Theo thực lực của mình không ngừng gia tăng, Lôi Động cũng dần trở nên khí độ bất phàm.
Đầu tiên là tuyệt thế nghịch bảo Phệ Hồn tháp của hắn, vật ấy chính là một trong những bí mật cả đời này của Lôi Động. Đương nhiên không có khả năng tiết lộ cho bất cứ kẻ nào. Nhưng linh quỷ luyện chế ra được, cho dù là cực phẩm linh quỷ, nhưng nếu chỉ để cho mình dùng thì quả thực quá mức lãng phí tác dụng của nghịch thiên dị bảo này rồi.
Giống như lão huynh đệ Tiền La của Lôi Động, vốn là coi như phối hợp cùng pháp bảo không tầm thường sẽ ngang với tu sĩ Kim Đan sơ giai hơi lợi hại một chút. Nhưng mà, một khi có thể thuần thục thao khống hai thượng phẩm Quỷ Tướng thì sức chiến đấu của hắn ít nhất cũng được bạo tăng gấp đôi.
Xem ra, lần này sau khi trở về, phải hảo hảo mưu đồ dùng Phệ Hồn tháp để nâng cao sức chiến đấu tổng thể của mọi người thôi. Một người hai thượng phẩm linh quỷ, đó là kinh khủng đến cỡ nào chứ?
Về phần bên phía Thiên Ma, Lôi Động cũng đã sớm có cân nhắc, thượng phẩm linh quỷ tự nhiên không xứng với thân phận nàng. Chỉ hai tên Quỷ Tướng đối với nàng mà nói thì có cũng được mà không cũng chẳng sao. Nhưng nếu đổi thành hai cực phẩm linh quỷ, vậy thì không giống rồi. Thiên Ma hiện giờ đã là Nguyên Anh trung giai rồi, nếu chuyển tu Ngự quỷ bí quyết thì tuy rằng không thuận buồm xuôi gió như Vạn Quỷ Lão Tổ, Lôi Động, nhưng miễn cưỡng thao khống hai sơ giai Quỷ vương, có lẽ cũng không có vấn đề gì lớn.
Nếu Thiên Ma có hai sơ giai Quỷ vương trong tay, gặp lại đội hình như Phục Ma Tôn Giả và mười tám vị La Hán, nếu không có gì nguy hiểm đến tánh mạng thì có dù giết ngược bọn hắn cũng không có gì cả. Trên thực tế, chỉ một đầu cực phẩm Quỷ Vương do cực phẩm linh quỷ tiến hóa thành, đối phó với tu sĩ Nguyên Anh cùng giai bình thường cũng có thể đánh đến ngang tay.
Nguyên nhân cũng rất đơn giản, cực phẩm linh quỷ khác với thượng phẩm linh quỷ. Có được linh trí không tầm thường, thiên phú chiến đấu đặc biệt xuất chúng cường hãn, chỉ cần không đụng phải tu sĩ Nguyên Anh sơ giai quá mạnh mẽ thì vẫn có lực đánh một trận.
- Cái gì? Đây là hai cực phẩm linh quỷ?
Lúc Thiên Ma bị Lôi Động vụng trộm gọi vào trong phòng, trong nội tâm có chút phấp phỏng, nhưng thình lình nghe được Lôi Động nói với mình một câu như vậy. Mà lấy thân phận của nàng, cũng bị chấn cho ngây ra như phỗng, lung lay sắp đổ. Cực phẩm linh quỷ, đây chính là cực phẩm linh quỷ ah, toàn bộ Khang châu, số lượng cực phẩm linh quỷ có danh tiếng chỉ có thể đếm được trong hai bàn tay. Tên này một hơi lại xuất ra hai cái...
