Mục lục
[Dịch] Đại Niết Bàn (Trùng Sinh Chi Đại Niết Bàn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Vương Thanh tuy rất nể phục sự thông minh Tô Xán, nhưng ở phương diện này hoàn toàn coi y là chú nhóc, hoàn toàn không phát giác ra ánh mắt khác thường của Tô Xán, mà có lẽ cô nhận ra song không đề phòng, với cô mà nói, Tô Xán còn chưa có sức uy hiếp: - Cái công phu lừa gạt của cậu luyện tới tầng thứ mấy rồi? Ở trường không biết có bao nhiêu cô bé bị trúng độc thủ của cậu? Khi nào cậu có thể dẻo mồm tới mức để dì Tằng đồng ý sát nhập hiệu của mẹ tôi vào chuỗi cửa hiệu, nếu nguyện vọng này của tôi được thực hiện, nhất định sẽ có thưởng nhé.

Nói rồi Vương Thanh chúm môi lại, hôn gió chụt một cái.

Chỗ hai người nói chuyện là giá hàng trong cùng cửa hiệu, ánh sáng cũng không tốt lắm, không gian nhỏ, do Vương Thanh cố ý trêu ghẹo, khoảng cách giữa hai người rất gần, như có thể ngửi thấy hơi thở của đối phương, nhiệt độ không khí tăng lên, từ khi quay trở lại Tô Xán không chạm tới nữ sắc, có thể cảm thụ rõ ràng nhiệt độ cơ thể mình đang dâng lên.

Bên ngoài lại có người nói chuyện, càng thêm kích thích.

Hít sâu một hơi, Tô Xán vờ trấn định nói: - Thời cơ chưa tới, đến lúc thích hợp tôi nhất định sẽ nói.

- Vậy tạm thời tin tưởng cậu. Vương Thanh cười hì hì, còn hơi cúi xuống thổi một hơi vào Tô Xán, nhưng cố kìm chế, tay Tô Xán vịn vào giá hàng hơi dùng sức, lúc này buông ra tránh, mấy món đồ nhỏ rơi xuống.

Theo bản năng, Tô Xán vươn tay ra chụp, sau đó Vương Thanh kêu "á" một tiếng, mu bàn tay Tô Xán không cẩn thận đập trúng ngực cô.

Tức thì yên tĩnh, suy nghĩ đầu tiên nảy ra trong đầu Tô Xán là "thật mềm".

Từ thứ hai là “beautiful!”, câu này tất nhiên dành cho khuôn mặt đỏ lựng, say đắm lòng người của Vương Thanh.

Tim như mèo cào, Vương Thanh ôm ngực lùi lại, hiển nhiên chưa kịp phản ứng khi bị đụng chạm vào chỗ mẫn cảm, đại khái cảm giác duy nhất là hơi đau.

Vương Thanh mặt nóng rang, cúi đầu xếp lại đồ, vô tình bắt gặp ánh mắt Tô Xán, lườm y một cái, cúi mình nhặt đồ lên, quần bó lên cặp mông căng tròn làm người ta nuốt nước bọt, khi đứng dậy nói nhỏ một câu làm lý trí Tô Xán suýt sụp đổ. - Đau lắm đấy.

Tô Xán từ khi quay trở lại tới nay luôn rất trầm ổn, lúc này hơi luống cuống, vừa áy náy vừa có chút cảm xúc tà ác, song y không dám phóng túng, Vương Thanh tuy có vẻ cởi mở khi trêu ghẹo y, nhưng y vẫn nhận ra Vương Thanh rất tự tôn, nếu không đã không nhờ y dạy học, vì với cô gái xinh đẹp, khéo léo lại có tham vọng như vậy, nếu bất chấp tất cả để vươn lên thì rất dễ dàng, cái Vương Thanh tìm kiếm không phải chỉ là “rời khỏi Hạ Hải”, mà là sự khẳng định, được tôn trọng. Tóm lại Vương Thanh không phải là cô gái để nam nhân dễ dàng chơi đùa, nếu không cái giá phải trả không phải nhỏ.

