Đám người Hồng Cửu vừa chạy tới đã kêu không tốt, Kim Vương Tôn dây dưa với hai người Minh Tố Vấn và Tô Hiểu, nhưng bọn hắn lại không thể tùy ý xen vào chiến cuộc. Đao của Kim Vương Tôn thực sự quá gần Minh Tố Vấn, với kích thước của Kim Ô Phệ Nguyệt, bây giờ không còn đủ không gian cho người thứ tư. Lúc này nếu Hồng Cửu tùy ý nhảy vào vòng chiến, hại Minh Tố Vấn né tránh không kịp, trái lại máu tung đương trường.
Đành phải ở một bên lo lắng suông, không làm được gì.
Vào lúc này, A Hổ cũng bị hai người dây dưa.
Trong hành quán, hai người Long Bạch bị Kim Vương Tôn công lực đột nhiên tăng vọt đánh cho trọng thương, nếu Long Tại Thiên không tinh mắt, nhìn ra những gia nô bị trói kia là nguyên nhân công lực Kim Vương Tôn tăng lên. Đầu tiên giả vờ muốn đánh giết bọn hắn, sau đó đột nhiên chạy trốn. Sợ rằng bây giờ hai người đã là hai bộ thi thể.
Bọn hắn vừa đến đã nhìn ra nếu A Hổ bên cạnh bổ một đao, Minh Tố Vấn đừng nghĩ có cơ hội thoát thân, thế là nghĩa bất dung từ động thủ với hắn trước.
A Hổ một lần đối đầu hai Tiềm Long Thập Thất Sĩ, lập tức rơi vào giằng co.
Giữa sân, lúc này Minh Tố Vấn mới dựa vào cân bằng tuyệt hảo, đứng thẳng dậy từ một tư thế rất khó. Với tu vi võ công của Minh Tố Vấn, nàng không để Kim Vương Tôn trước kia trong mắt. Nhưng Kim Vương Tôn lúc này rất khác với bình thường, bây giờ hắn có nội lực của hơn mười cao thủ luyện Kim Ô Phệ Nguyệt Quyết, cộng thêm chuôi bảo đao rất hợp với Kim Ô Phệ Nguyệt Quyết, công lực đã vào hàng ngũ cao thủ đỉnh tiêm. Luận lực sát thương, sợ rằng còn phải trên Giả Vân Phong thức tỉnh ngày đó.
Minh Tố Vấn lại tránh ba sát chiêu liên tiếp, nhưng không có không gian hoàn thủ. Mỗi một đao đều vừa vặn tránh được, mũi nhọn to lớn nặng nề mang theo kình phong mãnh liệt lướt qua dung nhan tuyệt thế mấy lần, làm cho đám cao thủ sau lưng hít một hơi khí lạnh.
Kim Vương Tôn đi đứng không tiện, đây là khuyết điểm duy nhất của hắn, Minh Tố Vấn nhìn ra điểm này nên lợi dụng. Dựa vào khinh công cao minh hơn Kim Vương Tôn nhiều, na di né tránh xung quanh hắn. Quả nhiên tránh được chiêu số trí mạng.
Kim Vương Tôn chém lâu không trúng, giết đỏ cả mắt, vận tám thành công lực. Kim Ô Phệ Nguyệt cuốn lên cuồng phong vạn trượng, đao quang ô mang như vẩy mực bao phủ Minh Tố Vấn cùng Tô Hiểu.
Minh Tố Vấn trầm giọng nói: "Cẩn thận!" Tay phải giữ chặt tay trái Tô Hiểu, tiến vào đao quang.
Dáng người thướt tha của Minh Tố Vấn đi về nhẹ nhàng giữa lưỡi đao, gương mặt xinh đẹp trầm tĩnh, không thấy chút bối rối nào, đường cong thon dài né tránh như thiên tiên múa. Làm cho người khẩn trương, ngoài ra còn thấy rất đẹp mắt.
Nhưng trong võ học, có câu thủ lâu tất thua, Kim Vương Tôn nhiều lần tiến công, khí thế ngày càng mạnh, không gian né tránh của Minh Tố Vấn thì ngày càng hẹp, dần dần sẽ bị hoàn toàn phong kín. Cuối cùng khó thoát kết quả loạn đao phân thây.
Đúng lúc này, Tô Hiểu vẫn luôn trầm mặc cắn răng nói: "Ngươi đừng có làm càn!" Đánh ra một chưởng. Tuy thần chí Kim Vương Tôn không rõ, lại bản năng biết võ công Minh Tố Vấn cao cường, hoàn toàn không để Tô Hiểu trong mắt, bởi vậy không phòng bị. Một chưởng này đánh lên người Kim Vương Tôn, nội kình mạnh mẽ sinh ra lực phản chấn, bỗng đẩy Tô Hiểu trở về.
