Buổi sáng hôm nay, trên đường trở về từ Thuận Thiên phủ, ta gặp một tiểu phiến rao hàng bên đường.
"Gạo nếp bột mì táo chín giòn đây ~ bán bánh quế ngọt đây ~ bánh quế ngọt mới ra lò đây ~ "
Nam Kinh nhiều hoa quế, cho nên dù là mùa đông bánh quế vẫn bán chạy.
Ta đi qua cầm lên thử một miếng, cau mày nói: "Không ngọt a, đổi cho cái ngọt."
Tiểu phiến là tên tráng hán, âm trầm cười nói: "Hắc, khách quan, ăn còn có thể trả lại sao?"
Ta cả giận nói: "Không phải ngươi bảo bánh quế ngọt sao! Không ngọt ngươi còn không đổi a?"
Hán tử cao lớn thô kệch quát: "Ta tên Điềm Điềm*, đây là ta làm! Còn không trả tiền!"
*: ngọt
Ta không nói hai lời một cước đạp gia hỏa này lên cây.
Lập tức gia hỏa xảo trá này vắt vẻo trên cây, chảy nước miếng, lật mí mắt, như hài tử thiểu năng.
Tuyệt đối nghĩ không ra.
Mấy canh giờ sau đó, nét mặt của ta không khác tên kia mấy.
"Vậy, vậy ta đây?"
Tô Hiểu hỏi xong câu này, không khí trong phòng đột nhiên ngưng kết, ngay cả một cây châm rơi trên mặt đất cũng có thể nghe thấy.
Xưa nay, gương mặt trắng nõn tuấn mỹ của Tô Hiểu luôn có vài phần hồng phấn khỏe mạnh, giờ phút này lại như uống rượu say. Dưới ánh nến nhàn nhạt trong phòng ta, má phấn nổi lên hai vệt đỏ hồng. Gương mặt trái xoan tinh xảo, không biết đang mong đợi đáp án gì, xấu hổ ngượng ngùng cúi thấp xuống.
Cổ áo hơi mở rộng, lộ ra da thịt trơn mềm tinh tế, có thể thấy rõ hoa văn. Ánh nến bao phủ, càng lộ ra da thịt óng ánh như ngọc của giai nhân. Ta nhìn chằm chằm như ngốc tử, chợt phát hiện một sự kiện. Tô Hiểu không chỉ có đôi chân thon dài mảnh mai thẳng tắp, mà cặp mông tròn dưới thân hình như thủy xà cũng rất cong, vậy mà có bờ mông mê người hơn rất nhiều nữ tử. Không biết thân thể nhỏ nhắn mỏng manh này, có cặp mông đẹp đẽ mềm mại mập mập, hai bên tràn đầy nhục cảm như thế kiểu gì. Đột nhiên ta biết vì sao Tô Hiểu đỏ mặt, dường như không khí trong phòng nóng một cách khó hiểu, ngay cả ta cũng cảm thấy mấy phần miệng đắng lưỡi khô, dưới bụng một trận khô nóng. Dường như có một sợi tơ vô hình giữa ta và Tô Hiểu, tác động cảm xúc của song phương.
Ánh mắt của ta tuần sát trên dưới vòng eo thon như dương liễu của Tô Hiểu, không khỏi thở nặng hơn mấy phần. Không biết Tô Hiểu như thế này, xấu hổ ngại ngùng cởi quần áo, chậm rãi bò lên người ta như mèo con. Hơi thở như hoa lan phun lên cổ, thân thể xử nữ nóng bỏng như lửa, thẳng vòng eo trắng nõn thon dài, vong tình uốn éo trên người nam tử, lắc hai mảnh tuyết đồn màu mỡ mê người, mồ hôi đầm đìa thở hổn hển, dáng vẻ vô cùng hương diễm. Vậy mà tay ta mơ hồ có xung động muốn ôm ngang eo Tô Hiểu, tay kia tùy ý nhào nặn trên đùi trắng.
Dừng lại! !
Có ý nghĩ như vậy chính ta cũng giật nảy mình, vội vàng vận công xua tan vọng tưởng hương diễm trong đầu.
