Một côn không được, ta dùng tiếp một côn. Côn ảnh um tùm bao phủ trên đầu người kia, bóng đen quay người rời đi. Dường như trên người mang theo đồ vật kim thiết gì đó, lúc di động leng keng leng keng. Nhưng hắn di động nhanh không thể tưởng tượng nổi, ta đánh một lượt côn pháp rất nhanh, vậy mà không côn nào trúng hắn. Linh hoạt hơn Kim Vương Tôn chỉ biết chính diện đối địch nhiều.
Kim Vương Tôn ở hậu phương hô: "Mèo to ngươi đi ra kinh động như thế, không hù dọa công. . . Lão nhân gia nàng chứ?"
Bóng đen lắc đầu nói: "Không."
Ta cười nói: "Yêu nghiệt phương nào, còn không hiện nguyên hình!"
Vẫn là một gậy vào đầu, giống đại chùy nện xuống vừa nãy. Chỗ kình phong đến, quả nhiên ảnh hưởng tới thân pháp của hắn.
Người này giơ chưởng lên, giằng co với đầu côn, khí lực không hề tầm thường, suýt nữa đụng nghiêng côn mang. Nhưng không phải nội lực, mà là lực cánh tay. Người này luyện một thân ngoại môn thần lực, cho nên di động cùng xuất thủ đều như thiểm điện, hơn nữa khí lực cực lớn.
Nhưng lực đạo ngoại gia vẫn không thể sánh nổi chân lực nội gia, một côn của ta vẫn ép về. Lúc bóng đen sắp không chống đỡ được, bỗng cảm thấy côn mang hơi lệch đi. Kim Vương Tôn bên kia, tay phải cầm Kim Cương Đao, tay trái lại vẽ vài vòng tròn, không biết đang làm gì. Nhưng vòng tròn trong tay hắn lại sinh ra hấp lực hút côn sắt của ta lệch đi một chút.
Bóng đen kia thừa dịp côn của ta lệch đi, bả vai trùng xuống theo, tứ chi linh hoạt lộn một vòng trên mặt đất, chạy ra khỏi phạm vi của côn ta.
A?
Vì sao một chưởng của Kim Vương Tôn lại quen thuộc như vậy?
"Đại La Không Chưởng?"
Kim Vương Tôn lộ vẻ vẻ đắc ý: "Bây giờ biết sự lợi hại của bản công tử chưa! ! Hắn nâng đao trên tay phải lên. Mà bóng đen cũng đánh tới cùng một lúc.
Sao Kim Vương Tôn có thể học được Không Chưởng?
Hắn chỉ cầm đi Dạ La Thư của ta thôi a, Ngũ Thần Kinh không thể trong tay hắn.
A, chờ chút. . . Mặc dù trong Dạ La Thư không có Không Chưởng, nhưng có Chân Giò Quy Ngã Đại Pháp đạo văn từ Không Chưởng, ta còn viết Không Chưởng số hai a! !
Kim Vương Tôn học lén Chân Giò Quy Ngã Đại Pháp của ta còn tưởng rằng mình học được Không Chưởng a! !
Ngươi đắc ý cái rắm a! Ngươi chỉ học được võ công ta dùng để cướp chân giò trong tiệm ăn a! !
Ta xoay chuyển côn sắt, hung hăng đập một côn đánh lui Kim Vương Tôn, sau đó một côn như thương nghiêng ra, đâm thẳng vào bóng đen đang đánh tới, đâm vừa đúng. Hắn phản ứng cũng nhanh, dùng tay nắm gậy. Nhưng lúc này chỉ cần ta phát kình, huyết nhục bàn tay hắn khẳng định phải phế bỏ.
Ta hơi do dự, vẫn không nhả kình. Dù sao nếu ta dùng sai lực đạo, người này nhất định phải chết.
Bóng đen thấy ta không tiến công, lập tức lui lại thật xa, tụ hợp với Kim Vương Tôn bị ta đánh bay.
Nhìn kỹ, người đột nhiên xâm nhập chiến cuộc này ước chừng khoảng ba mươi tuổi, bảy thước ngang tàng, vậy mà cao hơn ta. Dáng người hắn khôi ngô cao lớn, ánh mắt không giận mà uy. Ta thật sự không nghĩ tới, người lao ra từ giữa cây như thú này lại là một vĩ trượng phu chính cống.
