Mười ba năm trước, phái Hoa Sơn có một tên đệ tử bất thế xuất.
Hắn thiên tư thông minh, minh ngộ kiếm đạo. Mới hai mươi hai tuổi, kiếm pháp tu vi đã kinh động trên dưới phái Hoa Sơn, thậm chí uy chấn chư đại kiếm phái phương bắc. Thành danh sớm như thế, trong võ lâm cực kỳ hiếm thấy.
Trong kiếm pháp bản môn phái Hoa Sơn, Ngọc Nữ Kim Châm Thập Cửu Kiếm là nữ đệ tử đều tu, Vân Đài Thanh Thạch Cửu Quyết là nam đệ tử phổ luyện. Sau khi hai bộ kiếm thuật này đại thành, xem như nghệ nghiệp có thành tựu.
Lúc mười lăm tuổi, tên đệ tử này đã làm ra một đại sự xuất nhân ý biểu.
Hắn dùng Ngọc Nữ Kim Châm Thập Cửu Kiếm đánh bại tất cả nam đệ tử, lại đổi qua dùng Vân Đài Thanh Thạch Cửu Quyết đánh bại tất cả nữ đệ tử. Chấn kinh toàn gia Hoa Sơn.
Việc này, nói ra thì nhẹ nhàng, lại không biết trong đó chồng chất khó khăn. Mặc dù Ngọc Nữ Kim Châm Thập Cửu Kiếm cùng Vân Đài Thanh Thạch Cửu Quyết đều là Hoa Sơn kiếm pháp, nhưng do hai tổ sư khác nhau sáng tạo. Vân Đài Thanh Thạch Cửu Quyết là võ công đặt nền móng, sáng tạo ra để toàn phái cùng luyện, uy lực không mạnh, nhưng là kỹ năng cơ bản của Hoa Sơn.
Nhưng Ngọc Nữ Kim Châm Thập Cửu Kiếm là kiếm pháp do một vị cao nhân tiền bối cận đại sáng tạo cho nữ đệ tử tu tập. Nhiều chỗ trong đó rất khó hiểu, hão huyền, tu vi rất gian nan, nhưng uy lực cực mạnh. Vốn chia cao thấp với Vân Đài Thanh Thạch Cửu Quyết.
Nhưng vấn đề là, tuy thiếu niên này thuần thục Vân Đài Thanh Thạch Cửu Quyết, nhưng đối với Ngọc Nữ Kim Châm Thập Cửu Kiếm mà chỉ nữ đệ tử mới có thể học, cũng chỉ có lúc cùng nhau luyện công, sư phạm chỉ đạo mới có thể kiến thức một hai chiêu, không thể nói là quen thuộc.
Bởi vậy, cho dù thiếu niên này dùng Vân Đài Quyết kém hơn một bậc đi khiêu chiến cao đẳng Ngọc Nữ Kiếm, hay là dùng Ngọc Nữ Kiếm mới học mới luyện khiêu chiến các đệ tử tu tập thuần thục Vân Đài Quyết, đều là một chuyện không hề dễ dàng.
Nhưng hết lần này tới lần khác, hắn làm được. Hơn nữa làm cực kì đẹp mắt.
Phái Hoa Sơn luôn là một trong những trụ cột vững vàng của danh môn chính phái, đời đệ tử đó ít nhất cũng có ba bốn mươi người. Hắn chưa đầy hai mươi mà nghệ áp đồng bối, lấy một thanh kiếm đánh bại toàn bộ đồng môn, ngay cả Hoa Sơn chưởng môn nhân lúc ấy cũng phải khen một câu, thiên phú của kẻ này thực là hiếm thấy hiếm có.
Từ đó chưởng môn nhân coi hắn là người thừa kế, không còn hạn chế hắn tu tập kiếm thuật. Kiếm thuật trong Hoa Sơn môn đều mặc cho hắn tự mình tu luyện.
Hoa Sơn ngũ phong kiếm pháp, Ngọc Nữ Vân Đài hắn học xong. Triêu Dương, Liên Hoa, Lạc Nhạn, thiên ngoại tam phong kiếm pháp hắn cũng học xong. Những kiếm thuật chỉ có trưởng lão trong môn mới có tư cách tu tập này, hắn đã học được từ lúc còn quá trẻ.
