Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một câu của Trà Hào vừa dứt, đại điện lập tức rơi vào sự yên tĩnh như chết. Tiếng gió vù vù trong núi, có thể nghe thấy rõ ràng, một tiếng cười lạnh không đúng lúc phá vỡ yên tĩnh.

“Ngươi muốn vu hãm người, cũng cần phải xem đối tượng. Bản công tử là người mà ngươi có thể tùy ý vu hãm sao?”

“...... Thế nào, vu hãm sao?”

Trà Hào sừng sững bất động, thân thể mập lùn như một ngọn núi cao.

Lăng Thanh Thư hung ác cười nói: “Thanh danh của tại hạ quả thật không có gì lớn. Nhưng lệnh dự ngàn năm của Lư Sơn kiếm quan ta, sao có thể để ngươi làm nhục như thế. Gia phụ vọng trọng võ lâm, thanh danh của lão nhân gia người không thể mất trên tay ta. Dù không đề cập tới gia phụ, đương kim hoàng hậu nương nương chính là gia tỷ, cũng không cho phép hương dã thôn phu nhà ngươi vu khống.”

Một trận kiếm khí sắc bén đột nhiên tỏa ra, chính là Lăng Thanh Thư nắm chặt chuôi kiếm. Hắn điềm tĩnh không phát, vậy mà một luồng kiếm ý vô hình âm ỷ thành hình, sắc bén như kiếm thật.

“Nếu ngươi không đưa ra được chứng cứ, đừng trách ta kiếm hạ vô tình. Môn hạ của Lư Sơn kiếm quan không chịu được thôn phu nhà ngươi làm nhục.”

Hàng Châu thất hiệp còn lại đều khẩn trương, bọn hắn vốn không tới vì chuyện này. Đến đây mới biết Trà Hào này là tên điên, không ngờ đến vì gây sự với Lư Sơn kiếm quan! Nhao nhao chủ động lui lại, không muốn tham dự trận loạn đấu này.

Trà Hào như một pho tượng đất, vung tay lên nói: “Cho Minh bảo chủ xem chứng cứ.”

Ba người tới từ Trà Hồ trang, trên lưng mỗi người là một bao bọc to lớn, động tác nhanh nhẹn đặt bao bọc xuống đất. Vừa cởi vải buộc, một mùi hôi thối nồng đậm không che giấu được bay ra. Xem ra vải này còn được xử lý đặc thù, nếu không với độ nồng của mùi này, nhất định không thể che giấu lâu như vậy.

Trong ba cái bao to lớn, chứa ba bộ thi thể hoàn chỉnh, theo thứ tự là hai nữ một nam. Trên người hai nữ tử có nhiều chỗ máu bầm, khóe miệng vỡ tan, khuôn mặt đều có vết thương, toàn thân trần truồng. Không biết khi còn sống từng chịu ngược đãi tàn nhẫn cỡ nào, toàn thân cao thấp đầy mùi tanh hôi làm người ngửi mà phát ói. Thảm trạng của nam thi không tốt hơn nữ tử, toàn thân cao thấp đầy vết thương đao kiếm, cho dù chiến sĩ thân kinh bách chiến cũng không có vết sẹo đáng sợ như vậy, vừa nhìn đã biết do chịu cực hình mà thành.

Hồng Cửu trầm mặt xuống, oa oa hét lớn: “Đây là người nào? Hắn là giang dương đại đạo? Là phản đồ quân ngũ? Hay là chó săn của Hán gian? Chẳng lẽ hai nữ tử này tư thông bán phu, thông đồng nước ngoài hoặc là vạn ác bất xá, giết người vô số?”

“Đều không phải.”

Trà Hào chậm rãi nói: “Nam tử này tên là Tửu Thiếu Trương, là nghệ nhân an phận thủ thường, làm bánh mà sống ở Hàng Châu. Theo tại hạ biết, cuộc đời chưa từng phạm tội.

