Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đèn hoa mới lên, ánh trăng mông lung.

Ba người tiểu đội chúng ta dạo bước ở Thập Tự đại nhai phía nam kinh thành.

Đông Pha lâu tại thành đông, Bát Tiên cư tại thành tây, bởi vì Tô Hiểu từ trong cản trở, chúng ta thế mà chạy tới thành nam.

Ta khăng khăng giữ ý kiến muốn ăn chân giò hầm tương, Tô Hiểu đánh chết không theo. Chúng ta cãi đi cãi lại không có kết quả. Cuối cùng không có đi Bát Tiên cư cũng không có đi thành Đông Pha lâu, đến địa phương thứ ba ta đề cử.

Nơi này tương đối vắng vẻ, không giống tửu lâu lớn như Bát Tiên cư cùng Đông Pha lâu, chỉ là một quán ăn nhỏ. Bên trong trang hoàng đơn giản, bàn ghế thậm chí có chút bẩn thỉu. Thời tiết đêm nay mặc dù là tốt để xuất hành, nơi này cũng vẫn thưa thớt vắng vẻ không có mấy khách nhân.

Người chưa từng tới có lẽ không biết điểm tốt của căn khách điếm này, nhưng nơi này cũng là nơi uống rượu tốt ta tuyệt đối đề cử.

Nơi này có cái danh tự đặc biệt—— Tuế Nguyệt Như Đao.

Đường Dịch nhìn chăm chú chiêu bài bắt mắt kia: "Quán cơm này danh tự rất đặc biệt."

"Chậm đã!" Tô Hiểu đột nhiên cảm thấy rất kỳ quặc mà hỏi thăm: "Tuế Nguyệt Như Đao? Là đao gì?"

"Hừ, ngươi hỏi người ta a." Ta đắc ý cười cười.

Cách thật xa, chưởng quỹ kia đã nghe thấy được Tô Hiểu vấn đề, rống lên một tiếng: "Tuế nguyệt là đao dùng giết heo!"

Tô Hiểu không dám tin nhìn ta: "Đã đi đến thành nam, ngươi làm sao còn có thể tìm tới địa phương ăn chân giò hầm tương! ?"

"Chớ nói nhảm, nơi này nào có chân giò hầm tương!" Ta lườm hắn một cái, phản bác: "Nơi này chỉ có móng heo hầm tương được chưa?"

"Vậy khác gì nhau!"

Cái gì! Ngươi gia hỏa bất học vô thuật này! Thế mà vũ nhục chân giò hầm tương cùng móng heo hầm tương!

Đường Dịch không để ý tới hai chúng ta, vào chỗ ngồi trước: "Ta phụ trách uống, Tô Hiểu phụ trách ăn, không sai chứ?"

"Móng trộn hoa, chân giò Đông Pha, má heo hoàng kim, hoa bầu dục tê cay. . . Làm sao tất cả đều là heo!" Tô Hiểu tức giận nhìn ta: "Ta muốn ăn thanh đạm chút!"

"Vậy ngươi ăn cái này đi thôi." Ta ném cho hắn quả dưa chuột gặm một nửa trên tay.

Tô Hiểu mặt đỏ lên, đem dưa chuột ném trở về: "Ngươi cho ta cái này là có ý gì! Ngươi mới là oán phụ đây! Ta là nam nhân!"

Tên thiếu hiệp này! Ngươi hiểu được không ít a!

Thật đen tối!

"Tiểu nhị, ta muốn cái này cái này cái này. . ." Ta không có quản hắn, chọn một đống món muốn ăn từ lâu nhưng bởi vì ví tiền rỗng tuếch không ăn nổi.

"Minh đại ca! Không cho ngươi chọn nhiều chân giò heo như vậy! Tiểu nhị ca, ngươi cho hắn một chén canh, một đĩa thức nhắm. . . Không, củ lạc là được."

"Ngươi nuôi chim à! !"

Đường Dịch thừa dịp chúng ta không có chú ý ở một bên chọn rượu của hắn. Tiểu tử này bình thường trầm mặc ít nói, không biết hắn tửu lượng thế nào. Nhưng mà ta dường như mơ hồ trông thấy điếm chưởng quỹ vẻ mặt khó xử, trong tiệm rơi vào hoảng loạn.

Ta vội vàng đi hỏi tiểu nhị hắn chọn cái gì, kém chút phun dưa chuột trong miệng ra ngoài.

"Ngươi chọn mười vò Trúc Diệp Thanh làm gì!"