Dáng dấp ta đã rất cao, nhưng không ngờ người này còn cao hơn. Hai người chúng ta đứng chính diện thì không phân cao thấp. Nhưng đó là bởi vì phương thức đi lại quái dị làm hắn trông thấp đi mấy phần. Hắn tựa như mãnh hổ chuẩn bị công kích, uốn gối khom lưng, thân thể nghiêng về phía trước, hạ thấp thân mình một cách tự nhiên. Nếu hắn đứng thẳng, hẳn còn cao hơn ta một chút.
Nhưng mặc dù hắn hạ thấp người, khí thế không giảm chút nào. Hình thể người này rộng lớn, vai rộng hơn người, lưng hùm vai gấu, hai cánh tay thô to như đúc từ tinh cương, chính là một cự hán. Hình thể hắn to lớn, nhưng không hề ngốc trệ. Ánh mắt hắn yên ả mà uy nghiêm, phối hợp tướng mạo vuông vắn nghiêm túc, lại sinh ra hổ uy khiếp người.
Hiển nhiên võ công người này không kém hơn Kim Vương Tôn, nếu nói là cao thủ hộ pháp Kim Ngân tông đưa cho tông chủ cũng được. Nhưng kỳ quái là, vừa nãy người này chỉ núp trong ngọn cây cạnh phòng nhỏ kia, ngay cả tông chủ bị ta gõ thành chuột đất cũng không chịu lộ diện. Đến khi Kim Vương Tôn không nhịn được cầu cứu mới chịu xuất thủ, đây là vì sao?
Trừ phi là bởi vì. . . Ta liếc căn phòng phía bên kia, trong phòng kia có nhân vật còn trọng yếu hơn Kim Vương Tôn.
Kim Vương Tôn thấy ánh mắt ta nhìn về căn phòng đó, không che giấu được khủng hoảng trong lòng, quát: "Mèo to, người này tự nhiên xông vào phủ, nhanh liên thủ bắt hắn lại với ta!"
Xem ra trong gian phòng kia, đúng là có người a.
Ta vẫn luôn nghi ngờ Kim Vương Tôn câu kết với một đối tượng ở kinh thành. Chí ít khẳng định là nhân vật có phân lượng trong triều. Bằng không một mình hắn lẻ loi vào triều cầu thân, chắc chắn từ đâu ra.
Mặc dù hoàng thượng phạt hắn chờ ở nhà, nhưng trừng phạt không nặng, hơn nữa đề mục thí tuyển đều nghiêng về hắn. Ngoại trừ hoàng thượng bất công ra, ta vẫn luôn suy nghĩ có phải Kim Vương Tôn thu mua vương công đại thần nào đó để nói tốt cho hắn với hoàng thượng.
Xem ra người trong phòng kia, khẳng định là nội tuyến của Kim Vương Tôn trong triều đình.
Ta vận công kéo dài ngũ giác, đích thực phát hiện được trong phòng chỉ có một người tĩnh lặng ngồi bên bàn. Dường như đánh nhau bên này không ảnh hưởng đến nàng chút nào.
Không sai, là nàng.
Từ mùi thơm cơ thể ta ngửi được, đó là nữ tử, hơn nữa còn là mỹ nữ hiếm có.
Nội tuyến nội ứng ngoại hợp với Kim Vương Tôn, lại là nữ nhân.
Kim Vương Tôn thấy ta hứng thú với gian phòng kia, càng nóng nảy hơn nói: "Mèo to, mau ra tay! Nếu không công. . . Lão nhân gia nàng bị dâm tặc này nhìn thấy, ngươi ta không chịu nổi trách nhiệm!"
Cự hán lại nhìn ta, giữ yên lặng, nửa ngày sau mới nói: "Ta đánh không lại hắn, không thể đánh."
Hiển nhiên Kim Vương Tôn cũng biết hắn sẽ trả lời như vậy, lập tức nói: "Ta cho phép ngươi bỏ đao xuống đánh."