Âm thanh nhẹ nhàng, không hề nhấp nhô, giống như nét mặt hắn. Đại thủ của hắn chỉ vào hai bộ lõa thi trên mặt đất.

“Hai vị nữ tử này, một vị là ái nữ của hắn, một vị là Trương phu nhân. Trương cô nương thông minh khéo léo, ngây thơ động lòng người, rất được thôn dân yêu quý. Sai lầm lớn nhất cuộc đời, có lẽ là sở hữu mỹ mạo, khiến ác đồ thèm nhỏ dãi. Trương phu nhân giúp chồng dạy con, xưa nay hiền thục, mười dặm tám thôn không ai có một câu nói xấu. Sai lầm lớn nhất cuộc đời thì rõ ràng, chỉ là lúc lão công không hiểu phong tình phạm hồ đồ, mắng một câu ‘Đại mộc đầu’, sau đó không thể thiếu phải cười nửa ngày.”

“Thì ra là thế, thì ra là thế, ha ha.”

Hồng Cửu cười ha ha một tiếng, đại thủ như cự linh thần vòng lại, ‘Bốp’ một tiếng đánh vị công tử nhà Thường Châu Hồi Phong đao —— bị tam đương gia đánh vỡ đầu, vừa trở lại chỗ ngồi —— ngã trên mặt đất. Hắn không vận nội công, nhưng lực tay vẫn hùng hồn, đánh cho công tử kia phun ra một ngụm lão huyết, còn có bốn cái răng hàm bay ra ngoài.

Công tử kia miệng đầy máu, kinh hoảng nói: “Ngươi, ngươi dám đánh ta!”

Một bạt tai này châm dây dẫn nổ chiến sự, đại biểu vào thời khắc này Dạ La bảo lựa chọn đứng bên thế lực đối lập với Lư Sơn kiếm quan.

Lăng Thanh Thư há có sắc mặt tốt, hắn cười lạnh một tiếng: “Phái đoàn thật lớn a. Đây có phải lập trường của các ngươi không?”

Sắc mặt Hồng Cửu âm trầm đến đáng sợ, chỉ mỉm cười nói: “Ta chơi mẹ ngươi.”

“Ngươi muốn chết!”

Lăng Thanh Thư đang muốn rút kiếm đối mặt, âm thanh của Dạ La bảo chủ lại vang lên.

“Nhị đương gia, đừng có gấp.” Minh Phi Chân không nhanh không chậm, bình tĩnh nói: “Để Lăng công tử nói.”

Hồng Cửu không dám tin nói: “Để con bê quắt này nói? Đại đương gia, ngươi nghĩ gì thế?”

“Nói khách khí chút, Lăng công tử là khách quý. Chuyện này không có bằng chứng, tội ác không phải chuyện đùa, tuyệt không thể dựa vào một câu của người khác mà luận tội hắn.”

“Được! Tùy theo đại đương gia ngươi.”

Hồng Cửu nghe xong tức giận đến cười lên, khoanh tay hô: “Chúng tiểu nhân! Lão tử muốn xem kịch, đưa bàn hoa quả cho ta!” Tiếp theo thật có thủ hạ nhân đưa một bàn vải bóc vỏ tươi non đến, Hồng Cửu vốc một nắm lớn, ăn đến đầm đìa nước, hiển nhiên là đang giận.

Làm sao Lăng Thanh Thư không biết lựa chọn của Dạ La bảo chủ, ngửa mặt lên trời cười ha ha: “Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, ngày Lư Sơn kiếm quan ta kiếm chủ Hàng Châu, Minh bảo chủ sẽ là thượng khách của Lăng gia.”

Minh Phi Chân cũng mặc kệ hắn, trực tiếp hỏi Trà Hào: “Trà trang chủ, ngươi có chứng cứ không?”

“Có. Ác hình ác trạng ngày đó, con trai ruột của Tửu Thiếu Trương thấy nhất thanh nhị sở. Hài tử...... Ngươi kể chuyện cho vị đại hiệp này đi.”

