Ngày hôm sau Tô Xán tới trường, mọi thứ tựa hồ không thay đổi gì cả, đi thêm vài khu phố, không nhìn thấy bóng dáng Đường Vũ đứng đợi xe ở trạm xe bus, xem ra hôm qua trong điện thoại Đường Vũ thì thầm nói với mình đừng tới, khả năng là cha mẹ cô sẽ đưa đón, Tô Xán một mình lên xe, theo dòng người cuồn cuộn vào trường.
Sao đỏ trước cổng trường chắc là năm thứ nhất hoặc hai, khi y đi vào, có người nhìn y thêm vài cái.
Ngoài ra trường học rất yên tĩnh, sự náo động hôm qua hoàn toàn biến mất như chưa từng tồn tại, Nhị Thập Thất Trung vẫn dùng tư thái vững vàng, trang nghiêm xuất hiện trước mặt Tô Xán.
Có điều khi Tô Xán bước vào khu phòng học năm thứ ba có nhiều người nhận ra y hơn, thì bắt đầu có tiếng ồn ào, không ầm ĩ sao được, hôm qua mới nửa ngày đầu bộc lộ chuyện Tôn Mạn có thiện cảm với Tô Xán, vậy đến chiều lại lộ ra Tô Xán và Đường Vũ là một đôi. Chỉ e tam giác quan hệ này đạt tới tầm cao nhất của Nhị Thập Thất Trung rồi.
Thời đại học sinh khó quên nhất là một trận bóng sảng khoái, một kỳ thi kinh tâm động phách, cùng với cô gái hoặc chàng trai khắc cốt ghi lòng.
Tô Xán và Đường Vũ, Đường Vũ và Tô Xán, bất kể là bọn họ có quen hai người họ không, cảnh hai người nắm tay xuyên qua biển người, cũng trở thành dấu ấn khó phai mờ trong đời học sinh.
Lá xanh rậm rạp, cho dù tiết trời có hơi âm u, vẫn sức sống bừng bừng, mây đen tụ lại về phía trung tâm, nhiệt độ cũng hạ xuống đôi chút.
Đã bước sang nửa cuối năm 2000 rồi, gió lạnh theo dự báo thời tiết hôm qua đã đổ bộ tây nam, cả phía tây, không bao lâu nữa cả nước sẽ hạ nhiệt độ, đây là mùa thu.
Tô Xán vẫy tay chào đám Vương Uy Uy đang ngồi tụ tập ở bồn hoa, Lâm Lạc Nhiên lạnh lùng hỏi:
- Người quen à?
- Không quen!
Lâm Trứu Vũ dứt khoát nói:
- Không cần để ý tới người qua đường.
Vương Uy Uy trực tiếp lờ đi:
Tô Xán biết tội, hôm qua đã hẹn nhau đi uống bia rồi, rốt cuộc y đi cùng Đường Vũ mà không nhắn lại một câu, làm bộ mặt đau khổ tội nghiệp nói:
- Tình huống cụ thể hơi khó nói, tóm lại là thế này, mình đưa cô ấy về nhà, bị mẹ cô ấy gặp phải.
- Cậu và Đường Vũ bị mẹ cô ấy gặp phải? Đó là chuyện tệ nhất khi hẹn hò, cậu nói gì? Mẹ cô ấy có mời vào nhà uống trà không?
Lâm Trứu Vũ xoa xoa tay phấn khích hỏi, trong ấn tượng của hắn cái từ "uống trà" này mang ý nghĩa không hay ho gì cả, tới kỷ ủy uống trà là câu nói đùa mà cha hắn nói với bạn bè.
- Nghe có vẻ kinh nghiệm nhỉ, sao chưa bao giờ thấy cậu giới thiệu bạn gái vậy.
Tô Xán cũng hiểu ý nghĩa hai từ uống trà này.
- Bạn gái anh ấy nhiều lắm, nhưng mà lâu nhất cũng chỉ được một tháng thôi, ai cũng đem về giới thiệu mà chết mệt à?
Lâm Lạc Nhiên cắt ngang:
- Rốt cuộc chuyện thế nào?
- Nói chuyện có vẻ tốt, không có xung đột gì.
Tô Xán nhớ lại tình huống khi đó, nhớ tới Mục Tuyền làm y rất nản lòng:
- Có điều dì ấy mời mình tới tham dự tiệc sinh nhật của Đường Vũ.
Lâm Trứu Vũ hơi thất vọng, sao mình không tốt số được như thế, làu bàu:
- Anh luôn bảo Tô Xán là thằng mặt trắng, cậu ấy được người lớn thích lắm mà, cả chú Vương với cha em đều thế là gì.
- Tôi không muốn hất nước lạnh.
Lâm Lạc Nhiên cau mày nói:
- Nhưng căn cứ vào lời cậu kể mà phân tích, hành vi của mẹ Đường Vũ có chút khác thường, thông thường mà nói cha mẹ sẽ không can dự mời ai tới tiệc sinh nhật, quan hệ cậu và Đường Vũ như thế, Đường Vũ mời cậu dự sinh nhật là đương nhiên, chuyện này căn bản không cần dì ấy mời, dì ấy nói như thế là để cậu không cách nào từ chối tham dự, rất có thể ở bữa tiệc sẽ có gì đó.