Cự hán được xưng là mèo to, vác trên lưng ba thanh đao hình dạng khác nhau. Ta đoán tất cả là đao của Kim Vương Tôn. Kim Vương Tôn hơi một tí lại đổi đao để đánh, đại khái cũng không thể thiếu một đao nô cõng đao. Mà suy đoán những đao này đều là của hắn, chủ yếu là vì thanh Kim Ngân bảo nhận quang hoa óng ánh, cũng trên người cự hán này. Ba thanh đao này đặt trên kệ đao làm từ kim thiết, nguyên lai hắn vẫn luôn cõng vật nặng.
'Mèo to' vẫn lắc đầu: "Tay không, ta vẫn không phải đối thủ của hắn. Cho dù liên thủ với công tử, vẫn sẽ thua."
Mắt hổ nhìn ta chằm chằm, để lộ vẻ trầm tĩnh bất phàm: "Hắn nội ngoại hợp nhất, võ công đã tới cảnh giới bậc thầy. Ta cùng công tử đều không phải đối thủ, nếu lấy ví dụ, tu vi của hắn cũng không thấp hơn lão gia."
Kim Vương Tôn giật mình: "Khó trách người này tung hoành bụi hoa nhiều năm sừng sững không ngã, nguyên lai võ công lợi hại như thế, lại có thể đánh đồng với lão đầu tử nhà ta."
Này! Nói hươu nói vượn a!
Chung Ngưng chân chính nào có lợi hại như vậy! Hắn toàn dựa vào nâng đỡ của Minh Đồ a! Nếu không có Giả Vân Phong cùng Phục Tượng hai cao thủ siêu cấp trong Minh Đồ, chỉ dựa vào chính hắn sớm đã bị cao thủ chính đạo chém thành chín khối cho chó ăn a! !
"Tuyệt không thể để vị đại nhân kia bị nhìn thấy."
Kim Vương Tôn vừa mới bị một lượt thiết chùy của ta đánh cho hoa mắt váng đầu, sắc mặt vẫn xanh mét nói: "Chuyện quá khẩn cấp, ta cho phép ngươi sử dụng Hổ Liêu. Như vậy ngươi có chịu ra tay không?"
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
10 Tháng mười một, 2018 22:50
Nghiện thuốc chạy đi tìm txt, đi dạo dọc google tìm ra đúng đc chỗ nguồn sf :(.
10 Tháng mười một, 2018 22:47
1 tên cao thủ giang hồ nằm trong đội ngũ thủ lĩnh của tổ chức đứng thứ 2 số các tổ chức sát thủ mà võ công lại không bằng 1 tiểu công chúa ?
10 Tháng mười một, 2018 19:36
ôi mẹ ơi tôi chui hố này sâu thật rồi
10 Tháng mười một, 2018 19:13
bác cv làm chất lượng hơn số lượng. đọc thích hơn hẳn.
10 Tháng mười một, 2018 13:41
giả vân phong lại là cuồng thiên , ngày càng nhiều điều bất ngờ trong vụ phản loạn lần này
10 Tháng mười một, 2018 12:43
Raw ra đến quyển 12
Gần 900 chương
10 Tháng mười một, 2018 12:00
raw chap bao nhiu r ạ ???
10 Tháng mười một, 2018 11:34
Là sao bạn?
10 Tháng mười một, 2018 11:30
chà truyện này sắp hết dịch chưa
08 Tháng mười một, 2018 20:54
đến quỳ công chúa tắm thì không dám nhòm trộm nhìn thấy đàn ông thì đòi lột trần , cảm thấy nghi ngờ xu hướng tình dục của phi chân lão đệ
08 Tháng mười một, 2018 12:32
" Đến lúc đó, trên Dạ La bảo, chỉ sợ cờ gấm của Bạch Vương thất quan cắm đầy tiền đình. Trái một bộ 'Đào lý xuân phong, đời đời truyền lại', phải một bộ 'Y bát được truyền, khắp chốn mừng vui'. Những trư bằng cẩu hữu của ta sẽ tụ tập lại, trắng trợn chạy tới chúc mừng, chắc chắn trong mỗi lời chúc đều có "Quả nhiên có kỳ sư tất có danh đồ!" Oan ức này ta phải cõng đến kiếp sau a. Nữ nhân cùng mạng nhỏ, cái nào trọng yếu? Ta kiên định đứng ở cái sau."
