Có đủ loại thuyết pháp.
Có nói thất sủng thương tâm qua đời, cũng có người nói giếng kia hoang phế nhiều năm, hàng rào mép giếng đã hỏng, chắc quý phi nương nương đi qua nơi này, nhất thời vô ý mới rơi xuống giếng ngã chết. Cũng có người nói tà linh trong cung quấy phá, nên mời Võ Đang Thần Pháp đạo trưởng làm pháp sự.
Nói tới nói lui mỗi người một kiểu, nhưng không ai biết vì sao vị quý phi này lại nghĩ quẩn nhảy giếng ở tuổi tác tươi đẹp.
Chỉ có trưởng công chúa còn nhỏ biết vì sao.
Muốn dẫn một nữ nhân lòng tham không đáy tới giếng hoang, chỉ cần đặt đồ trang sức của nàng trên đường, dẫn nàng đến là được. Đạo lý thợ săn đặt bẫy này, Tĩnh An sáu tuổi đã biết.
Mấy đàn bà đanh đá từng hành hạ nàng, một người cũng không thoát.
Có bị mặt tường sập đè chết, có bị giam trong kho củi thiêu chết, có đang lau bệ cửa sổ từ lầu hai ngã xuống, vừa vặn gáy đập vào đá nhọn.
Tĩnh An giết từng người một, nhưng trong lòng không quá đắc ý. Nàng giết những người này chỉ như dã thú kiếm ăn, đói bụng không thể không ăn thịt người. Bởi vì không giết thì khó có thể sống sót. Nhưng không mang bao nhiêu cảm xúc cá nhân.
Nàng chỉ không hiểu.
Vì sao phi tử kia phải hành hạ nàng như vậy?
Vì sao nàng không khóc không cười, sẽ bị người sợ?
Ta không muốn khóc không muốn cười, chẳng lẽ sai rồi sao?
Sau đó nàng vẫn đọc sách, đọc không biết ngày đêm, nhưng không thể tìm được đáp án trong sách.
Đến khi trưởng công chúa mười tuổi, nàng vẫn kiệm lời ít nói, không khóc không cười.
Hoàng thượng cho rằng trưởng nữ mắc phải quái tật, nên bảo thái y đứng đầu Thái Y viện —— Đới thái y ở gần công chúa, tùy thời chờ triệu đến.
Từ nhỏ đến lớn, Đới thái y bốc cho tiểu công chúa khó chơi này vô số phương thuốc, bắt mạch vô số lần, nhưng vẫn không trị liệu được bệnh của nàng.
Cho đến một lần, hình như Tĩnh An nho nhỏ hơi tò mò với bản thân, mới hỏi: "Đới thái y, ta mắc bệnh gì?"
"Không có bệnh." Lúc ấy thần y đệ nhất kinh thành đang thí nghiệm dược liệu, cũng không ngẩng đầu lên, dường như không để thiên chi kiêu nữ trước mặt trong mắt, "Điện hạ chưa từng có bệnh."
"Hả?" Tiểu Tĩnh An mười tuổi nhướn mày, dường như hơi hứng thú, "Nhưng ta chưa bao giờ cười."
"Nếu người không cười, ngoại trừ không thể cười, chính là không thích cười. Nào có nhiều lý do?" Lão thái y vuốt râu, nheo con mắt đã không còn tốt lắm, "Điện hạ không thích cười, không thích khóc, không yêu người ngoài cũng không yêu chính mình. Chỉ là như vậy mà thôi, nào có bệnh gì? Thứ cho lão phu còn phải thí nghiệm thuốc."
Nói xong bèn chuyên tâm thí nghiệm thuốc, không nói câu nào nữa.
Tĩnh An thì lần đầu tiên cảm thấy, có người có thể hiểu nàng, nhưng vẫn không rõ như cũ.
Mấy năm sau, một ngày nào đó, nàng đột nhiên phát giác mình không giống người khác, có lẽ bắt đầu từ vẻ mặt. Thế là nàng bắt đầu học, hơn nữa học được biểu cảm đầu tiên trong đời khác với cau mày, suy nghĩ sâu xa, lạnh lùng.
Không thể không nói, nàng chọn rất tốt.
Nàng học được cười.
Nói chuẩn xác, nàng học được làm thế nào để bắt chước cười. Lần đầu nàng bắt chước, hoàng thượng suýt vui đến phát khóc. Đây cũng là lần đầu tiên hoàng thượng nhìn thấy trên mặt nữ nhi có nụ cười.
Tĩnh An thấy được phản ứng của người ngoài, cảm thấy mười phần mới mẻ. Tiếp theo cười mỉm, cười to, cười yêu kiều, cười xấu hổ, cười bất đắc dĩ...... Các loại nụ cười, nàng bắt chước từng loại.
Tĩnh An lần đầu cảm thấy chuyện này rất có ý tứ, trong lúc rảnh rỗi nàng thường bắt chước biểu cảm của người khác, dần dần học được khóc, học được giận. Học được bi thương. Cho dù tất cả là nàng mượn từ nơi khác, nàng lại phát hiện theo nét mặt của mình ngày càng phong phú, dường như nội tâm cũng cuộn trào một số thứ trước kia chưa từng có.
