Như âm địa phế tích này, phạm vi của nó hơn mười dặm, trong đó có rất nhiều các âm địa loại nhỏ. Hơn nữa thời gian đã trải qua rất lâu, không biết đã có bao nhiêu tu sĩ thăm dò qua, thuộc về loại đất đã khai hoang, cũng chỉ nghe nói qua có một con quỷ tướng mà thôi, không những vậy đã bị người ta đánh chết.
Nhưng thật ra thì Lôi Động căn bản cũng không sợ gặp phải nguy hiểm quá lớn.
Ngày thứ hai vận khí của Lôi Động xem ra kém ngày đầu tiên một chút, hắn chỉ tinh luyện ra được chín viên hồn châu.
Một ngày đêm rồi lại một ngày đêm trôi qua, vài ngày sau âm hồn tại nơi này đã có vẻ ít đi, Lôi Động liền thay đổi sang một địa phương khác. Dù sao đi chăng nữa thì trong vòng phương viên mấy nghìn dặm của một nước nhỏ như thế này, các loại âm địa cũng có rất nhiều.
Thời gian vội vã trôi đi, chẳng mấy chốc đã trải qua hai tháng. Trong hai tháng này, Lôi Động cũng không gặp phải nguy hiểm gì quá lớn, lợi hại nhất chỉ gặp phải một con quỷ vệ thực lực cấp chín. Chỉ có điều Lôi Động có ba con quỷ vệ cấp bảy và Phệ Hồn Ảnh Hổ Trúc Cơ kỳ tầng năm nên vây công được nó, chẳng mấy chốc đã dễ dàng hạ sát. Sau khi Lôi Động tính toán kỹ càng liền để cho U Linh quỷ vệ thôn phệ nó làm thuốc bổ.
Lôi Động cũng tính toán sơ qua thu hoạch của mình một chút. Trong thời gian hai tháng, ước chừng hắn bắt được mười bảy vạn con liệt quỷ, trong đó có mười ba con hạ phẩm linh quỷ. Về phần trung phẩm linh quỷ thì ngay cả một chút da lông cũng không hề phát hiện ra. Đối với điều này thì Lôi Động cũng không nói gì cả, nếu như không có Phệ Hồn Tháp thì cuộc đời của hắn chỉ sợ cũng không biết thế nào. Có lẽ cả đời Lôi Động sẽ nằm ở tầng chót của tu tiên giới, không thể có lý tưởng gì cả. Nguyên nhân cũng rất đơn giản, không có linh quỷ cường đại, chính mình lại không có tài năng gì, cũng không có khả năng giả trư ăn thịt hổ, làm sao có thể đoạt được tài nguyên từ những người khác. Càng không thể làm cho mấy người lão tổ và sư tỷ quan tâm đến hắn. Cái gì mà thượng phẩm pháp khí, đan dược... tại lúc Lôi Động còn ở Luyện Khí kỳ thì tất cả đều chỉ là vô duyên mà thôi.
Có trung phẩm linh quỷ chính là "Đệ nhất dũng kim". Sau này lại có thượng phẩm linh quỷ, Lôi Động dựa vào đó đi từng bước một rồi mới có thực lực ngày hôm nay.
Nhưng thật ra thì Vạn Quỷ Phiên được bổ sung cũng không tồi chút nào. Lôi Động tự hỏi một lúc lâu, nếu như hiện nay hắn đều điều động hết pháo hôi ra ngoài thì như thế nào? Hiện nay trong Vạn Quỷ Phiên có mười tám con lệ quỷ cấp hồn vệ, ba trăm con lệ quỷ cấp hồn tốt. Tuy rằng số lượng chỉ thêm có mấy trăm con nhưng uy lực so với ban đầu không chỉ đề thăng lên gấp đôi. Điều này cũng bởi vì thần niệm của Lôi Động có cường độ rất lợi hại, viễn siêu so với tu sĩ cùng giai, có thể đưa ra được những quyết định vô cùng chính xác. Nếu có cơ hội thì thật ra Lôi Động muốn đổi toàn bộ lệ quỷ cấp hồn tốt thành lệ quỷ cấp hồn vệ. Cường độ thần niệm của Lôi Động hiện nay hoàn toàn có thể chống đỡ thôi động được bốn, năm mươi con lệ quỷ hồn vệ, nhưng lúc chiến đấu thì cũng vô cùng lợi hại, bốn năm mươi con lệ quỷ hồn vệ tập trung vào một chỗ thì nhiều ít gì cũng tạo ra thanh thế hiệu ứng, uy lực hẳn là không quá yếu. Tối trọng yếu chính là chúng nó không dễ dàng bị chết đi, sẽ không tùy tiện bị nhiễm nhân lớn khí một chút mà đã bị cháy xong đời.