Bảy năm qua đi, thiếu niên lớn lên thành thanh niên, đến lúc hắn hai mươi hai tuổi, đại đa số trưởng lão của bản phái đã không phải là đối thủ của hắn, ngay cả bản nhân Hoa Sơn chưởng môn cũng dần dần cảm thán trò giỏi hơn thầy. Trong kiếm pháp của phái Hoa Sơn, hắn chưa luyện thành, cũng chỉ còn Thương Long Kiếm mà chưởng môn mới có thể tu tập mà thôi.
Thanh niên kia dần dần không còn là thiếu niên thuần phác chuyên chú vào kiếm đạo. Hắn hiểu được thiên phú của mình ưu dị như thế nào, mà thiên hạ này lại khiến người thất vọng cỡ nào, chật ních mặt hàng không ra gì.
Hành vi của hắn dần dần trở nên điên cuồng, không thuận theo lẽ thường. Suốt ngày lưu luyến ở thanh lâu, làm bạn với thuần tửu mỹ nhân, không làm việc đàng hoàng. Hoa Sơn chưởng môn mấy lần sai người bắt hắn về núi, nhưng đều không địch lại kiếm thuật của hắn, bị hắn đánh trở về. Mắt thấy một nhân tài tốt đẹp sắp hoang phế trong tửu sắc.
Nhưng, lại bị một đôi sư đồ cải biến.
Ngày ấy, cũng là một ngày tuyết trắng đầy trời.
Tây An phủ, có một nơi ở của ca nữ gọi là Thanh Trúc tiểu viện. Trong viện, thanh niên vừa ngủ trưa dậy, trông thấy hai người đứng trên gạch đá đã phủ đầy tuyết mịn. Vóc người đều khá cao, xem ra còn biết võ.
Thanh niên vừa nhìn tư thế này, lập tức minh bạch là trợ quyền sư phụ mời đến để bắt mình về. Tại Tây An phủ, hắn suốt ngày gây hấn, vô cớ sinh sự, đánh người không ít, nhưng chưa bao giờ gặp được một đối thủ tốt.
Lập tức cười ha ha, lấy kiếm đi ra ngoài.
"Các ngươi là chó săn của sư phụ ta phải không? Muốn bắt ta cũng đơn giản, hỏi qua cây kiếm trong tay gia gia!"
Khi đó, thanh niên chiến thắng liên tiếp, ngay cả sư phụ võ công đệ nhất thiên hạ trong lòng hắn cũng chưa chắc là đối thủ của hắn, giang sơn to như vậy, đúng là không để ai vào mắt.
Trung niên nam tử kia mỉm cười: "Hỏi kiếm của ngươi? Kiếm của ngươi biết nói chuyện sao?" Trung niên nam tử này mặc áo vải, nhưng vừa mở miệng lại tự nhiên có khí độ phi phàm, làm cho người không dám khinh thường.
Thanh niên không đoán được nguồn gốc của hắn, phẫn nộ quát: "Bớt tiêu khiển lão tử! Nếu không động thủ thì mau cút."
"Đừng nóng vội, đừng nóng vội, ta thu hai ngàn lượng bạc của sư phụ ngươi, phải thay hắn dạy dỗ đồ đệ. Với mặt hàng như ngươi, hôm nay nếu ta không bắt được ngươi về, ta cũng không họ Minh." Nam tử trung niên chậm rãi, dường như còn rất mệt mỏi ngáp một cái: "Chỉ là, ta cũng không tính là ngang hàng luận giao với sư phụ ngươi, tính ra hắn còn phải gọi ta một tiếng sư thúc. Ta nói chuyện với ngươi đã là lấy lớn hiếp nhỏ, càng chưa nói đến động thủ. Thanh niên thầm nghĩ: Hắn còn hơn sư phụ một bối, đây chẳng phải là bối phận của thái sư phụ ta? Bản môn thì cũng thôi đi, động thủ với trưởng lão danh môn chính phái khác, truyền đi cũng không dễ nghe.
Nhưng nghĩ thì nghĩ, lúc này tuyệt không thể nhận.
Thanh niên cười lạnh nói: "Vậy ngươi định làm gì, bằng há miệng, muốn ta đi theo ngươi? Ngươi coi ta là cô nương trong Thanh Trúc tiểu viện này sao?"