Thấy Thiên Ma trợn tròn mát, dùng một ánh mắt như nhìn yêu quái để nhìn mình, Lôi Động cảm thấy đặc biệt sảng khoái. Trước kia lúc hai người ở chung, luôn là Thiên Ma thỉnh thoảng sẽ cho hắn thiên đại chỗ tốt, nhưng dù thế vẫn một mực chiếu cố đến lòng tự trọng nam nhân của hắn. Việc này khiến tâm tình Lôi Động cực kỳ phức tạp, thứ nhất là hắn quả thật rất cần những vật kia, nhưng chung quy vẫn cảm thấy mình thấp hơn Thiên Ma một bậc.
Nhưng mà hôm nay lại đến phiên Lôi Động cho Thiên Ma chỗ tốt rồi. Tự nhiên tâm tình của hắn phải thoải mái rồi. Nhất là biểu lộ cực kỳ giật mình kia của Thiên Ma, dưới thành thục mười phần cũng không thiếu chỗ đáng yêu, cũng khiến Lôi Động nhịn không tâm thần kích động.
- Sao ngươi lại có hai cực phẩm linh quỷ?
Thiên Ma cưỡng chế khiếp sợ trong lòng, nhịn không được khàn giọng hỏi. Cùng lúc đó, thần niệm và chân nguyên khổng lồ của nàng tạo thành hai vòng bảo hộ hình trứng, ngăn cản tất cả nhìn trộm. Nàng cảm thấy nếu nói không thích hai cực phẩm linh quỷ này vậy chính là hoàn toàn giả dối. Nhưng không đợi Lôi Động trả lời, nàng liền lập tức lắc đầu nói:
- Không nên không nên, ta không thể nhận Linh quỷ này được. Lôi Động, tự ngươi tế luyện đi.
Lôi Động cũng hít sâu một hơi, thò hai tay ra đè đầu vai của nàng, ôn nhu nói:
- Hai đầu cực phẩm linh quỷ này đều là đưa cho ngươi. Cho ngươi tế luyện, dốc lòng dạy dỗ một chút, không bao lâu sẽ có hai Quỷ vương, đến lúc đó, trong tu sĩ cùng giai, người muốn độc đấu thắng ngươi, nhìn khắp Cửu Châu cũng không có bao nhiêu rồi.
- Ngươi chớ nên xem thường Cửu Châu, cũng chớ xem thường toàn bộ thế giới. Trên thế giới này, kỳ nhân dị sự nhiều rất nhiều. Tu sĩ Nguyên Anh tu sĩ có hai cực phẩm Quỷ vương cũng chưa hẳn là vô địch trong cùng giai. Cực phẩm linh quỷ khó được, ngươi vẫn giữ lại cho mình tế luyện đi, để nhiều thêm một chút thủ đoạn tự bảo vệ mình.
Thiên Ma chậm rãi lắc đầu, thần sắc có chút nghiêm túc nói. Bất quá nói lại thì tu sĩ Nguyên Anh có được hai Quỷ vương, tuy rằng không thể nói xằng là vô địch, nhưng đích thật khó có thể gặp được đối thủ, có thể nói là thực lực phi phàm rồi.
Lôi Động nghe vậy cũng chấn động, tựa hồ đúng như thế, dựa theo cấp độ của mình thì kiến thức vẫn còn quá ít, thế giới mình nhận thức được cũng chỉ là một phần nhỏ thôi. Nếu như hai Quỷ vương đã có thể vô địch trong cùng giai thì lúc trước tông phái cường đại như Ma Đế tông làm sao có thể tiêu vong chứ? Vậy nên cũng lập tức thu hồi lòng tự đắc, nhẹ nhàng nắm bả vai nàng, ngửi ngửi mùi thơm thanh thúy sâu lắng trên mái tọc nàng, ôn nhu nói:
- Mi tỷ, chính vì thế giới này quá mức nguy hiểm phức tạp, vậy nên ta mới lo lắng cho ngươi đấy, Ngươi tính cách ngay thẳng, gặp phải việc thích hay không thích, đều chỉ biết dùng sức mạnh, không hiểu ủy khuất cầu toàn, khó có thể không chịu thiệt. Có hai Quỷ vương nơi thân, ta cũng yên tâm hơn rất nhiều.
