Đường Dịch mặc một thân xuất phẩm của Trù Đoán trang, càng thêm oai hùng bất phàm. Hắn lưng đeo bạch ngọc kiếm, chân đạp giày đầu mây, diện mục băng lãnh, mày kiếm mắt sao lãnh tuấn càng làm nổi bật vẻ cao ngạo chỉ công tử quý giới mới có.
"Đây là chỗ nào?"
"Một chỗ tiêu khiển chân chính, một địa phương cao nhã, một nơi thú vị thoát ly cấp thấp."
"Đại ca, sáng sớm ngươi kéo ta tới đây làm gì?"
Ta vỗ vỗ bả vai Đường Dịch, ôn hòa như đại ca quan tâm đệ đệ, thong dong như lão sư dạy bảo học sinh hoang mang, còn có kiên định như người tuẫn đạo hiến dâng cho mục tiêu cao thượng, đại công vô tư, vô cùng quan tâm chậm rãi nói: "Huynh đệ, chấp hành công vụ a."
Kiến trúc trước mặt chúng ta rường cột chạm trổ, suy nghĩ độc đáo. Ở khu vực náo nhiệt nhất kinh thành này, nhìn khắp con đường, cũng khó có nơi rộng lớn như nó, phồn hoa như nó, lộng lẫy như nó. Vừa nhìn đã biết giá trị bất phàm.
Nếu nói, công hầu vương tước tôn quý. Nhưng vô luận quyền thế thông thiên bực nào, vương thân cũng tốt, quyền thần cũng được, quyết không dám có một tòa nhà rộng lớn như vậy dưới chân thiên tử.
Nếu nói, Chu Tước đại nhai ngựa xe như nước. Nhưng không tập trung quý tộc ra vào qua lại như nơi đây, không đâu không phải tiên y nộ mã hiển quý chi sĩ.
Lại nói nó trang trí hoa lệ, còn phú quý hơn đại hộ nhân gia có tiền nhất kinh thành ba phần, kinh thành không phải không có nhân gia tiêu tiền đến mức này. Nhưng dưới chân thiên tử phải biết kiêng kị, tuyệt không phú thương nào có lá gan cao điệu như vậy.
Đường Dịch nhìn kiến trúc chiếm diện tích cực lớn này, nhìn người đến người đi, nhất là nhìn biển hiệu phía trên kiến trúc, trong mắt lộ vẻ phức tạp không biết nói gì.
Ta chỉ giữ im lặng, mặc cho thời gian vội vã lưu động như người đi đường.
Híp mắt, nhìn phù vân du động trên trời, không khỏi than thở một tiếng: Triêu lai hàn vũ vãn lai phong, nhân sinh trường hận thủy trường đông a.**
Hồi lâu, môi Đường Dịch mới khẽ động, đọc chữ trên biển hiệu của kiến trúc.
"Thiên Hương uyển?"
"Đúng."
"Thiên Hương uyển?"
Ta than dài một hơi: "Không sai."
"Đây là địa phương nào?"
"Không phải đã nói rồi sao? Một địa phương chân chính, một địa phương cao nhã, một thú vị thoát ly cấp thấp. . ."
"Ngươi còn mặt mũi nói!" Đường Dịch quay cái cổ cứng đờ, nhấc tay chỉ vào biển hiệu kia, dùng ngữ khí bị phản bội cả giận nói.
"Mẹ nó, đây không phải kỹ viện sao! ! !"
Một đám nam nhân xung quanh đột nhiên ngừng bước!
Tiếp theo nhìn chúng ta bằng ánh mắt khẩn trương cùng chỉ trích.
Sau đó một đại thẩm đột nhiên lao ra từ trong đám người, như Thiên Lôi hạ phàm nắm gáy áo một đại thúc trung niên, mắng như giáo huấn tôn tử: "Ta biết ngay đây là kỹ viện! Ngươi nói cho lão nương ngươi giao lưu nghệ thuật cắm hoa với người! Hoa đâu? Hả? Ngươi cắm cho ta xem a!"
Ta vừa nhìn, chết rồi không ổn! Hình như người này là Công bộ thị lang Lục đại nhân a!
Lục đại nhân bị phu nhân dọa vỡ mật, bẻ đầu ngón tay lẩy bẩy lập cập liệt kê.
"Không phải không phải, ta nói là đến, đến giao lưu kỳ nghệ, cầm nghệ. . ."
Cũng không biết tên thất đức nào nói tiếp: "Đại thẩm, lão công ngươi không lừa ngươi a. Tới đây cắm hoa thì sao? Bình thường a! Nhưng hoa này có thể động, có thể đi, có thể nói chuyện. Nếu mệt còn có thể ngồi lên."
