Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hội nghị của chúng ta bắt đầu, Tô Hiểu lại là người nói đầu tiên.

"Minh đại ca, ta thấy ngươi đừng đùa."

Hơn nữa vừa bắt đầu đã liều mạng giội nước lạnh a!

Tô Hiểu cắn bánh nướng, miệng nhỏ khả ái vừa nhấm nuốt vừa nói: "Ta từng gặp công chúa điện hạ, người ta đẹp mắt như vậy. Minh đại ca, ngươi xấu như thế, công chúa người ta sẽ không thích ngươi."

Ta! Cái này! Kim Vương Tôn so với ta. . . Được rồi, ta thừa nhận từ góc độ nào đó Kim Vương Tôn có khả năng đẹp trai hơn ta chút xíu, nhưng không có nghĩa công chúa sẽ không thích ta a.

Trên thực tế, căn bản công chúa thích ta a! Chỉ là khi đó ta tóc trắng cộng thêm mặt nạ a!

“Đang nói thí tuyển phò mã, không phải so sánh xấu đẹp." Đường Dịch thản nhiên nói: "Đại ca vẫn còn cơ hội."

Có ý gì a! Ý ngươi là nếu so sánh xấu đẹp, ta sẽ bị một cước đá khỏi bàn cờ sao! Đừng nhìn ta như vậy, khi còn bé là người gặp người thích a! Mặc dù khi còn bé lúc nào tiểu sư di cũng mắng ta là ngốc tử to con, đuổi đánh ta, nhưng đó là biểu hiện của tình yêu a!

Nhị sư đệ lấy một lồng bánh bao ra, hình như cơm tối, nhưng không định ăn, chỉ nói chuyện với ta: "Đại đương gia, ngươi nghĩ ra được biện pháp chưa?"

Kỳ thực, ta không còn chuyện cần làm với Kim Vương Tôn.

Võ công Kim Vương Tôn ta không sợ, cho dù một đối một trước mặt hoàng thượng, ta vẫn có lòng tin thắng hắn mà không bị phát giác.

Bên Giang Nam đã truyền về tin tức, kế hoạch đoạt lại Dạ La bảo của ta đang tiến hành đúng kỳ hạn.

Công chúa còn đứng bên ta, nguyện ý diễn kịch với ta. Phần thắng cao tới chín thành chín a.

Chẳng qua chuyện duy nhất không xác định, chính là hoa dạng Kim Vương Tôn sẽ chơi trong thời gian này.

Ta đọ sức với Kim Vương Tôn, không sợ ám tiễn, sợ minh thương của hắn nhất a.

Nếu âm thầm phái sát thủ, làm mỹ nhân kế gì đó thì ta không sợ. Sát thủ ta có thể đánh a, mỹ nhân kế ta có thể tương kế tựu kế a. Nhưng nếu an bài đánh giết chính diện trên đường cái ngõ lớn cho ta, hành động ta có thể áp dụng sẽ rất hạn chế.

Ta nói lo âu minh thương khó phòng ra, Tô Hiểu không biết nội tình thì thôi, Đường Dịch cùng nhị sư đệ nghe được ngầm hiểu.

Đường Dịch nói: "Vậy nên làm gì? Cần ta làm bảo tiêu cho ngươi không? Chỉ cần ta gác công việc lại."

"Đại đương gia, đừng sợ a!"

Nhị sư đệ kích động vỗ bánh bao nói: "Kim Vương Tôn có bản sự cái rắm a! Hắn muốn tới để hắn tới, hai người ta cùng tiểu tứ sẽ. . ."

"Sẽ cái đầu mẹ ngươi!" Ta cầm một cái bánh bao đập vào đầu hắn, "Nếu đánh thắng được bây giờ ngươi phải chạy tới đây sao!"

Nếu không vì hỗn đản ngươi đánh không lại người ta ngay từ đầu, bây giờ ta có nhiều phiền toái như thế sao!

