Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ta bước nhanh tới chỗ sư tử đá của tiệm cơm trên con phố trước mặt, nhỏ giọng nói với phía sau sư tử đá: "Ai! Điện hạ, ta tới."

"Ngươi đã tới!" Phía sau sư tử đá, điện hạ lộ ra khuôn mặt thanh tú. Nàng không quá cao hứng nói: "Vừa nãy gọi ngươi, sao không phản ứng."

"Vừa nãy ta hơi bận, có lời với Đường Dịch."

"Nói cái gì." Gương mặt xinh đẹp của điện hạ nghiêm lại, "Sao hôm qua ngươi nói phải chủ động xuất kích, kết quả mang người tới kỹ. . . Địa phương này, rốt cuộc muốn ngươi muốn làm gì?"

Dường như thấy hai chữ kỹ viện bất nhã, da mặt điện hạ mỏng, không nói ra. Nhưng vẫn biểu đạt vẻ bất mãn với ta.

Ta giảng giải ý đồ của mình cho điện hạ, nàng mới thoải mái: "Thì ra là như vậy. Ngươi cũng thật có chút quỷ tài a. Khó trách lúc rời đi Y Nhân nói, giao Lục Phiến môn cho ngươi, khẳng định sẽ long trời lở đất. Nhưng lật đến ngọn nguồn, cũng không đến mức bị người khác chơi đùa . Bây giờ xem ra. . ."

Điện hạ nhìn cửa Thiên Hương uyển, gật gật đầu: "Còn giống như thế."

Đây xem như lão đại khen ta sao. . .

Mặt điện hạ còn hơi xanh, một cái bánh bao hỏng tối qua hại lão nhân gia nàng chạy nhà xí nhiều lần. Không chỉ một mực không thể ăn cơm, vừa bắt đầu đã ăn phải đồ hỏng, cũng khó trách lại như vậy.

Thấy ta nhìn chằm chằm khuôn mặt mình, điện hạ minh bạch ý của ta.

"Ta đã không sao, nhưng tối hôm qua. . . Cảm ơn ngươi."

"A? Úc úc, không sao. Nên." Ta sờ đầu, kiên định nói: "Chỉ cần điện hạ có. . . Cần ngự dụng, vi thần đương nhiên nghĩa vô phản cố."

Tối hôm qua điện hạ muốn ngự dụng nhà xí, nhưng điện hạ không chịu nổi địa phương đám thô kệch Lục Phiến môn dùng. Thà nhịn chết cũng không chịu dùng. Thế là, ta không thể làm gì khác ngoài mở cửa cho điện hạ, để nàng dùng nhà xí của Thẩm lão đại. Quả nhiên điện hạ là khuê mật của lão đại a.

Chẳng qua ta không dám nói, kỳ thực ta một chưởng chẻ hỏng khóa phòng lão đại. Nếu lão đại trở về, thấy khóa lớn làm bằng sắt trên nóc phòng mình bị người bổ, còn có người dùng qua nhà xí của mình. Ta có thể bị đánh chết không a. . .

Điện hạ nghe ta biểu trung tâm, nhìn trái nhìn phải, hơi không đủ trung khí nói.

"Ân, ân, tốt, cảm ơn ngươi."

Ách? Cảm giác như không tin a.

"Đừng không tin a, cho dù lại lần nữa, ta cũng có thể tìm được chỗ cho điện hạ ngự dụng!"

Thấy ta nói lớn tiếng như vậy, điện hạ nhìn xung quanh, giả bộ không quen biết ta: "Đừng, đừng nói nữa."

"Ta nói, cho dù trên con đường này, miễn là điện hạ cần ngự dụng! Ta cũng có thể --- "

Điện hạ vỗ đầu ta! Đỏ cả mặt nói: "Đã bảo ngươi đừng nói nữa!"

Một lão đại gia mập mạp đi ngang qua cửa tiệm cơm, kinh ngạc nhìn hai người chúng ta.

Điện hạ trốn sau sư tử đá chỉ để tránh ánh mắt Đường Dịch, không có ý định tránh né ánh mắt người đi đường. Nhưng bị người chú ý tới vẫn không khỏi khẩn trương. Lão đại gia này nhìn chằm chằm hai ta, hai ta cũng nhìn hắn. Dường như quả đấm của ta, cùng đao của điện hạ đang chậm rãi chuẩn bị.

Nhưng lão đại gia suýt gặp Diêm La vương này không phản ứng chút nào, trái lại lắc lắc đầu thở dài một tiếng, thạch phá thiên kinh nói: "Ai, trên đường cái người đến người đi, thế mà lão bà đánh lão công, thế giới gì thế này. Nói cũng đúng a, bây giờ nữ nhân cũng có thể làm quan, còn chuyện gì không làm được. Thật hoài niệm đời gia gia của ta, tam thê tứ thiếp rêu rao khắp nơi, bao nhiêu phong quang a. Thế phong nhật hạ, nhân tâm bất cổ nha."

