Mục lục
[Dịch] Đại Niết Bàn (Trùng Sinh Chi Đại Niết Bàn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Lưu Hiểu Tĩnh ngước mắt lên, giọng nghèn nghẹn:
- Anh không thích tôi phải không?

Tô Xán bị bộ dạng hết sức đáng thương này làm cho lúng túng, vừa nãy Lưu Hiểu Tĩnh nhiều lần có ý thân cận, Tô Xán lại cố tình giữ khoảng cách, người ngoài có lẽ không thấy, nhưng con gái mẫn cảm nhận ra ngay.

Phải làm sao đây? Nói thích thì có, nhưng chỉ là đơn thuần về dung mạo thôi, nói không thích cũng không được, Tô Xán muốn chửi ầm lên, bản lĩnh ăn nói thường ngày đâu mất hết, đành ứng phó:
- Đâu có, cô rất xinh đẹp.

- Tôi biết, anh là chủ tịch tạp chí lớn, tuổi trẻ tài cao, chắc chắn được hoan nghênh ..
Lưu Hiểu Tĩnh cười thảm:
- Còn tôi chẳng qua là một người mẫu nhỏ bé, cái nghề bị xã hội khinh rẻ, nếu không phải mẹ tôi phải phẫu thuật cần tiền, tôi cũng không đồng ý giám đốc Phạm tới đây, ông ấy hứa, nếu như tôi tiếp anh một đêm, sẽ giúp tôi trả viện phí ... Cho, cho dù anh không thích tôi, giúp tôi diễn kịch một chút được không?

Tô Xán chăm chú nhìn Lưu Hiểu Tĩnh, lòng không biết có tư vị gì, một lúc sau gật đầu:
- Tôi hiểu rồi.

- Cám ơn anh.

Lưu Hiểu Tĩnh cười cảm kích, lấy khăn tay lau đi vết lem trên mặt, khoác tay Tô Xán cực kỳ thân thiết đi ra, lúc này nhiều ánh mắt chiếu vào. Mồm Lâm Quang Đống biến thành chữ 0, không hiểu vừa rồi ở phòng vệ sinh xảy ra chuyện gì, không khỏi lo lắng.

Ông chủ, cần tỉnh táo, chuyện này chơi đùa chút thôi không sao, nhưng tuyệt đối không được động tình, đám nữ nhân ở đây không cô nào đơn giản.

Có người vỗ tay:
- Đúng là trai tài gái sắc, thì ra giám đốc Tô là cao thủ tán gái.

Phạm Chi Lương càng cười híp mắt:
- Hiểu Tĩnh, cô thật may mắn đấy, chủ tịch Tô là bậc nhân kiệt trong lớp trẻ, lọt vào mắt xanh của cậu ấy, nói không chừng có thể làm người mẫu độc quyền cho Văn hóa thời thượng rồi.

Lưu Hiểu Tĩnh ngẩng đầu lên, cùng Tô Xán nhìn nhau cười.

Trò chuyện thêm một lúc, Phạm Chi Lương chú ý quan sát Tô Xán, thấy y không rời mắt khỏi Lưu Hiểu Tĩnh nữa thì lấy ra một bản hợp đồng, nói:
- Chủ tịch Tô, đừng có được mỹ nhân rồi quên giang sơn đấy nhé. Đây là hợp đồng của chúng ta, cậu xem đi, lão Phạm này nhận thua, chỉ là cái giá 300.000 một tháng, thực sự là tôi không bỏ ra được, đấy là giới hạn của Lão Phạm này, phải biết rằng nếu tôi ký hợp đồng thì tức là quá nửa số tiền quảng cáo của tôi đổ vào tạp chí các cậu rồi. Gần đây tôi cũng không dư dả ...

Tô Xán lắc đầu, đặt cốc trà trong tay xuống:
- Không cần nữa, tôi thấy hợp đồng này không cần ký, tôi thay đổi chủ ý rồi.

- Với cả chi tiết hơn ở trang ...
Phạm Chi Lương đang nói đột nhiên như bị tống quả đấm vào mồm, không nói ra được nữa.