Thực chất bên trong Lôi Động là con người theo chủ nghĩa hoàn mỹ. Hắn không hề nguyện ý đánh một trận mà phải nhìn âm hồn lệ quỷ dưới trướng mình tự nhiên sưu sưu sưu rồi chết một mảng lớn.
Hai tháng bắt âm hồn lệ quỷ này, Lôi Động tinh luyện ra được tổng cộng hơn bốn trăm viên hồn châu, tùy tiện chọn ra bốn con hạ phẩm linh quỷ bắt đầu thống nhất đề thăng cấp bậc cho chúng, tin tưởng không bao lâu sau bốn con hạ phẩm linh quỷ may mắn này sẽ có cơ hội trở thành quỷ tướng oai phong một cõi sau này.
Sự tình muốn làm kế tiếp chính là bán bọn chúng đi, đổi lấy số lượng lớn linh thạch. Thế nhưng Lôi Động biết, muốn bán thượng phẩm linh quỷ cũng là một vấn đề rất lớn làm cho phức tạp đến mình, đó chính là vấn đề an toàn. Lôi Động tự nhận là mình đã phải rất vất vả mới bước được đến ngày hôm nay, lại có chỗ khác với những tu sĩ bình thường, mạng hắn chỉ có một cái. Nếu như không có kế hoạch tương đối an toàn thì hắn tình nguyện chạy tới phạm vi thế lực Thiên Âm Cung đánh cướp còn hơn.
Về điểm này, trong thời gian mấy năm bế quan tu luyện, Lôi Động cũng nhiều lúc ngồi tự hỏi. Hơn nữa những lúc xuất môn mua tài liệu và linh đan cho việc tu luyện, Lôi Động cũng từng suy nghĩ một chút biện pháp, từ các thương nhân các nơi nói bóng nói gió một chút. Có một số vật phẩm thì cũng không tồn tại trên thế giới này, nhưng cũng có một chút thực ra là có.
Ví dụ như đại gia tộc trong Linh Dược Cốc, tuy rằng số lượng nhân khẩu không nhiều lắm, nhân viên hạch tâm đều là người trong dòng họ, nhưng gia tộc này cũng là một trong những thượng đẳng thế lực. Địa vị của họ ngoài xã hội so với Thiên Đạo Minh còn cao hơn nửa bậc. Có thể nói là gần với thế lực đỉnh cấp bát đại tông phái nhất.
Sở dĩ gia tộc này có thể tồn tại, hơn nữa càng ngày càng trở nên mạnh mẽ, ngay cả bát đại tông phái đỉnh cấp cũng phải khách khí đối với bọn họ là vì trong gia tộc của bọn họ, đời đời đều lấy luyện đan thuật ra để làm sinh ý. Bọn họ được đào tạo ra linh dược sư, đẳng cấp luyện chế đan dược không một tông phái hay thế lực nào có thể so sánh được với bọn họ.
Đương nhiên, nếu chỉ chỉ có luyện đan không thôi thì cho dù có tốt đến mấy thì sớm muộn gì cũng sẽ bị người khác tiêu diệt, nhưng Linh Dược Cốc truyền thừa nhiều đời như vậy, đến nay vẫn rất thoải mái. Thứ nhất là vì bọn họ tuân theo tổ huấn, luôn luôn ở thế trung lập hoàn toàn, hứa hẹn vĩnh viễn không bao giờ mở rộng ra thế lực. Thứ hai là tộc nhân của bọn họ rất ít ỏi, mặc dù mỗi người trong bọn họ đều là tinh nhuệ.
Nghĩ đến cũng đúng thôi, ngay cả Lôi Động chỉ có tư chất tiên thiên trung đẳng, cướp đoạt tài nguyên ở khắp nơi, liều mạng dùng đan dược để tu luyện mà cũng có thể đi được từng bước một đến ngày hôm nay, sau này tiền đồ có lẽ còn rộng mở hơn nữa. Mà một gia tộc không hề thiếu tài nguyên linh đan, có lý do gì mà không đông đảo cao thủ đây? Về phần cực phẩm pháp khí, cực phẩm linh khí, thậm chí là pháp bảo các loại tốt nhất, gia tộc này có lẽ cũng không thiếu thốn gì. Một gia tộc luyện đan thuật có thể phát triển đến mức như vậy rồi thì làm gì có khả năng khuyết thiếu linh thạch?
Sở dĩ phải nhắc tới gia tộc này bởi vì có một loại đan dược chỉ có trong gia tộc này mới có thể luyện chế ra, đó chính là Giả tử đan. Trên thực tế có rất nhiều đan dược độc môn chỉ có Linh Dược Cốc mới có thể luyện chế ra, nhưng Lôi Động rất quan tâm tới Giả tử đan.