Nhưng vì có xung lực này, Minh Tố Vấn dứt khoát mượn lực bắn về phía sau, nhảy khỏi vòng chiến.
Kim Vương Tôn bị Tô Hiểu đánh một chưởng vào lồng ngực, chỉ cảm thấy một luồng nội kình kì lạ truyền vào, ngực hơi đau. Nhưng giờ phút này đầu hắn đau muốn nứt, hiệu quả của cơn đau khác đã giảm rất nhiều.
Kim Vương Tôn ngừng lại, cũng lập tức đuổi theo!
"Tặc tiện nhân, trốn chỗ nào!"
"Kim vại lớn, dừng tay cho lão tử!"
Một tiếng gầm thét cực kỳ hùng hậu, cùng chưởng phong mạnh mẽ đập vào mặt.
Thần trí Kim Vương Tôn mơ hồ, nhưng gặp phải nguy hiểm vẫn biết né tránh. Chưởng lực này đủ mở núi phá đá, cương mãnh vô cùng, sao dám lãnh đạm. Rút đao vẽ nửa vòng tròn, bổ về phía trước.
Một chưởng lăng không mà đến của Hồng Cửu không sợ hãi chút nào, trực tiếp đập vào thân Kim Ô Phệ Nguyệt, hai đại lực va chạm, đều là kình đạo cương mãnh bá đạo. Hai người đều thối lui ba bước, đều cảm thấy khí huyết cuồn cuộn, rất khó chịu.
Vừa nãy liều mạng, Hồng Cửu lăng không kích xuống, chiếm tiện nghi, Kim Vương Tôn rút đao giữa đường, lực giảm đi. Vậy mà vẫn đánh ngang tay, đủ thấy nội lực hai người đã phân cao thấp.
Kim Vương Tôn lui ra phía sau ba bước, vừa dừng lại lập tức nâng đao lao tới.
Hồng Cửu vừa liều mạng còn đang hồi khí, không nghĩ tới Kim Vương Tôn điều chỉnh trạng thái xong nhanh như vậy. Trên thực tế, cơ thể Kim Vương Tôn tràn ngập chân khí, thuần bằng cưỡng chế mà thôi. Vừa nãy, Kim Vương Tôn mạnh mẽ đè khí huyết xuống, sau đó nâng đao chém tới.
Hồng Cửu biết dùng sức không được, hai tay xoay một vòng, đổi một bộ chưởng pháp khác, Võ Đang Miên Chưởng. Chưởng pháp này lấy tá lực làm chủ, cũng không phải võ công cao thâm gì, ngay cả Kim Vương Tôn cũng biết. Nhưng Hồng Cửu chỉ cần chút thời gian này. Hắn đẩy một cái xoay một vòng, đẩy một đao của Kim Vương Tôn đi, tranh thủ được thời gian, vừa vặn xông mở huyết mạch ngưng kết. Ngay sau đó lưng hổ hơi cong, tay phải đẩy ra một chưởng!
Chưởng lực kinh người, ngầm mang phong lôi chi thanh, chính là Côn Lôn Phong Lôi Chưởng.
Kim Vương Tôn phát giác chưởng lực của đối phương đột kích, nổi tính điên cuồng, vậy mà không tránh không né, gắng gượng ăn một chưởng. Một tay lại giơ Kim Ô Phệ Nguyệt lên thật cao, trong khi ăn một chưởng, cự nhận trùng điệp chặt xuống!
Cử động này nhìn thì điên cuồng, chính là đấu pháp lưỡng bại câu thương. Nhưng Kim Vương Tôn trúng một chưởng chẳng qua chịu chút nội thương, Hồng Cửu thì một mạng ô hô. Tính ra Kim Vương Tôn có lời hơn nhiều.
Nhưng Hồng Cửu cũng không phải đèn đã cạn dầu, một chưởng khắc lên người Kim Vương Tôn, nội kình tiềm ẩn không phát, đợi Kim Vương Tôn giơ đại đao lên, Hồng Cửu quát to một tiếng: "Phá!"
Lôi kình của Phong Lôi Chưởng bộc phát! Cứng rắn đẩy thân thể to lớn của Kim Vương Tôn bay đi hơn một trượng, một đao kia chém không trúng.
"Phong, Phong Lôi Chưởng?" Kiến thức võ công của Kim Vương Tôn vốn rất uyên bác, Kim Ngân tông cất giữ bí tịch thiên hạ, trong đó có Phong Lôi Chưởng này. Hắn thấy chưởng pháp quen thuộc, thần đài hơi khôi phục thanh minh, quát: "Một chút kĩ năng đã muốn khoe bản sự!"
