"Gian tặc! Ngươi dám!" Người nói chuyện là Tống Âu, sau khi tỉnh lại, hắn bị ném vào trong đội ngũ vương công đại thần. Điểu huynh đã tỉnh lại hồi lâu, thấy vị hôn thê gặp nạn, sao lại không nóng: "Tranh vương điện hạ, ngươi tốt xấu gì cũng là hoàng tử huyết thống cao quý, sao lại nghe giang hồ dã nhân sàm ngôn."
Từ khi Long Tại Thiên phân ra người giang hồ cùng võ sĩ triều đình, Phục Tượng kiêng kỵ nhất là điểm này, trong lòng âm thầm tức giận, nhưng mặt không chút biến sắc, cười lạnh nói: "Ta còn tưởng là ai? Nguyên lai là Tống gia đại thiếu gia. Điện hạ, thế gia của Tống thiếu gia này chính là một trong Bạch Vương thất quan, rất được Nguyên Thánh đế sủng tín. Chưa chắc có thể trở thành trợ lực cho chúng ta."
Lời này vừa đập vừa cào, là muốn loại bỏ địa vị của Tống Âu trong lòng Tranh vương.
Kỳ thực cũng không cần Phục Tượng lắm miệng, từ trước đến nay Tranh vương vẫn luôn xem thường Tống Âu.
Kỳ thực, Tống Âu cùng Tranh vương có chút giống nhau. Hai người bọn hắn đều có xuất thân cao quý, hơn nữa xuất thân đều ảnh hưởng tới vận mệnh cả đời của bọn hắn. Khác biệt ở chỗ Tranh vương cho rằng mình có dã tâm cùng tài năng xứng đáng với xuất thân, còn Tống Âu chỉ là đồ vô tích sự.
Bởi vì kinh lịch của bản thân, Tranh vương cũng hiểu được. Mặc dù Tống Âu là trưởng tử của Tống gia, nhưng lại là con ghẻ. Coi như ngày sau triều đình của hắn cần lôi kéo Tống gia, Tống Âu cũng không phải là thứ cần thiết. Lấy thân phận của Tranh vương, căn bản không cần liên minh với Tống Âu. Đó chính là tự hạ thân phận, nếu Tống gia hiểu chuyện, phải tự phái một nhân vật trọng yếu đến chúc mừng, đó mới là cách quân vương thành lập liên hệ với Bạch Vương thất quan. Loại chuyện dựa vào một người để kéo quan hệ này, có lẽ với giang hồ nhân sĩ như Phục Tượng thì không thể đương nhiên hơn. Nhưng hắn lại không chú ý, nếu như Tranh vương đăng cơ, chính là thiên tử một triều, nào có đạo lý thiên tử tuyên thần, còn phải dựa vào một người để kéo quan hệ. Suy cho cùng, Phục Tượng sống lâu trên giang hồ, không thể nào hiểu được ý nghĩ của Tranh vương, lời này căn bản là phế thoại.
Tống Âu thấy Tranh vương không nói lời nào, trong lòng sốt ruột: Nếu Y Nhân bị biếm thành quan kỹ, sau này Tống Âu ta làm gì còn mặt mũi! Cho dù là người Tống gia, cũng đừng nghĩ ngẩng đầu lên ở võ lâm Giang Nam!
"Tranh vương điện hạ, ngươi thả Y Nhân, chúng ta có thể đàm luận. Ta không cần gì cả, chỉ cần Y Nhân không việc gì."
Phục Tượng cười nói: "Chỉ bằng một câu của Tống Âu ngươi mà muốn vương gia đổi ý?" Mặc dù ngữ khí lạnh nhạt, nhưng tâm thái 'Muốn nàng làm kỹ nữ! Kỹ nữ! Kỹ nữ! ' thì lại vô cùng sống động.
"Cho dù là cái gì! Tống gia ta đáp ứng được, ngươi cứ việc nói."
"Chỉ ngươi?" Tranh vương cũng cười lạnh nói: "Ngươi có thể cho bản vương cái gì? Ngay cả một nàng dâu chưa qua cửa cũng có thể ép chết ngươi. Nếu bản vương muốn làm thịt ngươi, ta thấy Tống gia cũng không nỡ giao ra hai mươi lượng tiền chuộc. Đàm luận với ngươi, đàm luận làm nô của lão bà như thế nào à? Cút sang một bên!"
Dứt lời giơ cao chân một đạp, đạp Tống Âu bay qua một bên. Mặc dù Tống Âu không trúng Kinh Cức Lệ, thế nhưng bị Phục Tượng tự tay điểm huyệt đạo, toàn thân nội lực không cách nào vận chuyển, tình hình còn không bằng đám người Thẩm Y Nhân. Một cước này của Tranh vương nhằm vào chính giữa huyệt Thái Dương, suýt nữa đá hắn hôn mê bất tỉnh, nằm sấp ở một bên, ngay cả khí lực xoay người cũng không có.
"Muốn nói, bản vương tự biết tìm nhân vật trọng yếu để nói." Tranh vương thả lỏng tay, buông tóc Thẩm Y Nhân ra, mái tóc mây xõa ra, càng thêm thê diễm. Sắc mặt Tranh vương không chút thay đổi, nói: "Thẩm Y Nhân, nếu ngươi thức thời. Sau khi bản vương lên ngôi, ngươi vẫn là phó tổng đốc Lục Phiến môn."