- Lôi Động! ~
Thanh âm của Thiên Ma có chút trầm thấp khàn giọng, con ngươi khiến lòng người rung động không thôi lẳng lặng dừng lại trên khuôn mặt có các đường cong cường tráng của Lôi Động. Trước kia ở chung với Lôi Động, không phải cãi nhau thì là đánh nhau.
Cho dù chuyện gì cũng cực kỳ bạo lực hung tàn, nào có nghe qua Lôi Động nhỏ giọng nói với mình những lời tâm tình khiến lòng người thoải mái như thế chứ? Sâu trong lòng phảng phất như được nếm mật ngọt. Cho dù là thân thể mềm mại cũng trở nên lâng lâng.
Lôi Động có chút cúi người, hôn nhẹ lên bờ môi của nàng, thấp giọng nói:
- Ngươi luyện hóa vật ấy, hiệu dụng tốt hơn ta nhiều lắm. Cùng lắm thì sau này ngươi bảo hộ ta là được rồi.
Thiên Ma có chút chóng mặt, không ngờ Lôi Động lại nói ra lời này. Một chuyến này trở về, hắn thật sự đã biến hóa rất lớn. Bất quá, Lôi Động hiện giờ càng khiến Thiên Ma run sợ, động tình hơn trước. Ở chung với nhau cũng cực kỳ thoải mái. Bị hắn hôn một cái, tâm tình mới vừa bình lặng lại lặng lẽ nổi lên, hai gò má hơi hiện lên chút hồng thành thục vũ vị, đôi mắt dễ thương kia lại phủ kín một tầng hơi nước mông lung, có chút liếc mắt với hắn, khẽ cáu nói:
- Quả thật, ta là muốn hảo hảo bảo hộ ngươi, vậy nên mới chạy đi hơn mười năm, cho ngươi cấu kết với nhiều nữ tử như vậy. Giờ đã thế, sau này còn chịu nổi sao? Chờ ngươi tu thành Nguyên Anh Hóa Thần, chẳng phải là dù có xây một cái cung điện cũng không đủ sao?
Sau khi một chữ đủ vừa ra, Thiên Ma đột nhiên phát lực, mãnh liệt hướng về phía Lôi Động. Mà thân thể mềm mại của nàng, như một đầu mẫu thú tràn ngập sức bật mà hung hăng quấn về phía hắn. Hàm răng khẽ cắn một cái lên cổ hắn, trong thanh âm tràn ngập mị hoặc nói không nên lời:
- Lôi Động, ngươi nói ta phải trừng phạt ngươi thế nào mới được đây?
- Lời đồn, tất cả đều là lời đồn.
Lôi Động cảm thấy có một lượng máu lớn cứ thế bị hút ra, nhiếp vào trong khí thế hung mãnh của nàng, trong nội tâm run sợ, vội vàng giơ tay đầu hàng nói:
- Nhiều nhất chỉ có Đạm Đài Băng Vân thôi, còn lại đều là bị người hãm hại, những năm gần đây, ta vẫn một mực giữ mình trong sạch mà.
Xoẹt ~
Quần áo Lôi Động hung hăng bị giật ra, chiếc lưỡi linh động mềm mại như có như không trêu chọc trên lồng ngực hắn..., hàm răng thỉnh thoảng lại khẽ cắn một cái, khiến cho Lôi Động vừa khoái hoạt vừa thống khổ, đến sau nhịn không được trầm thấp rên lên một tiếng.
Nhưng mà đúng vào lúc này lại thoáng cái dừng cả lại.
Vài đạo ma khí như linh xà quấn lấy tứ chi Lôi Động, cứ thế nhấc hắn lên không trung. Dưới sự cả kinh, Lôi Động vội vàng vận khởi Kim Đan chân khí, ra sức giãy dụa. Nhưng không ngờ Thiên Ma lại điểm một chỉ lên bụng hắn, ma khí tầng tầng lớp lớp lập tức xâm nhập vào trong đan điền hắn, chảy xuôi về phía tứ chi của.
