Sáng sớm sau ngày ta bị tuyên làm chuẩn phò mã, ta đứng một mình tại địa điểm đã hẹn.
Ta không nói gì ngẩng đầu, nhìn một gốc cây còn cong hơn cổ mình trước mặt, sững người xuất thần. . .
Hôm qua hoàng tang nói ta đánh thắng Ngự Tiền Luận Võ, cưỡng ép vu oan xử trí làm ta không kịp đề phòng, tiếp theo bồi thêm một câu "Cụ thể hai vị chuẩn phò mã so tài thế nào, trẫm sẽ thông tri sau, hai vị lặng chờ tin lành."
Ta vừa định nói, hoàng tang lập tức hô to một tiếng 'Bãi triều', tiếp theo lão thừa tướng ngủ gà ngủ gật như hẹn trước, đột nhiên mở to mắt bổ sung một câu 'Ngô hoàng vạn tuế'!
Tiếp theo một điện quân thần do hoàng tang dẫn đầu tan tác như ong vỡ tổ, tình huống rất tráng lệ, đến nay ký ức vẫn còn mới mẻ.
Trong lúc nhất thời, cả triều văn võ bao gồm Tô Hiểu Đường Dịch đều đi không còn một mống, chỉ còn lại ba người ta, công chúa, Kim Vương Tôn.
Ta nhìn công chúa đang ngơ ngác nhìn ta, lại nhìn Kim Vương Tôn đang khinh bỉ nhìn ta, ba người sáu mặt hồ đồ.
Bầu không khí như phân chó ba ngày, vừa khô vừa cứng. . .
Sau đó chúng ta rất xấu hổ từng người ra khỏi đại điện, ai về nhà nấy, chờ tin lành của hoàng tang.
Kim Vương Tôn thì cũng thôi đi. . . Hôm nay ta còn phải ra ngoài cùng công chúa a. . .
Còn đặc meo đi tìm chính ta! !
Trong lúc ta ôm đầu suy đi nghĩ lại xem phá chiêu thế nào, một thanh âm thanh lãnh như dát ngọc xao băng vang lên sau lưng.
"Minh huynh."
Vừa quay đầu lại, không khỏi sáng mắt lên. Ta thấy một mỹ nhân áo đỏ cao gầy thon dài, tóc dày da tuyết. Nàng mặc một áo khoác như hồng vân, bên trong là trang phục bó sát trắng như tuyết, giữa eo nhỏ như hành xuân là một đai lưng giáng hồng. Buộc chặt giữa bộ ngực nở nang sung mãn cùng mông đùi, làm cho người ta thấy mà giật mình. Nàng vừa xuất hiện , liền có một cỗ nhiệt lực thanh xuân bức nhân mà đến. Trên đường hành tẩu, phàm là nam nhân, đều suýt nữa quên mình đang làm gì, chỉ biết dừng lại nhìn nàng. Lúc đầu còn không nhận ra, bây giờ mới phát hiện Hồng Trang công chúa đúng là vưu vật như thế.
Trên trán nàng vẫn tô một đóa hoa mai sáu cánh nhàn nhạt, đỏ tươi kiều diễm ướt át, tôn lên da tuyết, bổ sung cho nhau.
Ta không khỏi nhìn đến ngẩn ngơ, sau đó mới phản ứng được.
"Công chúa ngài sớm."
Công chúa thấy phản ứng của ta, dường như hơi xấu hổ: "Ân, ân. . . Ngươi sớm."
Trải qua nháo kịch trên Kim Loan điện hôm qua, ta cũng không biết nên nói cái gì.
Ta sờ đầu: "Thời, thời tiết rất tốt."
Công chúa gật gật đầu: "Ân, hôm nay. . . Rất âm u."
Hôm nay bầu trời âm u, đen như đáy nồi. . .
Ta: ". . ."
Công chúa: ". . ."
Bầu không khí như ba ngày. . . Khụ khụ, tóm lại rất quái lạ.
Ánh mắt công chúa nhìn ta kỳ quái từ trong linh hồn.
