Ta không cẩn thận ngủ thiếp đi, hơn nữa ngủ rất say.
Ta có thói quen không tốt lắm, một khi ngủ sẽ rất khó tỉnh lại. Nhưng đây cũng không tính là nhược điểm, bởi vì lúc ngủ ta sẽ mẫn cảm gấp bội với những thứ như sát khí. Có thể né tránh nhanh gấp đôi bình thường.
Đồng thời thói quen xấu nhất, chính là một khi ta ngủ, sẽ xuất thủ không phân nặng nhẹ. Lúc còn trẻ càng hạ thủ không phân tấc, ngủ thiếp đi đánh sập khách sạn, vùi trong phế tích ngủ một đêm. Cho nên bình thường ta rất chú ý chỗ mình ngủ, nhất định phải chọn địa phương an toàn mới được. Nếu không người qua đường sẽ gặp nguy hiểm. Cũng bởi thế ngủ của ta không tốt, đánh Đường Dịch một trận, hắn mới phát hiện võ công của ta dị thường.
Trong giấc ngủ, nghe được có người một mực hô to gọi nhỏ.
"Này! Này! Ngươi mau dậy đi! Ngươi làm gì đấy! Động tĩnh lớn như vậy ngươi còn ngủ! Uy, nguy hiểm!"
"Rốt cuộc ngươi có ngủ không a! Sao đánh nhau vẫn lợi hại như thế? Chờ đã! Ta không phải địch nhân, này!"
"Đừng sờ loạn, ngươi làm gì thế! Đại sắc lang! Ngươi ngươi ngươi!"
Bên tai ồn ào một hồi, ta khoát tay, dễ dàng che nguồn tiếng, triệt để không còn âm thanh. Lại ngủ say sưa.
Đại não mấy ngày không được nghỉ ngơi dần dần khôi phục dẻo dai. Cảm giác mệt mỏi đều được phóng thích.
Không biết qua bao lâu, ta chậm rãi tỉnh lại từ giấc ngủ say.
Lúc mở mắt, nhìn thấy lều vải màu xanh da trời, trang nhã hiên ngang có cổ ý. Ân. . . Hình như đây không phải phòng ta a.
"Chuyện gì xảy ra? Đây là địa phương nào. . ."
Chậm một nhịp mới nhớ ra, bây giờ mình ở Thiên Hương uyển. Ta muốn đưa tay xoa xoa đầu, lại thấy hình như có người ngồi cạnh.
Hồi tưởng trước khi ngủ, hình như ta đặt Ti Ti cô nương bên người rồi nằm xuống ngủ. Ai nha, không phải là. . . Chờ đã, Ti Ti bị ta điểm huyệt đạo, không ngồi dậy nổi a.
. . . . . .
Không phải là tiểu sư di chứ! ?
Nghe ta giải thích a! Ta không cố ý ngủ chung với tiểu cô nương này, ta điểm huyệt đạo của nàng a. . . A hừ hừ! Ta điểm huyệt đạo của nàng không phải vì muốn làm chuyện tà ác! Tóm lại nghe ta giải thích!
Ta cố gắng mở mắt ngái ngủ nhìn sang, chỉ thấy quần áo người này trơn mềm đến cực điểm, hẳn là làm từ tơ lụa thượng đẳng nhất. Dường như vóc người không cao, có vẻ nhỏ gầy. Ánh mắt leo lên, đối mắt với người này.
Đây là một đôi mắt già nua, sợ rằng tích lũy trí tuệ bảy tám chục năm, tích đến mí mắt cũng hóa lỏng. Tiếp theo chỉ thấy một khuôn mặt già nua đầy nếp nhăn, đang cười híp mắt!
"Y! ! !"
Vì sao không phải Ti Ti tiểu cô nương hoặc là tiểu sư di, trái lại là một lão đầu tử! !
Lão đầu tử này --- Lý Tư thừa tướng thấy ta lui về phía sau, vuốt râu nói: "Sao Minh quân vừa thấy lão phu đã đại kinh tiểu quái vậy?"
Nói nhảm! Nếu ta bò đầu giường ngươi, hù dọa ngươi như thế, sớm đã bị ngươi đánh ra! Hơn nữa đừng có đứng đầu giường người ta cười như thế a, siêu quỷ dị a! Nếu không phải ta nhịn được, suýt nữa một quyền đánh nổ đầu ngươi a a a!
Ta chưa tỉnh hồn nói: "Thừa tướng đại nhân. . . Ngươi ở đây làm gì?"
Nói đúng a, vị thừa tướng đương triều này đột nhiên loạn nhập là sao?