Sau đó mới nói với Đường Dịch: "Không được, làm bảo tiêu, thiếp thân bảo hộ là trị ngọn không trị gốc. Hắn tới một lần không được thì không tới thêm mấy lần sao? Khó lòng phòng bị."

Tô Hiểu giơ tay nói: "Vậy trốn trong nhà? Dù sao chỉ hơn mười ngày mà? Minh đại ca, thương thế của ngươi cũng mới lành, đừng quá vất vả."

"Ân. . . Như vậy, Kim Vương Tôn sẽ gây phiền toái cho Lục Phiến môn. Phải biết, đối với hắn chuyện này không có gì khác nhau. Lần trước ngay cả hoàng thượng hắn cũng đánh, không phải vừa bị nhốt trong nhà tự kiểm điểm nửa tháng sao."

"Vậy đại ca có ý kiến gì a?"

"Các ngươi chờ chút."

Ta đứng lên, đi đến góc phòng đặt cái rương.

Nhỏ giọng nói với phía sau rương: "Điện hạ, có chủ ý không?"

Chỉ thấy một miếng vải đen phủ trên rương, thuận theo ta miếng vải đen hơi rung động. Đầu nhỏ tinh mỹ nhô ra, hoa mai sáu cánh kiều diễm ướt át trên trán tuyết.

Điện hạ thò đầu ra như con thỏ nhỏ, con ngươi chuyển động, khép hai tay khống chế âm thanh, cũng cẩn thận từng li từng tí nói: "Ta sẽ không bị phát hiện chứ?"

Thật đáng yêu khụ khụ.

"Sẽ không. Cứ việc nói đi."

Điện hạ nhìn ba người ngồi bên kia bàn đọc sách, không người nào qua. Dường như không rõ vì sao ta có uy tín khá cao trong lòng bọn họ. Nhưng vẫn đại cục làm trọng nói: "Ta thấy bị động chịu đòn không phải thượng sách, cần chủ động xuất kích."

"Anh hùng sở kiến lược đồng a."

"Ngươi cũng nghĩ như vậy?" Dị sắc lăn tăn trong đôi mắt đẹp của điện hạ: "Minh Phi Chân, ta còn tưởng lá gan ngươi rất nhỏ đấy."

"Đâu có đâu có, chỉ lúc đối diện điện hạ lá gan ta mới nhỏ. Lúc khác vẫn rất có đảm lượng."

"Ba hoa." Điện hạ trợn trắng mắt nhìn ta, "Vậy ngươi có ý tưởng gì?"

Lúc này Tô Hiểu đột nhiên nói: "Minh đại ca, ngươi đang làm gì nha? Lấy đồ sao? Muốn ta hỗ trợ không?"

Điện hạ nghe vậy chui về miếng vải đen như thỏ. Bởi vì điện hạ trắng như tuyết, lại thích mặc màu đỏ, còn thường vẽ mai hoa trang trên trán. Cho nên giống thỏ thật.

"Không, ta không cần hỗ trợ, một hồi là được."

Nhị sư đệ đứng lên kéo Tô Hiểu trở về, cũng không biết nói gì với Tô Hiểu, thế mà Tô Hiểu rất hiểu chuyện nói: "A, a, vậy ta không đi. Minh đại ca tự giải quyết đi."

A?

Thế mà nhị sư đệ khuyên được Tô Hiểu? Không hổ là nhị sư đệ lớn lên cùng ta từ nhỏ a, rốt cuộc vẫn ăn ý. Cho dù không biết ta đang làm gì, vẫn minh bạch chuyện nên cho hắn biết, sớm muộn cũng cho hắn biết. Loại tín nhiệm này phải trải qua tuế nguyệt rèn luyện mới có thể thành lập a. Hảo huynh đệ!

Sau khi trở về nói chuyện phiếm với đám Đường Dịch, Tô Hiểu không chú ý bên ta nữa.

"Điện hạ, có thể đi ra."

Điện hạ thò đầu ra: "Ân, ngươi tiếp tục."

