Mục lục
[Dịch] Đại Niết Bàn (Trùng Sinh Chi Đại Niết Bàn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Lãnh đạo trường nhìn Lâm Quang Đống đang thờ phì phò mắt tóe lửa, thở dài một tiếng, đi vỗ về trung niên nam tử kia, một cán bộ sở giao thông tất nhiên chưa làm bọn họ phải cố kỵ, nhưng một người thân khác của ông ta không thể không nể mặt, tránh làm lớn chuyện này, giảm thiểu ảnh hưởng cho trường cũng như cho Lâm Quang Đống, dù thế nào cũng nên vỗ về ông ta.

Nữ nhân kia đi tới, tát Lâm Quang Đống "chát" một cái, làm mấy giáo viên xung quanh sững sờ, vài người biết nội tình thương hại nhìn Lâm Quang Đống, cảm thấy mình cưới vợ sinh con sống cuộc đời bình thường không phải chuyện xấu, giống như Lâm Quang Đống thích một nữ nhân xinh đẹp định sẵn không cam tâm bình lặng như vậy, chẳng khác nào chuốc khổ bản thân.

Thế nhưng nhìn Lâm Quang Đống toàn thân bị mất hết sức sống sụp xuống, nữ nhân kia lại khóc hết sức thương tâm:

- Anh có biết trước kia mình ra sao không? Nát rượu! Ngày nào cũng say ngất ngưởng, than thân trách phận, nói có tài không được trọng dụng, anh xem bộ dạng anh như thế thì ai coi trọng anh được. Anh bảo em đợi ba năm sau kết hôn, ba năm sau chúng ta vẫn sống trong căn nhà thuê trọ, anh nói đợi ba năm trường học sẽ phân nhà cho chúng ta, nhưng có không? Một người con gái thì có bao nhiêu cái ba năm để chờ đợi anh? Cho nên xin lỗi, mỗi cô gái đều muốn tìm một căn nhà yên ổn hạnh phúc, không phải chỉ đơn giản một câu "anh yêu em".

Bên cạnh có giáo viên phụ trách phúc lợi trong trường, nghe thế sinh lòng trắc ẩn, thấy có vài việc mình làm không đúng, song giờ đã muộn rồi.

Lâm Quang Đống nước mắt giàn dụa, không nói không rằng.

Trần Thần đi ra, lấy dũng khí nói:

- Cô nói sai rồi, thầy Lầm không phải người như thế, cô bỏ đi là để lỡ một người tốt đấy.

Nữ nhân kia lau nước mắt, cười buồn thảm:

- Em không hiểu, em không hiểu đâu ..

Rồi không nói nữa, quay sang nói gì đó với nam tử trung niên, nam tử trung niên đồng ý không truy cứu nữa, nhổ nước bọt nói:

- Chỉ là thằng thầy giáo nghèo, truy cứu chẳng bõ mất tư cách ông mày.

Mọi người rời đi, để lại cho Lâm Quang Đống thời gian khôi phục bình tĩnh.

Tô Xán không đi, tới trước mặt Lâm Quang Đống, không nói gì, song y biết Lâm Quang Đống hiểu ý mình. Lâm Quang Đông bóp chặt tay nói:

- Tôi đồng ý với em, để tôi liên hệ với chị em.

Tô Xán ngồi xuống bậc cầu thang:

- Nếu như, em nói là nếu như, có một ngày thầy đứng trên cao, trong tay có thực lực, thầy muốn làm gì?

Lâm Quang Đông nghiến rắng nói:

- Báo thù, tôi muốn báo thù, cho chúng phải ân hận vì việc ngày hôm nay.

- Đây không phải đáp án em muốn.

Tô Xán lắc đầu, ánh mắt nhìn ra xa:

- Cô ấy nói cũng không hề sai, thầy không cho cô ấy được một cuộc sống hạnh phúc, vì sao cô ấy phải tiêu hao tuổi xuân quý giá của mình vì thầy? Đáng sợ nhất là cô ấy không nhìn thấy tương lai, với một cô gái chỉ cần cuộc sống yên ổn là chuyện tàn khốc.