Vừa rồi ta nghĩ cái gì! Đây là Tô Hiểu a! !
Ta không thể không thừa nhận, đời ta thấy nhiều mỹ nữ, nhưng mỹ nhân như vậy thì hiếm thấy.
Nhưng hắn là nam a! !
Có lẽ bình thường Tô Hiểu không nói chuyện với ta như vậy, hơn nữa đột nhiên nhắc tới chủ đề liên quan đến tình yêu nam nữ.
Có lẽ liên tục nghỉ ngơi trong nhà, tích trữ không ít tinh lực không chỗ phát tiết. Hẳn là thời điểm ta phải vào rừng sâu núi thẳm đánh hổ sư tử voi một hồi.
Thế là, ta chỉ có lựa chọn duy nhất. . . Liều mạng học biểu tình của tiểu phiến sáng nay, bóp méo ngũ quan, há miệng, khóe miệng còn có chút nước bọt.
Lòng trắng mắt lật một cái, ra vẻ không nói nên lời.
Tô Hiểu thấy ta đột nhiên như thiểu năng, bắt đầu hoảng hốt.
"Minh đại ca! A! Ngươi, ngươi làm sao vậy, ngã bệnh sao!" Vội vàng duỗi tay nhỏ trắng bóc ra, sờ trán rồi sờ cổ. Tay Tô Hiểu thơm thơm, trơn bóng, vừa trắng vừa mềm, sờ lên người cực kỳ thoải mái. Vừa thấy ánh mắt của Tô Hiểu ta đã hơi biến chất. . . Từ cái cổ thiên nga trắng như tuyết, nhìn một mạch đến eo thon, tưởng tượng ra. . .
Tưởng tượng cái kinh nguyệt! Ta là biến thái sao! !
Ta xảy ra chuyện gì a! Vì sao chỉ đụng chạm mức độ này đã làm khinh niệm bắt đầu bộc phát a!
Tô Hiểu sờ loạn một trận, nhưng hắn vốn không học qua y thuật, dù sốt ruột cũng không có cách nào, hoảng sợ nói: "Minh đại ca! Chắc ngươi ăn quá nhiều đồ bẩn nên trúng gió!"
Ngươi mới ăn đồ bẩn a! Ta giả bộ vì tránh né vấn đề của ngươi a! Ngươi biết khó mà lui cho ta a! Uy uy uy! Ngươi ôm làm cái gì! Muội tử, tốt nhất ngươi giữ khoảng cách với ta, nếu không ta đẩy ngã ngươi a!
Tô Hiểu không quan tâm nam nam chi hiềm, ôm lấy ta. Ta thấy hắn nôn nóng đến sắp chảy nước mắt, cũng không tiện đẩy ra. Chỉ là vì sao xúc cảm mềm mại như thế a! Bảo đao của ta ngươi hạ xuống a! Không bảo ngươi ra khỏi vỏ lúc này a!
Tô Hiểu nhìn dáng vẻ của ta, rất đau lòng lẩm bẩm: "Không được, không thể tiếp tục chờ đợi như thế, ta phải đi tìm đại phu."
Ta thở phào nhẹ nhõm.
Đúng đúng đúng, đi nhanh đi.
Mắt to của Tô Hiểu hơi đỏ, trong con ngươi lấp lánh quyết tâm kiên cường.
"Cho dù gọi đại phu một con phố dậy ta cũng phải làm, không, cho dù đi hoàng cung bắt Đới thái y tới." Tô Hiểu hít sâu, tay nhỏ trắng nõn cầm chuôi đao của ta, a không. . . chuôi đao của hắn, a không. . . chuôi Cổ Hàn đao. . .
Tô Hiểu hơi không khống chế được cảm xúc, giống mèo Ba Tư xù lông: "Ai dám ngăn cản ta, ta chặt người đó! !" Dứt lời nổi giận đùng đùng muốn chạy ra khỏi cửa.
Uy uy uy! Tàn bạo mỹ thiếu nữ, ngươi đứng lại đó cho ta a! Giờ này ngươi mang đao xông vào hoàng cung, cấm quân không chặt ngươi thành thịt viên mới là lạ! Ngươi nghĩ ngươi là ta à!