Tiểu nhị hốt hoảng nói: "Chúng ta nơi này Trúc Diệp Thanh không giống bình thường, cực kì mạnh, cơ hồ vào miệng là say. Bình thường đều là bán một chén nhỏ một chén nhỏ."

Đường Dịch nói: "Không quan trọng, như thường lên."

"Tốt tốt!" Tô Hiểu vỗ tay nói: "Bình thường đều làm việc làm nhiệm vụ, hôm nay cuối cùng cũng có thể uống một chén."

Đường Dịch vậy thì cũng thôi đi, ngay cả Tô Hiểu cũng có thể uống? !

Ta hôm nay lúc đầu có một ý tưởng, muốn chuốc say hai người bọn họ a! Như vậy chẳng phải ta mới là người bị chuốc say?

" Rượu ngài gọi tới!" Mấy tiểu nhị nhọc nhằn nâng từng vò từng vò chuyển tới, lại tại trên bàn chúng ta bày ba bát nước lớn. Rồi tràn đầy sùng kính mà nhìn chúng ta như thể chúng ta bỗng chốc hóa thân thành đại tửu hào hào khí vượt mây, miểu sát ngàn vạn nhuyễn đản.

Đường Dịch mở giấy dán ra, nói đến vò rượu, bên trong mùi thơm ngào ngạt, mùi rượu theo ngấn nước trong trẻo trong suốt tản ra, giống như một lưỡi câu vô hình, thoáng cái ôm lấy lòng ta.

Ta nuốt nước miếng một cái.

Quản hắn, dù sao không phải ta trả tiền, nên có thể uống nhiều một chút đi.

Đường Dịch múc ba chén rượu lớn, bày trước mặt mỗi người một bát. Chính hắn cầm lấy một bát.

Tô Hiểu giống như con sóc hai tay nâng chén lớn, ngửi ngửi mùi rượu, đột nhiên lộ ra vẻ mặt hạnh phúc.

Ta cũng bưng lên một bát.

"Tốt a. Chúng ta tiểu đội này kết thành cũng nửa tháng. Khoảng thời gian này đa tạ hai vị huynh muội, a không huynh đệ chiếu cố. Về sau trong Lục Phiến môn chúng ta còn phải dắt tay tiến lùi, họa phúc cùng nhau, liền uống hết bát này, chúc chúng ta tiền đồ như gấm, đoàn kết hữu ái."

Ta nói xong một phen xấu hổ phát biểu.

"Uống!"

Ta ngửa cổ một cái, một chén rượu lớn ừng ực ừng ực xuống bụng. Ân. . . Quả nhiên dễ uống! Ta một ngụm trực tiếp uống cạn một bát, thở ra một hơi thật dài, giống như không phải như vậy không tính là uống rượu.

"Hắc! Rượu này là đủ mạnh! Các ngươi. . ."

Thùng thùng hai tiếng.

Ta nhìn thấy hai tên lăng đầu thanh một ngụm cũng còn không uống trực tiếp say ngã, đầu còn đâm vào trên mặt bàn. Nhưng mà nửa điểm cũng không có tỉnh.

Này. . .

Các ngươi ngửi liền say còn uống cái con nghé!

Chẳng qua như vậy cũng bớt việc, ta không cần tận lực chuốc say bọn hắn nữa.

Ta ngồi trên bàn, tiếp tục ăn cơm uống rượu. Rau lên liền ăn, rượu đến liền uống. Đương nhiên Tô Hiểu không cho ta gọi móng heo ta cũng chọn lên.

"Nấc ~ "

Ta hài lòng nấc dài một tiếng, một bàn món ăn mười bình rượu tất cả đều quét dọn sạch sẽ.

Như vậy, hai tiểu bằng hữu cũng say ngã. Cơm cũng nếm qua.

Ta nên làm chút chuyện chính.

Ta đứng dậy: "Gia hỏa ẩn núp bên kia, ra đi."

Từ trong ngõ tối bên kia đi ra mấy đại hán. Người cầm đầu thân đặc biệt cao, nhìn từ phương thức hô hấp của hắn hẳn là người luyện qua một loại khí ngạnh công công phu, Kim Chung Tráo Thiết Bố Sam. Mấy người khác cũng còn không bằng hắn.

Người cầm đầu kia ngẩng đầu mà bước đến, mở cái miệng rộng cười nói: "Ba người các ngươi hẳn là người chủ tử ta muốn. Ngươi, báo các ngươi danh tự ra, miễn cho lão tử khó khăn. Ta không thích tra hỏi."