Nói xong ta nhìn xung quanh, lại giật nảy mình, chỉ thấy, tất cả là người. Chẳng những có người áo đen mặc y phục dạ hành, còn có tay chân của kỹ viện. Màu sắc, kiểu dáng, y phục gì cũng có, cơ hồ chất thành núi nhỏ.
"Đây, đây là. . ."
Lý Tư thừa tướng cười nói: "Đây đều là kiệt tác của các hạ."
"Ta làm?"
"Đương nhiên. Không, chuẩn xác mà nói, là ngươi làm lúc ngủ. Trong những người này, có gia phó của thượng thư đại nhân, có một ít là thủ hạ của tướng quân đại nhân, còn đám mặc áo đen đương nhiên không phải thứ tốt."
"Thượng thư? Tướng quân? !"
"Không sao không sao, chẳng qua là không hài lòng với hành động rêu rao của ngươi, đến gây phiền toái, lão phu đã ngăn cản cho ngươi."
Lý Tư lão thừa tướng cười như không cười, giơ ngón cái lên nói: "Đại La sơn danh môn cao đệ, quả nhiên không tầm thường. Lúc ngủ cũng có lực phản kích. Lão phu chỉ đi qua nơi đây, lại tận mắt thấy ngươi nhắm mắt đánh bay người, sau đó còn ôm một tiểu cô nương nằm ngáy o o, quả nhiên là hào kiệt a. Lão phu cũng vô sự, muốn trò chuyện với ngươi vài câu, nên ngồi chờ ngươi một hồi."
"Vậy thiếu nữ kia. . ."
"Không cần nóng vội, lão phu sai người từ từ đưa nàng sang một bên, để tránh quấy rối ngươi ta nói chuyện. Đợi lát nữa, tự sẽ để hai người các ngươi gặp nhau."
Nhất thời ta á khẩu không trả lời được. Gian phòng thành thế này, nói không phải ta làm ta cũng không tin. Đoán chừng đúng như lão thừa tướng nói, vừa nãy ta quá mức rêu rao, sau đó trong lúc ngủ mơ đánh người đến gây chuyện một trận.
Nhìn quang mang cơ trí lấp lóe trong đôi mắt vàng già nua của Lý Tư thừa tướng, ta cũng thoải mái lại mấy phần. Nếu lão thừa tướng muốn báo cáo ta, sớm đã làm, cũng không ngồi bên cạnh chờ ta dậy.
"Thừa tướng đại nhân đang chờ tiểu nhân rời giường? Tiểu nhân có tài cán gì a."
"Không cần đa lễ." Lão thừa tướng ha ha cười nói: "Minh quân, sắp đến thí tuyển phò mã, còn có lòng dạ thảnh thơi đi dạo thanh lâu, thật hăng hái a."
Câu này có thể nhẹ có thể nặng, nhưng không nghe ra ngữ khí là uy hiếp hay cảnh cáo, thế là ta sờ đầu nói.
"Ách, cũng bởi vì có khả năng sau này không thể đi, tiểu nhân mới đến nếm lại một lần. Trái lại thừa tướng đại nhân đứng đầu bách quan một triều, vậy mà cũng tới đây nếm vị hành xanh, ách, tỏi tuế nguyệt giống tiểu nhân?"
Lý Tư thừa tướng bình thản ung dung: "Lão phu quan sát dân tình, đương nhiên phải đến chỗ qua lại. Nghe nói nơi đây có người dùng cờ hiệu Trấn Giang Kim Vương Tôn quấy rối, lão phu bèn tới xem thử. Ai biết thủ hạ của Kim Vương Tôn thật giảo hoạt, lại ẩu đả người nhà của đám thượng thư tướng quân, ai nha lão phu tức giận a."
Nhìn thấy ánh mắt giảo hoạt của lão thừa tướng, nếu còn không biết ai đang quản lý Thiên Hương uyển cho hoàng thượng, ta chính là thằng ngốc đệ nhất thiên hạ!
"Thì ra là thế a, hoàng thượng biết lão thừa tướng phí sức lao lực như thế, quả thật phải phong làm tấm gương cho bách quan. Xin lão đại nhân bảo trọng nhiều hơn, quốc gia còn phải dựa nhiều vào thừa tướng đại nhân a."
Ta cùng lão thừa tướng nhìn nhau, sau đó đồng thời cười ha ha.
"Ngày đó gặp nhau trên triều đường, lão phu đã biết Minh quân nhanh trí, hôm nay chắc chắn như vậy. Minh quân quả nhiên là tuổi trẻ tài cao, nếu làm quan, tiền đồ bất khả hạn lượng a."
"Lão thừa tướng cơ trí, tiểu nhân thu hoạch được nhiều. Không biết muốn tiểu nhân làm gì?"