"Ai, ai là lão. . ."

Điện hạ nóng lòng biện bạch, nhưng rất khó giải thích hai chúng ta làm gì ở đây, đành phải ngậm bồ hòn. Điện hạ trừng mắt nhìn ta, không biết điện hạ có nghĩ đến ta là chuẩn phò mã của nàng hay không, khuôn mặt thanh tú ửng đỏ.

"Ngươi còn không đi giải thích!"

Tỷ tỷ. . . Chuyện này phải giải thích thế nào a. Ngươi không bỏ qua hắn được sao? Mấy trăm người ra ra vào vào quán cơm này, ta giải thích được từng người sao?

Điện hạ một cước đá ta qua, nghiêm mặt nói: "Đây không đúng, ta với ngươi không có tư tình chính là không có tư tình, không thể vì đây là một người đi đường mà mặc kệ. Ta không quan tâm danh tiết, nhưng ta quan tâm chân tướng."

Ta vẻ mặt đau khổ: "Vừa nãy còn hảo hảo, đột nhiên làm sao vậy. . . Chắc chắn là vì bồn cầu ngự dụng --- được được được! Ta đi còn không được sao, rút đao làm gì a."

Thật là đâu ra đấy a.

Đột nhiên ta nghĩ đến một chuyện. Điện hạ không chỉ uống say coi ta là Tán thần tôn, còn chủ động yêu cầu giả thành thân với ta, bây giờ vẫn luôn tránh dính líu với nam nhân khác trước khi thành thân. Đây là bởi vì trong lòng điện hạ, vẫn chưa triệt để từ bỏ --- không đúng, phải nói là luyến tình với Tán thần tôn, vẫn trong trạng thái chưa hoàn thành a.

Bây giờ trong lòng điện hạ như thiếu một góc, một góc này không biết ở nơi nào trên người Tán thần tôn.

Chẳng qua. . . Như thế là tốt nhất a. Nếu điện hạ thích ta, chúng ta lại giả thành thân, mới thật sự là phiền toái. Tiểu sư di không đánh chết đôi cẩu nam nữ chúng ta (rõ ràng ta vô tội) mới lạ. . . Cho nên lòng điện hạ có sở thuộc --- tuy nói cũng là ta, nhưng nàng không biết --- là trạng thái tốt nhất với ta.

Ta cúi đầu chạy đi cản lão đại gia kia: "Đại gia, giải thích với ngươi a, ta đây. . ."

Đại gia kia ngẩng đầu nhìn ta, lại nhìn công chúa điện hạ đằng sau, vỗ vỗ bả vai ta.

Ta bị hắn vỗ không hiểu ra sao, lão đại gia ngữ trọng tâm trường nói: "Lão đệ, nữ nhân này muốn quản, sao có thể mặc cho nàng khi phụ?"

Tiếp theo lão đại gia chợt thấy cửa Thiên Hương uyển đối diện, ờ một tiếng dài, bừng tỉnh đại ngộ, cho ta một ánh mắt đồng tình sâu sắc: "Lão đệ, không giúp được ngươi.

Đột nhiên ta như tìm được người trong đồng đạo, gật đầu, ôm quyền nói: "Huynh đài thông cảm!"

Ta đang giao lưu sâu sắc tâm đắc thê quản chặt với lão đại gia. Điện hạ chạy nhanh đến, một cước đạp ta ra ngoài, cả giận nói: "Hảo hảo chấp hành công vụ của ngươi đi!"

Ta bị đá lảo đảo, chật vật từ tiệm cơm chạy về chỗ Đường Dịch.

Tiểu tử này đứng thẳng tắp, bất động tại chỗ. Như vậy cũng tốt, ta còn tưởng hắn sẽ thừa cơ chạy đi a. Chắc là sợ bị ta bắt về a, tốt tốt tốt, nhân thời gian còn sớm, đi vào nhanh một chút.

"Tốt, đã giải quyết. Đi theo ta."

Đường Dịch không nhúc nhích, mà làm vẻ bất đắc dĩ.

Ta ngạc nhiên nói: "Đi a, ngây ra làm gì?"

"A? Ngươi muốn đi đâu a, Minh đại ca?"

"Thiên Hương uyển a! Chơi a! Cắm hoa a!"

A đúng rồi? Sao âm thanh này mềm mềm mại mại, không giống tiếng Đường Dịch a. . .

"Bảo ta cứ yên tâm đi tuần tra Hạnh Hoa lâu, thì ra muốn tới Thiên Hương uyển a."

Tô Hiểu chui ra từ sau lưng Đường Dịch, cười híp mắt nhìn ta, nhìn thế nào nụ cười ngây thơ này cũng bốc lên một trận hắc hỏa.

"Minh đại ca, ngươi tốt lắm."

"Hiểu. . . Ngươi, ngươi tốt."

"Hừ, còn mặt mũi vấn an!"

