Mục lục
[Dịch] Đỉnh Cấp Lưu Manh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:




- Thời gian không còn nhiều, không biết Hướng tiên sinh đã sẵn sàng để lên thuyền hay chưa?
Người thấp bé cũng không dài dòng, trực tiếp vào đề, hiển nhiên là một người thích nhanh gọn lẹ.

- Đương nhiên.
Hướng Nhật rất thích kiểu người này, cũng không lề mề đi kiểm tra có gì bị sót hay không.

- Cẩn thận một chút.
Trước khi lên thuyền, Tinh Tinh đột nhiên nói một câu như vậy với Hướng Nhật.

Biết đối phương quan tâm đến an toàn của mình, tuy nhiên Hướng Nhật vẫn nói rất vô tâm:
- Yên tâm, chờ đến lúc xương cốt của mày nát vụn rồi, tao sẽ đi thắp nén hương tốt nhất trước phần mộ của mày.
Ngụ ý là, nhất định sẽ không chết sớm hơn hắn.

Tinh Tinh ngoác miệng mắng:
- Biến!
Rồi xoay người rời khỏi bến tàu.


o0o

Hàn Quốc, thành phố Seoul.

Được xem là thành phố lớn nhất trên bán đảo Triều Tiên cũng như toàn Hàn Quốc, là trung tâm chính trị, kinh tế, văn hóa giáo dục của Hàn Quốc, cũng là đầu mối giao thông đường biển, đường bộ, đường không của toàn quốc, đồng thời là đô thi hiện đại hoá phồn hoa nhất toàn cầu và là một trong những thành phố du lịch nổi tiếng thế giới.

Tuy nói đã gần nửa đêm, nhưng đối với một thành phố lớn như vậy mà nói, cũng chỉ xem là một sự bắt đầu khác mà thôi. Gần như cả thành phố được bao phủ dưới ánh đèn, cơ bản không khác gì ban ngày.

Tuy nhiên cũng không phải địa phương nào cũng được cảnh đêm của thành phố chiếu sáng đến, tỷ như trên bờ biển tối đen như mực kia. Bởi vì phụ cận không có ánh đèn, cho nên chỉ có thể loáng thoáng thấy được xung quanh bãi biển, nơi đó có nhiều bóng đen chiều cao không đồng đều đang đứng. Những bóng đen này giống như bị định thân vậy, không ai di động cả, cũng không có bất luận người nào nói chuyện với nhau.

Trên thực tế, bọn họ không phải được đạo diễn nổi tiếng nào đó mời tới đóng phim kinh dị, lại càng không phải đang đêm hôm khuya khoắt chạy tới đây hít khí trời, bọn họ là thành viên của RAPIST – băng đảng xã hội đên lớn nhất thành phố Seoul.

Lần này cầm đầu là nhị lão bản của RAPIST Kim Chung Thành, sở dĩ mang theo nhiều người như vậy tới, chủ yếu là để nghênh tiếp một đại nhân vật nào đó từ Trung Quốc tới, trong bang hầu như đã huy động hơn phân nữa nhân mã, mục đích là để bảo đảm an toàn cho đối phương đồng thời phô trương thanh thế như theo yêu cầu. Hơn nữa đại lão bản đã dặn dò, nhất định không được thất lễ với vị khách lần này, bằng không việc làm ăn của RAPIST có khả năng sẽ xuống dốc không phanh.

Về phần là việc làm ăn gì, nhị lão bản đương nhiên biết rõ nội tình,việc làm ăn của RAPIST tuy trải rộng khắp toàn bộ các lĩnh vực phi pháp, nhưng mục lớn nhất vẫn là ma túy, đây mới là mối kiếm tiền tốt nhất. Cho nên, đối với đại khách hàng có thể làm cho hầu bao bản thân đầy tiền mặt, thẻ tín dụng vĩnh viễn quét không hết, cho dù không được đại lão bản dặn dò, Kim Chung Thành cũng sẽ không dám sơ suất.

Thời gian đã qua hơn một giờ đồng hồ, Kim Chung Thành cảm giác chân đứng nãy giờ đã tê rần, lúc này hắn cho rằng nên hoạt động gân cốt một chút, tin chắc đám đàn em cũng đang ở tình trạng như hắn.

Bật ngón tay tách một cái, đây là ám hiệu cho phép tự do hoạt động mà Kim Chung Thành đã giao hện với đàn em. Quả nhiên, âm thanh này vừa vang lên, những bóng đen vốn đang đứng bất động liền vươn tay vươm chân, có một số thậm chí còn trực tiếp ngồi xuống bãi biển.