Tô Xán không muốn đùa với lửa, y muốn trải qua cuộc đời cao trung thật yên bình.

Ở cửa có tiếng náo loạn, mọi người quay sang nhìn.

Ra ngoài cửa, thấy có bốn năm chiếc xe tải nhỏ mang ký hiệu của đội thành quan, sau xe chất một ít bàn ghế bị tịch thu, mấy thành viên đội liên phòng nhảy xuống xe, mục tiêu chính là cái hai ô che nắng màu vàng dựng trước hiệu nhà Tô Xán, vốn dùng che cho một số món đồ không chịu được ánh mặt trời.

Đội liên phỏng rất ngang ngược, người cầm đầm hô một tiếng: - Tịch thu!

Cái ô đầu tiên bị rút lên, mang theo cả đất cát được ba người ôm ném lên xe.

Cái ô thứ hai được Tô Lý Thành từ trong hiệu xông ra giữ lấy, nên tạm thời may mắn thoát nạn.

- Không biết điều lệ trước cửa hiệu à? Bên trên đã phát văn kiện xuống, không cho phép bày những vật phẩm ảnh hưởng tới mỹ quan thành phô, tịch thu, không cần nói nhiều. Tên khoa viên Lưu Chính thuộc cục thành quản này không thèm nghe Tô Lý Thành giải thích, ở trong chiếc xe đầu tiên là cục trưởng cục thành quản, cục công an thành phố hiện tuyên truyền mãnh liệt, làm cục thành quản ghen tị, nhân cơ hội triển khai hoạt động chỉnh đốn những quán hàng trong thành phố, trước mặt cấp trên, Lưu Chính tất nhiên phải thể hiện một chút.

Đám học sinh sơ trung trong hiệu tụ lại với nhau thành một nhóm, sợ hãi nhìn cảnh phát sinh ngoài cửa kính, một đám đội viên liên phòng hùng hổ như xã hội den nhảy từ xe xuống, trông rất đáng sợ.

Lưu Chính nhìn đám học sinh co ro trong hiệu thì đắc ý lắm, cái cửa hiệu này rất lớn, rất có thể diện, tận tay phá đi thể diện này, làm người ta thấy sung sướng và đầy khoái cảm quyền lực.

Thành quản là đơn vị mới thành lập năm 1998, rút người từ các đơn vị khác chắp vá mà thành, tốt xấu lẫn lộn, cấp trên yêu cầu chỉnh đốn trật tự lại nghiêm khắc, nên xung đột rất kịch liệt, thi thoảng lại có năm ba tên đội viên đối phó với một sạp hàng di động, cái từ bạo lực chấp pháp từ đó mà sinh ra. Khi ấy quốc gia còn chưa đề xướng tố chất quy phạm thành quản, chấp pháp văn minh, nên bạo lực là thủ đoạn quen dùng của đám thành quản, là đơn vị chính phủ bị người dân căm ghét nhất.

Cũng chính vì cách chấp pháp không khác gì thổ phỉ này, nên bị quần chúng phản kháng dữ đội, bọn họ không dám đi một mình nữa, bây giờ luôn kết thành đội lớn, do sợ bị quần chúng bao vây.

- Vì sao lại thu ô của chúng tôi, chúng tôi không bày quá giới hạn, cũng không chiếm lối đi bộ. Tằng Kha đi ra tranh luận.

- Không cần phải nhiều lời, nói thu là thu, đừng cản trở chúng tôi chấp pháp! Hết chuyện! Lưu Chính bá đạo vung tay chặn lời Tằng Kha, mấy tên đội viên liên phòng nữa nhảy xuống, nhưng thân hình cao lớn của Tô lý Thành chắn trước mặt, nên chưa dám hành động.

Tô Lý Thành mặc dù thành thực hiền lành, thế nhưng trước kia ở liên đội cũng là một tay hảo thủ đánh đấm, đứng sừng sững ở đó, rất có khí thế.