"Điện hạ nói rất rõ ràng. Nếu bị động chịu đòn, không bằng chủ động xuất kích. Ta sẽ chủ động xuất kích, để hắn phải phòng ta, còn hơn ta phải phòng hắn."

Ta cười nói: "Cho nên trước khi hắn phái người đến làm gì ta, ta dự định phái người đi làm hắn trước. Làm hắn không thể chuyên tâm hại ta, hơn nữa, nếu khiến hắn chậm trễ chuẩn bị cho thí tuyển thì không thể tốt hơn."

Điện hạ nhìn ta, lần đầu tiên ngọc dung nghiêm túc nở nụ cười. Như tuyết đông tan rã, đại địa hồi xuân, một cây hàn mai nở rộ, đẹp không sao tả xiết.

Điện hạ dùng mu bàn tay che miệng nhỏ, cười ha ha nói: "Trẻ nhỏ dễ dạy. Cuối cùng ngươi cũng nghiêm chỉnh một lần."

Ta nhìn đến ngẩn ngơ, không khỏi lên tiếng nói.

"Điện hạ."

Điện hạ cẩn thận từng li từng tí chú ý tới chỗ khác, sợ bị người phát hiện, hờ hững hồi đáp: "Ân?"

"Ngài cười lên thật dễ nhìn."

Gương mặt xinh đẹp của điện hạ bỗng xuất hiện một mảnh lựu đỏ.

"! !"

Điện hạ hơi sẵng giọng: "Minh Phi Chân! Lúc nào rồi còn nói những chuyện loạn thất bát tao này! Y Nhân thật không nói sai về ngươi!"

"Vậy bình thường thì có thể nói như thế sao?"

"Ngươi. . . Ngươi lại chiếm tiện nghi của ta, cẩn thận Lưu Ly." Nói được một nửa, không giả vờ dữ dằn được nữa, ngữ khí điện hạ mềm nhũn: "Nhưng ý nghĩ của ngươi rất tốt, cứ nói như vậy với bọn hắn đi."

Ta vuốt cằm, chậm rãi cười nói: "Đúng là ý này."

Lúc này nhị đương gia cũng cảm thấy quá lâu, tại bàn đọc sách hô lên.

"Đại đương gia, ngươi đang làm gì đấy? Vì sao lâu thế a?" Nhị sư đệ hô lớn một câu với giọng như chiêng vỡ: "Ngươi còn chưa kéo xong sao?"

Cái đầu ngươi! Vừa nãy ngươi dùng cớ này để Tô Hiểu không đến tìm ta sao!

Ai lại đi vệ sinh trong phòng a! ! !

Đừng mang thói quen lúc làm ăn mày cho ta a hỗn đản! !

