- Nghiệt súc, ngươi mơ tưởng.
Diệu Quang Tôn Giả lông mày nhếch lên, như một Kim Cương không sợ bạo quát to một tiếng. Đem lực lượng cuối cùng còn sót lại dẫn bạo Nguyên Anh.
Oanh ~
Dù là Hắc Dực Ma Vương ở vào trạng thái hiện tại cũng không cócách nào lông tóc không tổn hao khi thừa nhận uy lực của Nguyên Anh tự bạo. Lực lượng cực lớn đánh vào khiến cả người hắn bay ngược ra ngoài, Ma thể cường hãn cũng đã gặp phải tổn thương không nhỏ huyết dịch rơi xuống. Diệu Quang này vừa chết, không phải Hắc Dực Ma Vương không chịu bỏ qua. Mà làHàng Long Tôn Giả cùng một đám chiến tăng Nguyên Anh cũng bắt đầu dốc sức liều mạng rồi.
Hắc Dực Ma Vương khổ ép, trọn vẹn ác chiến nửa canh giờ giết mười mấy cái hòa thượng rồi, trong đó còn kể cả bốn cái Nguyên Anh kì hòa thượng. Nhưng mà hắn sắp điên tiết lên rồi, từng hòa thượng trước khi chết đều không chút lựa chọn tự bạo mà chết, tuyệt đối không chịu để cho hắn thôn phệ nửa điểm năng lượng.
Hơn nữa, càng thêm điên cuồng chính là trong thời gian ngắnđám người kia đã bày ra một cái trận pháp, khóa kín không gian khiến cho hắn căn bản không có biện pháp thông qua thuấn di bỏ chạy. Bằng không thì Hắc Dực Ma Vương tại ăn không được Nguyên Anh hoặc Kim Đan đã sớm chạy ra.
Kẻ điên, một bầy kẻ điên, Hắc Dực Ma Vương trong lòng gào thét không ngớt. Nếu là muốn tại tất cả chủng tộc trí tuệ tìm một người có sinh mệnh lực cường hãn nhất, Ma tộc không hề nghi ngờ có thể xếp vào Top 3. Nhưng mà lúc này, coi như là Hắc Dực Ma tộc dùng sinh mệnh lực siêu cấp cường giả hung hãn trứdanh thì tánh mạng cũng đang lâm vào cảnh sớm tối muón tắt.
Thiêu đốt Ma thể quá độ khiến cho hắn rớt xuống một cảnh giới, vết thương trên ngừoi càng ngày càng chồng chất, cực kì chật vật. Duy nhất để cho hắn cảm giác sâu sắc vui mừng chính làmấy lần dốc sức liều mạng xuống, cuối cùng đem không gian trận pháp các hòa thượng bố trí xuống phá hưu.
Theo trận pháp này vừa vỡ, Hắc Dực Ma Vương đã sớm muốn bỏ trốn mất dạng chỉ trong chớp mắt không muốn chờ thêm một giây phút nào nữa, Lợi dụng lực lượng cuối cùng không nhiều lắm, Hắc Dực Ma Vương bắt đầu thuấn di chạy trốn. Chúng tăng Kim Cương Tự đến bảy cái Nguyên Anh tu sĩ, cuối cùng còn sống ba cái, , ở đâu chịu khinh địch như vậy để cho Hắc Dực Ma Vương chạy thoát, nguyên một đám bi phẫn gần chết đuổi theo, cũng bất kể là có thể đuổi kịp hay không.
Cho dù là đến chân trời góc biển, dùng hết toàn bộ Kim Cương Tự cũng phải đem ma đầu này tiêu diệt. . Đáng thương Hắc Dực Ma Vương, lúc này thực lực còn lại chưa đủ một thành thời kỳ toàn thịnh.
Còn Lôi Động trải qua một phen nghỉ ngơi dưỡng sức, thương thế nghiêm trọng trong cơ thể tuy nói chưa từng phục hồi như cũ nửa phần, nhưng khí cơ thì so vừa chạy trốn mạnh rất nhiều. Hôm nay chứng kiến đầu Hắc Dực Ma Vương đang cùng Kim Cương Tự tăng Nhân liều mạng lưỡng bại câu thương. Làm gìhắn lại buông tha cơ hội tốt bực này? Nếu để cho ma đầu này chạy thoát, sau đó , ẩn núp nhiều năm lại xuất hiện thì quả làmột đại phiền toái a.
Bởi vì cái gọi là tận dụng thời cơ mất sẽ không còn nữa, LôiĐộng chắc chắc chủ ý muốn tiêu diệt ma đầu này. Nếu không có thể vì tự mình giải quyết một cái thiên đại tai hoạ ngầm, ma đầu này có tu vi Hóa Thần kì, giết chết nó về sau một thân tài liệu cũng có giá trị kha khá có chút khả quan. . Đã vậy đối với hai cánh, nói không chừng cũng có thể luyện chế ra bảo bối như làTu La chi dực cũng không chừng.
Hắc Dực Ma Vương lặng yên không một tiếng động xa xa bỏ chạy, hôm nay thần niệm của Lôi Động nguyên bản cao hơn Nguyên Anh sơ giai một đoạn hơn nữa lộ ra công hiệu nguyên hình, xa nhất có thể kéo dài ra hơn hai trăm dặm. Khoảng cách như thế chỉ sợ ngay cả Nguyên Anh cao giai tu sĩ cũng khó khăn làm được.