Quái nhãn của nam tử trung niên khẽ đảo: "Hừ! Ngươi cũng xứng! Hồng bài của Thanh Trúc tiểu viện này, Thanh Trúc cô nương, chính là một cô nương vô cùng phong nhã. Hôm qua, ta uống ba chén rượu với nàng, nâng cốc tâm sự, nói rất nhiều lời tri tâm. Tiểu tử ngươi ăn không ở không nơi này, làm cho con gái người ta mất kiên nhẫn. Nếu không phải hôm nay dậy muộn, hôm qua đã đến thu thập ngươi. Ngươi còn dám nói cô nương của người ta? Trong lòng thanh niên thực sự kinh ngạc: Đầu bài của Thanh Trúc tiểu viện này, Thanh Trúc cô nương vô cùng bí ẩn, ta tới Thanh Trúc tiểu viện chính là vì nàng này. Tới đây hơn mười ngày vẫn không thể gặp được, sao gia hỏa này. . .
"Ngươi cũng không cần nhìn. Ta không hứng thú động thủ với tiểu bối." Nam tử trung niên khoát khoát tay: "Coi như ta khi phụ ngươi, để cho đồ nhi ta động thủ với ngươi."
Lúc này, thanh niên mới lần đầu nhìn về phía người đi cùng nam tử trung niên.
Tuổi của hắn không lớn, xem ra chỉ có mười bốn mười lăm tuổi.
Đó là một thiếu niên có mái tóc trắng như tuyết, nhưng lại có vẻ mặt còn tịch mịch hơn tuyết.
Thần sắc hắn lãnh đạm, phảng phất thế gian vạn vật không ở trong lòng, cũng không để mình vào trong mắt. Từ đầu tới giờ, hắn chỉ nhìn hoa tuyết trên trời. Nhìn từng mảnh từng mảnh hoa tuyết bay xuống, rơi vào lòng bàn tay, dần dần không chịu được nhiệt lượng mà tan ra, giữa lông mày hắn hiện lên vẻ thống khổ cùng không đành lòng.
Hắn một mực trầm mặc không nói lời nào, chỉ nhìn tuyết.
Nam tử trung niên thấy hắn như vậy, có chút lúng túng ho khan hai tiếng.
"Bình thường hắn không như vậy, gần đây hắn gì đó với một nữ nhân . . . Khụ khụ, đồ nhi! Đồ nhi!"
Dường như thiếu niên chợt lấy lại tinh thần, sau đó mới chú ý tới thanh niên tồn tại.
Từ nhỏ thanh niên đã được trên dưới sư môn nâng trong lòng bàn tay, làm sao chịu được khinh thường như thế. Bội kiếm trực chỉ thiếu niên, kiếm khí toàn thân bành trướng càn quét trên người thiếu niên. Chỗ mũi kiếm mơ hồ lộ ra thanh mang như thành chưa thành, hiển nhiên hắn sắp đột phá đến cảnh giới kiếm mang.
Kiếm khí như châm đâm thẳng, ép cho mặt tuyết bắt đầu vỡ ra.
Dưới cường đại kiếm khí áp bách, hai mắt thiếu niên nhắm nghiền, chỉ thản nhiên nói: ". . . Ta, nhường ngươi mười chiêu."
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
10 Tháng mười một, 2018 22:50
Nghiện thuốc chạy đi tìm txt, đi dạo dọc google tìm ra đúng đc chỗ nguồn sf :(.
10 Tháng mười một, 2018 22:47
1 tên cao thủ giang hồ nằm trong đội ngũ thủ lĩnh của tổ chức đứng thứ 2 số các tổ chức sát thủ mà võ công lại không bằng 1 tiểu công chúa ?
10 Tháng mười một, 2018 19:36
ôi mẹ ơi tôi chui hố này sâu thật rồi
10 Tháng mười một, 2018 19:13
bác cv làm chất lượng hơn số lượng. đọc thích hơn hẳn.
10 Tháng mười một, 2018 13:41
giả vân phong lại là cuồng thiên , ngày càng nhiều điều bất ngờ trong vụ phản loạn lần này
10 Tháng mười một, 2018 12:43
Raw ra đến quyển 12
Gần 900 chương
10 Tháng mười một, 2018 12:00
raw chap bao nhiu r ạ ???
10 Tháng mười một, 2018 11:34
Là sao bạn?
10 Tháng mười một, 2018 11:30
chà truyện này sắp hết dịch chưa
08 Tháng mười một, 2018 20:54
đến quỳ công chúa tắm thì không dám nhòm trộm nhìn thấy đàn ông thì đòi lột trần , cảm thấy nghi ngờ xu hướng tình dục của phi chân lão đệ
08 Tháng mười một, 2018 12:32
" Đến lúc đó, trên Dạ La bảo, chỉ sợ cờ gấm của Bạch Vương thất quan cắm đầy tiền đình. Trái một bộ 'Đào lý xuân phong, đời đời truyền lại', phải một bộ 'Y bát được truyền, khắp chốn mừng vui'. Những trư bằng cẩu hữu của ta sẽ tụ tập lại, trắng trợn chạy tới chúc mừng, chắc chắn trong mỗi lời chúc đều có "Quả nhiên có kỳ sư tất có danh đồ!" Oan ức này ta phải cõng đến kiếp sau a. Nữ nhân cùng mạng nhỏ, cái nào trọng yếu? Ta kiên định đứng ở cái sau."
