Hàng Châu, huyện nha Lâm An.
Huyện nha môn luôn luôn yên tĩnh, bắt đầu từ buổi sáng hôm nay đã ồn ào không ngừng. Lão gia sư gia cũng được, ba ban nha dịch cũng được, thậm chí đại gia quét rác cũng líu ra líu ríu, đang nói gì đó.
Tạ Độc Trích —— Tạ đại nhân đầu đầy băng gạc, trang trí mình như một nhân sĩ trọng tàn, càng là tới đây từ sáng sớm. Bởi vì hôm nay, là kỳ thẩm vấn của vụ án kia.
Tửu Thiếu Trương cũng là nhân vật nổi danh ở Hàng Châu, chuyện —— một nhà ba người của hắn bị ác thiếu làm nhục đến chết —— sớm đã truyền toàn thành. Hôm nay tin tức thẩm vấn vừa truyền ra ngoài, lão bách tính tới xem náo nhiệt bên ngoài huyện nha sớm đã đông đến không lọt giọt nước. Thấy rõ sự coi trọng của bách tính Hàng Châu với án này.
Dạ La bảo chủ lệnh Hồng Cửu đưa sáu người kia vào nha môn, Hồng Cửu quả nhiên làm theo, trực tiếp quăng vào huyện nha Lâm An rồi nghênh ngang rời đi.
Nhưng sau khi đưa vào, xử trí thế nào lại thành một đại nan đề. Chuyện liên quan đến Lư Sơn kiếm quan, ai cũng không dám đụng vào củ khoai lang bỏng tay này. Chuyện đáng được ăn mừng duy nhất là thủ ác Lăng Thanh Thư không rõ tung tích, không cần trực tiếp đối nghịch với Bạch Vương thất quan. Nếu không trước khi tra hỏi đã bị Lăng gia đánh lên cướp người, cũng không phải chuyện khó tưởng tượng.
Tri huyện Lâm An sớm đã ngoan ngoãn trốn một bên, không dám nhúng tay vào chuyện này. Hắn là một huyện chi trưởng, chí tôn trăm dặm, nhưng với những tranh chấp võ lâm này thì không dám nói thừa một lời. Nếu chọc những thế gia võ lâm này, bọn hắn cũng không cần tự mình xuất mã. Chỉ cần bàn giao trong bóng tối, tung người hành hung, trình diễn một màn kịch hay quái khách áo đen dạ tập huyện nha Lâm An. Trong huyện nha của hắn, sợ rằng người nhận ra võ công kỹ xảo của hung thủ cũng không có. Có cao tầng của tam ti võ lâm như Tạ đại nhân ở nơi này, hắn đương nhiên ngậm miệng không nói, giao toàn bộ chuyện cho các đại nhân tam ti võ lâm phụ trách.
Tạ đại nhân thì đau đầu đến tóc cũng trắng mấy sợi. Cuối cùng mới quyết định, bất kể thế nào mặc kệ chuyện này. Không phải hắn không muốn, thật sự là không thể.
Mưu đồ của Lư Sơn kiếm quan với Hàng Châu thất bại tan tác mà về. Tuy không biết nguyên nhân có giống ngoại giới truyền là Lăng Hàm Chung tái phát nội thương hay không, nhưng nhìn động tĩnh, đích thực có trạng thái thu tay lại, giấu tài.
Mà phía bên này mới nhận được tin tức, Ô Y bang đã làm ra quyết định —— gắng sức hấp thu môn phái phụ thuộc vào Lư Sơn kiếm quan. Trên giang hồ theo đuổi tỉ lệ địch lui ta vào, thật sự cao đến dọa người. Nhất là võ lâm Giang Nam đang phát triển thành thục, mỗi một tấc địa bàn đều có chủ, chuyện trao đổi địa bàn này nhìn mãi quen mắt. Bản chất của nó không khác đao thật thương thật chém giết cướp đoạt, chỉ là tiến hành mịt mờ và thể diện hơn rất nhiều.
Sáu công tử phạm tội này, sáu nhà sau lưng đều trong hàng ngũ Ô Y bang tranh thủ. Giết sáu phế vật này không quan trọng, nhưng phải đồng thời đánh mất tài nguyên của lục đại danh môn Giang Nam, vậy thì không phải một buôn bán có lợi.
Tạ đại nhân không thể chống lại mệnh lệnh của gia tộc, nhưng muốn hắn tự mình hạ lệnh thả những hung thủ giết người này đi thì không phải ước nguyện của hắn. Chuyện duy nhất có thể làm, chính là gửi thư cho triều đình —— lúc bắt hung ngoan, Tạ đại nhân hắn bị trọng thương, thương thế thảm trọng, không thể đứng dậy phụ trách án này, mong thánh thượng minh tài. Cũng may có không ít nhân chứng lúc khí huyệt của Tạ đại nhân bị phá, cái cớ này cũng hợp thời, bản gia Ô Y bang cũng không thể nói gì.
Tạ đại nhân đã mặc kệ, tri huyện Lâm An không còn cách nào khác, chuyện này liên quan đến võ lâm, chỉ có thể do quan viên của tam ti võ lâm thẩm tra xử lí. Bèn mời ở lân cận, chung quy mời được một vị. Tính toán canh giờ, lúc này cũng nên đến.
Tạ đại nhân nhìn ra ngoài, chợt nghe thấy cửa nha môn mở, không ngờ đến giờ.
Còn chưa thấy vị đại nhân kia giá lâm, lại thấy sáu thanh niên xỉa răng, cất bước, thần sắc tuỳ tiện đi đến. Thì ra đến lúc khai thẩm.
