Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Si Mị đột nhiên chỉ chứng khiến hoàng thượng lập tức khẩn trương. Từ chuyện hào kiệt Giang Nam tặng lễ sáng nay, hoàng thượng chưa từng bớt lo lắng với Minh Phi Chân.

Phải biết hoàng thượng đang suy nghĩ ra tay với Bạch Vương thất quan, chỗ bắt đầu chính là Lục Phiến môn. Lục Phiến môn dưới tay Thẩm Y Nhân vẫn còn trẻ tuổi, không có thành tựu, cần triều đình chăm sóc bồi dưỡng. Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu —— biết rõ ràng ngoại trừ Đường Dịch đem ra được, bọn hắn gần như không có chiến lực gì —— nhưng vẫn yêu cầu Lục Phiến môn tham gia hành động.

Trong lòng hoàng thượng, Tô Hiểu là một nhân tài có tính đặc thù, đợi một thời gian tất thành khí hậu. Chỉ lo lắng Minh Phi Chân sẽ cản trở. Người này xuất thân danh môn nhưng rất lười biếng, không có chí tiến thủ không nói, còn một tháng đi dạo kỹ viện nhiều lần; hơn nữa võ công cũng thấp, không xứng với thân phận con cháu danh môn của hắn, có thể nói là không ít bí ẩn.

Nhưng hoàng thượng còn chưa từng nghĩ tới, người này có quan hệ với Dạ La bảo, thậm chí có thể là bản nhân Dạ La bảo chủ. Hoàng thượng suy đoán Minh Phi Chân là Dạ La bảo chủ không có chứng cứ gì rõ ràng, hoàn toàn dựa vào trực giác.

Sáng sớm, lúc Minh Phi Chân nói mấy câu đuổi đám người đi, thậm chí hắn không hề nghĩ ngợi, thuận miệng mà ra, nơi nơi toát ra khí độ khiến người tin phục. Chính vào thời khắc ấy, hoàng thượng nổi lòng nghi ngờ với Minh Phi Chân.

Đó là một loại trực giác. Là cảm giác quen thuộc của người ở thượng vị lâu ngày với loại người tương tự.

Khi đó có hơn ngàn hào kiệt tới tặng quà, lễ vật lại là vật phẩm chí trân chí quý, nhưng Minh Phi Chân chỉ liếc nhìn rồi đuổi bọn hắn đi. Minh Phi Chân mới bao nhiêu tuổi, đã có thể không tham không chiếm, đây là tâm tính bực nào? Võ công Minh Phi Chân không mạnh, trước đây hoàng thượng đã tự mình thí nghiệm, nhưng hắn chậm rãi trò chuyện với hơn ngàn nhân sĩ võ lâm mà không loạn chút nào, đây là tu dưỡng bực nào?

Nguyên bản hoàng thượng cảm thấy hắn tối thiểu là nhân vật cấp bậc đường chủ. Nhưng sau đó hắn bắt Võng Lượng, lại thêm một điểm đáng ngờ, bài vị trong lòng hoàng thượng cũng ngày càng cao.

Đến vừa rồi thấy hắn bị bầy gấu bao vây nhưng mặt không đổi sắc, hoàng thượng mới có ý nghĩ ‘Chẳng lẽ hắn vốn là Dạ La bảo chủ’.

Nhưng tiếp theo, hắn hù chạy bầy gấu......

Khi Si Mị thêm chỉ chứng, hoàng thượng cơ hồ muốn nói ra một câu ‘Sao ngươi cướp lời thoại của trẫm’, vẫn là kiềm chế nhiều lần mới không nói ra. Nếu Minh Phi Chân quả là Dạ La bảo chủ, người này võ công cao cường, thanh danh cực lớn, lại cam tâm làm tiểu bộ đầu suốt ngày ăn không ngồi rồi trong triều đình. Dạ La bảo này được xưng là một trong Nam Tẫn ngũ cung, chính là thế lực lớn nhất Giang Nam a...... Dụng tâm của hắn đáng để suy nghĩ, cho dù không thể nói là mưu đồ làm loạn, cũng gán chắc bốn chữ ‘Dụng ý khó dò’.