Tô Xán biết cha mẹ họ gặp nhau rất giống phim ảnh, khi đó cha mới phục viên chuyển nghiệp về, một lần thấy mẹ bị bảy tên lưu manh trêu ghẹo, cầm gạch đánh đám lưu manh chạy té đái vãi phân. Lúc nghe chuyện này Tô Xán còn thấy khó tin, hỏi có phải đám lưu manh đó do cha thuê không đóng kịch anh hùng cứu mỹ nhân không, bị mẹ y nhéo cho một cái, sau đó cha y bị mẹ y bức cung, còn Tô Xán gây họa xong phủi đít lấy cớ bận học chạy về phòng ...

Mặc dù cha không còn được khỏe mạnh như năm xưa, nhưng xung đột, chẳng sợ mấy tên đội viên liên phòng gầy teo như đám nghiện.

- Này anh có ý gì đây? Có tránh ra không? Chống đối sẽ chịu trách nhiệm. Lưu Chính nhướng mày quát, cục trưởng dẫn đội mà không chỉnh nổi một cái hiệu, còn gì là uy tín.

Thế là mùi thuốc nổ trở nên nồng nặc, đám đội viên liên phòng cũng đặt hờ tay vào dùi cui, chuẩn bị sẵn sàng đánh nhau.

Người trong cửa hiệu nín thở, Vương Thanh nấp sau lưng Tô Xán, hai tay bấu vai y, ngực đè lên lưng Tô Xán, khẩn trương hỏi nhỏ: - Làm sao bây giờ?

- Để tôi ra xem.

Tô Xán nhìn chiếc ô nhà mình bị ném trên xe, nén giận đi ra ngoài, xung quanh còn rất nhiều cửa hiệu vi phạm, đám người này lại nhắm thẳng vào nhà mình, rất có vấn đề, tới trước mặt một tên hùng hổ chuẩn bị ra tay, chỉ vết cắm ô trên mặt đất: - Nhà chúng tôi cắm ô ở đây không vượt qua giới hạn quy định không gian trước cửa hiệu, cũng không hề ảnh hưởng tới người đi bộ. Các anh không cho chúng tôi giải thích, cũng không đưa ra có quy định mới mà ngang nhiên tịch thu, trình độ chấp pháp cao thật đấy.

Người ở các cửa hiệu bên cạnh cũng kéo ra xem náo nhiệt, nghe Tô Xán nói đều láo nháo ủng hộ, nhà bọn họ cũng bày hàng, bày ghế bừa bãi bên ngoài, nếu nhà Tô Xán bị thu, chắc nhà mình cũng khó thoát, giờ có người ra mặt cản trở, tất nhiên ủng hộ, ít nhất kéo dài thời gian để bọn họ thu dọn hết đồ trong nhà. Mấy cửa hiệu có bối cảnh mở ở đây thì một năm chẳng dám ho he gì, còn mấy nhà không có chỗ dựa bọn họ thì chịu đủ thiệt thòi vì đám thành quản này rồi, rất nhiều người bất bình.