Đấu pháp chợt biến, rút đao về, đổi một chưởng vỗ đến. Giờ phút này nội lực Kim Vương Tôn kinh người, một quyền một chưởng phổ thông cũng có uy lực cực lớn. Một chưởng này đánh ra, chưởng phong lăng lệ vô cùng, mang theo vài phần kim thiết mờ mờ ảo ảo, tựa như lưỡi đao ra khỏi vỏ.
Hồng Cửu tinh nghiên chưởng pháp thiên hạ, thấy thế không dám khinh thường. Tay xoay một vòng, một chưởng vỗ lên không trung, kéo một chưởng uy lực vô cùng lớn của Kim Vương Tôn qua, sau đó trở tay đẩy về. Một vòng này, kình lực trầm trọng thêm mấy phần. Hai bên giao thủ, kình khí đâm đến bốn phía vang dội.
Tô Hiểu thấy thế ngạc nhiên: "Chưởng pháp của bọn hắn, thật là lợi hại a."
Minh Tố Vấn thản nhiên nói: "Đương nhiên lợi hại, đây là Không Chưởng của Đại La sơn ta và Cửu Thiên Đoạn Chưởng của Dương Châu Tống gia, cùng liệt vào thiên hạ tam quyền ngũ chưởng. Từ khi thế gian có thứ hạng này, Không Chưởng chưa từng giao thủ với Cửu Thiên Đoạn Chưởng. Đây là lần đầu tiên."
"Vậy ai lợi hại hơn a?"
"Nếu chỉ Không Chưởng và Cửu Thiên Đoạn Chưởng, còn chưa chắc chắn ai mạnh hơn. Nhưng sư điệt tôn của ta, không chỉ biết một môn chưởng pháp. Hắn tự có tuyệt học gia truyền."
Hai người đều ra chiêu dựa vào chưởng lực, chưởng pháp vốn là công phu quyền thuật cực kì cao minh, Hồng Cửu chìm đắm ở đây hơn hai mươi năm, lại chứng kiến chưởng pháp nhất lưu đương thời. Tinh thông hơn Kim Vương Tôn nhiều. Giờ phút này thần chí Kim Vương Tôn đã không rõ, chỉ ỷ vào nội lực kinh người, vận chưởng lực loạn đả, sớm đã mất đi uy năng hiển hách của Cửu Thiên Đoạn Chưởng. Tình huống như thế kéo dài, Kim Vương Tôn dần dần rơi vào thế yếu.
Hồng Cửu phát ra một tiếng long ngâm, âm thanh chấn khắp nơi, bổ ra một chưởng như kinh lôi, chưởng lực hùng hồn tự nhiên sinh ra theo chưởng. Chưởng phong cắt thịt đau nhức, bức Kim Vương Tôn phải phong đao tự thủ lần đầu tiên.
Bàn tay mạnh mẽ đánh vào Kim Ô Phệ Nguyệt, phát ra một tiếng vang thật lớn. Cự lực cương mãnh đập vào, Kim Vương Tôn lại bị đẩy lui năm bước.
Một chưởng này đánh cho khí huyết Kim Vương Tôn cuồn cuộn, muốn thổ huyết. Đầu càng đau đớn, ánh mắt càng mê loạn. Nhưng hắn vẫn nhận ra môn võ công này.
Dù sao môn chưởng pháp này, chính là chưởng pháp anh hùng mà nhiều năm qua hắn cầu mãi không được, ngạo nghễ Thần Châu đại địa mấy trăm năm, danh xưng trường thắng bất bại.
"Hàng Long...... Thập Bát Chưởng!"
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
13 Tháng mười một, 2018 00:59
Liên quan đến em tuyết chăng
12 Tháng mười một, 2018 19:09
ngày nhỏ thì tỏ ra băng lạnh thêm tí trung nhị lại còn thất tình giờ thì như cá chết lại tham tiền thay đổi 180 độ luôn
12 Tháng mười một, 2018 18:25
quan trọng là khí chất :v
Chứ đen với trắng tùy theo nội công sử dụng cũng khác rồi mà.
VÍ như dùng Hàn Băng thì thành trắng, Thuần Dương thì thành đỏ :v
12 Tháng mười một, 2018 14:36
Có bác nào dùng QT 2013 mà bị hiện tượng lẹm chữ khi bôi đen từ có chữ đ, y vv không?
