Phía bên kia, Kim Vương Tôn bị đánh cho liên tục bại lui, tình huống trong cơ thể cũng bắt đầu xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất. Lúc trước mặc dù tình trạng hắn không tốt, nhưng mượn chiến đấu phát tiết, hắn còn có thể thư giãn chân khí quá sục sôi. Lúc này bị Hồng Cửu đánh cho bó tay bó chân, không thể xuất thủ. Chân khí trong cơ thể lại lấp kín, không thể phát tiết. Đánh đến lúc sau, hầu như tiện tay xuất đao, hoàn toàn mất đi năng lực ứng đối. Kết quả chỉ có càng kém, bị Hồng Cửu đánh ba chưởng trên người, nôn ra mấy ngụm máu tươi. Thể nội chân khí càng đi càng nhanh, nhưng tích trữ trong cơ thể, không có cơ hội tràn ra giảm bớt gánh nặng. Thần kinh vốn không tỉnh táo lắm, lúc này bởi vì chân khí tràn đầy, còn có đau đớn do bị đánh, trở nên hỗn loạn hơn trước đó.
Di chứng của bí thuật Kim Ô Chiến Quỷ, đang sâu thêm từng bước một, đồng thời ăn mòn thân thể Kim Vương Tôn. Đầu hắn đau đến muốn nổ, khiến hắn không thể suy nghĩ bất kỳ vấn đề gì. Hồng Cửu trước mắt oai như thần long, một chưởng một chưởng đánh tới, hắn không thể thi triển ra bất kỳ võ công nào để đối kháng, chỉ điên cuồng quát to một tiếng, sau đó múa đao thành một kim cầu, ỷ vào thần phong của Bình Thiên Nhận, Hồng Cửu tạm thời công không vào được. Lúc này trước mắt hắn, ngay cả bóng người cũng mơ hồ, dần dần chỉ còn một màu sắc.
Nhưng thần trí của hắn lại càng tán loạn, múa vội đao, cuối cùng khiến máu chảy nhanh hơn, làm hắn rơi vào trạng thái vừa phấn khởi lại hỗn loạn. Kết quả là đầu hắn càng đau hơn.
Đột nhiên.
—— Gian tặc, ta muốn giết ngươi.
Không biết xuất hiện từ nơi nào, quả thực như từ trong đầu tiến vào tai. Mặc dù hình dung này rất hoang đường, nhưng chỉ như vậy mới hình dung được chuyện Kim Vương Tôn đang cảm nhận.
Một tiếng thê lương, như một thanh đao nhọn, đâm thẳng vào đại não đang đau. Bộ não đau nhức từng trận như sắp vỡ ra, Kim Vương Tôn hít vào từng hơi, chỉ cảm thấy trước mắt là một màu đỏ tươi, dường như thiên địa tạo thành từ máu. Sát ý của hắn như sôi, nhưng không tìm được con đường phát tiết.
Chỉ mơ hồ cảm thấy mình bị người đánh, nhưng hắn đã không rảnh bận tâm.
Âm thanh trong đầu, chẳng những làm hắn đau đớn, còn gợi ra nỗi sợ trong lòng hắn.
"Đừng ồn ào!"
—— Gian tặc, ngươi hại ta như thế, ngươi chết không yên lành!
Hình ảnh kia lại xâm nhập não hải, trực tiếp hiện ra trước mắt hắn. Rõ ràng như đang xảy ra trước mặt.
Khi còn bé, nữ hiệp tỷ tỷ hắn thích nhất, nàng ngã trong vũng máu, con mắt xinh đẹp chảy ra hai hàng huyết lệ nhìn thấy mà giật mình. Thân thể dần dần mất đi huyết dịch và nhiệt độ, cùng khuôn mặt trống rỗng làm người thấy đáng sợ. Nhưng tiếng nàng, âm thanh sót lại trong đầu, lại tràn đầy oán độc và thù hận.
—— Gian tặc...... Gian tặc họ Kim! !
Vì sao, vì sao, vì sao, vì sao! Nữ hiệp tỷ tỷ! Không phải ta! Ta không! Không phải ta, ta không, ta không hại ngươi! Không phải ta, không phải ta!
Trốn tránh vô số lần, trả lời vô số lần, lại chỉ làm màn này và tiếng nguyền rủa thê lương trong đầu càng thêm rõ ràng.
Trí nhớ xa xôi như khóa trong một chiếc hộp sắt rỉ sét loang lổ, giờ phút này lại bức chân khí mãnh liệt trong cơ thể ra.
Từng đoạn hình ảnh, sự thật sớm đã quên mất, năm đó vì sao nữ hiệp tỷ tỷ lại chết, từng giờ từng phút, tất cả lộ ra.
Thì ra là như vậy, thì ra chuyện phát sinh, như thế!
Hắn mới biết được, vì sao mình muốn quên.
Bởi vì đó là chuyện cả đời hắn cũng không thể tiếp thu được —— hắn hại chết người mình tôn kính nhất.
Nóng nảy và hỗn loạn sớm đã làm thân thể hắn mất khống chế, lúc này cơn đau đầu muốn mạng người cùng vết thương tâm linh lại đột nhiên đánh tới.
Kim Vương Tôn chỉ cảm thấy mình sắp điên rồi!
"A a a a a a a! ! ! ! !"
Giờ phút này, nội lực Kim Vương Tôn vốn hùng hậu vô cùng, một tiếng cuồng hống này cơ hồ chấn động khí quyển.
"Đừng ồn ào, đừng ồn ào, đừng ồn ào, đừng ồn ào, đừng ồn ào! Đều im miệng cho ta! !"
Minh Tố Vấn thông minh tuyệt đỉnh, nhìn ra nội khí Kim Vương Tôn ứ đọng, đây là triệu chứng sắp bộc phát, vội vàng kêu lên: "Tiểu Thập Bát! Lui ra ngoài! Lần này không đỡ được!"
Hồng Cửu biết sư thúc tổ thông minh hơn người, không kịp nghĩ kĩ, vội vàng phi thân lui về phía sau.
Chỉ thấy hai mắt Kim Vương Tôn xích hồng, trên mặt gân xanh bạo hiện, như từng con tằm trùng nhuộm thành huyết sắc bò đầy trên mặt, đáng sợ đến cực điểm.
Kim Vương Tôn giơ cao Kim Ô Phệ Nguyệt, toàn thân sưng tấy như quả khí cầu lớn, gào to một tiếng.
"Không phải ta! ! !"
Một đao hung hăng đánh về phía trước! !
Hiện trường phát ra tiếng vang như nổ lớn. Như thổ long lật trời, đất đai lõm xuống một cái hố lớn, còn phải sâu hơn thuốc nổ. Nhất thời bụi đất tung bay đầy trời.
Tiếng đánh nhau tiếng quát tháo vừa nãy, cũng đã hấp dẫn người trong Lục Phiến môn tới, may mà Tô Hiểu giải thích với bọn hắn, hiện đang ở ngoại vi không tiếp cận. Nhưng đều bị uy thế một đao vừa nãy của Kim Vương Tôn chấn nhiếp.
Hồng Cửu cũng không nhịn được thở dài: May mà vừa rồi không lên đỡ, nếu không bây giờ ta đã biến thành tro!
Bụi đất tung bay, A Hổ cùng hai người Long Bạch nơi xa cũng không nhịn được, ngừng động thủ. Quan tâm thế cục bên này.
Tro bụi dần dần tán đi, lộ ra Kim Vương Tôn tay cầm Bình Thiên Nhận ở giữa, dường như đã hôn mê, hai mắt nhắm nghiền, hoàn toàn không nhúc nhích.
Hồng Cửu đang muốn xông lên, xem thằng này có giả thần giả quỷ hay không, lại bị Minh Tố Vấn ngăn trở.
Minh Tố Vấn lạnh lùng thốt: "Hắn...... Không bình thường, trên người hắn không có một vết thương. Hô hấp đều đặn đáng sợ, không có gì bất ổn. Hơn nữa hình thể hắn...... Phục hồi như cũ."
Một đao kia qua đi, cuối cùng Kim Vương Tôn cũng tống toàn bộ chân khí dư thừa trong cơ thể ra ngoài. Chỉ còn sót lại nội lực hắn có thể dung nạp. Di chứng do thu nạp quá độ biến mất. Hắn triển khai nội thị thuật xem xét, biết so với ban đầu, nội lực mình tăng gấp đôi.
Với hắn mà nói, giờ phút này là trạng thái tốt nhất.
Mấu chốt nhất là, lúc này, Kim Vương Tôn đã thu hồi thanh minh của linh đài.
Kim Vương Tôn mở hai mắt nhìn bốn phía, bình tĩnh như hằng.
Trải qua tính toán ngắn ngủi, Kim Vương Tôn đã có quyết định.
Hắn đến Lục Phiến môn trút giận, do bị bí thuật Kim Ô Chiến Quỷ ảnh hưởng. Quyết định này không sáng suốt, thứ nhất Minh Phi Chân vốn không tại Lục Phiến môn, thứ hai hắn ở ngoài sáng lâu như vậy, một khi dẫn cao thủ chân chính tới, tuyệt không có nửa chỗ tốt.
Bây giờ hắn mất hết mọi thứ. Chỉ còn chuôi Kim Ô Phệ Nguyệt này cùng một thân võ công, bây giờ chuyện hắn nên làm là giấu tài, mà không phải giết người hả giận.
Bây giờ chuyện hắn nên làm nhất chính là tăng cường lực lượng của mình. Bất kể là võ công hay thế lực, hắn đều cần bồi dưỡng.
Muốn báo thù, còn nhiều thời gian.
Kim Vương Tôn nghĩ thông suốt điểm này, mở hai mắt ra, trong mắt lóe lên tinh quang.
Hắn vận khí khinh thân, quay người nhảy lên mái hiên, hô A Hổ một tiếng. Hai chủ tớ hành động như gió, lập tức chạy mất.
Mượn cảnh đêm, thoáng cái độn không thấy tung tích.
Long Tại Thiên nhìn bóng lưng hai người biến mất, hắn đã vô lực tái chiến, biết rằng xông lên cũng vô ích, chỉ thở dài: "Hình như tiểu tử này vừa khôi phục thần trí, võ công hắn tiến nhanh, lại thâm hoài oán hận với triều đình. Lần này đi, không biết tương lai sinh ra bao nhiêu tai hoạ. Mẹ nó!"
Nhìn trăng chửi một câu, hơi giải oán khí, nhưng không thể cải biến sự thực.
Chỉ có Minh Tố Vấn vẫn cúi đầu im lặng, như lo lắng gì đó.
Nàng vẫn cảm thấy có chỗ không đúng, dáng vẻ Kim Vương Tôn vừa trải qua, dường như xúc động ý nghĩ nào đó trong lòng nàng.
Chỉ chốc lát sau, nàng ngẩng gương mặt xinh đẹp trắng như tuyết lên, thản nhiên nói: "Vậy...... Cũng chưa hẳn."
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
19 Tháng bảy, 2019 18:47
Đấy là Bạch Mã ông ơi , không có main là đại chiến Giang Nam bắt đầu rồi, tính ra main vẫn làm đúng
19 Tháng bảy, 2019 17:58
Thank :)) Mà lão Thuên Hồ tới đúng lúc *** :)) Phi Chân ổng đánh xong rồi mới giết tới cửa :))
17 Tháng bảy, 2019 19:22
Chương này ngôn tình vãi
12 Tháng bảy, 2019 18:11
Thank :))
12 Tháng bảy, 2019 18:10
:)))
11 Tháng bảy, 2019 22:55
Mấy chương gần đây nó ngắn còn đỡ, sắp tới 21k chữ một chương thì lại vài ngày thôi bác =))))
11 Tháng bảy, 2019 21:41
Ah phải, rhank thớt vì chương mới, thế mà gần xong thiên ngoại truyện rồi đấy :)) Tốc độ nhưng nhớ điều độ :))
11 Tháng bảy, 2019 21:37
Lão đấy lười, okay không vấn đề, nhưng lười 1 tháng, 5 tháng, 6 tháng thì báo ae cái hạn cũng được :v Ta biết làm cái này là phát gạo cho quần chúng nên cũng chả giục làm gì nhưng được thì cho cái thời gian đại khái cho ae còn có mục tiêu mà hóng ://
11 Tháng bảy, 2019 11:02
Khó lão ạ, bộ này scan thì khó, text thì không có, cv cũng không dễ, còn làm miễn phí
Bún lười cũng bình thường thôi
10 Tháng bảy, 2019 19:40
Có cách nào triệu hồi lão Bún không thớt? :v
10 Tháng bảy, 2019 16:11
Thank :))
07 Tháng bảy, 2019 20:42
Thank thớt :))
04 Tháng bảy, 2019 21:46
Tội nghiệp bác :v Okay okay, cứ bình tĩnh :))
03 Tháng bảy, 2019 22:11
9000 chữ làm được 8k5 thì hỏng file qt..........
Hai ba ngày nữa có chương nhé các bác
27 Tháng sáu, 2019 18:59
Còn tưởng nghỉ rồi chứ, ủng hộ thớt ~!!!
23 Tháng sáu, 2019 21:22
Lâu vậy? :v
23 Tháng sáu, 2019 13:38
Cuối tuần sau là xong môn cuối bác ạ
22 Tháng sáu, 2019 22:40
Chả hiểu bác nói gì luôn :v
22 Tháng sáu, 2019 22:27
Ông đọc TKBTLK không? Mà hôm nay đi làm nóng vl
22 Tháng sáu, 2019 12:44
Thi xong xuôi hết rồi nhỉ? :))
16 Tháng sáu, 2019 20:17
Vừa qua đợt sóng gió xong thì thấy thớt tái xuất giang hồ. Chúc mừng thớt ké luôn.
16 Tháng sáu, 2019 12:32
Chúc mừng chúc mừng :)) ta cũng còn vài hôm nữa là xong
16 Tháng sáu, 2019 10:08
Còn 2 muôn cuối bác ạ, môn thì = tiếng anh ngon rồi =))
15 Tháng sáu, 2019 11:36
Chào mừng trở lại :)) thi ổn không? :)))
08 Tháng sáu, 2019 22:26
Căng thế bác, em cũng vừa bị ông thầy hành chết lên chết xuống xong, giờ mới ngáp ngáp được một chút. Cố lên bác ơi, sắp được giải phóng rồi.
BÌNH LUẬN FACEBOOK