- Mẹ cô ấy muốn làm gì mình?
Tô Xán căng thẳng hỏi, không căng thẳng sao được, y không phải đối diện với con người mà đối diện với Bạch Tố Trinh:
- Chưa chắc đã nhằm vào cậu đâu.
Lâm Lạc Nhiên mím môi trầm ngâm:
- Đương nhiên mong rằng là tôi cả nghĩ thôi, khả năng là dì ấy không muốn sinh nhật 18 của con gái mình có gì đó tiếc nuối.
Rốt cuộc là không có thu hoạch gì, không đâu lại còn rước thêm lo lắng, nhưng không thể trách được, đến y còn chẳng hiểu nổi Mục Tuyền nữa là Lâm Lạc Nhiên chỉ nghe kể.
Tô Xán vò đầu bứt tóc thì tình cảnh của Đường Vũ không tốt hơn, Tôn Mạn hôm nay tới trường gần như ngó lơ Đường Vũ, không chào hỏi, không nói chuyện, thậm chí không cả nhìn mặt. Đường Vũ vốn định đối mặt giải thích với Tôn Mạn, nhưng thái độ Tôn Mạn như vậy, cô cũng chẳng xuống nước tiếp cận, Đường Vũ cũng có kiêu hãnh của mình, hơn nữa cũng không cho rằng mình làm sai chuyện gì.
Chuyện này tất nhiên lọt vào mắt nhiều người, hai cô gái nổi tiếng nhất trường cùng thích một chàng trai, chuyện lộ ra sẽ có thái độ gì, tất nhiên là ai cũng chú ý.
Chiều hôm đó ĐTH trường phát sóng, ai cũng nhận ra giọng nói Tôn Mạn đầy sa sút, không được sôi nổi tinh thần như thường ngày.
Mặc kệ những lời bàn tán xì xào xung quanh, ngó lơ tất cả ánh mắt thiếu thiện cảm, Đường Vũ vẫn bình thản tuân thủ nếp sinh hoạt kỷ luật của cô, nhưng không phải cứ lờ đi thì rắc rối không tới. Hết tiết ba, khi cô đang xuống cầu thang chợt dừng lại, phía trước cô là năm nữ sinh, những người này Đường Vũ đều biết, là thành phần cốt cán của hội học sinh đoàn thanh niên, hội ủy viên trường.
Cô gái đứng đầu là Dương Dương thư ký trưởng của hội học sinh, mắt đan phương, tóc búi cao, người mặc chiếc áo phải trên 300 đồng, cái váy kia không dưới 500. Dưới sự giáo dục của Mục Tuyền, Đường Vũ cũng rất am hiểu chuyện ăn mặc, dù thường ngày tới trường, phong cách của cô luôn đơn giản, chỉ là quần jean, áo sơ mi.
Dương Dương lúc này đang nhìn Đường Vũ từ trên xuống dưới, mặt lộ rõ sự căm ghét.
Đây là nhóm bạn cực thân của Tôn Mạn.
Tôn Mạn buối tối hôm đó vừa mới nói với bọn họ thích Tô Xán, kết quả là ngay hôm sau bị Đường Vũ tranh trước, khi đó Đường Vũ kéo tay Tô Xán đi là điều toàn trường đều biết rồi, vô số người chấn động vì Đường Vũ chủ động công bố quan hệ với Tô Xán, đương nhiên không tránh khỏi bị nhóm Dương Dương chửi là đê tiện, cướp bạn trai của bạn.
- Chẳng lẽ cô không biết Tôn Mạn thích Tô Xán sao, cô có biết Tôn Mạn rất tôn trọng cô không, rất muốn làm bạn với cô không, hôm qua cô làm thế cho ai xem.
Dương Dương nói thẳng thừng:
Đường Vũ mặt không chút biểu cảm, lành lạnh nói:
- Xin tránh đường cho.
Cô có chút áy náy với Tôn Mạn, nếu không phải mình do dự đã không làm Tôn Mạn hiểu lầm, gây ra chuyện ngày hôm nay, chuyện này cô có thể giải thích với Tôn Mạn, nhưng không cần nói với người ngoài.
Không ngờ trong tình huống này Đường Vũ vẫn không tỏ ra chút khiếp sợ nào, dù gì địa vị và danh vọng của Đường Vũ ở trường ít ai có thể lay chuyển được, bọn họ tuy mang tâm lý xả giận cho Tôn Mạn, nhưng chẳng định làm gì Đường Vũ, chính xác là không làm gì nổi.
Đường Vũ và Tôn Mạn tuy cùng là cô gái ưu tú hàng đầu trong trường, nhưng khác nhau là Tôn Mạn nhiều mối quan hệ, Đường Vũ thì cô độc, xử lý các mối quan hệ không tốt bằng Tôn Mạn, không có người ủng hộ và bảo vệ hết lòng như Tôn Mạn.