Cũng đúng, ta là nhân tuyển phò mã tương lai của công chúa, thế mà phải cùng nàng đi tìm nam nhân nàng thích. . . Trên đời này có nam nhân chủ động đội nón xanh như thế sao? Ta nên giải thích tình trạng này thế nào.
Nếu nói thẳng ta vô tình đánh thắng, kỳ thực ta không có hứng thú với công chúa ngài, có thể quá không nể mặt nàng hay không? Nhưng ta cũng không phải vô tình đánh thắng a! ! Ta nào biết đối thủ sau đó cũng là Hắc Phong Thập Tam Dực, đám người kia chiếm một phần ba nhân số chung kết, còn treo toàn bộ, ta cũng rất tuyệt vọng a! Đám gia hỏa không may này hố ta hơn một tháng, đến bây giờ vẫn không khá hơn!
Ta đang vắt hết óc suy nghĩ nên giải thích thế nào, công chúa lại nói trước.
"Minh huynh, nếu hôm nay chúng ta cùng hành động. Có mấy câu, ta cũng không sợ nói trước với ngươi."
Ta thở dài một hơi: "Điện. . . Lý cô nương mời nói."
Lý Hồng Trang suy nghĩ một lát, kiên định nói: "Minh huynh hẳn đã biết được từ miệng phụ thân ta, Hồng Trang đích thực muốn gặp lại người kia một lần. Hắn là ân nhân cứu mạng của Hồng Trang, đây cũng là lần đầu tiên ta cảm thấy muốn đi gặp một nam nhân. Những ngày này ta có rất nhiều vấn đề muốn hỏi, nếu không thể gặp hắn một lần, ta không cam tâm. Nhưng ta cũng không muốn kết quả gì cả. Minh huynh xuất thân danh môn, cần phải biết, triều đình ta cùng võ lâm chính đạo, vốn là thế bất lưỡng lập với người đó."
Ta ấp úng bật ra một chữ: "Ân."
Ta có thể nói cái gì? Người thế bất lưỡng lập với chính đạo là ta à!
"Càng đừng đề cập Hồng Trang dấn thân vào Nga Mi học nghệ, gia sư ghét ác như cừu, nếu biết việc này chỉ sợ sẽ nổi trận lôi đình."
"Thế thì không đến mức. Kỳ thực Bạch Lâu lão thái thái rất dễ nói chuyện."
"Ân?" Lý Hồng Trang nhíu mày liễu, "Minh huynh ngươi gọi gia sư là gì?"
Ta nghiêm mặt nói: "Ta nói Bạch Lâu sư thái vọng trọng võ lâm, uy danh lừng lẫy, chắc sẽ không làm khó đồ đệ mình."
Lý Hồng Trang lắc đầu: "Minh huynh ngươi không biết, gia sư tu phật ăn chay, không dễ dùng đao binh, chỉ có vừa nhắc tới Ma giáo là nổi trận lôi đình. Việc này quyết không thể nhắc tới trước mặt lão nhân gia nàng."
Sao ta lại nhớ, đó là bởi vì năm đó nàng chơi mạt chược với Tây Môn lão đầu, bị người ta hồ liền bảy thanh thập tam yêu, suýt nữa thua cả tượng Phật kim thân của Nga Mi. Dưới cơn nóng giận, lão thái thái mới thề thế bất lưỡng lập với Ma giáo. Lúc ấy ta ở một bên chơi diều hâu vồ gà con với tiểu hài nơi đó, vẫn nhớ rõ ràng.
Cũng đừng trách lão thái thái tức giận, sau đó ta hỏi Tây Môn, hắn gian lận tới, ân. . . Bảy thanh liên tiếp, tâm quá đen. Đương nhiên cuối cùng bị lão thái thái nhìn thấu, số tiền đó cũng không lấy được, chỉ tự dưng đắc tội phái Nga Mi. Khi đó ta đã nghĩ, cái giáo nát này sớm muộn cũng xong. Về sau quả nhiên không ngoài sở liệu của ta, làm cho lão tử cũng cùng đi chơi trứng.
"Hồng Trang làm người nhi nữ, làm người đệ tử, há có thể coi trời bằng vung. Cho nên xin Minh huynh yên tâm, Hồng Trang chỉ xin gặp hắn một lần, hỏi hắn mấy câu mà thôi."