Lắm khi bôi lệch từ khó chịu quá :(
12 Tháng mười một, 2018 14:04
mé lúc thì tóc đen lúc thì tóc trắng đổi màu tóc do vận công hay hóa trang nhỉ
12 Tháng mười một, 2018 14:02
người khiến cho phi chân lão đệ quyết định thoái ẩn giang hồ đó
12 Tháng mười một, 2018 07:33
khả năng là gia nhập vô pháp vô thiên nhai vì gái khá cao
11 Tháng mười một, 2018 23:18
15, 16 tuổi đã thất tình
Không rõ là lúc đó đã xong Vô Pháp Vô Thiên nhai chưa
Nếu là sau VPVT thì có lẽ Tuyết là người Thần Nguyệt giáo, còn không phải thì chịu =))
11 Tháng mười một, 2018 23:12
Chắc là người yêu gì đó của main =))
11 Tháng mười một, 2018 19:18
hóa ra ngày nhỏ phi chân tóc bạch kim thêm tí trung nhị tỏ ra lạnh lùng thờ ơ thất tình bảo sao giờ xuống núi không mấy người nhận ra khí chất thay đổi 180 độ thế cơ mà
11 Tháng mười một, 2018 18:33
Cứ nhẹ nhàng thi thoảng lại chọc cười như này thì thật tốt :))
Bác cv làm tốt quá làm mình ngại đọc từ bản raw thô :))
11 Tháng mười một, 2018 17:46
tuyết là ai nhể?
11 Tháng mười một, 2018 17:03
Main mà ra từ đầu, mỗi đứa một vả thì làm gì có truyện bác =))
11 Tháng mười một, 2018 16:55
Main giống saitama nhỉ, người khác đánh nhau còn mình thì dạo chơi loanh quoanh.
Chắc đợi đánh gần xong mới chịu ra mặt.
11 Tháng mười một, 2018 15:46
Các bố đọc lại hộ cái, công chúa là Nga Mi chiến. Nga Mi chiến thì đếch sợ ai
11 Tháng mười một, 2018 13:43
lúc phi chym 14 15 tuổi đã có võ công ngang ngửa chưởng môn hoa sơn rồi. sao không bảo vô lý đi.
11 Tháng mười một, 2018 13:18
bác nên nhớ chính Hoàng Thượng võ công cũng khá cao nha và độc chiêu trị thương gia truyền nữa.
11 Tháng mười một, 2018 13:01
So kiểu này thì dàn nhân vật chính trong kiếm hiệp vứt hết :)) Đoàn Dự, Hư Trúc, Vô Kỵ toàn đám nhóc vắt mũi chưa sạch mà bán hành cho tiền bối võ lâm như đúng rồi :lol:... ở đây còn chưa biết con công chúa này sư thừa là ai, kỳ ngộ gì, thiên phú ra sao bla bla... hoặc tương đồng hơn là con Chu Chỉ Nhược với con nữ áo vàng đấy, được ít bí kíp với sư thừa bá (vợ chồng DQ) cũng đủ bán hành cho phần lớn võ lâm tiền bối rồi...
11 Tháng mười một, 2018 12:21
Tác chẳng giải thích rồi rồi rồi: "Vũ Dạ Nam Tuấn Phi ở đây. Nhưng hắn nghe nói sở trường của Vũ Dạ không phải võ công, mà là khinh công ám khí"
11 Tháng mười một, 2018 11:58
công chúa vốn được vua chiều nên cho học võ từ nhỏ đầu tư tiền của thuốc quí các kiểu nên trẻ tuổi võ công cao là đương nhiên chưa kể vũ dạ nó đánh nhau với thằng cha hộ vệ gần toi rồi gặp cao thủ như công chúa chả thua thì sao
11 Tháng mười một, 2018 11:16
Đi du học ? Chẳng qua cũng là theo chân thầy đi du ngoạn giang hồ lịch lãm. Chẳng lẽ mấy thứ đó Nam Tuấn Phi gần 1 đời lăn lộn giang hồ chẳng lẽ thiếu hay sao ? . Tại hạ nói ở đây là võ công, Nam Tuấn Phi có thể leo lên chức đó dù là chủ tu khinh công cùng ám khí thì võ công cùng thực chiến của hắn chắc chắn cũng phải rất mạnh. Lại nói chịu thua thiệt 1 tiểu oa đi theo chân thầy vài năm ?
11 Tháng mười một, 2018 08:36
vũ dụ nó chủ tu là ám khí đánh lén cùng khinh công nên ám sát tất nhiên có tiếng rồi còn công chúa nó được nhà đầu tư cho thầy giỏi đi du ngoạn giang hồ nên tất nhiên là trẻ tuổi mà võ công cao cường rồi
11 Tháng mười một, 2018 02:23
đề nghị đọc truyện thì cố gắng đọc kỹ và đọc hiểu. du học mấy năm rõ ràng đấy thôi.
11 Tháng mười một, 2018 02:20
không đọc kỹ à? cháu nó được gửi đi du học về. ok.
11 Tháng mười một, 2018 00:57
Nam tuấn phi được mỗi cái khinh công mà bác
BÌNH LUẬN FACEBOOK