Dưới sự vội vàng không kịp chuẩn bị, bị nàng đánh lén thành công. Mười thành lực lượng, trong chốc lát đã mất đi bảy tám thành. Chút lực lượng còn dư lại nào thoát khỏi sự khống chết của ma khí được chứ? Lôi Động liền vội gọi:
- Này này, Mi tỷ, không nên đùa như vậy chứ?
- Đùa?
Thiên Ma xinh đẹp sát khí mười phần, hừ hừ nói:
- Ai chơi với ngươi? Bản tôn hôm nay, muốn, ách, muốn đại biểu ánh trăng trừng phạt ngươi.
Dứt lời, ma khí quanh thân nhất thời bùng lên mạnh mẽ, bao chặt hắn lại, lại kịch liệt xoay tròn. Không được một lát, đã thấy ma khí kia tiêu tán vô tung vô ảnh. Thiên Ma vừa rồi một thân áo đen giờ lại triệt để biến hóa cái hình tượng.
Chỉ thấy Thiên Ma hiện giờ, thân thể cao điệu mềm mại thon dài hoàn toàn lộ ra không sót chút gì trong cách ăn mặc như có như không. Làn da ẩn hiện dưới lớp vải đen càng khiến người như muốn phun huyết. Nhất là đối với hai chân thon dài kia lại được mặc một tất chân màu đen khiến tròng mắt Lôi Động như muốn lồi cả ra ngoài, chiếc giày cao gót dài nhỏ càng khiến nàng như cao thêm.
- Cái này, cái này...
- Có thích không?
Thiên Ma thổi nhẹ bên tai Lôi Động, yêu khí mười phần kiều mỵ nói:
- Đây chính là cách ăn mặc khuê phòng lúc trước ngươi nói rất thích.
Cái này, ách, tựa hồ lúc trước trong lúc nhất thời cao hứng, đã hữu ý vô ý lộ cho Thiên Ma một ít khái niệm về các trò chơi kích thích trong kiếp trước. Tỷ như đồng phục y tá, tiếp viên hàng không nữ vương da trắng. Bất quá cách lúc đó đã lâu, bản thân Lôi Động cũng đã sớm quên, nhưng lại không ngờ, Thiên Ma chẳng những nhớ trong lòng mà còn thuận theo ý hắn mà thiết kế ra nữa. Tuy có hơi khác biệt với trong trí nhớ của Lôi Động, nhưng lại có tính mị hoặc khiến hắn như hít thở không thông.
Cùng lúc đó, trong lòng Lôi Động cũng chỉ có cười khổ. Cô nãi nãi này không hổ là ma tính sâu nặng, nhớ rõ lúc trước mình không chỉ lộ cho nàng một loại trang phục. Cô nãi nãi này thật là, các loại trang phục nữ bộc, quần áo học sinh sao lại không làm? Lại cứ muốn làm ra loại khí phách mười phần này chứ? Không hổ loại có tiềm chất thiên sinh a.
- Mi tỷ, cái kia, tiểu đệ ta hôm nay thân thể không khỏe, không bằng, để hôm nào đó chúng ta lại ôn tình cũ, sao hả?
Lôi Động thấy khóe miệng nàng có tia cười ta vũ mị như có như không, trong lòng liền đập thình thịch, chột dạ xin tha thứ
- Không khỏe? Bản tôn ngược lại thấy ngươi vô cùng thoái mái dễ chịu mà.
Đôi mắt đẹp của Thiên Ma như có như không ngắm các bộ vị, lười biếng nói. Bỗng nhiên, lại nở nụ cười lạnh:
- Cho dù không khỏe thì sao? Mười mấy năm qua, bản tôn suy nghĩ mấy trăm phương thức, sẽ để cho ngươi hảo hảo lãnh giáo một chút.
Thấy trong mắt nàng lộ ra hung quang không chút che dấu, Lôi Động gần như muốn ngất đi. Cô nãi nãi này mười mấy năm qua trong đầu vẫn một mực cân nhắc mấy thứ đó sao? Bi ai, xem ra, nửa đời sau của mình phải giao vào tay cô nãi nãi này rồi.
