, quan sát tình thế xung quanh, chỉ mấy người đứng sau hắn, so với đám Vương Uy Uy chênh lệch quá lớn, hắn tỉnh táo hoàn toàn, cắn răng gật đầu:
- Giỏi, giỏi, các người giỏi lắm.
Rồi bỏ cả chiếc Ferrari bên cạnh mình bỏ đi, mấy tên đồng bọn cũng đi theo, lái xe rời nhà khách, đội xe hùng dũng lúc nãy bây giờ như chó cúp đuôi chạy mất, đội hình rõ ràng là ít hơn khi nãy khá nhiều.
Vừa rồi một cú đấm của Lâm đại tiểu thư vẫn in sâu vào đầu mỗi nam sinh, cô gái này, thật là có mùi vị.
Ở một góc tối, đầu óc Trương Phi Phi loạn cả lên, cắn môi nghĩ một lúc rồi rút điện thoại ra, bấm số, bên kia bắt máy, Trương Phi Phi đi về hướng vắng người nói:
- Đường Vũ, mình đây …
Cô quyết định đem toàn bộ đầu đuôi câu chuyện mình nhìn thấy kể lại cho Đường Vũ biết, không kém bất kỳ đánh giá hay cái nhìn cá nhân nào hết, đó là trách nhiệm của một người bạn, còn về phần kết luận hay làm sao là tùy thuộc vào Đường Vũ, tin rằng thông minh như Đường Vũ sẽ có cách giải quyết tốt nhất.
Buổi tụ hội đương nhiên không thể tiếp tục được nữa, nhưng người thất vọng không mấy, hưng phấn chưa tan, có người rủ nhau chuyển địa điểm, tiếp tục bàn tán về câu chuyện chắc chắn làm xôn xao Dung Thành này.
Ở trong xe một tên đồng bọn, Đào Chử Hồng mặt âm trầm cầm điện thoại nói:
- … đúng thế, Tô Xán, cháu trai Tằng Toàn Minh, đang học Đại học Thượng Hải, tôi muốn có toàn bộ tài liệu về y, càng chi tiết càng tốt, bao gồm cả những mối quan hệ của y …
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
13 Tháng năm, 2023 13:50
Quyển cuối dịch giả bỏ quá nhiều tình tiết, lời thoại làm truyện cảm giác hời hợt ko còn cảm giác nhập cảm như lúc đầu. Cái kết của dịch giả quá hời hợt, khuyên mn đọc lại một lần bản convert sẽ thấy truyện hay hơn.
22 Tháng sáu, 2022 06:14
Trần Linh San từ đầu tg đã miêu tả rất rõ tính cách rồi giống với con người ngoài đời thực hơn. Hướng đến tình yêu môn đăng hộ đối. Dành tình cảm cho TX nhưng sau này như biến thành chấp niệm hơn. So sánh t/c mà ĐV hay LLN cho nam chính thì quá nhỏ bé. 2 người kia ss làm tất cả, toàn tâm toàn ý với TX. Ở TLS ta thấy rõ nhiều lần do dự không quyết tình cảm với TX luôn đc đặt lên bàn cân làm sự lựa chọn dẫn đến sau này hối hận.
11 Tháng sáu, 2022 06:25
main trẩu trẩu
20 Tháng năm, 2022 18:36
cái kết tôi cho rằng đến hiện tại vẫn cực kỳ ổn. nhất là xã hội 1 vk 1 ck như bây giờ. cả bộ cho ta thấy rata nhiều luyến tiếc, đọc lại vẫn cứ bồi hồi cảm xúc như lần đầu :(
17 Tháng năm, 2022 19:03
bất giác đọc lại bộ này, thấy càng ngày càng thích lâm lạc nhiên hơn.
15 Tháng ba, 2022 19:35
kết đúng kiểu máu chó hàn nhưng thích
22 Tháng một, 2022 20:10
Đọc mà tức
21 Tháng tám, 2021 07:01
truyện tác giả viết văn phong,cốt truyện hay thế mà đến lúc ông dịch ông sửa cốt truyện,ông cắt cm gần hết truyện nta luôn.đúng chịu =)))
16 Tháng tám, 2021 08:31
Dịch quá chán ! thà để cover còn hơn .
26 Tháng tư, 2021 12:39
thế ông tự đi mà dịch để đọc :)) bản dịch có đến nỗi nào đâu mà nói vậy?
26 Tháng tư, 2021 10:53
dịch truyện đọc quá chán, quá củ chuối, ko nuốt nổi, cứ như học sinh cấp 3 viết văn
06 Tháng tư, 2021 06:18
=))) bánh mì phải có pate, đàn ông phải có máu dê trong người
06 Tháng tư, 2021 05:50
Ụa kết nó hốt cả hai đứa mà
25 Tháng ba, 2021 08:25
Bố tổ, vừa xác định yêu đương với Đường Vũ đã quay qua sờ mông LLN rồi. Biết là ngon khó nhịn nhưng main vô liêm sỉ quá. Chó...
21 Tháng ba, 2021 11:10
Thỉnh thoảng không có truyện nào hay lại mò vào đây. Biết cái kết truyện rồi thì lại không dán đọc lại từ đầu. :cry:
09 Tháng hai, 2021 02:06
Truyện hay, nhưng không thích tính main mấy
15 Tháng chín, 2020 09:04
đọc convert quyển 7 hợp lý hơn. phần dịch thay đổi hơi nhiều nên dẫn đến kết k thuyết phục lắm
15 Tháng chín, 2020 09:02
khỏi cưới hỏi luôn. main chịu chơi *** =))
15 Tháng bảy, 2020 05:06
vương thanh coi như mẹ con r , tác giá nói đã rõ .
trần linh san thì k thể giống lâm lạc nhiên ở chỗ cô không có bất kỳ một đata diễn nào đue để đến vs nhau được .
nói chung tôi thấy kết này khá ổn r :))
15 Tháng bảy, 2020 05:04
iazz kết ko thoả mãn lắm nhưng đúng tinh thần chả chuyện , đôi khi phải điên lên mới giải quyết được :))
chúc cho xán huynh sống tốt bên cạnh 2 cô nàng cực phẩm nha :))
13 Tháng bảy, 2020 23:35
đọc bao nhiêu là tiểu thuyết r. thấy bộ này ý nghĩa đọc xong thấy nhiều cảm xúc quá
01 Tháng tư, 2020 10:51
.
12 Tháng ba, 2020 22:33
Vương thanh nữa
22 Tháng hai, 2020 11:40
Đoạn kết máu chó ***
09 Tháng hai, 2020 20:54
tình tiết máu chó cuối cùng...
BÌNH LUẬN FACEBOOK