Một người khác nghi hoặc nói tiếp: "Ngồi lên, tự mình động?"
Trong lúc mọi người cười to, tay đại thẩm khẽ động, Lục đại nhân bị quạt tám tám sáu tư cái bạt tai! Dọa cho một đám nam nhân đang cười hèn mọn ngậm miệng.
Đại thẩm tiếp tục quát: "Các tỷ muội! Mau ra đây! Bắt gian rồi!"
Sau đó, các đồng chí phụ nữ tán loạn trên đường phố vứt bỏ ngụy trang. Ước chừng ba bốn mươi người vọt lên, tiến hành ám sát cực kỳ tàn ác với nam nhân nhà mình đang kinh hoảng như chuột. Nhất thời cửa Thiên Hương uyển thành chợ bán thức ăn.
Ta nhìn đến choáng váng, hôm nay các đại thẩm tổ đoàn đến bắt gian, hơn nữa còn bị Đường Dịch gọi ra!
"Tên mặt đơ thiếu thông minh nhà ngươi!"
Ta vừa chắp tay nhận lỗi với những người đang nhìn chúng ta bằng ánh mắt dị dạng xung quanh, vừa kéo hắn sang một bên.
Ta trợn trắng mắt nhìn Đường Dịch, tức giận nói: "Lớn tiếng như vậy làm gì. Có ai đi dạo kỹ viện còn tự gào ra không? Ngươi xem, nơi này nhiều người đi chơi sau lưng nàng dâu như vậy. Đoán chừng đều nói là đến giao lưu kỳ nghệ, cầm nghệ gì đó. Nếu bị gọi ra, bọn hắn còn không liều mạng với ngươi?"
Nói xong nhìn cửa Thiên Hương uyển, quả nhiên Lục đại nhân còn có các nam nhân bị bắt quăng một trận sát ý bất phàm vào chúng ta, trừng cho chúng ta cảm thấy một trận ác hàn.
"Nhìn đi, đừng nói lung tung trước cửa thanh lâu."
"Ngươi cũng biết nơi này là thanh lâu a!" Đường Dịch khó hiểu nói: "Đại ca, chấp hành công vụ ngươi nói phải tới đây?"
"Nơi này thì sao? Ngươi chớ xem thường nơi này. Nơi này rất có thành tựu."
Đường Dịch thấy ta nghiêm túc, cũng biết trên đường nhiều người phức tạp, hạ giọng nói: "Đại ca nói, nơi này liên quan đến nhược điểm của Kim Vương Tôn."
Ta lắc lắc đầu: "Ta nói, nơi này là kỹ viện lớn nhất kinh thành --- Ài! Chớ đi a! Ngươi trở về ta nói rõ cho ngươi
"Ngươi nhìn kỹ Thiên Hương uyển này, không thấy chỗ nào kỳ quái sao?" Ta kéo Đường Dịch về thấp giọng nói: "Nhìn kỹ mặt tường, đoán xem sau lầu các có mấy viện tử."
Đường Dịch nhìn hồi lâu, bỗng nói.
"Vượt quy định!" Lông mày dày rậm của Đường Dịch nhướn lên, "Viện tử này vàng son lộng lẫy, tối đa chỉ là lãng phí. Triều đình cũng chỉ có thể nói một câu nơi đây khởi xướng làn gió xa hoa lãng phí, không tốt cho dân, cũng không phải đại tội gì. Nhưng nơi này mở ba tầng cửa, xem ra viện lạc đằng sau nhiều vô số kể. Triều đình quy định dân cư ba tầng viện, không được hơn mức này. Cho dù Thiên Hương uyển lợi dụng sơ hở, nói những viện tử này thuộc về những lão bản khác nhau. Ở địa phương thì thông được, trong kinh thành cũng không phải cho ít tiền là được phép lợi dụng sơ hở. Sao triều đình lại cho phép kiến trúc như vậy tồn tại?"
"Ngươi xem như nhìn ra vấn đề. Kỳ thực lý do cũng rất đơn giản, chiếu bạc thanh lâu lớn trong kinh thành, đều có người làm chỗ dựa. Như Hạnh Hoa lâu do Kỳ Lân vệ nâng đỡ. Chẳng qua nơi này càng đặc biệt, Thiên Hương uyển tuyệt sẽ không bị triều đình niêm phong, bởi vì hậu trường của thanh lâu này rất cứng."
"Đại ca nói, lão bản thanh lâu này quan hệ sâu sắc với triều đình? Cho nên chúng ta đi vào có thể giúp ngươi đối phó Kim Vương Tôn?"