Bỗng nhiên, Thiên Ma vẻ mặt vũ mị, thân thể mềm mại như rắn áp vào người Lôi Động, thở gấp liên tục, như phổ một khúc Thiên Ma ** vũ. Lôi Động dưới sự trêu chọc của nàng, cũng không tự chủ được thở phì phò, huyết mạch sôi trao, trong cổ họng phát ra tiếng gầm gừ như dã thú:
- Mi tỷ, thả ta ra, ta đến...
- Nói, ngoại trừ Đạm Đài kia ra, còn nữ nhân nào khác không?
Thiên Ma nào chịu nghe theo, tiếp tục dùng thủ đoạn không biết học được từ đâu của nàng để trêu chọc Lôi Động, chậm rãi nâng trán lên, khóe miệng cười lạnh như có như không:
- Tỷ như, Thánh nữ Lam Khinh Ti chẳng hạn?
- Ô, được rồi được rồi, ta nhận, ta nhận không được sao?
Lam Khinh Ti kia là ngoài ý muốn.
Lôi Động ra sức giãy dụa, nhưng lại bị ma khí ước thúc, nên chỉ đành đầu hàng:
- Bất quá, ngoại trừ nàng ra, thật sự không còn nữa.
- Thật không còn sao?
Thiên Ma tiếp tục trêu chọc, cười lạnh.
- Không có, thật không có sao?
Trận tra tấn này duy trì đến tối, Thiên Ma mới bán tín bán nghi, mị nhãn khẽ liếc, sau đó thả hắn ra. Mà Lôi Động bị nàng trêu chọc từ nửa đêm, vô số lần chợt cao chợt thấp, dục vọng đã sớm nhảy lên tới cực hạn, gào thét nhào tới muốn tàn sát bừa bãi thân dưới của Thiên Ma một phen.
Nhưng lại không ngờ, Thiên Ma lại bắt được hắn, ngược lại hung hăng đè hắn xuống
- Ninh ~
Theo Thiên Ma rên lên một tiếng, Lôi Động cũng sảng khoái gào lên. Dục vọng đã bị đè nén từ lâu, thoáng cái đã phóng ra toàn bộ.
- Đại tình thánh, ngươi không phải chứ? Nhanh như vậy đã đầu hàng rồi? Lại tới một lần nữa...
Trôi qua nửa ngày, lại là nghe thấy thanh âm như thực cốt của Thiên Ma. Trọn vẹn lại nửa buổi tối qua đi, Lôi Động thương tích đầy mình, gân mỏi mệt mới hiểu được, muốn áp đảo cô nãi nãi Thiên Ma này, quả nhiên là gánh nặng đường xa...
Trong phạm vi hạch tâm thế lực Âm Sát Tông, Lôi Động khống chế Ác Quỷ Chướng dùng tốc độ không nhanh lắm lướt đi dưới tầng trời thấp.
Hai chân ngồi xếp bằng, tản ra hộ thể cương khí, cảm thụ được làn gió ấm áp, không ngừng thổi lất phất qua khuôn mặt hắn. Nhìn những hạp cốc, ngọn núi quen thuộc kia, tâm tình hắn lại cảm thấy rất khoan khoái dễ chịu. Thậm chí còn ngửi được hương vị quen thuộc trong không khí, khiến hắn hưởng thụ được cảm giác xa cách quê hương lâu ngày.
Mấy canh giờ sau, sắc trời đã trở nên muộn dần.
Một tòa thành trì xuất hiện lờ mờ trước mắt hắn, tường thành ngăm đen cao lớn lạnh như băng, bên trên đặt mấy khẩu cự pháo dữ tợn, khiến người nhìn vào không rét mà run. Vạn Quỷ Thành, đây là một thành trực thuộc Âm Sát Tông Vạn Quỷ Quật. Đại lượng phàm nhân trong thành là dựa vào Vạn Quỷ Quật mà sinh tồn, các đệ tử Vạn Quỷ Vật cung cấp, bảo đảm những trang thiết bị hậu cần cần thiết.