Tranh vương cũng giận dữ trong lòng, nhưng không nghĩ tới biếm Thẩm Y Nhân làm quan kỹ thật. Tân quân đăng cơ cần rất nhiều trợ lực, tam ti nha môn là hệ thống võ sĩ làm bằng sắt, đã tồn tại hơn trăm năm. Thâm căn cố đế, đan xen chằng chịt, không thể tuỳ tiện động. Tranh vương có thể thay thế nhân tuyển, nhưng không thể một mạch toàn diệt.
Thẩm gia mấy đời làm quan, chính là hậu đại của Lục Phiến môn tổ sư gia Phi Ngư. Mấy đời làm tổng đốc Lục Phiến môn, có lẽ phụ thân Thẩm Y Nhân không tài năng bằng Nhạn Thập Tam, nhưng trong triều quảng thụ lương bằng. Cho dù chỉ có một phần mười người nhớ ân nghĩa ngày đó, cũng vẫn là tiềm lực không thể xem thường.
Còn nữa, chớ nhìn Lục Phiến nha môn ở kinh thành không có nhiều nhân thủ, tập hợp Lục Phiến môn bộ khoái ngũ hồ tứ hải lại, cũng là lực lượng làm cho người đau đầu. Vì sảng khoái nhất thời mà bức Lục Phiến môn làm phản, với hắn mà nói cũng không phải chuyện tốt. Tranh vương tinh thông binh pháp, tỉ mỉ nghĩ lại liền hiểu rõ lợi hại trong đó.
Chỉ là, như vậy thì không dễ xuống đài, hắn vừa mới nghiến răng nghiến lợi nói ra a. Cũng chỉ có thể nghĩ ít biện pháp để thu hồi.
"Ngươi khẳng định?" Thẩm Y Nhân chịu đựng đau nhức kịch liệt trên thân, thong thả ngồi thẳng người, ánh mắt rét lạnh nhìn Tranh vương, chân mày hiện ra vẻ nghiêm nghị chính khí: "Nếu như ta đảm nhiệm tổng đốc Lục Phiến môn, chuyện thứ nhất chính là bắt tên loạn thần tặc tử ngươi về quy án, để hoàng thượng xử lý."
Câu nói này chém đinh chặt sắt, không có nửa điểm khoan nhượng, Tranh vương nghe được tức giận, Phục Tượng thì lại đại hỉ.
Hắn coi Long Tại Thiên là kẻ thù, lại ngấp nghé sắc đẹp của Thẩm Y Nhân. Hắn vốn có ý định, một khi Thẩm Y Nhân vào kỹ quán, hắn lập tức đi bắt cóc rồi đùa bỡn. Thẩm Y Nhân xúc phạm Tranh vương như vậy, xem ra là mười phần chắc chín.
Đột nhiên Long Tại Thiên ho khan một tiếng.
"Khụ khụ khụ, điện hạ, thần cũng có một lời."
Tranh vương nhìn dáng vẻ như muốn nói lại thôi của Long Tại Thiên, lúc này mới chợt nhớ ra, hình như mình đã tặng Thẩm Y Nhân cho hắn.
Phục Tượng sớm biết hắn muốn nói chuyện, chủ động xuất kích: "Không phải Long tướng quân muốn khuyên điện hạ tha Thẩm Y Nhân chứ? Lời điện hạ nói, nào có thể tuỳ tiện sửa đổi." Đây là hiện học hiện mại, muốn chặn miệng Long Tại Thiên.
Long Tại Thiên lại hờ hững, cười ha ha một tiếng, chỉ vào bầu trời đen như mực nói: "Điện hạ, mau nhìn, nhìn thiên tượng này, tuyết rơi to như lông ngỗng, bầu trời trong vắt, điện hạ có thể nghĩ đến cái gì?"
Tranh vương cũng bị hắn hấp dẫn sự chú ý, nhất thời quên mất Thẩm Y Nhân nói năng lỗ mãng.
"Đây thì có cái gì? Không phải chỉ là một trận tuyết sao?"
Dù sao là đại tướng quân mình khâm định, vẫn phải cho chút mặt mũi, Tranh vương miễn cưỡng đè ép lửa giận với Long Tại Thiên, nói: "Long khanh gia nói tuyết, có đạo lý gì a?"
"Đạo lý lớn lắm a." Long Tại Thiên cười thần bí, "Hôm nay chính là ngày điện hạ thành tựu đại sự, mà trời lại có tuyết lớn, một mảnh trời trong, điện hạ còn không nghĩ ra a? Đây chính là thiên biến dị tượng, hô ứng điện hạ ngài a."
"A? Ách hắc hắc hắc, nào có cát tường như vậy ha ha ha. Ai nha thiên tượng biến hóa là chuyện thường, vậy thì có cái gì, chẳng qua là trùng hợp thôi." Khiêm tốn hai câu, nhưng lại có chút thấp thỏm hỏi: "Long khanh, ngươi thấy đúng không?"
"Dĩ nhiên không phải trùng hợp. Điện hạ ngài ngẫm lại a, hôm nay là ngày gì?"
"Ngày gì?"
"Hôm nay là trước lập đông ba ngày a. Còn chưa tới lập đông đây, theo lý thuyết hai ngày này làm gì có tuyết rơi? Lão thiên gia cố ý cho tuyết rơi sớm vào hôm nay, đây chính là điềm lành đại cát đại lợi a!"
"A? A A ha ha ha, có đạo lý có đạo lý! Quả nhiên là điềm lành!"
Quân thần hai người liếc nhau, lại cười ha ha, Phục Tượng đứng một bên thấy thế bưng trán: Ôi ôi hai thằng thiểu năng này, ài. . .
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN

24 Tháng mười, 2018 19:23
còn thêm mấy trăm chương nữa may ra ms đuổi kịp tác

24 Tháng mười, 2018 13:03
cho mình hỏi bản gốc đến chap bao nhiều rồi

23 Tháng mười, 2018 09:06
Có đứa dịch free sang English, có thích đọc English hay ko thôi =)) https://lordobsidian.com/mkrl/

22 Tháng mười, 2018 12:08
Vuốt tai thôi mà thành sắc hiệp :))) sư bố ông main

22 Tháng mười, 2018 11:36
khả năng cao tác thích mấy vụ trap giống anime ,manga không để tô hiểu là gái

21 Tháng mười, 2018 16:57
chắc chắn tô hiểu là gái

21 Tháng mười, 2018 13:59
thằng main dở hơi.

21 Tháng mười, 2018 04:33
Không biết từ khi vô địch đã tóm đc lão sư phụ đánh trận nào chưa :)))

20 Tháng mười, 2018 21:55
Làm mấy chương ghen nhau này tốn công lực kinh /quy

20 Tháng mười, 2018 21:51
tô đắc kỷ =)) ghen kìa

20 Tháng mười, 2018 08:56
đọc cái này đôi lúc thấy giống gintama vãi cũng có hai đứa đệ lâu lâu lại dở hơi , đi theo một cao thủ vang bóng một thời trốn về ở ẩn bình thường như tên dở hơi mà lúc nghiêm túc thì cực kì bá

20 Tháng mười, 2018 08:52
tác nó chuyển chương kiểu cắt cảnh chứ không phải thiếu text đâu đọc kĩ sẽ thấy là nội dung vẫn liền mạch không hề bị đứt đoạn

20 Tháng mười, 2018 08:50
nội lực nhiều chả cần chiêu thức gì hết lấy lực phá xảo cứ tông thẳng là chết hết

19 Tháng mười, 2018 22:28
Khi max damage max speed max def rồi thì cần gì chiêu số nữa
Lao lên tay bo là xong à =))

19 Tháng mười, 2018 19:01
Main võ công cao nhưng không tinh thông nhiều chiêu số.
Chắc do đối địch thì dùng man lực đập bẹp là xong.

19 Tháng mười, 2018 18:16
Khổ, mình dùng raw chuẩn thì thiếu text đâu ra hả bạn

19 Tháng mười, 2018 15:42
Đau bụng vcđ =)))) , “ mau dùng lục mạch thần kiếm bắn chết ta đi “ mới sợ :))

17 Tháng mười, 2018 17:11
một đám đậu bỉ đi cùng nhau đọc hài vãi

15 Tháng mười, 2018 23:03
mình đọc mấy chương 7x cũng cảm giác như thiếu text vậy? Có ai có nguồn raw chuẩn cho mình với

12 Tháng mười, 2018 17:53
Nó chuyển cảnh như phim mà bác :))

12 Tháng mười, 2018 15:42
“Ngay chốc lát người của chúng ta bị Kỳ Lân vệ đánh chết đi sống lại. Ngay cả bác gái giặt quần áo và thằng nhỏ nấu cơm cũng không bỏ qua”. Đọc tới đoạn này em xin Quỳ =))))))

12 Tháng mười, 2018 15:11
à thôi mình check raw thì có vẻ phong cách viết của con tác là nhảy cảnh ko báo trước nên mình cứ cảm giác là thiếu text. mình xin rút lại comment :)

12 Tháng mười, 2018 12:13
Thiếu text với nhảy tình tiết chỗ nào bạn?

12 Tháng mười, 2018 09:06
mấy chương gần đây bị thiếu text nên đọc sang chương sau bị nhảy tình tiết -_-

11 Tháng mười, 2018 12:43
rồi cắn mỏ công chúa hay gì rồi
BÌNH LUẬN FACEBOOK