Lý Hồng Trang chân thành nói: "Cho dù Minh huynh nghĩ thế nào, Lý Hồng Trang cũng không phải nữ tử không biết liêm sỉ. Ta hiểu Minh huynh khó xử, nếu Minh huynh cảm thấy cử động lần này không ổn, chuyến đi hôm nay coi như thôi. Hồng Trang quyết không oán trách mảy may, phụ thân nơi đó, ta tự sẽ bàn giao, không làm Minh huynh khó xử."
Ta nhìn kỹ cặp mắt của nàng, đó là một đôi mắt thanh tịnh kiên cường.
Nàng là công chúa, ta là bộ đầu.
Nếu như ta làm phò mã của nàng, với địa vị cao thấp như thế này, đừng nói nàng muốn đi gặp một người, cho dù nuôi một đám tiểu bạch kiểm ta cũng chỉ có thể ở nhà chửi mẹ. Nhưng nàng không muốn ỷ vào thân phận của phụ thân để hoành hành. Mà là nói rõ sự thật, đây là một hảo cô nương quang minh lỗi lạc. Ta hoàn toàn có thể yên tâm nói cho nàng, kỳ thực ta không có bất kỳ ý tứ gì với nàng, về sau cũng dễ hành động.
Ta chắp tay nói: "Cô nương yên tâm. Đã nói đến đây, ta cũng cho cô nương thấy cõi lòng, ta. . ."
Có sát khí!
Lời còn chưa dứt, ta đã cảm thấy một luồng sát khí lạnh lùng quét tới từ sau lưng, dường như có người chuẩn bị dùng nội công cao minh tập kích. Đột nhiên nhớ tới người áo đen đánh lén ta ở Lục Phiến môn sáng sớm hôm qua. Võ công của người đó tuyệt không kém. Nơi đây là đường lớn ngõ lớn, nếu đánh nhau trước mặt công chúa ta không thể bày ra võ công, nếu bị hắn tập kích, lâm vào bị đánh, thì bị động biết bao. Sợ rằng công chúa sẽ nguy hiểm.
Ta không kịp nghĩ kĩ, thượng sách không gì bằng đánh đòn phủ đầu!
Ta ôm eo nhỏ của công chúa, xúc cảm không khác lúc ở hoàng cung mấy, hình như còn nhẹ hơn. Ta khinh thân tung người, na di ra phía sau cái cây xiêu vẹo, ngăn trở ánh mắt sau lưng.
Sát khí của người kia lóe lên liền biến mất, không còn tăm tích. Hiển nhiên là nhận được cảnh cáo của ta, không công mà lui.
Ta nở một nụ cười lạnh lùng đẹp trai.
Hừ! Điêu trùng tiểu kỹ cũng dám bêu xấu!
Nhưng vừa thoát ly khỏi nguy cơ bị tập kích, trong ngực đột nhiên có người nói: "Minh huynh. . ."
Ân?
Cúi đầu xem xét, công chúa điện hạ bị ta ôm vào ngực, đầu tiên là nhìn cái tay ta đặt trên lưng ong của nàng, lại nhìn nụ cười đắc ý trên mặt ta, biểu tình luôn luôn lãnh đạm lộ ra vẻ giận dữ hiếm thấy.
"Đây chính là tâm ý ngươi muốn biểu đạt?"
Ân? Ân? Ân?
Này! Chờ đã! Không phải như ngươi nghĩ a! ! Đừng, ngồi dậy nghe a! !
Mẹ nó! Ta chọc phải người nào! !
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
05 Tháng sáu, 2019 22:12
Cứ bình tĩnh bác :v thi xong nhớ thả bom với cả được thì gọi lão Bún cv tiếp là được :)))
05 Tháng sáu, 2019 10:27
Mấy vị đại hiệp có thể cho tại hạ tham khảo link convert của truyện này được không?
