Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Buổi sáng hôm nay, trên đường trở về từ Thuận Thiên phủ, ta gặp một tiểu phiến rao hàng bên đường.

"Gạo nếp bột mì táo chín giòn đây ~ bán bánh quế ngọt đây ~ bánh quế ngọt mới ra lò đây ~ "

Nam Kinh nhiều hoa quế, cho nên dù là mùa đông bánh quế vẫn bán chạy.

Ta đi qua cầm lên thử một miếng, cau mày nói: "Không ngọt a, đổi cho cái ngọt."

Tiểu phiến là tên tráng hán, âm trầm cười nói: "Hắc, khách quan, ăn còn có thể trả lại sao?"

Ta cả giận nói: "Không phải ngươi bảo bánh quế ngọt sao! Không ngọt ngươi còn không đổi a?"

Hán tử cao lớn thô kệch quát: "Ta tên Điềm Điềm*, đây là ta làm! Còn không trả tiền!"

*: ngọt

Ta không nói hai lời một cước đạp gia hỏa này lên cây.

Lập tức gia hỏa xảo trá này vắt vẻo trên cây, chảy nước miếng, lật mí mắt, như hài tử thiểu năng.

Tuyệt đối nghĩ không ra.

Mấy canh giờ sau đó, nét mặt của ta không khác tên kia mấy.

"Vậy, vậy ta đây?"

Tô Hiểu hỏi xong câu này, không khí trong phòng đột nhiên ngưng kết, ngay cả một cây châm rơi trên mặt đất cũng có thể nghe thấy.

Xưa nay, gương mặt trắng nõn tuấn mỹ của Tô Hiểu luôn có vài phần hồng phấn khỏe mạnh, giờ phút này lại như uống rượu say. Dưới ánh nến nhàn nhạt trong phòng ta, má phấn nổi lên hai vệt đỏ hồng. Gương mặt trái xoan tinh xảo, không biết đang mong đợi đáp án gì, xấu hổ ngượng ngùng cúi thấp xuống.

Cổ áo hơi mở rộng, lộ ra da thịt trơn mềm tinh tế, có thể thấy rõ hoa văn. Ánh nến bao phủ, càng lộ ra da thịt óng ánh như ngọc của giai nhân. Ta nhìn chằm chằm như ngốc tử, chợt phát hiện một sự kiện. Tô Hiểu không chỉ có đôi chân thon dài mảnh mai thẳng tắp, mà cặp mông tròn dưới thân hình như thủy xà cũng rất cong, vậy mà có bờ mông mê người hơn rất nhiều nữ tử. Không biết thân thể nhỏ nhắn mỏng manh này, có cặp mông đẹp đẽ mềm mại mập mập, hai bên tràn đầy nhục cảm như thế kiểu gì. Đột nhiên ta biết vì sao Tô Hiểu đỏ mặt, dường như không khí trong phòng nóng một cách khó hiểu, ngay cả ta cũng cảm thấy mấy phần miệng đắng lưỡi khô, dưới bụng một trận khô nóng. Dường như có một sợi tơ vô hình giữa ta và Tô Hiểu, tác động cảm xúc của song phương.

Ánh mắt của ta tuần sát trên dưới vòng eo thon như dương liễu của Tô Hiểu, không khỏi thở nặng hơn mấy phần. Không biết Tô Hiểu như thế này, xấu hổ ngại ngùng cởi quần áo, chậm rãi bò lên người ta như mèo con. Hơi thở như hoa lan phun lên cổ, thân thể xử nữ nóng bỏng như lửa, thẳng vòng eo trắng nõn thon dài, vong tình uốn éo trên người nam tử, lắc hai mảnh tuyết đồn màu mỡ mê người, mồ hôi đầm đìa thở hổn hển, dáng vẻ vô cùng hương diễm. Vậy mà tay ta mơ hồ có xung động muốn ôm ngang eo Tô Hiểu, tay kia tùy ý nhào nặn trên đùi trắng.

Dừng lại! !

Có ý nghĩ như vậy chính ta cũng giật nảy mình, vội vàng vận công xua tan vọng tưởng hương diễm trong đầu.

Vừa rồi ta nghĩ cái gì! Đây là Tô Hiểu a! !

Ta không thể không thừa nhận, đời ta thấy nhiều mỹ nữ, nhưng mỹ nhân như vậy thì hiếm thấy.

Nhưng hắn là nam a! !

Có lẽ bình thường Tô Hiểu không nói chuyện với ta như vậy, hơn nữa đột nhiên nhắc tới chủ đề liên quan đến tình yêu nam nữ.

Có lẽ liên tục nghỉ ngơi trong nhà, tích trữ không ít tinh lực không chỗ phát tiết. Hẳn là thời điểm ta phải vào rừng sâu núi thẳm đánh hổ sư tử voi một hồi.

Thế là, ta chỉ có lựa chọn duy nhất. . . Liều mạng học biểu tình của tiểu phiến sáng nay, bóp méo ngũ quan, há miệng, khóe miệng còn có chút nước bọt.