Ta vội vàng đứng lên hô: "Này! Đừng xúc động như vậy, ngươi trở lại cho ta! Ta không sao a!"
Tô Hiểu sắp chạy ra bên ngoài quay đầu nhìn lại, ta không làm quái tướng méo miệng lác mắt nữa, khôi phục dáng vẻ bình thường.
"Nhưng, nhưng vừa nãy Minh đại ca ngươi còn." Tô Hiểu ngơ ngác như uống rượu say, ánh mắt say mê, thần sắc không phân rõ thật giả.
Ta không còn cách nào, chỉ có thể gãi gãi mặt nói: "Vừa nãy. . . Là lừa ngươi. Ta không sinh bệnh, cũng không trúng gió, chỉ đùa ngươi thôi. . ."
"Vừa nãy ngươi hỏi bất ngờ, ta không biết trả lời thế nào cho nên. . ."
Tô Hiểu vẫn không nói lời nào, con ngươi như không tập trung, đại khái là nhìn về phía ta, nhưng không biết nhìn chỗ nào của ta. Bầu không khí y nguyên rất xấu hổ.
"Ngươi, ngươi nói lại a!"
Như vậy chẳng phải ta thành thằng ngốc nói chuyện một mình sao!
Tô Hiểu đứng ngơ ngác ở cửa ra vào, nắm chuôi đao của hắn trong tay. . . A hừ, chuôi Cổ Hàn đao, hí kịch hóa mười phần mà nhìn ta, trong đôi mắt to dần dần tràn ra nước mắt.
Đột nhiên anh một tiếng mang theo một trận hương hoa thanh tân, nhào vào ngực ta. Như tiểu hài tử nổi giận, Tô Hiểu giơ nắm tay nhỏ không ngừng đánh bộ ngực ta. Nhưng dường như sợ dùng quá lực, đánh đau ta, vẫn nhớ thu liễm lực đạo.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
10 Tháng mười một, 2018 22:50
Nghiện thuốc chạy đi tìm txt, đi dạo dọc google tìm ra đúng đc chỗ nguồn sf :(.
10 Tháng mười một, 2018 22:47
1 tên cao thủ giang hồ nằm trong đội ngũ thủ lĩnh của tổ chức đứng thứ 2 số các tổ chức sát thủ mà võ công lại không bằng 1 tiểu công chúa ?
10 Tháng mười một, 2018 19:36
ôi mẹ ơi tôi chui hố này sâu thật rồi
10 Tháng mười một, 2018 19:13
bác cv làm chất lượng hơn số lượng. đọc thích hơn hẳn.
10 Tháng mười một, 2018 13:41
giả vân phong lại là cuồng thiên , ngày càng nhiều điều bất ngờ trong vụ phản loạn lần này
10 Tháng mười một, 2018 12:43
Raw ra đến quyển 12
Gần 900 chương
10 Tháng mười một, 2018 12:00
raw chap bao nhiu r ạ ???
10 Tháng mười một, 2018 11:34
Là sao bạn?
10 Tháng mười một, 2018 11:30
chà truyện này sắp hết dịch chưa
08 Tháng mười một, 2018 20:54
đến quỳ công chúa tắm thì không dám nhòm trộm nhìn thấy đàn ông thì đòi lột trần , cảm thấy nghi ngờ xu hướng tình dục của phi chân lão đệ
08 Tháng mười một, 2018 12:32
" Đến lúc đó, trên Dạ La bảo, chỉ sợ cờ gấm của Bạch Vương thất quan cắm đầy tiền đình. Trái một bộ 'Đào lý xuân phong, đời đời truyền lại', phải một bộ 'Y bát được truyền, khắp chốn mừng vui'. Những trư bằng cẩu hữu của ta sẽ tụ tập lại, trắng trợn chạy tới chúc mừng, chắc chắn trong mỗi lời chúc đều có "Quả nhiên có kỳ sư tất có danh đồ!" Oan ức này ta phải cõng đến kiếp sau a. Nữ nhân cùng mạng nhỏ, cái nào trọng yếu? Ta kiên định đứng ở cái sau."