Đứa bé kia chỉ chừng bảy tám tuổi, vốn nói năng không rõ. Ba ngày trước bị kinh sợ, đến nay vẫn ngây ngây ngô ngô, nói chuyện còn có hiện tượng cà lăm. Nơi đây toàn là người lạ, không ngờ lúng túng ngẩn người, một câu cũng không nói ra được.

Lăng Thanh Thư làm ra chuyện ác này, thiên tính hắn lương bạc cay nghiệt, trong lòng tuyệt không để ý. Nhưng rốt cuộc là nhân sĩ chính đạo, đã quen quan miện đường hoàng, bị người ta bóc trần hành vi man rợ trước công chún thì vẫn là lần đầu tiên, vốn hơi kinh hoảng. Nhưng đứa nhỏ này không có tiền đồ, lo lắng của hắn cũng buông xuống.

“Cái ngươi gọi là chứng cứ, chính là ba bộ thi thể không rõ lai lịch và một đồ đần? Tìm ba bộ thi thể —— không biết từ đâu đến —— của đám thôn quê, đã định vu cáo bản công tử?”

Lăng Thanh Thư nở một nụ cười hung ác: “Trà Hồ trang, Lăng mỗ nhân nhớ kỹ.”

Cuối câu của hắn vô cùng hung ác, là người đều biết hắn đã động sát tâm, lần này xuống núi, Trà Hồ trang không thể thiếu một phen huyết vũ.

“Xem ra đứa nhỏ này nói không ra lời?”

Trà Hào trầm mặc một hồi, mới nói: “Đứa nhỏ này bị thương tâm thần, xin Minh bảo chủ cho hắn chút thời gian.”

“Không cần. Có một số việc, không cần đến người nói.”

Minh Phi Chân chậm rãi mở đôi mắt đỏ máu, nhìn chăm chú khuôn mặt của ba bộ thi thể.

“Ba người đều xảy ra chuyện vào khoảng giờ Dậu ba ngày trước, thương thế trên người hai nữ tử do nam tính xâm phạm. Phán đoán từ vết tích trên người và mùi, Trương cô nương từng bị bảy người hành hạ, đều là nam nhân tạo nên, chỗ trí mạng là một chỉ trên trán. Nhìn vết tích Trương cô nương bị ẩu đả, hiển nhiên từng tiến hành phản kháng kịch liệt.. Ừm, đây là một cô nương cương liệt, thật sự khiến người khâm phục.