03 Tháng sáu, 2019 15:42
Vừa xong một môn, ít nhất cũng 6 điểm, còn 4 môn nữa các bác ạ
02 Tháng sáu, 2019 22:59
Thanks ké luôn. Bác thớt dạo này thi cử thế nào rồi? Bữa thấy bảo căng lắm mà :3
01 Tháng sáu, 2019 16:39
Thank thớt :))) vất vả vất vả :)))
30 Tháng năm, 2019 00:42
Ta thì đoán là thế này, main tu ba bộ thần công: Dịch Cân Kinh để tăng cường thân thể, nếu không lúc lão Phi Chân nuốt Thao Thiết khẳng định chết còn nhanh hơn, xong lấy Thái Cực thần thông để hiệp lực với Dịch Cân Kinh áp chế sức mạnh của Thao Thiết. Nhưng muốn dùng thành thục được cả sát khí lẫn uy lực của Thao Thiết thì lại phải có cách không giống ai, nên lão sư phụ chôm Xuân phong dạ vũ đồ cho lão Phi Chân luyện (đây là lý do lão Phi Chân bảo muốn động một tí nghề thật thì phải đụng đến “bộ kia” là như vậy) chỉ là không biết lão Phi Chân phát sinh tâm ma là do chia tay với Tuyết hay nguyên do không khống chế nổi Lục hung sát khí ://
30 Tháng năm, 2019 00:33
Hình như thế :v Ta nghĩ Tuyết có tới 90% là ở chỗ kia :v chỉ là không biết bị cung chủ hiện tại ép đuổi đi hay làm sao mà lại bỏ đi
29 Tháng năm, 2019 21:45
14 tuổi main đã là Tán thần tôn rồi hay sao ấy
28 Tháng năm, 2019 23:37
Hề hề :)) cái này phải nhờ bác thúc lão Bún chứ con dân như ta lo thế nào được :v
27 Tháng năm, 2019 22:51
Quyển mới nhất kể về main lúc 14 tuổi, Minh Hóa Ngữ cho nhiệm vụ đi tìm vợ, không phá thân không được về =))
Có khi chúng ta sẽ biết Tuyết là ai
23 Tháng năm, 2019 22:48
Ah ah ah bác giống tôi :)) thôi đồng chí cả, hè hẵng quăng bom bác :v
23 Tháng năm, 2019 20:42
Mai có chương bác, giờ mình đang beta
Chuẩn bị thi nên bận quá, trong năm chơi nhiều giờ ôn cả quyển giáo trình
23 Tháng năm, 2019 14:06
Triệu hồi thớt ~ thớt ới ời :(((
19 Tháng năm, 2019 20:39
Nhớ what?
19 Tháng năm, 2019 12:59
Có ai còn nhớ ta?
18 Tháng năm, 2019 18:06
có mục đề cử ở mỗi truyện đó bạn :v
17 Tháng năm, 2019 19:56
Quăng phiếu là làm thế nào thế bác. em mới chân ướt chân ráo nên ko biết.
17 Tháng năm, 2019 13:08
Truyện này thì chả ai quăng phiếu :)) cái gì gì vạn cổ tối cường thì vó ngươi quăng hơn 1k phiếu
15 Tháng năm, 2019 20:37
Sắp được thấy chân tướng của Tuyết rồi :)) Truyện này ta hứng thú nhất là Tuyết và đứa bé mà lão Phi Chân không bảo vệ kịp :/
15 Tháng năm, 2019 14:39
Hình như thế, chương 1 chưa rõ toàn cảnh. Chỉ biết lúc đó main để tóc trắng
14 Tháng năm, 2019 22:11
Quào :v Kể về thời trẩu tre của lão Phi Chân ah? :))
14 Tháng năm, 2019 19:38
Nó là số đặc biệt mà bác
Chương 1: Đại hiệp Minh Phi Chân 1
14 Tháng năm, 2019 17:41
Đấy là chương mới á? Sao tên lạ vậy? :v
14 Tháng năm, 2019 11:25
Chương mới 14k chữ mà bác, tân xuân số đặc biệt đại hiệp Minh Phi Chân
13 Tháng năm, 2019 22:57
Đâu có? Tưởng là đang có cái gì sự kiện, còn chính truyện vẫn chương 151 mà? :/
BÌNH LUẬN FACEBOOK