Lý Tư lão thừa tướng cười ha ha nói: "Minh quân, người chân thật nói lời thẳng thắn. Lúc đầu nghe nói Thẩm phó tổng đốc mời đến ba người trợ trận, Đường quân võ quán quân, Tô quân mỹ tư nghi, còn nói Minh quân là cá lọt lưới. Bây giờ xem ra, đúng là lọt, chỉ là ánh mắt lão phu để lọt. Nếu người dưới tay lão phu cơ trí như Minh quân, lão phu cũng không phải lao tâm lao lực. Minh quân có muốn làm việc dưới tay lão phu?"
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
02 Tháng tám, 2019 16:28
Ad cho mk hỏi
Truyện này có hậu cung ko vậy ?
31 Tháng bảy, 2019 11:08
Sau này hốt một mẻ 3 chị em luôn
31 Tháng bảy, 2019 11:08
Xe đẹp có mà lão, nhớ đoạn main thông não Lữ Dao Cầm không =)))
30 Tháng bảy, 2019 20:02
Ah cảm ơn chương mới nhá :)) Vất vả rồi :)
30 Tháng bảy, 2019 19:56
Khoan khoan khoan lão Hoa à, “...có người thích xe đẹp mĩ nhân”? Thời đấy á? :) ?
30 Tháng bảy, 2019 19:53
Hoàng thượng: Ngươi suýt lấy ta nữ nhi.
Lão Phi Chân: Ngài nói nữ nhi nào? =)))) Best luôn :)) giờ còn mỗi tam công chúa là còn nhỏ quá lão ấy không động nổi :))
28 Tháng bảy, 2019 20:54
Thank lão :)) Edit vẫn ổn định ghê =)))
28 Tháng bảy, 2019 00:29
hẳn là gác tiền đánh bạc thua chứ ai đi bán giá thế =)))
27 Tháng bảy, 2019 13:06
Lão Phi Chân đúng kiểu hồi nhỏ bị lừa quen rồi, lớn lên chai lỳ luôn :)) bị hố từ nhỏ đến lớn. Mà hai lão hoà thượng với đạo sĩ kia cũng nhàn rỗi kinh, bán Dịch Cân Kinh giá 5 đồng :))
25 Tháng bảy, 2019 19:29
Tem :))))
25 Tháng bảy, 2019 10:41
Chung thuỷ thì nhầm rồi nhé, bộ này là hậu cung
Ít nhất cũng 4 vợ
24 Tháng bảy, 2019 21:43
ta tưởng chung thủy với MTV chứ
24 Tháng bảy, 2019 20:16
Thank lão Hoa :))
24 Tháng bảy, 2019 18:41
Vợ main thì nguy hiểm cái gì? :v
23 Tháng bảy, 2019 19:15
đã tìm đc vậy là không còn nguy hiểm r
23 Tháng bảy, 2019 17:41
Chương mới :)) lão Tra Bỉ chém gió cấp thần thông cmnr :))
22 Tháng bảy, 2019 21:18
Cực khổ cực khổ -_- Bác cháy hết mình kinh :// dịch mấy cái này xong còn edit nữa, rồi lại nghĩ thời gian ước chừng hoàn thành :// thôi thì cứ thong thả bác ạ :)) Chỗ này cũng toàn người biết suy nghĩ, chậm tí cũng chả ai dám trách bác
22 Tháng bảy, 2019 20:59
Mình có dịch phần Tân Xuân, cơ mà đợi đến lúc ấy thì lâu lắm =))
Nếu ngày 2 chương như trước thì phải gần năm, ngày 1 chương thì 2 năm, nghe đã dài rồi
Chỉ hi vọng con tác không drop
22 Tháng bảy, 2019 20:16
Thank chương mới =))))
22 Tháng bảy, 2019 20:15
Tình hình là lão Hoa định dịch phần Xuân Thu không hay như lão Bún? ://
21 Tháng bảy, 2019 23:01
Uầg, bom hai chương :)). Vất vả vất vả :))
21 Tháng bảy, 2019 12:29
Lúc ấy tác giả định end sớm quyển 12, cơ mà làm thế sợ ăn chửi nên kéo thêm hơn chục chương nữa
21 Tháng bảy, 2019 11:43
Lão Hoa ta hỏi tí? Sao mới tới chương 134 đã hết quyển 12 rồi? :/ ta xem bên kia tới chương 151 mới hết quyển 12 mà? ._.
20 Tháng bảy, 2019 21:53
Thank lão thớt :)) hôm nay cả ngày không dùng máy nên cứu giá hơi muộn :)))
19 Tháng bảy, 2019 21:35
Yup, chỉ có bọn Lư Sơn méo biết mình vừa suýt chết xong :)) Về sau thiếu chủ Lư Sơn còn thích nam chứ :)) gia môn bất hạnh :)))
BÌNH LUẬN FACEBOOK