Nó mà học được thì giờ lên làm chưởng môn Đại La Sơn lâu rồi :))))))) học mỗi cái hàng long thập bát mô thấy gái cửi đồ còn không dám đụng :)))))))))
08 Tháng mười một, 2018 07:51
lão sư phụ của phi chân hàng nào chả dám đụng làm đệ tử ít nhiều cũng phải kế thừa mấy chiêu chứ
08 Tháng mười một, 2018 03:55
spoil
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
"Ta thái sư phụ tinh thông mệnh lý, từng cho ta xem mệnh thời điểm hô 1 tiếng 'Cẩn thận nữ nhân', sau đó bỗng nhiên dừng lại, lại hô 'Còn có nam nhân' !" Nghe đoạn này là đã cảm thấy giới tính Tô Hiểu có vấn đề rồi. :))
07 Tháng mười một, 2018 23:08
Kẻ thù của nó là ai nó còn chưa biết thì nghi ngờ nội gián cái giề :)) Sau đêm hai thằng ân ái trong rừng thì nó chỉ xác định được 2 điều: 1) Thằng Phi Chym rất mạnh có thể tát vỡ mồm nó bất cứ lúc nào và 2)Thằng Phi Chym không có ý hại nó... mà tính nó vốn không thích để thằng khác nhúng tay thì cứ im im train lv là chuẩn rồi, khi nào nó thấy nó vả được thằng main thì khác
07 Tháng mười một, 2018 21:41
cảm ơn tác giả, mong ngóng từng chương :heart:️
07 Tháng mười một, 2018 21:31
Tầm khoảng chục vợ đổ về là đẹp à =))
07 Tháng mười một, 2018 19:13
Mục đích ban đầu của Đường Dịch đúng là đến để tìm lại hồ sơ, điều tra + trả thù nhà
Nhưng giờ nếu đặt tình huống như vậy thì khả năng nghi ngờ Phi Chân là nội gián chắc chắn không thể không có. mà đã là nội gián => nguy hại đến Lục Phiến Môn => Lục Phiến Môn bị giảm uy năng hoặc lụi bại => Đường Dịch cũng không thực hiện được mục đích của mình
Nói chung tại hạ thấy đoạn đó tác giả viết chưa được hợp lý cho lắm
07 Tháng mười một, 2018 16:11
Cô cô, lão đại, trap, thái giám cứ cho thêm con công túa này thì toàn hàng để trưng bày, đụng phát nát đời ngay :))
07 Tháng mười một, 2018 13:49
vãi cả hàng long thập bát mô không biết khi nào thì phi chân lão đệ sẽ kế thừa phong thái của sư phụ nhỉ chứ xung quanh mỹ nữ nhiều lắm rồi đó
07 Tháng mười một, 2018 08:53
nó để lại thằng main để thỉnh thoảng kiểm tra võ công của bản thân, coi như main là mục tiêu để đánh bại mà
07 Tháng mười một, 2018 07:46
Đường Dịch vô lục phiến môn vì nó muốn được phép tra xét một số hồ sơ án để kiếm hung thủ chứ không phải muốn mượn tổ chức báo thù
07 Tháng mười một, 2018 07:43
công nhận điểu huynh số đủ nhọ có được vị hôn thê đẹp với chức quan cao nhưng mà nón xanh thì nhiều lắm
06 Tháng mười một, 2018 19:49
Mình pm rồi, giờ chỉ chờ bác ấy rep thôi =))
06 Tháng mười một, 2018 19:37
Mục tiêu của Đường Dịch có phải làm tổ chức mạnh lên đâu. Nó chỉ muốn nó mạnh lên rồi có cơ hội đọc tài liệu thôi.
06 Tháng mười một, 2018 19:17
"Điểu huynh mau tới! Điểu huynh mau tới! Ta sắp không khống chế được hiện trường rồi! ! Cỏ xanh trên đầu ngươi, ta kéo ba mươi con trâu đến ăn cũng không hết a!"
Khúc này đọc đi đọc lại vẫn thấy bựa :))
BÌNH LUẬN FACEBOOK