Ngoài ra, Độc Cô và Long Tại Thiên cũng hoài nghi Minh Phi Chân, nghe vậy cũng cau mày. Ánh mắt lặng lẽ dời về phía Minh Phi Chân, quan sát phản ứng của hắn.

Phản ứng của Minh Phi Chân rất kì lạ.

Đầu tiên hắn nhếch khóe miệng, có vẻ như vậy không đúng, lại rủ lông mày xuống. Không giống hoảng sợ luống cuống, mà là biểu cảm hơi buồn cười. Tóm lại vô cùng có lỗi với bầu không khí căng thẳng này.

“Dạ La bảo chủ?” Minh Phi Chân nghiêng đầu, “A? Sao ta không cảm thấy?”

“Đừng giả ngu, chẳng lẽ ngươi thấy diễn kỹ của mình rất tốt sao? Si Mị ta dùng tâm thức duyệt người, tuyệt không nhìn lầm. Ngươi ắt không phải kẻ xoàng xĩnh tầm thường! Nếu là người trong Dạ La bảo, nhất định là bảo chủ.”

Si Mị đích thực duyệt vô số người, hơn nữa nàng chủ công mị thuật, duyệt người từ ánh mắt khí tức chính là kiến thức cơ bản của nàng. Cũng bởi vậy nàng nhìn thấy sự trấn định đáng sợ của Minh Phi Chân, cực kì tương tự với sự trấn định của A Bất Lặc Tư.

Si Mị cười lạnh nói: “Từ khi thu được tin tức Dạ La bảo chủ muốn tới Hồ Châu, Quỷ Vực Nhất Hỏa chúng ta đã khống chế tin tức của các đạo nhân sĩ võ lâm tới trấn Tàm Hồ, các ngươi là đội duy nhất của Dạ La bảo. Chúng ta vẫn rất khó hiểu, vì sao Dạ La bảo chủ đột nhiên muốn tới Hồ Châu, còn thả tin tức trước. Bây giờ ta mới biết, thì ra muốn hành động cùng truy binh của triều đình, dùng đại danh của Dạ La bảo làm bình phong. Chủ nhân nói không sai...... Dạ La bảo chủ ngươi tới Hồ Châu, chính là vì đối phó Quỷ Vực Nhất Hỏa chúng ta phải không?”

Minh Phi Chân nghiêng đầu: “Dường như ngươi, không giữ lời hứa a.”

“Bớt giội nước bẩn vào lão nương.” Si Mị duỗi hai tay, lộ ra mười mảnh ngân giáp trên ngón tay. Những mảnh ngân giáp này chính là binh khí nàng dùng để thi triển trảo công, nếu không có những mảnh ngân giáp này, nàng không thể lấy ngón tay đối đầu với vũ khí của người ta. Nhưng bây giờ Si Mị vươn tay ra, nghe thấy vài tiếng leng keng, không ngờ nàng bỏ toàn bộ ngân giáp xuống.

“Ta giữ lời hứa, các ngươi muốn bắt thì bắt. Chỉ là đám Trung Nguyên các ngươi thật hồ đồ, vậy mà không biết bên cạnh mình ẩn giấu loại hảo thủ này. Phương Trượng tiên sinh, ta thật sự lo lắng cho ngài. Vị Minh bảo chủ này võ công cao cường, danh xưng Giang Nam đánh mặt vương, mặt ngài cũng không nhỏ, nên cẩn thận hơn.”

Nàng mở miệng một tiếng Dạ La bảo chủ, cắn càng ngày càng chặt, nói gần nói xa đều khích bác ly gián. Hơn nữa hiệu quả cực giai. Hoàng thượng không lên tiếng, các võ sĩ triều đình cũng không muốn đối phó Si Mị, trái lại đều nhìn Minh Phi Chân.

Nhưng Minh Phi Chân không trả lời nàng, mà chậm rãi di động vài thước về phía sau, giơ tay đánh một thủ thế.

“Bắt.”

