Ta không cẩn thận ngủ thiếp đi, hơn nữa ngủ rất say.
Ta có thói quen không tốt lắm, một khi ngủ sẽ rất khó tỉnh lại. Nhưng đây cũng không tính là nhược điểm, bởi vì lúc ngủ ta sẽ mẫn cảm gấp bội với những thứ như sát khí. Có thể né tránh nhanh gấp đôi bình thường.
Đồng thời thói quen xấu nhất, chính là một khi ta ngủ, sẽ xuất thủ không phân nặng nhẹ. Lúc còn trẻ càng hạ thủ không phân tấc, ngủ thiếp đi đánh sập khách sạn, vùi trong phế tích ngủ một đêm. Cho nên bình thường ta rất chú ý chỗ mình ngủ, nhất định phải chọn địa phương an toàn mới được. Nếu không người qua đường sẽ gặp nguy hiểm. Cũng bởi thế ngủ của ta không tốt, đánh Đường Dịch một trận, hắn mới phát hiện võ công của ta dị thường.
Trong giấc ngủ, nghe được có người một mực hô to gọi nhỏ.
"Này! Này! Ngươi mau dậy đi! Ngươi làm gì đấy! Động tĩnh lớn như vậy ngươi còn ngủ! Uy, nguy hiểm!"
"Rốt cuộc ngươi có ngủ không a! Sao đánh nhau vẫn lợi hại như thế? Chờ đã! Ta không phải địch nhân, này!"
"Đừng sờ loạn, ngươi làm gì thế! Đại sắc lang! Ngươi ngươi ngươi!"
Bên tai ồn ào một hồi, ta khoát tay, dễ dàng che nguồn tiếng, triệt để không còn âm thanh. Lại ngủ say sưa.
Đại não mấy ngày không được nghỉ ngơi dần dần khôi phục dẻo dai. Cảm giác mệt mỏi đều được phóng thích.
Không biết qua bao lâu, ta chậm rãi tỉnh lại từ giấc ngủ say.
Lúc mở mắt, nhìn thấy lều vải màu xanh da trời, trang nhã hiên ngang có cổ ý. Ân. . . Hình như đây không phải phòng ta a.
"Chuyện gì xảy ra? Đây là địa phương nào. . ."
Chậm một nhịp mới nhớ ra, bây giờ mình ở Thiên Hương uyển. Ta muốn đưa tay xoa xoa đầu, lại thấy hình như có người ngồi cạnh.
Hồi tưởng trước khi ngủ, hình như ta đặt Ti Ti cô nương bên người rồi nằm xuống ngủ. Ai nha, không phải là. . . Chờ đã, Ti Ti bị ta điểm huyệt đạo, không ngồi dậy nổi a.
. . . . . .
Không phải là tiểu sư di chứ! ?
Nghe ta giải thích a! Ta không cố ý ngủ chung với tiểu cô nương này, ta điểm huyệt đạo của nàng a. . . A hừ hừ! Ta điểm huyệt đạo của nàng không phải vì muốn làm chuyện tà ác! Tóm lại nghe ta giải thích!
Ta cố gắng mở mắt ngái ngủ nhìn sang, chỉ thấy quần áo người này trơn mềm đến cực điểm, hẳn là làm từ tơ lụa thượng đẳng nhất. Dường như vóc người không cao, có vẻ nhỏ gầy. Ánh mắt leo lên, đối mắt với người này.
Đây là một đôi mắt già nua, sợ rằng tích lũy trí tuệ bảy tám chục năm, tích đến mí mắt cũng hóa lỏng. Tiếp theo chỉ thấy một khuôn mặt già nua đầy nếp nhăn, đang cười híp mắt!
"Y! ! !"
Vì sao không phải Ti Ti tiểu cô nương hoặc là tiểu sư di, trái lại là một lão đầu tử! !
Lão đầu tử này --- Lý Tư thừa tướng thấy ta lui về phía sau, vuốt râu nói: "Sao Minh quân vừa thấy lão phu đã đại kinh tiểu quái vậy?"
Nói nhảm! Nếu ta bò đầu giường ngươi, hù dọa ngươi như thế, sớm đã bị ngươi đánh ra! Hơn nữa đừng có đứng đầu giường người ta cười như thế a, siêu quỷ dị a! Nếu không phải ta nhịn được, suýt nữa một quyền đánh nổ đầu ngươi a a a!
Ta chưa tỉnh hồn nói: "Thừa tướng đại nhân. . . Ngươi ở đây làm gì?"
Nói đúng a, vị thừa tướng đương triều này đột nhiên loạn nhập là sao?
Nói xong ta nhìn xung quanh, lại giật nảy mình, chỉ thấy, tất cả là người. Chẳng những có người áo đen mặc y phục dạ hành, còn có tay chân của kỹ viện. Màu sắc, kiểu dáng, y phục gì cũng có, cơ hồ chất thành núi nhỏ.
"Đây, đây là. . ."