Mà cộng thêm công hiệu của Chu Thiên Tàng Nhật Quyết, đừng nói những tăng nhân Kim Cương Tự, ngay cả Hắc Dực Ma Vương thực lực bạo giảm căn bản phát giác không được hành tung của hắn. Hắc Dực Ma Vương vẫn như cũ dốc sức liều mạng hướngĐông Hải bỏ chạy, kéo dãn khoảng cách giữa hắn và các chiến tăng của Kim Cương Tự.
...
Tại mấy ngày trước đó, vùng cực đông của Đông Hải, nơi có một hải vực rộng lớn bao la bát ngát gọi là Dạ Xoa hải. Đó là nơi cóđộ sâu ngàn trượng, nơi sâu nhất của hải vực, nhưng nhân loại không cách nào tưởng tượng được, nơi đây có một mảnh quang hoa năm màu, ở đáy biển có một tòa lâu đài phảng phất như bảo thạch tạo thành.
Bên ngoài tòa thành, một đạo hộ thuẫn hình bán nguyệt ngăn nước biển ở bên ngoài. Cung cấp một chỗ thanh tĩnh chi địa cho người của Dạ Xoa Tộc sinh sống và tu luyện. Tại Hải Để chi thành này, trong phạm vi Hải Vực Dạ Xoa Tộc có chừng vài chục tòa lâu đài như vậy. Nhưng một tòa to nhất chính là vương thành mà Dạ Xoa Vương hiện đang ở.
Mấy chục tòa Hải Để chi thành dưỡng dục chừng trên ngàn vạn người của Dạ Xoa Tộc.
Từ chủng tộc huyết thống mà nói, Dạ Xoa Tộc nếu so với các chủng tộc cường thế như là Tu La tộc, Dực Thần Tộc, Luyện Ngục tộc thì có hơi chút chênh lệch. Nhưng so huyết thống tổng thể với nhân loại thì có tính hiếu thắng hơn nhiều, tộc này cóchín thành tộc nhân có được linh căn tu luyện. Tộc nhân trưởng thành chí ít có một nửa có thể tu luyện tới Trúc Cơ kỳ thực lực, Kim Đan kỳ thực lực cũng nhìn mãi quen mắt, ngay cả Nguyên Anh kỳ thực lực là Dạ Xoa trưởng lão, đều có vài chục cái, lại cộng thêm Hóa Thần thực lực Dạ Xoa Vương.
Bởi vậy chi Dạ Xoa Tộc tuy rằng người số không nhiều, nhưng thực lực phi thường cường hãn, hơn nữa tác chiến trong nước thìuy lực càng tăng thêm gấp đôi. Nhưng tất cả người của các tông phái Cửu Châu dám trêu chọ Dạ Xoa Tộc cũng không nhiều. Nhân loại hoặc là một ít chủng tộc cường thế khác không thích chạy đến dưới nước tác chiến, nhất là tại nơi thuộc phạm vi của Dạ Xoa Tộc.
Ở vương thành, bên trong vương cung trang trí giống hệt thủy tinh cung, mười tên Nguyên Anh kì Dạ Xoa trưởng lão xếp thành hai hàng vây quanh Dạ Xoa Vương một thân kim ngồi ở trên vương vị. Một Dạ Xoa trưởng lão trong đó dáng người khôi ngô tức giận không thôi nói:
- Vương của ta, đám điểu nhân của Dực Thần Tộc kia thật là quáđáng, dám ở trên hải vực của chúng ta tu kiến Thiên Không Chi Thành vương, thuộc hạ nguyện ý suất mười vạn tộc nhân tiếnđến đem đám điểu nhân kia bắt lại.
- Đúng vậy, trước đó điểu nhân cùng Thái Thượng Tông cùng một chỗ áp bách tộc của ta không được nhúng tay vào mọi việc của Khang châu đã quá mức giới hạn.
Một Nguyên Anh trưởng lão khác cũng căm giận bất bình nói:
- Chẳng lẽ đám điểu nhân kia thật sự tưởng Dạ Xoa Tộc khi chúng ta chỉ biết ngồi chơi xơi nước thôi sao? Vương của ta, không phải là chỉ hơn một ngàn điểu nhân sao? Chúng ta chơi bọn họ tới chết luôn.
Nhìn thấy quần thần xúc động phẫn nộ như thế, lông mày của Dạ Xoa Vương cũng nhíu lại, hắn dùng thanh âm khiển trách nói:
- Các ngươi cho rằng bổn vương thích ngậm bồ hòn sao? Nếu chỉcó một chi điểu nhân này, bổn vương cũng không để vào mắt. Nhưng mà đại biểu sau lưng bọn hắn chính là Quang Minh vực Dực Thần Tộc được xưng là Dực Thần Tộc một trong bốn Đại Cường tộc, tuyệt đối không phải dễ trêu. Huống chi, còn có Thái Thượng Tông ở một bên nhìn chằm chằm. Vì thế, chúng ta tuyệtđối không thể hành động theo cảm tình, nếu không họa diệt tộc tuyệt đối sẽ ở trước mắt. Hơn nữa một ngàn Dực Thần Tộc rất ít người sao? Các ngươi chẳng lẽ không biết người của Dực Thần Tộc một khi trưởng thành, thì có được thực lực Kim Đan kỳ?