Nó mà học được thì giờ lên làm chưởng môn Đại La Sơn lâu rồi :))))))) học mỗi cái hàng long thập bát mô thấy gái cửi đồ còn không dám đụng :)))))))))
08 Tháng mười một, 2018 07:51
lão sư phụ của phi chân hàng nào chả dám đụng làm đệ tử ít nhiều cũng phải kế thừa mấy chiêu chứ
08 Tháng mười một, 2018 03:55
spoil
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
"Ta thái sư phụ tinh thông mệnh lý, từng cho ta xem mệnh thời điểm hô 1 tiếng 'Cẩn thận nữ nhân', sau đó bỗng nhiên dừng lại, lại hô 'Còn có nam nhân' !" Nghe đoạn này là đã cảm thấy giới tính Tô Hiểu có vấn đề rồi. :))
07 Tháng mười một, 2018 23:08
Kẻ thù của nó là ai nó còn chưa biết thì nghi ngờ nội gián cái giề :)) Sau đêm hai thằng ân ái trong rừng thì nó chỉ xác định được 2 điều: 1) Thằng Phi Chym rất mạnh có thể tát vỡ mồm nó bất cứ lúc nào và 2)Thằng Phi Chym không có ý hại nó... mà tính nó vốn không thích để thằng khác nhúng tay thì cứ im im train lv là chuẩn rồi, khi nào nó thấy nó vả được thằng main thì khác
07 Tháng mười một, 2018 21:41
cảm ơn tác giả, mong ngóng từng chương :heart:️
07 Tháng mười một, 2018 21:31
Tầm khoảng chục vợ đổ về là đẹp à =))
07 Tháng mười một, 2018 19:13
Mục đích ban đầu của Đường Dịch đúng là đến để tìm lại hồ sơ, điều tra + trả thù nhà
Nhưng giờ nếu đặt tình huống như vậy thì khả năng nghi ngờ Phi Chân là nội gián chắc chắn không thể không có. mà đã là nội gián => nguy hại đến Lục Phiến Môn => Lục Phiến Môn bị giảm uy năng hoặc lụi bại => Đường Dịch cũng không thực hiện được mục đích của mình
Nói chung tại hạ thấy đoạn đó tác giả viết chưa được hợp lý cho lắm
07 Tháng mười một, 2018 16:11
Cô cô, lão đại, trap, thái giám cứ cho thêm con công túa này thì toàn hàng để trưng bày, đụng phát nát đời ngay :))
07 Tháng mười một, 2018 13:49
vãi cả hàng long thập bát mô không biết khi nào thì phi chân lão đệ sẽ kế thừa phong thái của sư phụ nhỉ chứ xung quanh mỹ nữ nhiều lắm rồi đó
07 Tháng mười một, 2018 08:53
nó để lại thằng main để thỉnh thoảng kiểm tra võ công của bản thân, coi như main là mục tiêu để đánh bại mà
07 Tháng mười một, 2018 07:46
Đường Dịch vô lục phiến môn vì nó muốn được phép tra xét một số hồ sơ án để kiếm hung thủ chứ không phải muốn mượn tổ chức báo thù
07 Tháng mười một, 2018 07:43
công nhận điểu huynh số đủ nhọ có được vị hôn thê đẹp với chức quan cao nhưng mà nón xanh thì nhiều lắm
06 Tháng mười một, 2018 19:49
Mình pm rồi, giờ chỉ chờ bác ấy rep thôi =))
06 Tháng mười một, 2018 19:37
Mục tiêu của Đường Dịch có phải làm tổ chức mạnh lên đâu. Nó chỉ muốn nó mạnh lên rồi có cơ hội đọc tài liệu thôi.
06 Tháng mười một, 2018 19:17
"Điểu huynh mau tới! Điểu huynh mau tới! Ta sắp không khống chế được hiện trường rồi! ! Cỏ xanh trên đầu ngươi, ta kéo ba mươi con trâu đến ăn cũng không hết a!"
Khúc này đọc đi đọc lại vẫn thấy bựa :))
BÌNH LUẬN FACEBOOK