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
VBNyang
06 Tháng mười một, 2018 19:15
Tính thằng DD là cục súc chứ không phải chính trực, nó không phải kiểu ghét ác như cừu chỉ là thích dùng nắm đấm giải quyết vấn đề thôi. Kiểu của nó có thằng Sanosuke trong kenshin khá là giống
21302766
06 Tháng mười một, 2018 19:05
Edit là chỉ cần đúng ngữ pháp là được rồi, như bạn là tốt quá rồi. Bạn cứ pm cho Ronkute đi.
toicotoi
06 Tháng mười một, 2018 19:00
hợp tính thì mới gặp cũng là anh em...
Hoaqin
06 Tháng mười một, 2018 18:56
Bác chỉ cho mình mấy chỗ cần edit tốt hơn được không, Tại căn bản mình kém văn mà cũng không biết tiếng trung thành ra không viết cho câu nó văn vẻ được, chỉ đủ ý với đúng ngữ pháp là tốt lắm rồi =))
Hoaqin
06 Tháng mười một, 2018 18:55
Mỗi người một ý, có lẽ lão Đường ở chung thấy main cũng không xấu nên thế =))
21302766
06 Tháng mười một, 2018 18:18
Bạn edit tốt quá, nếu edit kỹ hơn một chút, bạn có thể liện hệ với Ronkute để tính lương bên edit. 30 thạch/1 chương. Như vậy cũng đáng bỏ công sức hơn.
21302766
06 Tháng mười một, 2018 18:16
Á à, thì ra Thẩm lão đại thích hòa thượng à.
trunghieu99tt
06 Tháng mười một, 2018 17:46
:v ông tác giả cũng hợp lý hóa lí do Đường Dịch không tố cáo Phi Chân nhưng mà lại càng bất hợp lý Bây giờ bạn vào 1 tổ chức để trả thù nhà, đương nhiên muốn tổ chức đó lớn mạnh Tự nhiên phát hiện ra trong tổ chức có 1 thằng võ công bá vcl nhưng thường ngày giả ngu, bạn có nghi ngờ không ? , lấy tích cách cương trực của Đường Dịch chắc chắn sẽ không thể bỏ qua dễ dàng như thế Ấy vậy mà ổng lại bỏ qua đơn giản chỉ vì "Làm gì thì làm không ảnh hưởng đến anh báo thù là được" =))
mr beo
06 Tháng mười một, 2018 17:24
chết chặt danh hiệu ôn thần minh phi chân rồi đến quì với anh long tại thiên
Hoaqin
06 Tháng mười một, 2018 17:19
Mình chỉ edit kĩ hơn thôi mà Thành ra tốc độ ra chương cũng bị chậm lại, không ngày vài chục chương như cv thông thường được ):
dacnguyen1999
06 Tháng mười một, 2018 14:23
Truyện của bác ad tốt quá riết chỉ chờ bên này không muốn qua chỗ khác đọc luôn :'(
mr beo
06 Tháng mười một, 2018 12:36
võ công của thanh niên phi chân này ảo diệu vậy còn cả chiêu giống thôi miên nữa
Oebah Habeo
06 Tháng mười một, 2018 10:40
căn bản là chất lượng tốt bác ơi không cần dục tốc bất đạt. cứ ra đều là được rồi.
Hoaqin
05 Tháng mười một, 2018 22:03
Yên tâm, ngày nào tối thiểu cũng 2 chương =))
Phuong Anh Nguyen
05 Tháng mười một, 2018 21:04
hu nay ra có 1 chap thui à
mr beo
03 Tháng mười một, 2018 20:48
trong cái truyện này đọc lâu nghi ngờ giới tính tùm lum hết rồi
mr beo
03 Tháng mười một, 2018 20:46
một đám bình thường dở hơi điên điên mà đến lúc chơi âm mưu đứa nào cũng lắm thủ đoạn tầng tầng lớp lớp
Oebah Habeo
03 Tháng mười một, 2018 15:52
trap nó phải huyền bí.
Phương Nam
03 Tháng mười một, 2018 11:04
Là nữ chứ gì mà là nữ thật đấy :))))) , lão bị con tác đầu độc giống thanh niên Châu rồi à =)))
mr beo
02 Tháng mười một, 2018 22:39
theo thái y nói thì có lẽ tô hiểu là nữ thật đấy dù sao cũng là đệ nhất thần y mấy cái vấn đề giới tính này liếc cái là ra , à mà lầu trên avatar với tên có vẻ giống lão lang nhỉ có phải phân thân của lang không vậy
VBNyang
02 Tháng mười một, 2018 21:25
Quên trừ thằng trap Tô Hiểu ra :lol:
VBNyang
02 Tháng mười một, 2018 21:23
Mấy thằng trong truyện chính tưng tửng thôi chứ thằng nào cũng khôn lòi họng, ngu ngơ là lên bảng đếm số cả lũ :))
langtudien13
02 Tháng mười một, 2018 13:55
gintama thì anh quân ăn hành nhiều nhất
mr beo
02 Tháng mười một, 2018 11:59
gintama thì tướng quân bọn nó cũng dám đem ra làm trò hề
Hoaqin
02 Tháng mười một, 2018 11:19
Đã sửa bác, vừa bấm đăng thì mất điện, không kịp check
BÌNH LUẬN FACEBOOK