Ta một bàn này ở chỗ hơi hẻo lánh tối tăm, đèn đường cũng không chiếu tới bên này, ta lại là cúi đầu đứng quay lưng về phía hắn. Hắn thấy không rõ ta bộ dáng.

Ta trầm mặc.

"Ta không phải đã nói rồi sao? Ta không thích tra hỏi."

Hắn dữ tợn cười một tiếng, một quyền đánh về phía mặt của ta, khí thế hùng hổ, tiếng xé gió vậy mà như là cú vọ gáy, thế như oanh lôi. Nhưng nắm đấm mười phần khí thế kia giữa đường dừng lại, cánh tay chậm rãi mềm nhũn xuống.

Ta tiếp được thân thể mềm nhũn vì ngất của hắn, ném qua một bên.

Gia hỏa này trước khi vận khí liền trúng một chưởng của ta, bị chấn động kinh mạch, phải ngất ba ngày. Mà lại sau đó hẳn là cái gì cũng không nhớ rõ.

Ta liếc bốn gia hỏa còn đang không biết chuyện gì xảy ra.

"Chủ tử của các ngươi vận khí không tốt, ta hôm nay không rảnh."

Trong mắt bọn họ kinh ngạc chưa đi, ta một chưởng đã phân ra tứ phía, bao phủ bốn người này. Chỉ một thoáng bốn người ngã xuống đất, bọn hắn thậm chí không biết xảy ra chuyện gì.

Ta bốn chưởng này không có bí quyết gì. Chỉ là kèm theo Dịch Cân Kinh nội lực, còn có rất nhanh mà thôi. Nếu như chia một sát na thời gian ra thành bốn phần, hẳn là có thể thấy rõ ràng đi. Bốn người bọn họ là phân biệt trúng chưởng.

Bọn hắn trước khi té xỉu, trong mắt lộ ra hoàn toàn không cách nào lý giải kinh ngạc, còn có bởi vì không thể nào hiểu được mà sinh ra lớn lao sợ hãi. Loại ánh mắt này, để cho ta hơi nhớ tới ngày trước.

Trước kia, cũng không phải người người đều nhìn ta như vậy sao?

Ta nhìn trên trời minh nguyệt một cái.

Dường như năm đó một đêm kia, cũng có ánh trăng trong sáng như vậy.

Đêm nay còn có rất nhiều sự tình phải làm.

Cần phải đi.

Đi ra hai bước, ta đột nhiên quay đầu hô một tiếng.

"Chưởng quầy, tiền do vị cô nương bên trong kia trả ~ "