- Còn về nam tử trung niên kia, thầy cũng không cần báo thù, chỉ cần khiến kẻ coi thường thầy, khinh bỉ thầy phải ngửa đầu nhìn thầy, thấy thầy sống tốt hơn ông ta, đó đã là sự báo thù lớn nhất.

Lâm Quang Đống mặt bần thần, một lúc sau vừa khóc vừa cười, hai mắt trở nên mơ hồ:

- Đúng, tôi phải sống thật tốt, tốt hơn bọn họ.

Tô Xán thực sự không muốn chiêm nghiệm cuộc sống theo cách này, song nhìn Lâm Quang Đống, y chợt nhận thấy, có thứ giữ người ta sống tốt hơn cả máu hay oxi, đó là hi vọng nhất là thứ hy vọng nuôi nấng bởi nỗi đau, y thở phào, có linh cảm vị đại tướng đầu tiên của mình đã xuất hiện.

…..

Trước khi tới Dung Thành, Tô Lý Thành chưa bao giờ nghĩ tới có một ngày mình đứng ở bục nói chuyện, phía dưới là nhà doanh nghiệp, kỹ sư công trình, cán bộ cao tầng của công ty, tập đoàn hàng đầu tỉnh, những người này là đại biểu cho lực lượng trung kiên của sản nghiệp kiến trúc trong điểm.

Hướng ba giờ là nhân vật có sức nặng từng tới Hạ Hải khảo sát hạng mục Quảng trường Tinh Hải, nhưng ở buổi tọa đàm này, chỉ là người bình thường mà thôi.

Có lẽ với bọn họ mà nói, đây chỉ là buổi tọa đàm bình thường, có người tới cho có, hoặc chỉ để nhận phong bì, nhưng với một phó trưởng phòng đang cần nhanh chóng hòa nhập vào hoàn cảnh của Dung Thành.

Tô Lý Thành áp sự căng thẳng trong lòng xuống, bắt đầu cuộc diễn giảng quy cách cao nhất lần đầu tiên trong đời, diễn giảng xong, nghe tiếng vỗ tay phía dưới, cảm giác biểu hiện của mình có vẻ không quá kém.

Diễn giảng xong quay trở về chỗ ngồi, những người xung quanh đều đưa danh thiếp làm quen, cảnh này lọt vào trong mắt Lý Ngọc Hà, lòng càng ghen ghét, Tô Lý Thành tìm được đơn vị bao thầu nhà máy Long Thịnh, hắn vốn định giờ trò ở khoản cho vay, không ngờ Từ lão gia tử rất chú ý tới việc này, hắn không dám mạo hiểm, khoản vay đã cấp cho Long Thịnh, địa vị trong hệ thái của Tô Lý Thành được củng cố, lại được phe trung lập tán đồng, hiện giờ còn bắt đầu lập nên mạng lưới quan hệ, tất nhiên bọn họ không hài lòng.

Không lâu sau Tô Lý Thành được chỉ định làm một trong số người phụ trách quan trọng, điều này cho thấy ông ta đã được nhân vật đứng đầu ở tổng công ty thừa nhận, không chỉ là "vây cánh" của Đông Kiến Quân nữa.

Có lẽ chính bản thân Trương Bình cũng không ngờ một buổi diễn giảng lại mang tới cho Tô Lý Thành nhiều ích lợi như vậy.

Cùng nhau tụ họp uống rượu, Đông Kiến Quân không chút che giấu sự đố kỵ của mình:

- Cậu được lắm, giờ các nguyên lão trong công ty cũng chú ý tới cậu rồi, cậu có năng lực hơn tôi, mấy năm nữa thế nào cũng vượt qua tôi, có một chỗ trong công ty, đến lúc đó tôi phải dựa vào cậu rồi.