Đan dược này có tác dụng chính là khi ăn vào, người ta sẽ rơi vào trạng thái tử vong, dược hiệu có tác dụng trong mười ngày, bất kể khí tức, nhiệt độ cơ thể, nhịp tim, máu chảy... Thậm chí là ba động thần hồn đều biến mất vô tung vô ảnh.
Loại đan dược này có tác dụng lừa gạt rất cao, Lôi Động nhìn trúng loại đan dược này chính là ở tác dụng thu liễm khí tức và ba động thần hồn. Một cao thủ khi truy tung những người khác thường không sử dụng mắt để nhìn, bởi vì thị giác có tính lừa gạt quá lớn, đại đa số tình huống bọn họ sẽ có thói quen sử dụng thần niệm để tìm kiếm, hoặc là dùng lỗ tai linh mẫn để nghe ngóng.
Nhưng sử dụng thần niệm thì chỉ có tác dụng khi đối phương vận động, cho dù một chút vận động thôi cũng sẽ sản sinh ra ba động tác dụng lên thần niệm, sau đó xuất hiện trong đầu người tìm kiếm. Nhưng một người chết rồi thì không có bất luận khí tức gì cả, không khác gì một tảng đá, cọc gỗ bình thường. Lợi dụng loại đặc tính này, Lôi Động sẽ có một ít cơ hội làm ra những chuyện mà bình thường hắn không dám làm.
Trong kế hoạch của mình, điều duy nhất khiến Lôi Động không vui chính là gia tộc trong Linh Dược Cốc kia bán ra đan dược độc môn quá mức đắt. Mỗi một viên Giả tử đan bán ra với giá năm vạn linh thạch, còn không được trả giá. Đắt... Thật sự là quá đắt, nhưng Lôi Động phải thừa nhận là đan dược này đối với mình thập phần hữu dụng, không những chỉ hữu dụng trong thời gian hắn bán thượng phẩm linh quỷ, mà bình thường gặp phải những chuyện tình không an toàn thì hắn đều có thể dùng loại đan dược này để vượt qua một kiếp. Một mạng của bản thân mình chung quy vẫn có giá trị nhiều hơn năm vạn linh thạch nhiều.
Từ trong quốc gia không người âm phong tầng tầng lớp lớp kia ly khai, thông qua một ít con đường mua dược liệu, Lôi Động tiêu tốn tròn năm mươi vạn linh thạch, sớm đã có dự định muốn mua mười viên giả tử đan.
Cùng với những nơi khác, Lôi Động cũng mua thêm mười đạo liễm tức phù, mỗi phù giá trị một vạn linh thạch.
Bởi vậy lúc này Lôi Động đã bắt đầu có thể thực hiện kế hoạch của bản thân mình.
Nói đến liễm tức phù, đây cũng là một loại phù có tác dụng kỳ diệu. Liễm tức phù Lôi Động mua chuyên sử dụng dành cho tu sĩ Trúc Cơ kỳ, công hiệu của nó rất đơn giản, đó là bất luận một tu sĩ Trúc Cơ kỳ nào đều sẽ hạ thấp đi trở thành tu sĩ có tu vi và khí tức phát ra bên ngoài Trúc Cơ kỳ tầng một, công hiệu có thể duy trì trong ba ngày. Nhưng trong khi sử dụng liễm tức phù thì không thể động thủ kịch liệt được, tức là cũng phải cố gắng không thể sử dụng tu vi vượt lên trên Trúc Cơ kỳ tầng một thể hiện ra bên ngoài khi chiến đấu, kể cả lúc phi hành. Bằng không thì sẽ phá đi tác dụng đặc thù của liễm tức phù. Liễm tức phù này tác dụng chủ yếu trong kế hoạch chỉ giúp Lôi Động gia tăng thêm một phần bảo hiểm mà thôi.
Nếu như Lôi Động dùng tu vi Trúc Cơ kỳ tầng năm đi bán thượng phẩm linh quỷ, người khác có tâm tư muốn cướp đoạt của hắn thì khẳng định sẽ quan tâm đến thực lực của Lôi Động, lúc đó chắc chắn sẽ nhờ đến tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ ra tay, thậm chí là trực tiếp nhờ vả đến tu sĩ cấp Kim Đan. Dù sao Lôi Động cũng đã có kinh nghiệm từ trước, đối với tu sĩ Kim Đan thì một lần xuất thủ đổi lấy một trăm vạn linh thạch thì họ cũng cam tâm tình nguyện, Lý Nhất Kiếm chính là một ví dụ.