Lý Tư thừa tướng cười nói: "Đây đều là kiệt tác của các hạ."
"Ta làm?"
"Đương nhiên. Không, chuẩn xác mà nói, là ngươi làm lúc ngủ. Trong những người này, có gia phó của thượng thư đại nhân, có một ít là thủ hạ của tướng quân đại nhân, còn đám mặc áo đen đương nhiên không phải thứ tốt."
"Thượng thư? Tướng quân? !"
"Không sao không sao, chẳng qua là không hài lòng với hành động rêu rao của ngươi, đến gây phiền toái, lão phu đã ngăn cản cho ngươi."
Lý Tư lão thừa tướng cười như không cười, giơ ngón cái lên nói: "Đại La sơn danh môn cao đệ, quả nhiên không tầm thường. Lúc ngủ cũng có lực phản kích. Lão phu chỉ đi qua nơi đây, lại tận mắt thấy ngươi nhắm mắt đánh bay người, sau đó còn ôm một tiểu cô nương nằm ngáy o o, quả nhiên là hào kiệt a. Lão phu cũng vô sự, muốn trò chuyện với ngươi vài câu, nên ngồi chờ ngươi một hồi."
"Vậy thiếu nữ kia. . ."
"Không cần nóng vội, lão phu sai người từ từ đưa nàng sang một bên, để tránh quấy rối ngươi ta nói chuyện. Đợi lát nữa, tự sẽ để hai người các ngươi gặp nhau."
Nhất thời ta á khẩu không trả lời được. Gian phòng thành thế này, nói không phải ta làm ta cũng không tin. Đoán chừng đúng như lão thừa tướng nói, vừa nãy ta quá mức rêu rao, sau đó trong lúc ngủ mơ đánh người đến gây chuyện một trận.
Nhìn quang mang cơ trí lấp lóe trong đôi mắt vàng già nua của Lý Tư thừa tướng, ta cũng thoải mái lại mấy phần. Nếu lão thừa tướng muốn báo cáo ta, sớm đã làm, cũng không ngồi bên cạnh chờ ta dậy.
"Thừa tướng đại nhân đang chờ tiểu nhân rời giường? Tiểu nhân có tài cán gì a."
"Không cần đa lễ." Lão thừa tướng ha ha cười nói: "Minh quân, sắp đến thí tuyển phò mã, còn có lòng dạ thảnh thơi đi dạo thanh lâu, thật hăng hái a."
Câu này có thể nhẹ có thể nặng, nhưng không nghe ra ngữ khí là uy hiếp hay cảnh cáo, thế là ta sờ đầu nói.
"Ách, cũng bởi vì có khả năng sau này không thể đi, tiểu nhân mới đến nếm lại một lần. Trái lại thừa tướng đại nhân đứng đầu bách quan một triều, vậy mà cũng tới đây nếm vị hành xanh, ách, tỏi tuế nguyệt giống tiểu nhân?"
Lý Tư thừa tướng bình thản ung dung: "Lão phu quan sát dân tình, đương nhiên phải đến chỗ qua lại. Nghe nói nơi đây có người dùng cờ hiệu Trấn Giang Kim Vương Tôn quấy rối, lão phu bèn tới xem thử. Ai biết thủ hạ của Kim Vương Tôn thật giảo hoạt, lại ẩu đả người nhà của đám thượng thư tướng quân, ai nha lão phu tức giận a."
Nhìn thấy ánh mắt giảo hoạt của lão thừa tướng, nếu còn không biết ai đang quản lý Thiên Hương uyển cho hoàng thượng, ta chính là thằng ngốc đệ nhất thiên hạ!
"Thì ra là thế a, hoàng thượng biết lão thừa tướng phí sức lao lực như thế, quả thật phải phong làm tấm gương cho bách quan. Xin lão đại nhân bảo trọng nhiều hơn, quốc gia còn phải dựa nhiều vào thừa tướng đại nhân a."
Ta cùng lão thừa tướng nhìn nhau, sau đó đồng thời cười ha ha.
"Ngày đó gặp nhau trên triều đường, lão phu đã biết Minh quân nhanh trí, hôm nay chắc chắn như vậy. Minh quân quả nhiên là tuổi trẻ tài cao, nếu làm quan, tiền đồ bất khả hạn lượng a."
"Lão thừa tướng cơ trí, tiểu nhân thu hoạch được nhiều. Không biết muốn tiểu nhân làm gì?"
Lý Tư lão thừa tướng cười ha ha nói: "Minh quân, người chân thật nói lời thẳng thắn. Lúc đầu nghe nói Thẩm phó tổng đốc mời đến ba người trợ trận, Đường quân võ quán quân, Tô quân mỹ tư nghi, còn nói Minh quân là cá lọt lưới. Bây giờ xem ra, đúng là lọt, chỉ là ánh mắt lão phu để lọt. Nếu người dưới tay lão phu cơ trí như Minh quân, lão phu cũng không phải lao tâm lao lực. Minh quân có muốn làm việc dưới tay lão phu?"