Tô Lý Thành nâng chén cảm tạ:

- Không có anh thì làm sao có tôi hôm nay, ơn này cả đời Tô Lý Thành không quên.

- Tôi nói thế thôi, ơn nghĩa gì, thứ cậu có được là nhờ bản thân phấn đấu.

Đông Kiến Quân xua tay, lo lắng nói:

- Có điều cậu càng phải cảnh giác, Mộc Khai rất cố chấp, bài ngoại, người ngoài có ảnh hưởng lớn trong công ty càng khiến ông ta phản cảm nên làm việc gì cũng phải hết sức cẩn trọng, chậm rãi thôi, đợi gốc rể cậu vững rồi, ông ta muốn giở trò cũng không được.

Địa vị Tô Lý Thành trong công ty ngày một củng cố là điều mà ai cũng thấy, điều này thể hiện rõ ràng nhất là khi ông chào hỏi ai là người đó đi nhanh tới hàn huyên.

Hôm đó nhà Tô Lý Thành ra ngoài, gặp phải nhà Ngô Thi Nhuế đang đợi taxi, cô gái này trừng mắt lên với Tô Xán, song với cha mẹ y vẫn rất lễ phép chào ngọt ngào:

- Cháu chào chú, chào dì.

Ngô Lỗi trưởng phòng đầu tư phát triển đi tới:

- Lão Tô, gần đây bận lắm phải không, tôi đưa con bé đi mua y phục, nó nhìn trúng chiếc máy CD, nhà anh chị cũng đi chơi à?

Mẹ Ngô Thì Nhuế chỉ gật đầu, thái độ của con gái làm bà không hài lòng.

Trong mắt bà ta, con gái mình là bông hoa trong đám con cháu công ty, không ít chàng trai theo đuổi, hơn nữa bọn họ ở công ty lâu năm, ít nhiều coi thường người giữa đường chuyển tới như nhà Tô Xán. Đối Tô Xán càng đề phòng, biết y và con gái mình cùng lớp, sợ con mình có qua lại gì với y, nhất là nghe con gái kể Tô Xán bị bêu tên trên ĐTH trường, ấn tượng với y càng tệ.

- Chị Tằng, số đồ dùng hôm đó cám ơn chị nhiều lắm.

Một phụ nữ chừng ba mươi đi chợ về, thấy Tằng Kha liền niềm nở chào.