Trương phu nhân bị một, hai, ba...... Sáu người cường bạo, nguyên nhân cái chết là vết nhéo trên cổ. Xem ra có người quen hành hạ nữ tử trong lúc yến hảo, dùng quá nhiều sức, mới ra nhân mạng. Nhân số hai người khác nhau, thứ tự trước sau cũng không giống, có thể tưởng tượng, lúc ấy Trương phu nhân ngăn sáu tên lưu manh muốn nhúng chàm nữ nhi lại. Thật là một mẫu thân vĩ đại.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hoaqin
23 Tháng hai, 2019 21:15
Đổ rồi nhưng chưa chịu nhận nhé =))
Quang Anh Luong
22 Tháng hai, 2019 23:26
không cần hóng, tự đổ sẵn rồi =)))
_someone
22 Tháng hai, 2019 22:57
Bác nói cũng có lý. Đọc kỹ lại thì thấy có vẻ hoàng thượng cũng chưa biết thật.. cơ mà vấn đề quan trọng nhất bây giờ là Bạch tổng quản tiếp theo sẽ bị đốn đổ thế nào đây... em hóng ...
Hoaqin
22 Tháng hai, 2019 09:06
Chắc không biết đâu, nếu biết thì đã gọi Tuyệt Phong về rồi =))
_someone
21 Tháng hai, 2019 23:45
Khúc cuối chuơng 366, hình như ông hoàng thượng này biết Minh Phi Chân là Tán thần tôn rồi hay sao ấy. Cảm giác như ông hoàng thượng này mới nguy hiểm nhất truyện. Có khi Tĩnh An làm gì ông này cũng biết luôn rồi ấy chứ ...
Hoaqin
19 Tháng hai, 2019 19:55
Không sợ địch mạnh như hổ, chỉ sợ đồng đội ngu như bò =))
Quang Anh Luong
19 Tháng hai, 2019 18:07
Địch mạnh đồng đội heo :)))
Hoaqin
15 Tháng hai, 2019 22:53
Ta không nhớ rõ nhưng trong quyển 8 và quyển 9 là biết
Saojoker
15 Tháng hai, 2019 22:08
Kết thúc quyển 8 ông Chân có hỏi chị đại về ĐẠI CA CA Ko thế ?
Saojoker
15 Tháng hai, 2019 21:59
Ừ ! Thảo nào tỏi thấy quen quen mà cộng nhận bún ra lâu cơ toàn 10h mới ra?
_someone
15 Tháng hai, 2019 19:53
Bác sai rồi, Tô Hiểu tất nhiên có giới tính là "tô hiểu" rồi.
_someone
15 Tháng hai, 2019 19:48
lão đại khéo còn khó cưa hơn cả Tĩnh An quá. Lão đại có người trong mộng rồi mà ...
Hoaqin
15 Tháng hai, 2019 18:50
Thì một bên edit một bên cv. Bên cv kiểu gì chả nhanh hơn =)) Lúc bún nó ra chương thì tôi qua đọc thôi. Lâu Lâu vẫn mua một hai chương quyển 11 về tự đọc
Hoaqin
15 Tháng hai, 2019 18:47
Không vẫn cứ chưa rõ, đến quyển 11 vẫn thế
Saojoker
15 Tháng hai, 2019 18:20
Ad cho hỏi là sau quyển 8 là lão đại chính thức là của anh Chân đúng không?
Saojoker
15 Tháng hai, 2019 18:16
Ông toàn đọc ở cv.com nhỉ ông ad ? Dm mỗi lần bún đăng là có ông
Hoaqin
14 Tháng hai, 2019 20:12
Rất tiếc là đến quyển 11 vẫn chưa rõ =))
dpnkbpvn
14 Tháng hai, 2019 18:45
Ông hoaquin ra xác nhận giúp ta tô hiểu là nam hay nữ rõ ràng nào, càng để lâu càng thấy giới tính mình có vấn đề
_someone
12 Tháng hai, 2019 23:18
1 trong ngũ thần kinh thì xác định là ko bình thường rồi...
Saojoker
12 Tháng hai, 2019 21:55
Ta sợ ngươi với võ công như thế ta đã là võ lâm chi tôn
Quang Anh Luong
12 Tháng hai, 2019 19:24
đừng để ta phải lôi Độc cô loạn thiến cửu kiếm ra đấy :))
Hoaqin
11 Tháng hai, 2019 23:43
Minh Tiểu Lâu quyển 10 Nghiệt Dao cổ thành hành kỷ mới xuất hiện =))
_someone
11 Tháng hai, 2019 23:04
lão Minh Phi Chân này bá đạo quá thể rôi. Đến phi tần của vua cũng vuơn tay đến đuơc. Tủ vuơng thì IQ vô cực rồi. Hóng mấy chuơng sau xem chuyện quá khứ của lão ấy với vuơng phi là thế nào.
Saojoker
11 Tháng hai, 2019 22:19
Quyển mấy xuất hiện Minh Tiểu Lâu nhỉ ? Mà cuộc tình nó có zui zui như với lão đại Ko ? Chứ ta muốn nhìn cảnh anh Chân ăn đập a !
Saojoker
11 Tháng hai, 2019 22:12
Ta vừa luyện thêm chiêu tinh trùng thần chưởng và có thai đại pháp rồi ta sẽ hồi sinh minh giáo hahaha
BÌNH LUẬN FACEBOOK