Lòng trắng mắt lật một cái, ra vẻ không nói nên lời.

Tô Hiểu thấy ta đột nhiên như thiểu năng, bắt đầu hoảng hốt.

"Minh đại ca! A! Ngươi, ngươi làm sao vậy, ngã bệnh sao!" Vội vàng duỗi tay nhỏ trắng bóc ra, sờ trán rồi sờ cổ. Tay Tô Hiểu thơm thơm, trơn bóng, vừa trắng vừa mềm, sờ lên người cực kỳ thoải mái. Vừa thấy ánh mắt của Tô Hiểu ta đã hơi biến chất. . . Từ cái cổ thiên nga trắng như tuyết, nhìn một mạch đến eo thon, tưởng tượng ra. . .

Tưởng tượng cái kinh nguyệt! Ta là biến thái sao! !

Ta xảy ra chuyện gì a! Vì sao chỉ đụng chạm mức độ này đã làm khinh niệm bắt đầu bộc phát a!

Tô Hiểu sờ loạn một trận, nhưng hắn vốn không học qua y thuật, dù sốt ruột cũng không có cách nào, hoảng sợ nói: "Minh đại ca! Chắc ngươi ăn quá nhiều đồ bẩn nên trúng gió!"

Ngươi mới ăn đồ bẩn a! Ta giả bộ vì tránh né vấn đề của ngươi a! Ngươi biết khó mà lui cho ta a! Uy uy uy! Ngươi ôm làm cái gì! Muội tử, tốt nhất ngươi giữ khoảng cách với ta, nếu không ta đẩy ngã ngươi a!

Tô Hiểu không quan tâm nam nam chi hiềm, ôm lấy ta. Ta thấy hắn nôn nóng đến sắp chảy nước mắt, cũng không tiện đẩy ra. Chỉ là vì sao xúc cảm mềm mại như thế a! Bảo đao của ta ngươi hạ xuống a! Không bảo ngươi ra khỏi vỏ lúc này a!

Tô Hiểu nhìn dáng vẻ của ta, rất đau lòng lẩm bẩm: "Không được, không thể tiếp tục chờ đợi như thế, ta phải đi tìm đại phu."

Ta thở phào nhẹ nhõm.

Đúng đúng đúng, đi nhanh đi.

Mắt to của Tô Hiểu hơi đỏ, trong con ngươi lấp lánh quyết tâm kiên cường.

"Cho dù gọi đại phu một con phố dậy ta cũng phải làm, không, cho dù đi hoàng cung bắt Đới thái y tới." Tô Hiểu hít sâu, tay nhỏ trắng nõn cầm chuôi đao của ta, a không. . . chuôi đao của hắn, a không. . . chuôi Cổ Hàn đao. . .

Tô Hiểu hơi không khống chế được cảm xúc, giống mèo Ba Tư xù lông: "Ai dám ngăn cản ta, ta chặt người đó! !" Dứt lời nổi giận đùng đùng muốn chạy ra khỏi cửa.

Uy uy uy! Tàn bạo mỹ thiếu nữ, ngươi đứng lại đó cho ta a! Giờ này ngươi mang đao xông vào hoàng cung, cấm quân không chặt ngươi thành thịt viên mới là lạ! Ngươi nghĩ ngươi là ta à!

Ta vội vàng đứng lên hô: "Này! Đừng xúc động như vậy, ngươi trở lại cho ta! Ta không sao a!"

Tô Hiểu sắp chạy ra bên ngoài quay đầu nhìn lại, ta không làm quái tướng méo miệng lác mắt nữa, khôi phục dáng vẻ bình thường.

"Nhưng, nhưng vừa nãy Minh đại ca ngươi còn." Tô Hiểu ngơ ngác như uống rượu say, ánh mắt say mê, thần sắc không phân rõ thật giả.

Ta không còn cách nào, chỉ có thể gãi gãi mặt nói: "Vừa nãy. . . Là lừa ngươi. Ta không sinh bệnh, cũng không trúng gió, chỉ đùa ngươi thôi. . ."

"Vừa nãy ngươi hỏi bất ngờ, ta không biết trả lời thế nào cho nên. . ."

Tô Hiểu vẫn không nói lời nào, con ngươi như không tập trung, đại khái là nhìn về phía ta, nhưng không biết nhìn chỗ nào của ta. Bầu không khí y nguyên rất xấu hổ.

"Ngươi, ngươi nói lại a!"

Như vậy chẳng phải ta thành thằng ngốc nói chuyện một mình sao!

Tô Hiểu đứng ngơ ngác ở cửa ra vào, nắm chuôi đao của hắn trong tay. . . A hừ, chuôi Cổ Hàn đao, hí kịch hóa mười phần mà nhìn ta, trong đôi mắt to dần dần tràn ra nước mắt.