Chữ bắt hạ xuống, một bóng lửa mang theo hơi nóng tứ tán lăng không tới. Thì ra Đường Dịch sớm đã chuẩn bị kỹ càng để giết tới, nhưng trở ngại hai người đứng gần, lại lo lắng Si Mị chạy trốn, vẫn không có cơ hội. Minh Phi Chân lại thấy rõ tất cả chi tiết, sớm đã phát hiện ý đồ của Đường Dịch, dùng nội lực truyền thanh bảo Đường Dịch chuẩn bị kỹ càng. Chờ Minh Phi Chân ra hiệu, Đường Dịch sớm đã vận công một vòng, kình lực dồi dào, bắn ra như chim ưng.

“Hèn hạ!”

Si Mị nào biết hắn chơi trò này, không thể thực hiện được gian kế ly gián, vẫn khó thoát vận mệnh bị bắt.

Lúc này Đường Dịch không cầm thương, tay không ra sân, Si Mị vô ý thức dùng trảo công đối phó, nào ngờ sau mấy chiêu biến sắc nói: “Đây là Vô Cực Ưng Trảo Công? Ngươi là Ưng Trảo môn...... Tam Sinh Trảo? Ngươi là người Nam Cương? Chờ đã, sao lại thay đổi!” Đường Dịch đổi ba loại trảo pháp liên tiếp, kỹ kinh tứ tọa. Si Mị không muốn phản kháng quá mức, tiện tay phá hai chiêu, nguyên nhân tiếp tục động thủ là muốn xem thêm mấy môn trảo pháp. Nhưng ngay từ đầu đã không chuẩn bị động thủ, thế là không quá mười chiêu đã bị Đường Dịch bắt sống.

“Bắt hay lắm.”

Minh Phi Chân không mặn không nhạt khen Đường Dịch một câu, quay đầu lại, chỉ thấy đám người mình do hoàng thượng cầm đầu, lại nhìn bản thân chằm chằm bằng ánh mắt khác thường.

Đó là ánh mắt hoài nghi cộng thêm đề phòng. Không chỉ hoàng thượng, cũng không chỉ đám người Độc Cô, các võ sĩ triều đình đồng hành cùng Minh Phi Chân cũng không phải đồ đần. Tuy bọn hắn không có giao tình sâu đậm với Minh Phi Chân, nhưng chuyện xảy ra hôm nay rất khác thường, ngay cả bọn hắn cũng có thể nhìn ra.

Minh Phi Chân chắp tay nói: “Chủ tử......”

“Nói nhảm thì không cần nhiều lời.”

Hoàng thượng trầm ngâm nói: “Minh quân, ngươi ta một hồi chủ khách, ta vốn cũng không muốn quậy đến tình cảnh như vậy. Nhưng chuyện ngày hôm nay, thật sự quá nhiều điểm đáng ngờ. Ngay cả ta cũng không thể thuyết phục chính mình, sao có thể để ngươi tiếp tục lưu lại bên cạnh Y Nhân. Nếu hôm nay ngươi không nói rõ, giải khai nghi ngờ của ta với ngươi; chỗ ta, tuyệt không chứa một người có thân phận bất thanh bất sở, bất minh bất bạch. Minh Phi Chân, trả lời ta.”

‘Chỗ ta’ hoàng thượng nói đương nhiên không phải đội xe này, mà là triều đình.