Nó mà học được thì giờ lên làm chưởng môn Đại La Sơn lâu rồi :))))))) học mỗi cái hàng long thập bát mô thấy gái cửi đồ còn không dám đụng :)))))))))
08 Tháng mười một, 2018 07:51
lão sư phụ của phi chân hàng nào chả dám đụng làm đệ tử ít nhiều cũng phải kế thừa mấy chiêu chứ
08 Tháng mười một, 2018 03:55
spoil
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
"Ta thái sư phụ tinh thông mệnh lý, từng cho ta xem mệnh thời điểm hô 1 tiếng 'Cẩn thận nữ nhân', sau đó bỗng nhiên dừng lại, lại hô 'Còn có nam nhân' !" Nghe đoạn này là đã cảm thấy giới tính Tô Hiểu có vấn đề rồi. :))
07 Tháng mười một, 2018 23:08
Kẻ thù của nó là ai nó còn chưa biết thì nghi ngờ nội gián cái giề :)) Sau đêm hai thằng ân ái trong rừng thì nó chỉ xác định được 2 điều: 1) Thằng Phi Chym rất mạnh có thể tát vỡ mồm nó bất cứ lúc nào và 2)Thằng Phi Chym không có ý hại nó... mà tính nó vốn không thích để thằng khác nhúng tay thì cứ im im train lv là chuẩn rồi, khi nào nó thấy nó vả được thằng main thì khác
07 Tháng mười một, 2018 21:41
cảm ơn tác giả, mong ngóng từng chương :heart:️
07 Tháng mười một, 2018 21:31
Tầm khoảng chục vợ đổ về là đẹp à =))
07 Tháng mười một, 2018 19:13
Mục đích ban đầu của Đường Dịch đúng là đến để tìm lại hồ sơ, điều tra + trả thù nhà
Nhưng giờ nếu đặt tình huống như vậy thì khả năng nghi ngờ Phi Chân là nội gián chắc chắn không thể không có. mà đã là nội gián => nguy hại đến Lục Phiến Môn => Lục Phiến Môn bị giảm uy năng hoặc lụi bại => Đường Dịch cũng không thực hiện được mục đích của mình
Nói chung tại hạ thấy đoạn đó tác giả viết chưa được hợp lý cho lắm
07 Tháng mười một, 2018 16:11
Cô cô, lão đại, trap, thái giám cứ cho thêm con công túa này thì toàn hàng để trưng bày, đụng phát nát đời ngay :))
07 Tháng mười một, 2018 13:49
vãi cả hàng long thập bát mô không biết khi nào thì phi chân lão đệ sẽ kế thừa phong thái của sư phụ nhỉ chứ xung quanh mỹ nữ nhiều lắm rồi đó
07 Tháng mười một, 2018 08:53
nó để lại thằng main để thỉnh thoảng kiểm tra võ công của bản thân, coi như main là mục tiêu để đánh bại mà
07 Tháng mười một, 2018 07:46
Đường Dịch vô lục phiến môn vì nó muốn được phép tra xét một số hồ sơ án để kiếm hung thủ chứ không phải muốn mượn tổ chức báo thù
07 Tháng mười một, 2018 07:43
công nhận điểu huynh số đủ nhọ có được vị hôn thê đẹp với chức quan cao nhưng mà nón xanh thì nhiều lắm
06 Tháng mười một, 2018 19:49
Mình pm rồi, giờ chỉ chờ bác ấy rep thôi =))
06 Tháng mười một, 2018 19:37
Mục tiêu của Đường Dịch có phải làm tổ chức mạnh lên đâu. Nó chỉ muốn nó mạnh lên rồi có cơ hội đọc tài liệu thôi.
06 Tháng mười một, 2018 19:17
"Điểu huynh mau tới! Điểu huynh mau tới! Ta sắp không khống chế được hiện trường rồi! ! Cỏ xanh trên đầu ngươi, ta kéo ba mươi con trâu đến ăn cũng không hết a!"
Khúc này đọc đi đọc lại vẫn thấy bựa :))
BÌNH LUẬN FACEBOOK