Người vây quanh xem ngày một đông, tiếng phản đối ngày càng lớn, Lưu Chính càng thấy mất mặt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
13 Tháng năm, 2023 13:50
Quyển cuối dịch giả bỏ quá nhiều tình tiết, lời thoại làm truyện cảm giác hời hợt ko còn cảm giác nhập cảm như lúc đầu. Cái kết của dịch giả quá hời hợt, khuyên mn đọc lại một lần bản convert sẽ thấy truyện hay hơn.
vannek110
22 Tháng sáu, 2022 06:14
Trần Linh San từ đầu tg đã miêu tả rất rõ tính cách rồi giống với con người ngoài đời thực hơn. Hướng đến tình yêu môn đăng hộ đối. Dành tình cảm cho TX nhưng sau này như biến thành chấp niệm hơn. So sánh t/c mà ĐV hay LLN cho nam chính thì quá nhỏ bé. 2 người kia ss làm tất cả, toàn tâm toàn ý với TX. Ở TLS ta thấy rõ nhiều lần do dự không quyết tình cảm với TX luôn đc đặt lên bàn cân làm sự lựa chọn dẫn đến sau này hối hận.
Trường Hà
11 Tháng sáu, 2022 06:25
main trẩu trẩu
Lưu Giang
20 Tháng năm, 2022 18:36
cái kết tôi cho rằng đến hiện tại vẫn cực kỳ ổn. nhất là xã hội 1 vk 1 ck như bây giờ. cả bộ cho ta thấy rata nhiều luyến tiếc, đọc lại vẫn cứ bồi hồi cảm xúc như lần đầu :(
Lưu Giang
17 Tháng năm, 2022 19:03
bất giác đọc lại bộ này, thấy càng ngày càng thích lâm lạc nhiên hơn.
Hieu Le
15 Tháng ba, 2022 19:35
kết đúng kiểu máu chó hàn nhưng thích
Hieu Le
22 Tháng một, 2022 20:10
Đọc mà tức
Phạm Mạnh Hùng
21 Tháng tám, 2021 07:01
truyện tác giả viết văn phong,cốt truyện hay thế mà đến lúc ông dịch ông sửa cốt truyện,ông cắt cm gần hết truyện nta luôn.đúng chịu =)))
hoahoasbs
16 Tháng tám, 2021 08:31
Dịch quá chán ! thà để cover còn hơn .
Hieu Le
26 Tháng tư, 2021 12:39
thế ông tự đi mà dịch để đọc :)) bản dịch có đến nỗi nào đâu mà nói vậy?
viettiev
26 Tháng tư, 2021 10:53
dịch truyện đọc quá chán, quá củ chuối, ko nuốt nổi, cứ như học sinh cấp 3 viết văn
Hieu Le
06 Tháng tư, 2021 06:18
=))) bánh mì phải có pate, đàn ông phải có máu dê trong người
Mộc Trần
06 Tháng tư, 2021 05:50
Ụa kết nó hốt cả hai đứa mà
__VôDanh__
25 Tháng ba, 2021 08:25
Bố tổ, vừa xác định yêu đương với Đường Vũ đã quay qua sờ mông LLN rồi. Biết là ngon khó nhịn nhưng main vô liêm sỉ quá. Chó...
ti4n4ngv4ng
21 Tháng ba, 2021 11:10
Thỉnh thoảng không có truyện nào hay lại mò vào đây. Biết cái kết truyện rồi thì lại không dán đọc lại từ đầu. :cry:
Mộc Trần
09 Tháng hai, 2021 02:06
Truyện hay, nhưng không thích tính main mấy
TynRio
15 Tháng chín, 2020 09:04
đọc convert quyển 7 hợp lý hơn. phần dịch thay đổi hơi nhiều nên dẫn đến kết k thuyết phục lắm
TynRio
15 Tháng chín, 2020 09:02
khỏi cưới hỏi luôn. main chịu chơi *** =))
Lưu Giang
15 Tháng bảy, 2020 05:06
vương thanh coi như mẹ con r , tác giá nói đã rõ . trần linh san thì k thể giống lâm lạc nhiên ở chỗ cô không có bất kỳ một đata diễn nào đue để đến vs nhau được . nói chung tôi thấy kết này khá ổn r :))
Lưu Giang
15 Tháng bảy, 2020 05:04
iazz kết ko thoả mãn lắm nhưng đúng tinh thần chả chuyện , đôi khi phải điên lên mới giải quyết được :)) chúc cho xán huynh sống tốt bên cạnh 2 cô nàng cực phẩm nha :))
Huỳnh Long Hội
13 Tháng bảy, 2020 23:35
đọc bao nhiêu là tiểu thuyết r. thấy bộ này ý nghĩa đọc xong thấy nhiều cảm xúc quá
tttx
01 Tháng tư, 2020 10:51
.
Lâm Lạc Nhiên
12 Tháng ba, 2020 22:33
Vương thanh nữa
Võ Bảo
22 Tháng hai, 2020 11:40
Đoạn kết máu chó ***
Nam Linh
09 Tháng hai, 2020 20:54
tình tiết máu chó cuối cùng...
BÌNH LUẬN FACEBOOK