- Sao, thấy mình xinh đẹp thì có thể tùy tiện quyến rũ bạn trai của người khác à, chưa bao giờ gặp đứa con gái nào không biết xấu hổ như cô đấy.
- Không ngờ cô xinh đẹp như vậy bên trong lại là một con rắn độc, cô ghen tỵ với địa vị của Tôn Mạn chứ gì?
Chuyện xảy ra ngay giữa cầu thang lên xuống, lập tức thu hút đám đông hiếu kỳ, không ai cảm thấy phiền phức vì bị cản đường, ngược lại hứng thú xem diễn biến.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
13 Tháng năm, 2023 13:50
Quyển cuối dịch giả bỏ quá nhiều tình tiết, lời thoại làm truyện cảm giác hời hợt ko còn cảm giác nhập cảm như lúc đầu. Cái kết của dịch giả quá hời hợt, khuyên mn đọc lại một lần bản convert sẽ thấy truyện hay hơn.
22 Tháng sáu, 2022 06:14
Trần Linh San từ đầu tg đã miêu tả rất rõ tính cách rồi giống với con người ngoài đời thực hơn. Hướng đến tình yêu môn đăng hộ đối. Dành tình cảm cho TX nhưng sau này như biến thành chấp niệm hơn. So sánh t/c mà ĐV hay LLN cho nam chính thì quá nhỏ bé. 2 người kia ss làm tất cả, toàn tâm toàn ý với TX. Ở TLS ta thấy rõ nhiều lần do dự không quyết tình cảm với TX luôn đc đặt lên bàn cân làm sự lựa chọn dẫn đến sau này hối hận.
11 Tháng sáu, 2022 06:25
main trẩu trẩu
20 Tháng năm, 2022 18:36
cái kết tôi cho rằng đến hiện tại vẫn cực kỳ ổn. nhất là xã hội 1 vk 1 ck như bây giờ. cả bộ cho ta thấy rata nhiều luyến tiếc, đọc lại vẫn cứ bồi hồi cảm xúc như lần đầu :(
17 Tháng năm, 2022 19:03
bất giác đọc lại bộ này, thấy càng ngày càng thích lâm lạc nhiên hơn.
15 Tháng ba, 2022 19:35
kết đúng kiểu máu chó hàn nhưng thích
22 Tháng một, 2022 20:10
Đọc mà tức
21 Tháng tám, 2021 07:01
truyện tác giả viết văn phong,cốt truyện hay thế mà đến lúc ông dịch ông sửa cốt truyện,ông cắt cm gần hết truyện nta luôn.đúng chịu =)))
16 Tháng tám, 2021 08:31
Dịch quá chán ! thà để cover còn hơn .
26 Tháng tư, 2021 12:39
thế ông tự đi mà dịch để đọc :)) bản dịch có đến nỗi nào đâu mà nói vậy?
26 Tháng tư, 2021 10:53
dịch truyện đọc quá chán, quá củ chuối, ko nuốt nổi, cứ như học sinh cấp 3 viết văn
06 Tháng tư, 2021 06:18
=))) bánh mì phải có pate, đàn ông phải có máu dê trong người
06 Tháng tư, 2021 05:50
Ụa kết nó hốt cả hai đứa mà
25 Tháng ba, 2021 08:25
Bố tổ, vừa xác định yêu đương với Đường Vũ đã quay qua sờ mông LLN rồi. Biết là ngon khó nhịn nhưng main vô liêm sỉ quá. Chó...
21 Tháng ba, 2021 11:10
Thỉnh thoảng không có truyện nào hay lại mò vào đây. Biết cái kết truyện rồi thì lại không dán đọc lại từ đầu. :cry:
09 Tháng hai, 2021 02:06
Truyện hay, nhưng không thích tính main mấy
15 Tháng chín, 2020 09:04
đọc convert quyển 7 hợp lý hơn. phần dịch thay đổi hơi nhiều nên dẫn đến kết k thuyết phục lắm
15 Tháng chín, 2020 09:02
khỏi cưới hỏi luôn. main chịu chơi *** =))
15 Tháng bảy, 2020 05:06
vương thanh coi như mẹ con r , tác giá nói đã rõ .
trần linh san thì k thể giống lâm lạc nhiên ở chỗ cô không có bất kỳ một đata diễn nào đue để đến vs nhau được .
nói chung tôi thấy kết này khá ổn r :))
15 Tháng bảy, 2020 05:04
iazz kết ko thoả mãn lắm nhưng đúng tinh thần chả chuyện , đôi khi phải điên lên mới giải quyết được :))
chúc cho xán huynh sống tốt bên cạnh 2 cô nàng cực phẩm nha :))
13 Tháng bảy, 2020 23:35
đọc bao nhiêu là tiểu thuyết r. thấy bộ này ý nghĩa đọc xong thấy nhiều cảm xúc quá
01 Tháng tư, 2020 10:51
.
12 Tháng ba, 2020 22:33
Vương thanh nữa
22 Tháng hai, 2020 11:40
Đoạn kết máu chó ***
09 Tháng hai, 2020 20:54
tình tiết máu chó cuối cùng...
BÌNH LUẬN FACEBOOK