Đột nhiên anh một tiếng mang theo một trận hương hoa thanh tân, nhào vào ngực ta. Như tiểu hài tử nổi giận, Tô Hiểu giơ nắm tay nhỏ không ngừng đánh bộ ngực ta. Nhưng dường như sợ dùng quá lực, đánh đau ta, vẫn nhớ thu liễm lực đạo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Đỗ Tiến Hưng
02 Tháng tám, 2019 16:28
Ad cho mk hỏi Truyện này có hậu cung ko vậy ?
Hoaqin
31 Tháng bảy, 2019 11:08
Sau này hốt một mẻ 3 chị em luôn
Hoaqin
31 Tháng bảy, 2019 11:08
Xe đẹp có mà lão, nhớ đoạn main thông não Lữ Dao Cầm không =)))
Quang Anh Luong
30 Tháng bảy, 2019 20:02
Ah cảm ơn chương mới nhá :)) Vất vả rồi :)
Quang Anh Luong
30 Tháng bảy, 2019 19:56
Khoan khoan khoan lão Hoa à, “...có người thích xe đẹp mĩ nhân”? Thời đấy á? :) ?
Quang Anh Luong
30 Tháng bảy, 2019 19:53
Hoàng thượng: Ngươi suýt lấy ta nữ nhi. Lão Phi Chân: Ngài nói nữ nhi nào? =)))) Best luôn :)) giờ còn mỗi tam công chúa là còn nhỏ quá lão ấy không động nổi :))
Quang Anh Luong
28 Tháng bảy, 2019 20:54
Thank lão :)) Edit vẫn ổn định ghê =)))
minh1912
28 Tháng bảy, 2019 00:29
hẳn là gác tiền đánh bạc thua chứ ai đi bán giá thế =)))
Quang Anh Luong
27 Tháng bảy, 2019 13:06
Lão Phi Chân đúng kiểu hồi nhỏ bị lừa quen rồi, lớn lên chai lỳ luôn :)) bị hố từ nhỏ đến lớn. Mà hai lão hoà thượng với đạo sĩ kia cũng nhàn rỗi kinh, bán Dịch Cân Kinh giá 5 đồng :))
Quang Anh Luong
25 Tháng bảy, 2019 19:29
Tem :))))
Hoaqin
25 Tháng bảy, 2019 10:41
Chung thuỷ thì nhầm rồi nhé, bộ này là hậu cung Ít nhất cũng 4 vợ
minh1912
24 Tháng bảy, 2019 21:43
ta tưởng chung thủy với MTV chứ
Quang Anh Luong
24 Tháng bảy, 2019 20:16
Thank lão Hoa :))
Quang Anh Luong
24 Tháng bảy, 2019 18:41
Vợ main thì nguy hiểm cái gì? :v
minh1912
23 Tháng bảy, 2019 19:15
đã tìm đc vậy là không còn nguy hiểm r
Quang Anh Luong
23 Tháng bảy, 2019 17:41
Chương mới :)) lão Tra Bỉ chém gió cấp thần thông cmnr :))
Quang Anh Luong
22 Tháng bảy, 2019 21:18
Cực khổ cực khổ -_- Bác cháy hết mình kinh :// dịch mấy cái này xong còn edit nữa, rồi lại nghĩ thời gian ước chừng hoàn thành :// thôi thì cứ thong thả bác ạ :)) Chỗ này cũng toàn người biết suy nghĩ, chậm tí cũng chả ai dám trách bác
Hoaqin
22 Tháng bảy, 2019 20:59
Mình có dịch phần Tân Xuân, cơ mà đợi đến lúc ấy thì lâu lắm =)) Nếu ngày 2 chương như trước thì phải gần năm, ngày 1 chương thì 2 năm, nghe đã dài rồi Chỉ hi vọng con tác không drop
Quang Anh Luong
22 Tháng bảy, 2019 20:16
Thank chương mới =))))
Quang Anh Luong
22 Tháng bảy, 2019 20:15
Tình hình là lão Hoa định dịch phần Xuân Thu không hay như lão Bún? ://
Quang Anh Luong
21 Tháng bảy, 2019 23:01
Uầg, bom hai chương :)). Vất vả vất vả :))
Hoaqin
21 Tháng bảy, 2019 12:29
Lúc ấy tác giả định end sớm quyển 12, cơ mà làm thế sợ ăn chửi nên kéo thêm hơn chục chương nữa
Quang Anh Luong
21 Tháng bảy, 2019 11:43
Lão Hoa ta hỏi tí? Sao mới tới chương 134 đã hết quyển 12 rồi? :/ ta xem bên kia tới chương 151 mới hết quyển 12 mà? ._.
Quang Anh Luong
20 Tháng bảy, 2019 21:53
Thank lão thớt :)) hôm nay cả ngày không dùng máy nên cứu giá hơi muộn :)))
Quang Anh Luong
19 Tháng bảy, 2019 21:35
Yup, chỉ có bọn Lư Sơn méo biết mình vừa suýt chết xong :)) Về sau thiếu chủ Lư Sơn còn thích nam chứ :)) gia môn bất hạnh :)))
BÌNH LUẬN FACEBOOK