Kim Chung Thành cảm thấy rất kiêu ngạo vì quyết định sáng suốt của mình, tuy nhiên nhìn thấy có vài thủ hạ ngồi trên mặt cát, hắn liền hùng hùng hổ hổ:
- Đứng lên, bọn ngu xuẩn này, tao cho bọn mày tự do hoạt động, không có nghĩa là cho bọn mày ngồi xuống đất nghỉ ngơi như vậy, ngu ngốc!

Nhị lão bản gầm lên, bọn thuộc hạ giống như bị lửa đốt mông, lập tức đứng bật dậy, không dám tùy tiện thả lỏng mình nữa.

Kim Chung Thành phần nào tiêu tan cơn giận, quay đầu hỏi thủ hạ tâm phúc bên cạnh:
- Tuấn tú, giờ là mấy giờ rồi?

- Còn 5 phút nữa là 1h, thưa lão bản.
Người trả lời là một thanh niên dáng dấp anh tuấn, trông có phần như sinh viên mới vừa tốt nghiệp, không hề giống một thành viên xã hội đên.

Hắn gọi là Hàn Tuấn Tú, là một thủ hạ mới được Kim Chung Thành thu nhận ba tháng trước, khi đó Hàn Tuấn Tú vừa mới tốt nghiệp đại học, tìm không được việc làm, một lần trên phố bịđám lưu manh đuổi đánh, Kim Chung Thành thuận tay cứu hắn, sau đó đối phương liền trở thành một tiểu đệ của gã. Sở dĩ có thể trở thành tâm phúc mà Kim Chung Thành đi đâu cũng mang theo, nguyên cớ là vì một lần kỳ ngộ vào hai tháng trước.

Nói ra cũng không biết có được tính là trùng hợp hay không, hơn một tháng trước, có mấy hộp đêm và sòng bạc ngầm của RAPIST bị cảnh sát bất ngờ đánh úp, cũng không biết cảnh sát lấy tin tức từ đâu, hơn nữa lần nào tập kích cũng rất chuẩn. Điều này đương nhiên khiến các lão đại trong bang hoài nghi là có nội ứng của cảnh sát trà trộn vào, thế nhưng bất luận là tra xét bí mật đến thế nào, cũng tìm không ra tên nằm vùng kia. Cho nên, RAPIST tiến hành một lần tra xét đại quy mô đối với những thành viên mới gia nhập mấy tháng gần đây, chỉ có Hàn Tuấn Tú không bị đụng đến, bởi vì được nhị lão bản chiếu cố.

Kim Chung Thành tuyệt đối không hoài nghi Hàn Tuấn Tú bán đứng bí mật trong bang, bởi vì tên thủ hạ này tại hai tháng trước trong một lần xung đột cùng cảnh sát đã thay hắn đỡ một phát súng trí mạng, hành vi anh dũng này còn được chính miệng đại lão bản tán thưởng. Từ đó trở đi, Kim Chung Thành bắt đầu đem Hàn Tuấn Tú theo bên người. Cũng may là phát súng đó chỉ làm bị thương cánh tay của tên thủ hạ này, Kim Chung Thành không khỏi mừng thầm, bằng không giờ tìm đâu ra một đàn em trung thành như thế chứ?

Tuy nhiên mừng thì mừng, tên cảnh sát nằm vùng kia chung quy vẫn chưa tìm ra được, vẫn là một cái gai cắm trong lòng Kim Chung Thành và toàn bộ các lão đại trong RAPIST. Chỉ cần một ngày không tìm ra được, RAPIST sẽ một ngày không được yên bình, cứ tiếp tục như vậy, sớm muộn gì cũng sẽ lâm vào cảnh giải tán.

Nhất là lần này cần nghênh tiếp một đại nhân vật có khả năng ảnh hưởng đến việc làm ăn lớn trong bang, để cẩn thận, Kim Chung Thành không nói cho các thành viên tới bãi biễn lần này biết cụ thể là chuyện gì, chỉ kêu bọn hắn chờ ở nơi này. Tuy nhiên đối với tâm phúc Hàn Tuấn Tú, Kim Chung Thành lại không chút giấu diếm, cái gì cần nói đều nói ra. Đối đãi với đàn em và tâm phúc đương nhiên phải khác nhau.

Tiếng động cơ mơ hồ từ xa xa truyền đến làm Kim Chung Thành đang trầm tư phải bừng tỉnh, nghe âm thanh ấy, nhất thời khiến hắn tinh thần chấn động, đại nhân vật bên Trung Quốc tới rồi. Du thuyền dần dần lại gần, Kim Chung Thành cũng càng ngày càng kích động, một lần nữa chỉnh trang lại trang phục trên người, dẫn đầu đoàn người đi tới nghênh tiếp.

Hàn Tuấn Tú theo sau hắn, trong mắt lóe lên một tia sáng khác thường, cũng thản nhiên đi tới.




Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK