"Hai người các ngươi...... Giải thích rõ ràng cho ta, vừa nãy lúc ta không ở đây rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"
Hai người này nơm nớp lo sợ giải thích cho ta, ta mới biết vòng thứ hai Thiên Lý kết thúc như thế nào.
Bọn hắn sợ vật trong hộp quá quý giá, đưa ra ngoài sư phụ ta sẽ nổi điên, thế là tự tác chủ trương dùng một bản tiểu hoàng thư đối phó. Bởi vì giống bản Kim Vương Tôn đưa lên như đúc, cho nên hoàng thượng bất đắc dĩ tuyên bố vòng thứ hai bất phân thắng bại, tiến vào vòng thứ ba.
Bản « Tán thần tôn X Tây Môn Xuy Đăng » này »...... Là lúc sư huynh đệ chúng ta gặp chút chuyện ở Tây Vực, làm bừa làm càn mới nghĩ ra. Sau đó không biết bị ai trắng trợn đem đi phát hành, kết quả bán được bảy nước Tây Vực đâu đâu cũng có. Nhị sư đệ vốn là một trong những kẻ đầu têu, hắn có một bản cũng không kỳ quái.
Nhưng Kim Vương Tôn...... Chuyển một bản nam nhân tiểu hoàng thư từ Lê Giả quốc xa xôi về? Hắn có bệnh gì?
Ta ghét bỏ liếc mắt nhìn hắn, Kim Vương Tôn đã bị ánh mắt lăng lệ của hoàng thượng quét thành cái sàng, lập tức không cam lòng yếu thế trừng lại, khí thế hùng hồn nói.
"Nhìn cái gì vậy! Nhìn phân chó sao!"
"......"
Vậy mà ta không phản bác được...... Chỉ có thể yên lặng gật gật đầu.
Dường như lúc này mới phát hiện mình nói sai, Kim Vương Tôn vội vàng sửa lời: "Ngươi, ngươi, ngươi nhìn ai như phân chó đấy!"
Ta thử nói: "Ngươi?"
"Lăn! !"
Ngoài vẻ mặt phiền muộn ra, trong mắt Kim Vương Tôn lóe lên mấy phần sát ý, nhưng không biết nhằm vào ai. Rất khác vẻ đắc chí vừa lòng vòng thứ nhất.
Bây giờ ta thắng vòng thứ nhất, vòng thứ hai đánh ngang, cho dù hắn thắng vòng thứ ba cũng vẫn là ngang tay mà thôi. Ta tạm đứng ở thế bất bại.
Ta lại nhìn hai vị công chúa, Hồng Trang điện hạ ngồi một mình tại chỗ, trong tình huống không làm người khác chú ý, hai má ửng đỏ lật thượng tập sách nhỏ mới đến tay, này này này! Ngày đó dạo Quang Minh lý, ngươi mới mua vào tay a! Đã thành fan hâm mộ a!
Tĩnh An lại hoàn toàn khác biệt, một đám vương thân quý tộc vây quanh nàng mời rượu. Có thể tưởng tượng được chắc chắn nhị điện hạ không am hiểu tràng diện này, nhưng Tĩnh An lại ứng đối tiến thoái thoả đáng, mười phần tự nhiên.
"Trưởng công chúa điện hạ lâu không hồi kinh, bây giờ trở về nên ở thêm một thời gian mới đi a. Có thời gian đến nhà quận chúa ngồi chơi, tùy thời hoan nghênh."
"Đúng thế đúng thế, hành cung Hàng Châu tuy lớn, rốt cuộc Nam Kinh mới là nhà mình a. Có thời gian trở về lâu một chút, phò mã gia anh hùng cái thế, chắc sẽ không để ý, không có gì lớn."
Tĩnh An dù bận vẫn ung dung nâng chén mời rượu. Tửu lượng nàng không cao, cạn hai chén đã hơi đỏ mặt. Thỉnh thoảng có người hỏi Tĩnh An phò mã, Tĩnh An nói cười nhẹ nhàng bảo phò mã quá bận rộn, bây giờ không ở kinh thành. Nhưng đồng thời nhanh chóng u oán nhìn ta.
Làm gì a! ? Có gì đáng nhìn! Hai ngày trước ta mới trở về được chưa! Ngươi u oán cái gì? ! Bởi vì ta không để ngươi giết sao? Bởi vì ta chạy trốn sát cục, làm danh hào tiểu công chúa thiên tài của ngươi rơi lệ, cho nên ngươi u oán đúng không! Căn bản không để nhân mạng trong mắt a! Lại nói ta trở về còn không phải để ngươi có cơ hội giết ta sao! Làm sao giả bộ như ta trốn lão bà ra ngoài chơi sau đó bị bắt quả tang a!
Nhưng biểu cảm của Kim Vương Tôn lại càng kỳ quái. Dường như hắn đã nhận ra ta có liên hệ gì đó với Tĩnh An, giữa chân mày đã lộ ra không phải ngờ vực vô căn cứ, mà một loại sát cơ xác định nào đó.
Kim Vương Tôn biết thân phận Dạ La bảo chủ của ta, chẳng lẽ hắn còn nhận được tình báo gì khác? Tỉ như ta chính là Tĩnh An phò mã...... Thế này thật làm người khó hiểu. Tĩnh An khôn khéo như vậy, không có khả năng tiết lộ tin tức dễ dàng biến thành chuôi cho hắn a.
Ta còn đang không hiểu, nâng ly cạn chén trên đại điện một vòng, hoàng thượng mang vài phần men say nói.
"Tốt, Tài Hoán cuối cùng này, lúc đầu trẫm cũng đoán được vài phần là không thể không tiến hành. Nhưng không nghĩ đến sẽ nháo kịch như thế. Thôi thôi, hai vị chuẩn phò mã đều lên đây, trẫm có việc muốn nói."
Hoàng thượng dựa lưng vào ghế, đợi ta và Kim Vương Tôn tới gần, mới hơi cau mày nói.
"Vừa nãy hai vị ái khanh so hai vòng, Minh ái khanh đứng đầu. Nhưng bằng tâm mà nói, hai vòng thí nghiệm trước cũng không định ra được ưu khuyết gì. Trẫm nghĩ hai người các ngươi sẽ dùng vòng thứ ba định ra thắng bại, hai vị cảm thấy thế nào a?"
Kim Vương Tôn đương nhiên cầu còn không được: "Thần vạn phần đồng ý, tạ hoàng thượng ân điển."
"Vậy Minh khanh gia thì sao?"
Ta suy nghĩ một lát, cũng chắp tay nói: "Hoàng thượng nói cũng có lý, quả thực vi thần không hề xuất sắc hơn Kim huynh, hai vòng so tài vừa nãy, đều chỉ ỷ vào khôn vặt đầu cơ trục lợi. Vốn thẹn trong lòng, có chủ trương này của hoàng thượng, xoá bỏ áy náy trong lòng vi thần. Bởi vậy vi thần cũng đồng ý."
Hoàng thượng nghe vậy đại duyệt: "Hiếm thấy Minh khanh gia có ý chí này! Thiện tai!"
Ta nói như vậy, nguyên nhân chủ yếu là Phong Quang vừa rồi hơi chói mắt, vì bù đắp sự thật ta quá nổi trội, nhất định phải nhận sợ trước mặt hoàng thượng mới được. Về phần thí tuyển phò mã, dù sao Kim Vương Tôn và ta đều không biết Tài Hoán là gì, cũng là cạnh tranh công bằng...... Chủ yếu là đã đoạt lại Dạ La bảo, hùng hài tử Kim Vương Tôn tiện tay giáo huấn một trận, ném về cho cha hắn nhốt lại là được. Thực sự không được, làm hắn bốc hơi khỏi nhân gian mấy năm, điện hạ cũng không sao rồi.
Ta mang chủ ý này mỉm cười nhìn Kim Vương Tôn, thấy thế hắn hơi không được tự nhiên. Để tránh hắn lại xuất ô ngôn uế ngữ như 'Nhìn phân chó a', ta kịp thời thu hồi ánh mắt.
Hoàng thượng cao giọng tuyên đọc: "Chư vị vương thân, hai vòng so tài trước đã kết thúc. Sẽ bắt đầu vòng danh tác thứ ba Tài Hoán. 'Tài Hoán' tỷ thí này không tầm thường, chính là muốn hai vị chuẩn phò mã giải một nghi ngờ nhiều năm qua trong lòng trẫm."
Cơ bản các vị vương thân ở đây đều là thân thích của hoàng thượng, hàng năm có thể gặp mặt mấy lần, cũng hết sức quen thuộc hiểu rõ hoàng thượng. Hoàng thượng đã trịnh trọng tuyên bố, nhất định có hậu thoại. Mà nhắc tới nghi hoặc trong lòng...... Nghi hoặc trong lòng đế vương, nếu không liên quan đến khí vận thiên hạ, chí ít cũng là đại sự triều đình. Xem ra hoàng thượng không muốn để chúng ta xem vòng thứ ba a. Thế là đều nhao nhao chuẩn bị tâm lý vòng thứ ba không được dự văn.
Quả nhiên hoàng thượng nói: "Chuyện này liên quan đến gia quốc đại kế, không được tuyên ra ngoài. Ngay cả Hồng nhi Tĩnh nhi, cũng không thể dự văn. Các vị nên thoải mái tinh thần, ngồi ở đây đều là người trẫm tín nhiệm nhất. Nhưng việc này lớn, ngay cả hoàng tử hoàng nữ, Lý Tư đại nhân cũng không thể nói, cũng không phải trẫm không tin được chư vị, phải nói rõ điểm này."
Tất cả mọi người nói: "Mọi người đều biết, xin hoàng thượng yên tâm. Hoàng thượng luôn xử sự công bằng, tất cả mọi người đều tin." Lại nói ngay cả công chúa và thừa tướng đều không được dự văn, đương nhiên bọn hắn cũng không tức giận gì.
Hoàng thượng lập tức tiếp tục nói: "Như vậy hai vị chuẩn phò mã, mời đến. Trẫm có việc muốn nói cho các ngươi."
Đứng dậy rời đi, tất cả vệ sĩ giáp vàng đi theo.
Kim Vương Tôn mang theo A Hổ, ta mang theo Đường Dịch đi theo ra ngoài.
Hoàng thượng chậm rãi nói: "Đây là một chuyện cũ hơn hai mươi năm trước."
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
05 Tháng sáu, 2019 22:12
Cứ bình tĩnh bác :v thi xong nhớ thả bom với cả được thì gọi lão Bún cv tiếp là được :)))
05 Tháng sáu, 2019 10:27
Mấy vị đại hiệp có thể cho tại hạ tham khảo link convert của truyện này được không?
03 Tháng sáu, 2019 15:42
Vừa xong một môn, ít nhất cũng 6 điểm, còn 4 môn nữa các bác ạ
02 Tháng sáu, 2019 22:59
Thanks ké luôn. Bác thớt dạo này thi cử thế nào rồi? Bữa thấy bảo căng lắm mà :3
01 Tháng sáu, 2019 16:39
Thank thớt :))) vất vả vất vả :)))
30 Tháng năm, 2019 00:42
Ta thì đoán là thế này, main tu ba bộ thần công: Dịch Cân Kinh để tăng cường thân thể, nếu không lúc lão Phi Chân nuốt Thao Thiết khẳng định chết còn nhanh hơn, xong lấy Thái Cực thần thông để hiệp lực với Dịch Cân Kinh áp chế sức mạnh của Thao Thiết. Nhưng muốn dùng thành thục được cả sát khí lẫn uy lực của Thao Thiết thì lại phải có cách không giống ai, nên lão sư phụ chôm Xuân phong dạ vũ đồ cho lão Phi Chân luyện (đây là lý do lão Phi Chân bảo muốn động một tí nghề thật thì phải đụng đến “bộ kia” là như vậy) chỉ là không biết lão Phi Chân phát sinh tâm ma là do chia tay với Tuyết hay nguyên do không khống chế nổi Lục hung sát khí ://
30 Tháng năm, 2019 00:33
Hình như thế :v Ta nghĩ Tuyết có tới 90% là ở chỗ kia :v chỉ là không biết bị cung chủ hiện tại ép đuổi đi hay làm sao mà lại bỏ đi
29 Tháng năm, 2019 21:45
14 tuổi main đã là Tán thần tôn rồi hay sao ấy
28 Tháng năm, 2019 23:37
Hề hề :)) cái này phải nhờ bác thúc lão Bún chứ con dân như ta lo thế nào được :v
27 Tháng năm, 2019 22:51
Quyển mới nhất kể về main lúc 14 tuổi, Minh Hóa Ngữ cho nhiệm vụ đi tìm vợ, không phá thân không được về =))
Có khi chúng ta sẽ biết Tuyết là ai
23 Tháng năm, 2019 22:48
Ah ah ah bác giống tôi :)) thôi đồng chí cả, hè hẵng quăng bom bác :v
23 Tháng năm, 2019 20:42
Mai có chương bác, giờ mình đang beta
Chuẩn bị thi nên bận quá, trong năm chơi nhiều giờ ôn cả quyển giáo trình
23 Tháng năm, 2019 14:06
Triệu hồi thớt ~ thớt ới ời :(((
19 Tháng năm, 2019 20:39
Nhớ what?
19 Tháng năm, 2019 12:59
Có ai còn nhớ ta?
18 Tháng năm, 2019 18:06
có mục đề cử ở mỗi truyện đó bạn :v
17 Tháng năm, 2019 19:56
Quăng phiếu là làm thế nào thế bác. em mới chân ướt chân ráo nên ko biết.
17 Tháng năm, 2019 13:08
Truyện này thì chả ai quăng phiếu :)) cái gì gì vạn cổ tối cường thì vó ngươi quăng hơn 1k phiếu
15 Tháng năm, 2019 20:37
Sắp được thấy chân tướng của Tuyết rồi :)) Truyện này ta hứng thú nhất là Tuyết và đứa bé mà lão Phi Chân không bảo vệ kịp :/
15 Tháng năm, 2019 14:39
Hình như thế, chương 1 chưa rõ toàn cảnh. Chỉ biết lúc đó main để tóc trắng
14 Tháng năm, 2019 22:11
Quào :v Kể về thời trẩu tre của lão Phi Chân ah? :))
14 Tháng năm, 2019 19:38
Nó là số đặc biệt mà bác
Chương 1: Đại hiệp Minh Phi Chân 1
14 Tháng năm, 2019 17:41
Đấy là chương mới á? Sao tên lạ vậy? :v
14 Tháng năm, 2019 11:25
Chương mới 14k chữ mà bác, tân xuân số đặc biệt đại hiệp Minh Phi Chân
13 Tháng năm, 2019 22:57
Đâu có? Tưởng là đang có cái gì sự kiện, còn chính truyện vẫn chương 151 mà? :/
BÌNH LUẬN FACEBOOK