Tô Hiểu trợn mắt hạnh lên, sư tử Hà Đông quát: "Nói! Ngươi đến đây làm gì! Làm gì rồi? Ngươi vừa nói muốn làm gì?"

Ta lau lau mồ hôi lạnh trên trán, bẻ đầu ngón tay lẩy bẩy lập cập liệt kê: "Đến giao lưu kỳ nghệ, cầm nghệ. . ."

---------------------------------------------------

(*)Nhân tâm bất cổ: Chỉ tục lệ xã hội cổ đại. Lúc này lòng người gian trá, cay nghiệt, không thuần hậu như người xưa.

(**)Thế phong nhật hạ: Chỉ tập tục xã hội ngày càng bại hoại, ngày càng tệ.

"Thế phong nhật hạ" và "Nhân tâm bất cổ" dùng cùng nhau. Để than thở khí chất người đọc sách trong xã hội xấu đi, thiếu người thuần phác lương thiện mà toàn gian dối dối trá, tâm địa không còn thuần phác như người xưa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
ruakull
02 Tháng mười một, 2018 11:14
viết truyền hài kiểu gintama nhưng vẫn để quân quyền chí thượng
21302766
02 Tháng mười một, 2018 10:48
Trùng chương à. 133, 134.
trunghieu99tt
01 Tháng mười một, 2018 18:29
:)) Đành rằng không biết mặt đã đành. chẳng lẽ tên cũng k biết nốt. Đường đường là Dạ La bảo chủ, còn là chưởng môn kế tiếp của 1 trong 3 đại tông phái giang hồ mà đến cả Hoàng Thượng còn k nhớ tên.:Quỳ
trunghieu99tt
01 Tháng mười một, 2018 18:26
Cứ lần nào kết thúc chương kiểu ngầu lòi là chương sau lại thấy hụt hẫng vcl.:( cảm giác tác giả cho main giấu nghề nhưng mà đoạn nào k có ai xem thì cũng miêu tả đánh nhau đã 1 chút chứ
mr beo
01 Tháng mười một, 2018 17:01
thời buổi khó khăn đừng nói là gái với trao kể cả ma nữ miễn là dáng ngon thì chén hết
mr beo
01 Tháng mười một, 2018 17:00
quyết tâm đi ẩn cư làm viên chức nhà nước ăn với chờ chết mà
21302766
01 Tháng mười một, 2018 16:56
xem ra main không định nhúng tay vào triều chính.
Hoaqin
01 Tháng mười một, 2018 16:56
Quỳ, chắc tác không dã man thế đâu
Hoaqin
01 Tháng mười một, 2018 16:56
Căng thế, trai gái ăn hết à =))
21302766
01 Tháng mười một, 2018 14:13
Có khi là trap đấy. Có lẽ tác giả thích ăn mặn thì sao.
mr beo
01 Tháng mười một, 2018 13:45
minh phi chân hóa chaos rồi không biết có ai nhận ra không nhỉ
vo danh 2
01 Tháng mười một, 2018 13:13
giờ thì tô hiểu có là thứ gì ta cũng bất bất chấp , mọi người ai biết truyện dịch giống thế này không , giới thiệu mình với
mr beo
01 Tháng mười một, 2018 07:56
lão thái y đã phán là gái chắc gái thật giả trai, nhiều khả năng là nhà họ tô không có con trai nên nuôi từ nhỏ tô hiểu như con trai để kế thừa dòng họ vụ này giống em kiếm sĩ trong gintama vãi
Hoaqin
31 Tháng mười, 2018 22:40
9 thành là gái, 1 thành còn lại theo ý tác giả =))
minh1912
31 Tháng mười, 2018 22:22
mẹ nó Tô Hiểu không phải nữ nhân thì là giống gì .
Phuong Anh Nguyen
31 Tháng mười, 2018 22:14
truyện càng ngày càng hay
Flameplease
31 Tháng mười, 2018 12:30
Hay quá
Hieu Le
31 Tháng mười, 2018 11:13
mua ở đâu vậy anh em. full truyện luôn hả
Gingi
31 Tháng mười, 2018 10:35
truyện này có nhân vật nào bình thường đâu :))
mr beo
30 Tháng mười, 2018 14:35
nguyên nhân tranh vương làm phản cướp ngôi có hơi bị đậu bỉ
v09men
30 Tháng mười, 2018 11:08
Thank
mr beo
30 Tháng mười, 2018 07:54
lên mấy trang gốc của truyện bên tàu mua vip đọc
Việt Nguyễn Minh
29 Tháng mười, 2018 20:23
Mình muốn đọc chương mới nhất thì vào đâu mua vip
VBNyang
29 Tháng mười, 2018 20:22
Truyện tốt đấy, bác cvt nếu gặp vấn đề scan ảnh ra txt xấu hoặc cần gõ lại thành txt tiếng trung để cv chuẩn thì có thể pm mình
Hoaqin
29 Tháng mười, 2018 20:20
Tự đọc được nhưng phải scan ảnh
BÌNH LUẬN FACEBOOK