Trong mắt hoàng thượng lộ ra thần mang như đao, nghiêm túc nói: “Ngươi...... Rốt cuộc có phải Dạ La bảo chủ không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Saojoker
06 Tháng ba, 2019 21:51
Thế mà mình tưởmg sau này main với cả sự phụ hay thái sư thúc bị hành mà ?
Quang Anh Luong
06 Tháng ba, 2019 18:25
main mạnh nhất võ thôi :)) còn Tĩnh An mạnh nhất mưu lược, nên thằng main nó mới sợ
Hoaqin
06 Tháng ba, 2019 18:11
Truyện này thể loại vô địch văn nhé=))
Quang Anh Luong
06 Tháng ba, 2019 18:10
main mạnh nhất mẹ nó rồi
Saojoker
05 Tháng ba, 2019 22:06
Hình như cự long ban cổ manh hơn cả main đúng ko ad ?
Hoaqin
04 Tháng ba, 2019 18:53
Chương sau hơn 6k chữ, sợ rằng không hôm nay không edit kịp Quyển này toàn chương dài :(
dpnkbpvn
04 Tháng ba, 2019 04:21
Người ta dỗi nhau tý thôi :((
Quang Anh Luong
04 Tháng ba, 2019 00:01
Còn đang bị mắng sấp mặt kia kìa :))
Saojoker
03 Tháng ba, 2019 21:38
Dăm ba Tống gia tuổi lờ so với Tan Thần Tôn
Hoaqin
03 Tháng ba, 2019 21:31
Không phải đâu, sau này Y Nhân có kể cho main đó, quyển 9 là rõ
Hoaqin
03 Tháng ba, 2019 21:29
Nếu muốn chữa thì đập ngất rồi chữa cũng được mà =))
fatelod
03 Tháng ba, 2019 17:56
đọc tới chương mới nhất có thấy cây đao với bộ quyền nào đâu nhỉ
Quang Anh Luong
03 Tháng ba, 2019 17:32
Nhưng một đoạn thời gian khá dài lão Phi Chân núp ở Dạ La bảo mà? Đoạn thời gian đó Y Nhân cũng thực tập ở gần đó :/ Hay chả lẽ là Hàn sơn tự? :) ?
Hoaqin
03 Tháng ba, 2019 15:46
Thế thì mạch truyện không hợp lý lắm :(
Quang Anh Luong
03 Tháng ba, 2019 12:54
biết đâu hai đứa nó là một? :))
Quang Anh Luong
03 Tháng ba, 2019 12:52
khai cái con khỉ :)) chuẩn bị khai bỗng nổ lò thì how to khai? :))
Quang Anh Luong
03 Tháng ba, 2019 12:44
Ah đúng rồi, tay trái của lão đại có vấn đề gì không? Nghe bảo đứt gân các kiểu gần như bị phế, với ông Phi Chân thì đơn giản thôi nhưng mà ổng đang che dấu hành tung thì how to giở trò? :) ?
Quang Anh Luong
02 Tháng ba, 2019 18:41
khổ, thời tiết thay đổi :(( Ta dạo này đầu óc cũng choáng choáng váng váng. Mệt quá thì nghỉ không đăng chương mới mấy hôm cũng được, ko cần cố quá đâu :/
Hoaqin
02 Tháng ba, 2019 18:29
Mấy nay ốm sml bác ạ :(
Тruy Hồn
01 Tháng ba, 2019 23:50
Skill có Dạ Bộ, Dạ La Thiên Ti với Phích Lịch Lôi Thiên Bá. Hắc đao chưa khai phong chỉ có skill gõ =)) Dạ La Thiên Ti là tầm c300 thì phải.
fatelod
01 Tháng ba, 2019 23:07
mới đọc tầm 220c thì thấy trừ nội công ra võ công main chưa luyện được môn nào full: 1/2 thái cực quyền, 1/2 long trải thủ và 1/3 thái tổ quyền pháp :v
Saojoker
01 Tháng ba, 2019 22:13
Mong chương sau
Quang Anh Luong
01 Tháng ba, 2019 21:27
Bác ad sức khỏe thế nào rồi? :/
Quang Anh Luong
01 Tháng ba, 2019 03:13
Ah, có có có :)) hiện giờ lão Phi Chân đã dùng một bộ quyền pháp tự chế, một bộ võ công tự chế và đúc một thanh đao rất trâu bò :)) Quyền tên là Lôi Thiên Bá, ông Phi Chân chế ra lúc nhỏ, võ công thì chỉ có Dạ La Thiên Ti, Thất Vương Tuyến Phi Chân đã dùng 4 chiêu, còn đao thì... :))) Nói chung là Thái sư phụ bảo hung tính rất mạnh, nên ít dùng :))
Hoaqin
28 Tháng hai, 2019 20:34
Man lực vỗ vào thôi, chả bao giờ thấy main dùng skill cả =))
BÌNH LUẬN FACEBOOK