"Đương nhiên, nếu không ta cho ngươi một thân trang bị làm gì, còn bỏ ra nhiều tiền như thế." Ta ôn hòa nói: "Huynh đệ, chính là chỗ này. Giúp đại ca chuyện này. Đây là chính sự, đừng qua loa tắc trách a."
Tiếp theo ta ra sức vỗ lưng Đường Dịch: "Đi, đi thôi, đi thôi! Nhanh!"
Đường Dịch kháng cự nói: "Đừng đẩy ta! Nói cho ta biết chuyện gì xảy ra trước a!"
"Không thể chờ." Ta sốt ruột nói: "Ta khó khăn lắm mới lừa được Tô Hiểu đi tuần tra! Nếu bị nhìn thấy ta giải thích thế nào a!"
Chỉ riêng chuyện Hạnh Hoa lâu, đến bây giờ Tô Hiểu vẫn hoài nghi a! Căn bản không tin ta nói để tra án a! ! Đã nói giác quan thứ sáu của nữ nhân còn chuẩn hơn báo, Tô Hiểu thì còn chuẩn hơn nữ nhân a! ! Nói cách khác, Tô Hiểu là nữ nhân trong nữ nhân sao? !
"Ngươi còn nói là chính sự, là chính sự ngươi còn sợ bị Tô Hiểu phát hiện sao! !"
"Hắc! Đứa nhỏ này, làm sao học được trả miếng! Còn không đi mau!"
Ta còn đang dây dưa với Đường Dịch trên đường, đột nhiên có tiếng người truyền vào tai: "Minh Phi Chân, qua."
"Chờ chút!" Ta buông Đường Dịch ra, nhìn về phía sau, tiếp đó chỉ Đường Dịch, "Ngươi đừng đi loạn a. Ta đi một lúc rồi trở lại. Lát nữa sẽ giáo dục ngươi."
Ta bước nhanh về phía con phố trước mặt, chỗ điện hạ ẩn náu.
Nhưng ta không biết, mình vừa rời đi, Đường Dịch sau lưng đã nghĩ cách chạy trốn.
Đường Dịch thấy ta đi xa, liếc qua Thiên Hương uyển, rơi vào trầm tư: Đi thanh lâu xử lý chính sự, chắc chắn không phải chuyện tốt. Rút lui.
Đường Dịch quyết tâm quay người rời đi, nhưng không cẩn thận đụng vào một người. Thể trọng người kia không nặng, bị Đường Dịch đụng bay.
Đường Dịch khẩn trương dìu nàng: "Cô nương, ngươi không sao chứ, a. . . Ngươi, là ngươi? !"
-----------------------------------------------------
(*)Nhân sinh trường hận thủy trường đông: Đời người ắt sẽ có những việc không như ý, giống như dòng nước ắt phải chảy về phía đông.
(**)Trích từ bài "Tương Kiến Hoan" của Lý Dục
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
10 Tháng mười một, 2018 22:50
Nghiện thuốc chạy đi tìm txt, đi dạo dọc google tìm ra đúng đc chỗ nguồn sf :(.
10 Tháng mười một, 2018 22:47
1 tên cao thủ giang hồ nằm trong đội ngũ thủ lĩnh của tổ chức đứng thứ 2 số các tổ chức sát thủ mà võ công lại không bằng 1 tiểu công chúa ?
10 Tháng mười một, 2018 19:36
ôi mẹ ơi tôi chui hố này sâu thật rồi
10 Tháng mười một, 2018 19:13
bác cv làm chất lượng hơn số lượng. đọc thích hơn hẳn.
10 Tháng mười một, 2018 13:41
giả vân phong lại là cuồng thiên , ngày càng nhiều điều bất ngờ trong vụ phản loạn lần này
10 Tháng mười một, 2018 12:43
Raw ra đến quyển 12
Gần 900 chương
10 Tháng mười một, 2018 12:00
raw chap bao nhiu r ạ ???
10 Tháng mười một, 2018 11:34
Là sao bạn?
10 Tháng mười một, 2018 11:30
chà truyện này sắp hết dịch chưa
08 Tháng mười một, 2018 20:54
đến quỳ công chúa tắm thì không dám nhòm trộm nhìn thấy đàn ông thì đòi lột trần , cảm thấy nghi ngờ xu hướng tình dục của phi chân lão đệ
08 Tháng mười một, 2018 12:32
" Đến lúc đó, trên Dạ La bảo, chỉ sợ cờ gấm của Bạch Vương thất quan cắm đầy tiền đình. Trái một bộ 'Đào lý xuân phong, đời đời truyền lại', phải một bộ 'Y bát được truyền, khắp chốn mừng vui'. Những trư bằng cẩu hữu của ta sẽ tụ tập lại, trắng trợn chạy tới chúc mừng, chắc chắn trong mỗi lời chúc đều có "Quả nhiên có kỳ sư tất có danh đồ!" Oan ức này ta phải cõng đến kiếp sau a. Nữ nhân cùng mạng nhỏ, cái nào trọng yếu? Ta kiên định đứng ở cái sau."