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
06 Tháng mười một, 2018 19:15
Tính thằng DD là cục súc chứ không phải chính trực, nó không phải kiểu ghét ác như cừu chỉ là thích dùng nắm đấm giải quyết vấn đề thôi. Kiểu của nó có thằng Sanosuke trong kenshin khá là giống
06 Tháng mười một, 2018 19:05
Edit là chỉ cần đúng ngữ pháp là được rồi, như bạn là tốt quá rồi. Bạn cứ pm cho Ronkute đi.
06 Tháng mười một, 2018 19:00
hợp tính thì mới gặp cũng là anh em...
06 Tháng mười một, 2018 18:56
Bác chỉ cho mình mấy chỗ cần edit tốt hơn được không,
Tại căn bản mình kém văn mà cũng không biết tiếng trung thành ra không viết cho câu nó văn vẻ được, chỉ đủ ý với đúng ngữ pháp là tốt lắm rồi =))
06 Tháng mười một, 2018 18:55
Mỗi người một ý, có lẽ lão Đường ở chung thấy main cũng không xấu nên thế =))
06 Tháng mười một, 2018 18:18
Bạn edit tốt quá, nếu edit kỹ hơn một chút, bạn có thể liện hệ với Ronkute để tính lương bên edit. 30 thạch/1 chương. Như vậy cũng đáng bỏ công sức hơn.
06 Tháng mười một, 2018 18:16
Á à, thì ra Thẩm lão đại thích hòa thượng à.
06 Tháng mười một, 2018 17:46
:v ông tác giả cũng hợp lý hóa lí do Đường Dịch không tố cáo Phi Chân nhưng mà lại càng bất hợp lý
Bây giờ bạn vào 1 tổ chức để trả thù nhà, đương nhiên muốn tổ chức đó lớn mạnh
Tự nhiên phát hiện ra trong tổ chức có 1 thằng võ công bá vcl nhưng thường ngày giả ngu, bạn có nghi ngờ không ? , lấy tích cách cương trực của Đường Dịch chắc chắn sẽ không thể bỏ qua dễ dàng như thế
Ấy vậy mà ổng lại bỏ qua đơn giản chỉ vì "Làm gì thì làm không ảnh hưởng đến anh báo thù là được" =))
06 Tháng mười một, 2018 17:24
chết chặt danh hiệu ôn thần minh phi chân rồi đến quì với anh long tại thiên
06 Tháng mười một, 2018 17:19
Mình chỉ edit kĩ hơn thôi mà
Thành ra tốc độ ra chương cũng bị chậm lại, không ngày vài chục chương như cv thông thường được ):
06 Tháng mười một, 2018 14:23
Truyện của bác ad tốt quá riết chỉ chờ bên này không muốn qua chỗ khác đọc luôn :'(
06 Tháng mười một, 2018 12:36
võ công của thanh niên phi chân này ảo diệu vậy còn cả chiêu giống thôi miên nữa
06 Tháng mười một, 2018 10:40
căn bản là chất lượng tốt bác ơi không cần dục tốc bất đạt. cứ ra đều là được rồi.
05 Tháng mười một, 2018 22:03
Yên tâm, ngày nào tối thiểu cũng 2 chương =))
05 Tháng mười một, 2018 21:04
hu nay ra có 1 chap thui à
03 Tháng mười một, 2018 20:48
trong cái truyện này đọc lâu nghi ngờ giới tính tùm lum hết rồi
03 Tháng mười một, 2018 20:46
một đám bình thường dở hơi điên điên mà đến lúc chơi âm mưu đứa nào cũng lắm thủ đoạn tầng tầng lớp lớp
03 Tháng mười một, 2018 15:52
trap nó phải huyền bí.
03 Tháng mười một, 2018 11:04
Là nữ chứ gì mà là nữ thật đấy :))))) , lão bị con tác đầu độc giống thanh niên Châu rồi à =)))
02 Tháng mười một, 2018 22:39
theo thái y nói thì có lẽ tô hiểu là nữ thật đấy dù sao cũng là đệ nhất thần y mấy cái vấn đề giới tính này liếc cái là ra , à mà lầu trên avatar với tên có vẻ giống lão lang nhỉ có phải phân thân của lang không vậy
02 Tháng mười một, 2018 21:25
Quên trừ thằng trap Tô Hiểu ra :lol:
02 Tháng mười một, 2018 21:23
Mấy thằng trong truyện chính tưng tửng thôi chứ thằng nào cũng khôn lòi họng, ngu ngơ là lên bảng đếm số cả lũ :))
02 Tháng mười một, 2018 13:55
gintama thì anh quân ăn hành nhiều nhất
02 Tháng mười một, 2018 11:59
gintama thì tướng quân bọn nó cũng dám đem ra làm trò hề
02 Tháng mười một, 2018 11:19
Đã sửa bác, vừa bấm đăng thì mất điện, không kịp check
BÌNH LUẬN FACEBOOK