Thời gian tích lũy, rốt cuộc làm một nữ hài không có biểu cảm, trở thành mỹ nhân đệ nhất kinh thành hôm nay. Cũng là trưởng công chúa miệng tai trong cung đều khen, người hiểu chuyện, lương thiện, nhã nhặn, tú mỹ nhất dưới gối hoàng đế bệ hạ.
Cho tới hôm nay, nàng linh hoạt sử dụng biểu cảm mình học được, chi phối nội tâm không gợn sóng, muốn thực hiện kế hoạch lớn của nàng.
Tĩnh An công chúa tĩnh tọa trước bàn trang điểm, điểm một chút son phấn, tôn gương mặt tú mỹ vô hạn của nàng lên thành mỹ lệ như hoa, trong chớp mắt này nàng quên mỉm cười. Trong nháy mắt, vẻ mỹ lệ như băng hoa nở rộ bắt tâm của các cung nữ làm tù binh, dường như vẻ nguy hiểm gần như mỹ lệ này bắt lấy lòng của các nàng —— đẹp kinh tâm động phách chính là như vậy, phải không? Các nàng cũng muốn trở thành mỹ nhân như thế. Tĩnh An công chúa không rảnh chú ý phản ứng của các nàng , chỉ chờ đợi tín hiệu bên cạnh truyền đến.
Nhưng phản ứng ở bên phò mã, lại yếu ớt ngoài ý muốn.
Thời gian nàng ước định với sát thủ đã đến, nhưng vẫn không có ai hành động.
Tĩnh An không biết võ công, nhưng nàng có trí nhớ nhìn qua không quên. Có thể phán đoán đối diện có phát sinh chiến đấu hay không từ khác biệt nhỏ nhoi trong không khí.
Nhưng lần chiến đấu này có phần quá nhanh, nàng biết Minh Phi Chân đánh tráo với Minh Hóa Ngữ. Chắc chắn võ công không yếu, hẳn là đồ đệ của hắn, thậm chí là nhân vật như sư đệ. Cho nên bố trí sát trận rất xa hoa, đều là hảo thủ khó tìm trên giang hồ. Bây giờ xem ra, vừa đối mặt đã làm thịt Minh Phi Chân rồi.
Tĩnh An cảm thấy thất vọng, nàng vốn muốn động tĩnh lúc động thủ lớn hơn một chút, nàng mới có thể thừa cơ gây hoảng loạn, để người tới cứu viện bên ngoài nghe thấy tiếng kêu cứu. Náo động mới có thể tăng thêm một cấp.
Nhưng đối diện lại yên lặng, được nửa ngày mới có tiếng bước chân truyền đến.
Trong lòng Tĩnh An vẫn như giếng cổ không sóng, nhưng lông mày không tự giác học người ngoài, lộ vẻ không kiên nhẫn. Nàng làm biểu cảm này, để cho thủ hạ của nàng thấy, tỏ ý bất mãn của nàng.
Sau đó ngoài ý muốn, không phải thủ hạ của nàng vào cửa, mà là trượng phu của nàng.
Tĩnh An phò mã —— Minh Phi Chân đẩy cửa vào, cười ha ha: "Tiểu công chúa của ta ở đâu —— nương tử, ôi ôi ôi, để vi phu nhìn, trang dung này thật là người còn đẹp hơn hoa a."
Còn không đợi công chúa nói, cung nữ lớn tuổi đã chống nạnh: "Phò mã gia, đã giờ nào rồi, ngươi còn chưa mặc quần áo. Lại nói, vợ chồng gặp mặt trước đại hôn là điềm xấu, còn không đi ra!"
Minh Phi Chân sờ đầu: "Ta vừa trông thấy năm con chó muốn cắn người ở phía trước, bèn thưởng mỗi người một đũa, kết quả toàn bộ hôn mê bất tỉnh. Nghĩ chuyện này không dễ xử lí a, phủ công chúa nuôi chó, ta cũng không biết chủ nhân là ai, đánh ngất xỉu không tiện khai báo, cho nên qua hỏi một tiếng."
"Nuôi chó cái gì, phủ thượng chúng ta không nuôi chó, ra ngoài ra ngoài."
Minh Phi Chân bị đuổi ra ngoài, Tĩnh An mới lặng lẽ liếc Minh Phi Chân trong kính. Trong nháy mắt này, nàng thấy Minh Phi Chân lộ ra ánh mắt thông minh, quét đám người trong phòng một vòng, sau đó rời đi như không hề xem kỹ.
—— Quả nhiên là thăm dò, người này không hề đơn giản.
Tĩnh An không bị phát hiện, nhưng không thể yên ổn nỗi lòng.
Nàng phái tổng cộng năm sát thủ thực lực có thể so với Tiềm Long Thập Thất Sĩ, chính là để phòng vạn nhất. Dù Minh Hóa Ngữ đích thân đến, muốn bất động thanh sắc trừ liền năm vị Tiềm Long Thập Thất Sĩ, sợ rằng cũng không làm được. Rốt cuộc người này......