Tô Xán đối diện với ánh mắt ngạc nhiên xung quanh, đủng đỉnh giải thích:
- Vừa rồi tôi nghĩ thông một vấn đề, đó là ý thức thương hiệu, chúng tôi đăng quảng cáo trên tạp chí của mình, một phương diện là tuyên truyền thương hiệu của đối tác, mặt khác cũng phải tuyên truyền thương hiệu của mình. Chứ nếu giống như ĐTH TW suốt ngày quảng cáo mấy thứ thuốc tiêu chảy, ghẻ ngứa thì mất phẩm chất quá. Giống như ở Mỹ có tờ Businessweek, quảng cáo trên đó cực ít, các vị có thể mua xem thử, quảng cáo trên đó toàn là công ty đỉnh cấp.

Lưu Hiểu Tĩnh cắn môi tới nhợt nhạt, Phạm Chi Lương thấy mùi vị bất thường, vội nói:
- Chủ tịch Tô, giá cả chúng ta có thể thương lượng mà, không nên quyết định nhanh như thế.

Tô Xán cảm giác được tay Lưu Hiểu Tĩnh ôm mình lỏng ra, thở dài nói:
- Ài, đây không phải vấn đề tiền, tôi muốn học theo người Mỹ, tạp chí của người ta chọn thương hiệu đáng tin cậy quảng cáo xác thực mới cho đăng, còn tạp chí Trung Quốc, bất kể là công ty gì, bất cần biết quảng cáo cái gì, cứ trả tiền là đăng lên hết. Tôi không chỉ chịu trách với bản thân, còn phải có trách nhiệm với độc giả của mình nữa. Giám đốc Phạm, ông thấy có đúng không?

- Lão Lâm, chuẩn bị xe thôi.
Tô Xán gọi Lâm Quang Đống, Lâm Quang Đống đáp một tiếng, chào mọi người rồi cầm chìa khóa đi ra ngoài.

- Xin lỗi, tôi còn có chuyện phải đi trước, mọi người chơi vui vẻ.
Tô Xán chắp tay nói, ánh mắt cuối cùng dừng trên người Lưu Hiểu Tĩnh, cô gái nhu mì này nhìn thẳng ánh mắt y, sâu bên trong có chút kiêu ngạo.

Đi ra ngoài sân, chiếc Bentley đã đợi sẵn, Tô Xán vừa mở cửa ngồi vào, áy náy nói:
- Chuyến này gây cho anh thêm rắc rối rồi.

Mỗi người đều có giới hạn của mình, Tô Xán cũng thế, ở trường hợp như vậy không ký hợp đồng mà bỏ đi không khác gì cho Phạm Chi Lương một cái tát đanh gọn, y không giận cô người mẫu kia lừa gạt mình, người ta chỉ làm việc trong bổn phận, nhưng y ngứa mắt Phạm Chi Lương dùng mỹ nhân kế với mình.

Thật ra cũng không thể nói là mỹ nhân kế, bởi lấy cô gái ra chiều lòng khách hàng để dễ dàng hơn trong đàm phán hợp đồng là chuyện anh tôi đều biết.

Có lẽ trong mắt Phạm Chi Lương, đám công tử ca con nhà giàu như Tô Xán, không coi một minh tinh người mẫu ra gì, cho dù biết ông ta dùng mỹ nhân kế chăng nữa thì vui vẻ bước chân vào bẫy.

Nhưng Tô Xán không chơi kiểu đó, cho dù có làm ăn y cũng không muốn làm ăn với loại người như vậy, trước khi đi Tô Xán cho cô gái kia một cơ hội, lựa chọn thế nào là của người ta. Tuy rằng Tô Xán biết chuyện này đầy rẫy ngoài xã hội, bản thân chẳng thay đổi được gì, không thể nói là Tô Xán giận, y không phải thanh niên ngây thơ, biết xã hội đen tối rồi, có điều y khó chịu, thế thì không chơi nữa, vất vả kiếm tiền làm gì? Y phải nhịn để kiếm thêm vài đồng à? Sống thế thật vô nghĩa.