Nếu như tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ ra tay thì Lôi Động không sợ chút nào, cho dù là tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ xuất thủ thì hắn cũng tự tin có khả năng chạy trốn. Nói đến sợ thì Lôi Động chỉ sợ tu sĩ Kim Đan trở lên ra tay mà thôi, lúc đó thì coi như là lên trời không đường, xuống đất không cửa, có muốn chạy trốn cũng không thoát được. Bởi vậy nếu như hạ thấp tu vi đi một tầng, đối phương nếu có tâm muốn động thủ, trên lý luận thì tu sĩ Kim Đan ra tay có tỷ lệ rất thấp, như vậy có thể giảm được tính phiêu lưu của lần bán thượng phẩm linh quỷ này, cho dù đối phương xuất hiện hai, ba tên Trúc Cơ kỳ tầng ba, tầng bốn thì Lôi Động cũng sẽ trực tiếp giết chết.
Dù sao nếu được như vậy thì Lôi Động càng có thể kiếm được nhiều hơn.
Ngoài ra nó còn có thể giúp cho Lôi Động che giấu được hành tung của mình, dù sao cũng sẽ trở thành một người Trúc Cơ kỳ tầng một đi rao bán thượng phẩm linh quỷ, mà Lôi Động lại là tu sĩ có tu vi Trúc Cơ kỳ tầng năm đỉnh phong. Lúc đó sẽ tận dụng được thêm khả năng, giảm thiểu sự chú ý vào Lôi Động. Ví dụ như Vạn Quỷ lão tổ về sau này nghe nói tới thì tỷ lệ hoài nghi Lôi Động cũng sẽ giảm đi rất nhiều, đương nhiên điều này chỉ thêm vào một phần tác dụng mà thôi.
Không nói tới kế sách vẹn toàn như thế nào, nhưng Lôi Động cũng có vẻ rất chắc chắn với kế hoạch lần này của mình. Lôi Động lựa chọn phường thị đầu tiên chính là trong Thiên Đạo Minh. Hắn lựa chọn một phường thị ở tây nam bộ của Thiên Đạo Minh, nơi đây là nơi rất nhiều tu sĩ tụ tập, là nơi long xà hỗn tạp, loại người nào cũng có.
Trước tiên Lôi Động đi đến gần phạm vi mấy trăm dặm gần phường thị này, sau đó bắt đầu tìm kiếm một chỗ địa hình phức tạp, trong một khe sâu có khe rãnh ngang dọc, đây là một nơi vô cùng bí mật. Tại nơi này, Lôi Động làm tốt một chút công tác chuẩn bị, sau đó hắn lại tính toán lộ tuyến và phương thức chạy trốn cho thỏa đáng, lộ tuyến đào thoát khỏi phường thị, thời gian mười ngày giả chết, sau đó tìm một con đường ít người qua lại để chạy trốn... Từng cái từng cái một đều được hắn chú ý ghi nhớ vào trong đầu.
Ngoài ra Lôi Động còn vô cùng cẩn thận, hắn tận lực bắt chước tu sĩ có tu vi Trúc Cơ kỳ tầng một, lại ghi nhớ lại địa hình và lộ tuyến thêm một lần nữa, sau đó mới lấy ra mặt nạ da người, cải trang thành một gã công tử phóng đãng, rồi tiếp tục sử dụng liễm tức phù. Lúc Lôi Động bắt đầu tiến nhập vào thành thị thì đã trở thành một gã công tử có tu vi Trúc Cơ kỳ tầng một. Hắn cũng không đi tìm cửa hàng buôn bán sầm uất hay có kinh nghiệm phong phú, bởi vì như vậy có thể tránh né được người nhìn ra hắn đang mang mặt nạ, chí ít thì phải tìm được cửa hàng nào mà đối phương không nhìn được ra khuôn mặt thật của hắn đằng sau tấm mặt nạ kia.
Lôi Động đi bộ một vòng trong phường thị này, cũng có hỏi thăm một chút. Phía sau phường thị này quả nhiên có mấy vị Kim Đan lão tổ làm chỗ dựa. Đương nhiên là việc này rất bình thường, tu sĩ trong phường thị nhiều như vậy, nếu như không có Kim Đan tu sĩ thay phiên nhau trấn áp thì căn bản không thể khai thông phường thị được lâu dài. Bởi vì có lực lượng mạnh mẽ nên nhiều ít gì thì tu sĩ cũng thường có chút kiệt ngạo bất tuân.
Sau khi lựa chọn một hồi, cuối cùng Lôi Động chọn một cửa hàng buôn bán linh khí, pháp khí nằm ở phía trước phường thị. Khi hắn vừa vào cửa hàng thì lập tức đã có một vài nữ hài tử Luyện Khí kỳ đi tới tiếp đón, nhưng sau khi phát hiện ra Lôi Động có tu vi Trúc Cơ kỳ, rất nhanh đã có một gã Trúc Cơ kỳ tầng ba đi ra nghênh tiếp.