Đó là Dương Bình, vợ Từ Kiến Xuyên, con dâu Từ Trưng, dung mạo bình thường thôi, có điều vóc dáng cực kỳ nóng bỏng. Cửa hiệu của Tằng Kha đã khai trương, kinh doanh không tệ, lần trương Dương Bình tới mua đồ cho văn phòng, hai bên rất hợp ý.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
13 Tháng năm, 2023 13:50
Quyển cuối dịch giả bỏ quá nhiều tình tiết, lời thoại làm truyện cảm giác hời hợt ko còn cảm giác nhập cảm như lúc đầu. Cái kết của dịch giả quá hời hợt, khuyên mn đọc lại một lần bản convert sẽ thấy truyện hay hơn.
vannek110
22 Tháng sáu, 2022 06:14
Trần Linh San từ đầu tg đã miêu tả rất rõ tính cách rồi giống với con người ngoài đời thực hơn. Hướng đến tình yêu môn đăng hộ đối. Dành tình cảm cho TX nhưng sau này như biến thành chấp niệm hơn. So sánh t/c mà ĐV hay LLN cho nam chính thì quá nhỏ bé. 2 người kia ss làm tất cả, toàn tâm toàn ý với TX. Ở TLS ta thấy rõ nhiều lần do dự không quyết tình cảm với TX luôn đc đặt lên bàn cân làm sự lựa chọn dẫn đến sau này hối hận.
Trường Hà
11 Tháng sáu, 2022 06:25
main trẩu trẩu
Lưu Giang
20 Tháng năm, 2022 18:36
cái kết tôi cho rằng đến hiện tại vẫn cực kỳ ổn. nhất là xã hội 1 vk 1 ck như bây giờ. cả bộ cho ta thấy rata nhiều luyến tiếc, đọc lại vẫn cứ bồi hồi cảm xúc như lần đầu :(
Lưu Giang
17 Tháng năm, 2022 19:03
bất giác đọc lại bộ này, thấy càng ngày càng thích lâm lạc nhiên hơn.
Hieu Le
15 Tháng ba, 2022 19:35
kết đúng kiểu máu chó hàn nhưng thích
Hieu Le
22 Tháng một, 2022 20:10
Đọc mà tức
Phạm Mạnh Hùng
21 Tháng tám, 2021 07:01
truyện tác giả viết văn phong,cốt truyện hay thế mà đến lúc ông dịch ông sửa cốt truyện,ông cắt cm gần hết truyện nta luôn.đúng chịu =)))
hoahoasbs
16 Tháng tám, 2021 08:31
Dịch quá chán ! thà để cover còn hơn .
Hieu Le
26 Tháng tư, 2021 12:39
thế ông tự đi mà dịch để đọc :)) bản dịch có đến nỗi nào đâu mà nói vậy?
viettiev
26 Tháng tư, 2021 10:53
dịch truyện đọc quá chán, quá củ chuối, ko nuốt nổi, cứ như học sinh cấp 3 viết văn
Hieu Le
06 Tháng tư, 2021 06:18
=))) bánh mì phải có pate, đàn ông phải có máu dê trong người
Mộc Trần
06 Tháng tư, 2021 05:50
Ụa kết nó hốt cả hai đứa mà
__VôDanh__
25 Tháng ba, 2021 08:25
Bố tổ, vừa xác định yêu đương với Đường Vũ đã quay qua sờ mông LLN rồi. Biết là ngon khó nhịn nhưng main vô liêm sỉ quá. Chó...
ti4n4ngv4ng
21 Tháng ba, 2021 11:10
Thỉnh thoảng không có truyện nào hay lại mò vào đây. Biết cái kết truyện rồi thì lại không dán đọc lại từ đầu. :cry:
Mộc Trần
09 Tháng hai, 2021 02:06
Truyện hay, nhưng không thích tính main mấy
TynRio
15 Tháng chín, 2020 09:04
đọc convert quyển 7 hợp lý hơn. phần dịch thay đổi hơi nhiều nên dẫn đến kết k thuyết phục lắm
TynRio
15 Tháng chín, 2020 09:02
khỏi cưới hỏi luôn. main chịu chơi *** =))
Lưu Giang
15 Tháng bảy, 2020 05:06
vương thanh coi như mẹ con r , tác giá nói đã rõ . trần linh san thì k thể giống lâm lạc nhiên ở chỗ cô không có bất kỳ một đata diễn nào đue để đến vs nhau được . nói chung tôi thấy kết này khá ổn r :))
Lưu Giang
15 Tháng bảy, 2020 05:04
iazz kết ko thoả mãn lắm nhưng đúng tinh thần chả chuyện , đôi khi phải điên lên mới giải quyết được :)) chúc cho xán huynh sống tốt bên cạnh 2 cô nàng cực phẩm nha :))
Huỳnh Long Hội
13 Tháng bảy, 2020 23:35
đọc bao nhiêu là tiểu thuyết r. thấy bộ này ý nghĩa đọc xong thấy nhiều cảm xúc quá
tttx
01 Tháng tư, 2020 10:51
.
Lâm Lạc Nhiên
12 Tháng ba, 2020 22:33
Vương thanh nữa
Võ Bảo
22 Tháng hai, 2020 11:40
Đoạn kết máu chó ***
Nam Linh
09 Tháng hai, 2020 20:54
tình tiết máu chó cuối cùng...
BÌNH LUẬN FACEBOOK