Ba chân bốn cẳng chạy ra chưởng quầy liếc qua cười khúc khích ngủ say sưa Tô Hiểu, ứng tiếng: "Được ~ mời ngài!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
dpnkbpvn
13 Tháng mười một, 2018 00:59
Liên quan đến em tuyết chăng
mr beo
12 Tháng mười một, 2018 19:09
ngày nhỏ thì tỏ ra băng lạnh thêm tí trung nhị lại còn thất tình giờ thì như cá chết lại tham tiền thay đổi 180 độ luôn
Tuyết Mùa Hạ
12 Tháng mười một, 2018 18:25
quan trọng là khí chất :v Chứ đen với trắng tùy theo nội công sử dụng cũng khác rồi mà. VÍ như dùng Hàn Băng thì thành trắng, Thuần Dương thì thành đỏ :v
Hoaqin
12 Tháng mười một, 2018 14:36
Có bác nào dùng QT 2013 mà bị hiện tượng lẹm chữ khi bôi đen từ có chữ đ, y vv không? Lắm khi bôi lệch từ khó chịu quá :(
mr beo
12 Tháng mười một, 2018 14:04
mé lúc thì tóc đen lúc thì tóc trắng đổi màu tóc do vận công hay hóa trang nhỉ
mr beo
12 Tháng mười một, 2018 14:02
người khiến cho phi chân lão đệ quyết định thoái ẩn giang hồ đó
mr beo
12 Tháng mười một, 2018 07:33
khả năng là gia nhập vô pháp vô thiên nhai vì gái khá cao
Hoaqin
11 Tháng mười một, 2018 23:18
15, 16 tuổi đã thất tình Không rõ là lúc đó đã xong Vô Pháp Vô Thiên nhai chưa Nếu là sau VPVT thì có lẽ Tuyết là người Thần Nguyệt giáo, còn không phải thì chịu =))
Hoaqin
11 Tháng mười một, 2018 23:12
Chắc là người yêu gì đó của main =))
mr beo
11 Tháng mười một, 2018 19:18
hóa ra ngày nhỏ phi chân tóc bạch kim thêm tí trung nhị tỏ ra lạnh lùng thờ ơ thất tình bảo sao giờ xuống núi không mấy người nhận ra khí chất thay đổi 180 độ thế cơ mà
Tuyết Mùa Hạ
11 Tháng mười một, 2018 18:33
Cứ nhẹ nhàng thi thoảng lại chọc cười như này thì thật tốt :)) Bác cv làm tốt quá làm mình ngại đọc từ bản raw thô :))
Phuong Anh Nguyen
11 Tháng mười một, 2018 17:46
tuyết là ai nhể?
Hoaqin
11 Tháng mười một, 2018 17:03
Main mà ra từ đầu, mỗi đứa một vả thì làm gì có truyện bác =))
21302766
11 Tháng mười một, 2018 16:55
Main giống saitama nhỉ, người khác đánh nhau còn mình thì dạo chơi loanh quoanh. Chắc đợi đánh gần xong mới chịu ra mặt.
distry
11 Tháng mười một, 2018 15:46
Các bố đọc lại hộ cái, công chúa là Nga Mi chiến. Nga Mi chiến thì đếch sợ ai
qtrung2511
11 Tháng mười một, 2018 13:43
lúc phi chym 14 15 tuổi đã có võ công ngang ngửa chưởng môn hoa sơn rồi. sao không bảo vô lý đi.
Phuong Anh Nguyen
11 Tháng mười một, 2018 13:18
bác nên nhớ chính Hoàng Thượng võ công cũng khá cao nha và độc chiêu trị thương gia truyền nữa.
VBNyang
11 Tháng mười một, 2018 13:01
So kiểu này thì dàn nhân vật chính trong kiếm hiệp vứt hết :)) Đoàn Dự, Hư Trúc, Vô Kỵ toàn đám nhóc vắt mũi chưa sạch mà bán hành cho tiền bối võ lâm như đúng rồi :lol:... ở đây còn chưa biết con công chúa này sư thừa là ai, kỳ ngộ gì, thiên phú ra sao bla bla... hoặc tương đồng hơn là con Chu Chỉ Nhược với con nữ áo vàng đấy, được ít bí kíp với sư thừa bá (vợ chồng DQ) cũng đủ bán hành cho phần lớn võ lâm tiền bối rồi...
L2D4
11 Tháng mười một, 2018 12:21
Tác chẳng giải thích rồi rồi rồi: "Vũ Dạ Nam Tuấn Phi ở đây. Nhưng hắn nghe nói sở trường của Vũ Dạ không phải võ công, mà là khinh công ám khí"
mr beo
11 Tháng mười một, 2018 11:58
công chúa vốn được vua chiều nên cho học võ từ nhỏ đầu tư tiền của thuốc quí các kiểu nên trẻ tuổi võ công cao là đương nhiên chưa kể vũ dạ nó đánh nhau với thằng cha hộ vệ gần toi rồi gặp cao thủ như công chúa chả thua thì sao
trunghieu99tt
11 Tháng mười một, 2018 11:16
Đi du học ? Chẳng qua cũng là theo chân thầy đi du ngoạn giang hồ lịch lãm. Chẳng lẽ mấy thứ đó Nam Tuấn Phi gần 1 đời lăn lộn giang hồ chẳng lẽ thiếu hay sao ? . Tại hạ nói ở đây là võ công, Nam Tuấn Phi có thể leo lên chức đó dù là chủ tu khinh công cùng ám khí thì võ công cùng thực chiến của hắn chắc chắn cũng phải rất mạnh. Lại nói chịu thua thiệt 1 tiểu oa đi theo chân thầy vài năm ?
mr beo
11 Tháng mười một, 2018 08:36
vũ dụ nó chủ tu là ám khí đánh lén cùng khinh công nên ám sát tất nhiên có tiếng rồi còn công chúa nó được nhà đầu tư cho thầy giỏi đi du ngoạn giang hồ nên tất nhiên là trẻ tuổi mà võ công cao cường rồi
qtrung2511
11 Tháng mười một, 2018 02:23
đề nghị đọc truyện thì cố gắng đọc kỹ và đọc hiểu. du học mấy năm rõ ràng đấy thôi.
qtrung2511
11 Tháng mười một, 2018 02:20
không đọc kỹ à? cháu nó được gửi đi du học về. ok.
dpnkbpvn
11 Tháng mười một, 2018 00:57
Nam tuấn phi được mỗi cái khinh công mà bác
BÌNH LUẬN FACEBOOK