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
06 Tháng mười một, 2018 19:15
Tính thằng DD là cục súc chứ không phải chính trực, nó không phải kiểu ghét ác như cừu chỉ là thích dùng nắm đấm giải quyết vấn đề thôi. Kiểu của nó có thằng Sanosuke trong kenshin khá là giống
06 Tháng mười một, 2018 19:05
Edit là chỉ cần đúng ngữ pháp là được rồi, như bạn là tốt quá rồi. Bạn cứ pm cho Ronkute đi.
06 Tháng mười một, 2018 19:00
hợp tính thì mới gặp cũng là anh em...
06 Tháng mười một, 2018 18:56
Bác chỉ cho mình mấy chỗ cần edit tốt hơn được không,
Tại căn bản mình kém văn mà cũng không biết tiếng trung thành ra không viết cho câu nó văn vẻ được, chỉ đủ ý với đúng ngữ pháp là tốt lắm rồi =))
06 Tháng mười một, 2018 18:55
Mỗi người một ý, có lẽ lão Đường ở chung thấy main cũng không xấu nên thế =))
06 Tháng mười một, 2018 18:18
Bạn edit tốt quá, nếu edit kỹ hơn một chút, bạn có thể liện hệ với Ronkute để tính lương bên edit. 30 thạch/1 chương. Như vậy cũng đáng bỏ công sức hơn.
06 Tháng mười một, 2018 18:16
Á à, thì ra Thẩm lão đại thích hòa thượng à.
06 Tháng mười một, 2018 17:46
:v ông tác giả cũng hợp lý hóa lí do Đường Dịch không tố cáo Phi Chân nhưng mà lại càng bất hợp lý
Bây giờ bạn vào 1 tổ chức để trả thù nhà, đương nhiên muốn tổ chức đó lớn mạnh
Tự nhiên phát hiện ra trong tổ chức có 1 thằng võ công bá vcl nhưng thường ngày giả ngu, bạn có nghi ngờ không ? , lấy tích cách cương trực của Đường Dịch chắc chắn sẽ không thể bỏ qua dễ dàng như thế
Ấy vậy mà ổng lại bỏ qua đơn giản chỉ vì "Làm gì thì làm không ảnh hưởng đến anh báo thù là được" =))
06 Tháng mười một, 2018 17:24
chết chặt danh hiệu ôn thần minh phi chân rồi đến quì với anh long tại thiên
06 Tháng mười một, 2018 17:19
Mình chỉ edit kĩ hơn thôi mà
Thành ra tốc độ ra chương cũng bị chậm lại, không ngày vài chục chương như cv thông thường được ):
06 Tháng mười một, 2018 14:23
Truyện của bác ad tốt quá riết chỉ chờ bên này không muốn qua chỗ khác đọc luôn :'(
06 Tháng mười một, 2018 12:36
võ công của thanh niên phi chân này ảo diệu vậy còn cả chiêu giống thôi miên nữa
06 Tháng mười một, 2018 10:40
căn bản là chất lượng tốt bác ơi không cần dục tốc bất đạt. cứ ra đều là được rồi.
05 Tháng mười một, 2018 22:03
Yên tâm, ngày nào tối thiểu cũng 2 chương =))
05 Tháng mười một, 2018 21:04
hu nay ra có 1 chap thui à
03 Tháng mười một, 2018 20:48
trong cái truyện này đọc lâu nghi ngờ giới tính tùm lum hết rồi
03 Tháng mười một, 2018 20:46
một đám bình thường dở hơi điên điên mà đến lúc chơi âm mưu đứa nào cũng lắm thủ đoạn tầng tầng lớp lớp
03 Tháng mười một, 2018 15:52
trap nó phải huyền bí.
03 Tháng mười một, 2018 11:04
Là nữ chứ gì mà là nữ thật đấy :))))) , lão bị con tác đầu độc giống thanh niên Châu rồi à =)))
02 Tháng mười một, 2018 22:39
theo thái y nói thì có lẽ tô hiểu là nữ thật đấy dù sao cũng là đệ nhất thần y mấy cái vấn đề giới tính này liếc cái là ra , à mà lầu trên avatar với tên có vẻ giống lão lang nhỉ có phải phân thân của lang không vậy
02 Tháng mười một, 2018 21:25
Quên trừ thằng trap Tô Hiểu ra :lol:
02 Tháng mười một, 2018 21:23
Mấy thằng trong truyện chính tưng tửng thôi chứ thằng nào cũng khôn lòi họng, ngu ngơ là lên bảng đếm số cả lũ :))
02 Tháng mười một, 2018 13:55
gintama thì anh quân ăn hành nhiều nhất
02 Tháng mười một, 2018 11:59
gintama thì tướng quân bọn nó cũng dám đem ra làm trò hề
02 Tháng mười một, 2018 11:19
Đã sửa bác, vừa bấm đăng thì mất điện, không kịp check
BÌNH LUẬN FACEBOOK