Nó mà học được thì giờ lên làm chưởng môn Đại La Sơn lâu rồi :))))))) học mỗi cái hàng long thập bát mô thấy gái cửi đồ còn không dám đụng :)))))))))
08 Tháng mười một, 2018 07:51
lão sư phụ của phi chân hàng nào chả dám đụng làm đệ tử ít nhiều cũng phải kế thừa mấy chiêu chứ
08 Tháng mười một, 2018 03:55
spoil
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
"Ta thái sư phụ tinh thông mệnh lý, từng cho ta xem mệnh thời điểm hô 1 tiếng 'Cẩn thận nữ nhân', sau đó bỗng nhiên dừng lại, lại hô 'Còn có nam nhân' !" Nghe đoạn này là đã cảm thấy giới tính Tô Hiểu có vấn đề rồi. :))
07 Tháng mười một, 2018 23:08
Kẻ thù của nó là ai nó còn chưa biết thì nghi ngờ nội gián cái giề :)) Sau đêm hai thằng ân ái trong rừng thì nó chỉ xác định được 2 điều: 1) Thằng Phi Chym rất mạnh có thể tát vỡ mồm nó bất cứ lúc nào và 2)Thằng Phi Chym không có ý hại nó... mà tính nó vốn không thích để thằng khác nhúng tay thì cứ im im train lv là chuẩn rồi, khi nào nó thấy nó vả được thằng main thì khác
07 Tháng mười một, 2018 21:41
cảm ơn tác giả, mong ngóng từng chương :heart:️
07 Tháng mười một, 2018 21:31
Tầm khoảng chục vợ đổ về là đẹp à =))
07 Tháng mười một, 2018 19:13
Mục đích ban đầu của Đường Dịch đúng là đến để tìm lại hồ sơ, điều tra + trả thù nhà
Nhưng giờ nếu đặt tình huống như vậy thì khả năng nghi ngờ Phi Chân là nội gián chắc chắn không thể không có. mà đã là nội gián => nguy hại đến Lục Phiến Môn => Lục Phiến Môn bị giảm uy năng hoặc lụi bại => Đường Dịch cũng không thực hiện được mục đích của mình
Nói chung tại hạ thấy đoạn đó tác giả viết chưa được hợp lý cho lắm
07 Tháng mười một, 2018 16:11
Cô cô, lão đại, trap, thái giám cứ cho thêm con công túa này thì toàn hàng để trưng bày, đụng phát nát đời ngay :))
07 Tháng mười một, 2018 13:49
vãi cả hàng long thập bát mô không biết khi nào thì phi chân lão đệ sẽ kế thừa phong thái của sư phụ nhỉ chứ xung quanh mỹ nữ nhiều lắm rồi đó
07 Tháng mười một, 2018 08:53
nó để lại thằng main để thỉnh thoảng kiểm tra võ công của bản thân, coi như main là mục tiêu để đánh bại mà
07 Tháng mười một, 2018 07:46
Đường Dịch vô lục phiến môn vì nó muốn được phép tra xét một số hồ sơ án để kiếm hung thủ chứ không phải muốn mượn tổ chức báo thù
07 Tháng mười một, 2018 07:43
công nhận điểu huynh số đủ nhọ có được vị hôn thê đẹp với chức quan cao nhưng mà nón xanh thì nhiều lắm
06 Tháng mười một, 2018 19:49
Mình pm rồi, giờ chỉ chờ bác ấy rep thôi =))
06 Tháng mười một, 2018 19:37
Mục tiêu của Đường Dịch có phải làm tổ chức mạnh lên đâu. Nó chỉ muốn nó mạnh lên rồi có cơ hội đọc tài liệu thôi.
06 Tháng mười một, 2018 19:17
"Điểu huynh mau tới! Điểu huynh mau tới! Ta sắp không khống chế được hiện trường rồi! ! Cỏ xanh trên đầu ngươi, ta kéo ba mươi con trâu đến ăn cũng không hết a!"
Khúc này đọc đi đọc lại vẫn thấy bựa :))
BÌNH LUẬN FACEBOOK