Kiếp trước y nghèo, sống phải nhẫn nhịn, bây giờ phấn đấu ngoi lên, rốt cuộc vẫn phải nhẫn nhịn thì còn ý nghĩa gì, đúng là có chuyện chúng ta không thể không nhịn, ít nhất không phải chuyện này, ông đây đếch thích, đếch chơi đấy, cùng lắm kiếm ít vài đồng thôi.

- Dù sao vẫn tốt hơn là cậu bị trúng mỹ nhân kế của người tà, nghĩ lại thì ôi đúng là lo bò trắng răng, quên mất Vương Thanh từng nói cậu là tên lừa đảo.
Lâm Quang Đống cười ha hả:
- Phạm Chi Lương cũng tráo trở một lần rồi, chuyện này lan đi chắc không có nhiều người tin đâu … nhưng mà lúc nãy cậu nói thật chứ?

- Đương nhiên, anh thấy thứ văn hóa thời thượng nào có liên quan thuốc trị ghẻ ngữa không?

Trong phòng bao, Phạm Chi Lương và Lưu Hiểu Tĩnh đứng sóng vai ở cửa sổ, nhìn chiếc Bentley phóng đi trong đêm.

Phạm Chi Lương cười khổ:
- Chủ tịch Lưu, làm sao bây giờ?

Lưu Hiểu Tĩnh thong thả lấy son ra tô lại môi, nhìn ra xa, đẩy mạnh cửa sổ, khoan khoái đón cơn gió lạnh là vào mặt, nở nụ cười kinh tâm động phách:
- Tô Xán à, chị đây ngày càng hứng thú với cậu rồi đấy.

…..

Giáng sinh sắp tới rồi.

Đây là Giáng sinh thực sự đầu tiên của Tô Xán và Đường Vũ, là một thành phố biển ảnh hưởng mạnh của văn hóa phương tây, không khí giáng sinh ở Thượng Hải cực đậm, các khu phố bắt đầu treo đèn, khắp các đường phố thấy được ông già noel với bộ áo đỏ chót, những cái cây treo đủ đồ trang trí rườm rà, bản nhạc Giáng sinh vui tươi làm phố phường rộn rã, trên khuôn mặt mệt mỏi của những giới trí thức làm việc ở khu CBD sáng lên nụ cười ngày nghỉ.

Các cửa hàng, cửa hiệu, ra sức tổ chức đột kích trước kỳ giáng sinh, giảm giá ưu đãi, khuyến mại, không thể bỏ qua cơ hội kiếm tiền này.

Vì thế Vương Thanh cho dù muốn ở lại Thượng Hải bắt Tô Xán dẫn đi chơi một vòng cũng không thể, liên tiếp cú điện thoại ở Dung Thành gọi tới, cô đành cùng Vương Phượng, Nhâm Oanh trở về, chuẩn bị đối phó kế hoạch giáng sinh.

Kỳ nghỉ kép giáng sinh và năm mới tới gần, làm cái thành phố vốn nhộn nhịp càng thêm tưng bừng, không khí trong ĐH Thượng Hải càng như thế, các hội trường không còn đủ dùng nữa, sinh viên các khoa bắt đầu nhắm tới giảng đường.

Là lớp trưởng, Tô Xán lúc này cảm giác được trách nhiệm trọng đại trên người, thời gian trước vì chuyện thương nghiệp mà bận rộn, lơ là học tập, hiện học bù hòa nhập lại cuộc sống đại học.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
13 Tháng năm, 2023 13:50
Quyển cuối dịch giả bỏ quá nhiều tình tiết, lời thoại làm truyện cảm giác hời hợt ko còn cảm giác nhập cảm như lúc đầu. Cái kết của dịch giả quá hời hợt, khuyên mn đọc lại một lần bản convert sẽ thấy truyện hay hơn.
vannek110
22 Tháng sáu, 2022 06:14
Trần Linh San từ đầu tg đã miêu tả rất rõ tính cách rồi giống với con người ngoài đời thực hơn. Hướng đến tình yêu môn đăng hộ đối. Dành tình cảm cho TX nhưng sau này như biến thành chấp niệm hơn. So sánh t/c mà ĐV hay LLN cho nam chính thì quá nhỏ bé. 2 người kia ss làm tất cả, toàn tâm toàn ý với TX. Ở TLS ta thấy rõ nhiều lần do dự không quyết tình cảm với TX luôn đc đặt lên bàn cân làm sự lựa chọn dẫn đến sau này hối hận.
Trường Hà
11 Tháng sáu, 2022 06:25
main trẩu trẩu
Lưu Giang
20 Tháng năm, 2022 18:36
cái kết tôi cho rằng đến hiện tại vẫn cực kỳ ổn. nhất là xã hội 1 vk 1 ck như bây giờ. cả bộ cho ta thấy rata nhiều luyến tiếc, đọc lại vẫn cứ bồi hồi cảm xúc như lần đầu :(
Lưu Giang
17 Tháng năm, 2022 19:03
bất giác đọc lại bộ này, thấy càng ngày càng thích lâm lạc nhiên hơn.
Hieu Le
15 Tháng ba, 2022 19:35
kết đúng kiểu máu chó hàn nhưng thích
Hieu Le
22 Tháng một, 2022 20:10
Đọc mà tức
Phạm Mạnh Hùng
21 Tháng tám, 2021 07:01
truyện tác giả viết văn phong,cốt truyện hay thế mà đến lúc ông dịch ông sửa cốt truyện,ông cắt cm gần hết truyện nta luôn.đúng chịu =)))
hoahoasbs
16 Tháng tám, 2021 08:31
Dịch quá chán ! thà để cover còn hơn .
Hieu Le
26 Tháng tư, 2021 12:39
thế ông tự đi mà dịch để đọc :)) bản dịch có đến nỗi nào đâu mà nói vậy?
viettiev
26 Tháng tư, 2021 10:53
dịch truyện đọc quá chán, quá củ chuối, ko nuốt nổi, cứ như học sinh cấp 3 viết văn
Hieu Le
06 Tháng tư, 2021 06:18
=))) bánh mì phải có pate, đàn ông phải có máu dê trong người
Mộc Trần
06 Tháng tư, 2021 05:50
Ụa kết nó hốt cả hai đứa mà
__VôDanh__
25 Tháng ba, 2021 08:25
Bố tổ, vừa xác định yêu đương với Đường Vũ đã quay qua sờ mông LLN rồi. Biết là ngon khó nhịn nhưng main vô liêm sỉ quá. Chó...
ti4n4ngv4ng
21 Tháng ba, 2021 11:10
Thỉnh thoảng không có truyện nào hay lại mò vào đây. Biết cái kết truyện rồi thì lại không dán đọc lại từ đầu. :cry:
Mộc Trần
09 Tháng hai, 2021 02:06
Truyện hay, nhưng không thích tính main mấy
TynRio
15 Tháng chín, 2020 09:04
đọc convert quyển 7 hợp lý hơn. phần dịch thay đổi hơi nhiều nên dẫn đến kết k thuyết phục lắm
TynRio
15 Tháng chín, 2020 09:02
khỏi cưới hỏi luôn. main chịu chơi *** =))
Lưu Giang
15 Tháng bảy, 2020 05:06
vương thanh coi như mẹ con r , tác giá nói đã rõ . trần linh san thì k thể giống lâm lạc nhiên ở chỗ cô không có bất kỳ một đata diễn nào đue để đến vs nhau được . nói chung tôi thấy kết này khá ổn r :))
Lưu Giang
15 Tháng bảy, 2020 05:04
iazz kết ko thoả mãn lắm nhưng đúng tinh thần chả chuyện , đôi khi phải điên lên mới giải quyết được :)) chúc cho xán huynh sống tốt bên cạnh 2 cô nàng cực phẩm nha :))
Huỳnh Long Hội
13 Tháng bảy, 2020 23:35
đọc bao nhiêu là tiểu thuyết r. thấy bộ này ý nghĩa đọc xong thấy nhiều cảm xúc quá
tttx
01 Tháng tư, 2020 10:51
.
Lâm Lạc Nhiên
12 Tháng ba, 2020 22:33
Vương thanh nữa
Võ Bảo
22 Tháng hai, 2020 11:40
Đoạn kết máu chó ***
Nam Linh
09 Tháng hai, 2020 20:54
tình tiết máu chó cuối cùng...
BÌNH LUẬN FACEBOOK