Sáu người này thần hoàn khí túc, sớm đã không còn sự kinh hoàng khiếp sợ ngày đó bị tóm. Không lâu sau khi bị giam, bọn hắn đã được chuyển phòng. Cai tù mới tiếp nhận sáu người không bao lâu, người nhà của bọn hắn đã tìm đến. Cai tù biết được thân thế của sáu người này, còn có một huynh đệ Bạch Vương thất quan ở ngoài, sao dám lãnh đạm mảy may. Dù trong lao ngục cũng là giường cao gối mềm, rượu ngon thức ăn ngon. Sáu người lại có một đêm ngủ ngon.
Biết có người trong nhà khơi thông, lần này tới nha môn, đã thấy có người nhà chờ đợi bên ngoài, nháy mắt với bọn hắn. Làm sao không biết lát nữa thẩm vấn chỉ là qua loa, chỉ chờ phóng thích giữa công đường mà thôi. Nếu nghe nói chuyện này lúc bị tóm, đương nhiên sẽ hoan hỉ bất tận, nhưng sáu người này ở trong lao một đêm, lại được gia tộc ủng hộ, lòng dạ ngang ngược đã trở về. Lại bắt đầu oán hận trận tai ương lao ngục này, lát nữa không thể thiếu làm khó quan chủ thẩm, làm mệnh quan triều đình xấu mặt giữa công đường.
Tri huyện Lâm An ngồi trên công đường như ngồi bàn chông, bị bọn hắn nhìn trong mắt, cảm thấy buồn cười. Một người trong đó vừa vào đường đã đột nhiên hô to một tiếng: “Oa! Nha môn thật lớn a!” Kêu gào ầm ĩ, dọa cho tri huyện đại nhân run rẩy suýt ngã từ trên ghế xuống.
Sáu thiếu cười ha ha, chọc cho bách tính nghị luận ồn ào. Tri huyện đại nhân miễn cưỡng ngồi thẳng, nhưng da mặt rất dày, vậy mà không đỏ chút nào.
Một thiếu biết người này nhát gan có thể lấn, trợn mắt lên quát: “Có lời thì mau nói, có rắm thì mau thả, nhiễu hứng thú về nhà của các thiếu gia, phải làm lão già ngươi xấu hổ!”
Tri huyện đại nhân kia cười khà khà nói: “Bản quan không phải chủ thẩm án này.”
Sáu thiếu mới biết thì ra không phải người này phụ trách, đùa sai người, không khỏi mất mặt. Vẻ đắc ý vừa rồi lập tức tiêu giảm.
“Lúc nào quan chủ thẩm đến, thiếu gia của ngươi còn bận bịu......”
“Ta đến.”
Một lệ ảnh u lam lay động, bay tới theo một trận gió thơm. Người đi từ ngoài vào hấp dẫn vô số ánh mắt, người thấy đều miệng há thật to. Đám người trên công đường suýt nữa cho rằng mình nhìn lầm, nếu không phải sắc lệnh triều đình nàng đưa ra chính xác không sai, Tạ đại nhân cũng phải lên đuổi người.
Một thiếu nữ mỹ mạo đi lên phía trước, tri huyện đại nhân cung kính nhường chỗ, để nàng ngồi ở vị trí chủ thẩm. Thân thể của thiếu nữ còn chưa nảy nở, vóc người không tính là cao, thắng ở tỉ lệ kiêu nhân, hai chân thon dài nhu mập trắng như tuyết đong đưa dưới váy, tràn đầy quang trạch của thiếu nữ. Nhìn tuổi tác không quá mười bốn mười lăm, võ phục màu xanh da trời không phải bó sát người, nhưng thứ tròn trịa nổi lên kia gần như muốn xé áo mà ra, phát dục cực kỳ ngạo nhân.
Nàng có một khuôn mặt điềm đạm đáng yêu, đôi mắt to khiến người vô cùng thương yêu, nhưng dung mạo lại lạnh lẽo, khiến người cảm thấy nghiêm nghị.
Một thiếu nữ mỹ mạo nhu nhược như vậy, lại là quan chủ thẩm hôm nay?
Thiếu nữ phong trần mệt mỏi, ngay cả áo choàng cũng không cởi xuống, tiện tay cầm ấm trà lớn làm bằng đồng trên bàn lên —— cũng không biết châm từ lúc nào còn dư. Cũng không quan tâm có sạch sẽ hay không, cầm lên uống một ngụm. Uống xong lau vệt bẩn bên môi, ngay tại chỗ vung từng điểm châu tàn trên cổ tay trắng xuống, lại có ký thị cảm không phải uống trà mà là liệt tửu.
Dường như thiếu nữ không hứng thú lắm, vừa cầm đơn kiện lên, vừa thuận miệng chất vấn.
“Sáu người dưới đường, phạm vào tội gì?”
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
10 Tháng mười một, 2018 22:50
Nghiện thuốc chạy đi tìm txt, đi dạo dọc google tìm ra đúng đc chỗ nguồn sf :(.
10 Tháng mười một, 2018 22:47
1 tên cao thủ giang hồ nằm trong đội ngũ thủ lĩnh của tổ chức đứng thứ 2 số các tổ chức sát thủ mà võ công lại không bằng 1 tiểu công chúa ?
10 Tháng mười một, 2018 19:36
ôi mẹ ơi tôi chui hố này sâu thật rồi
10 Tháng mười một, 2018 19:13
bác cv làm chất lượng hơn số lượng. đọc thích hơn hẳn.
10 Tháng mười một, 2018 13:41
giả vân phong lại là cuồng thiên , ngày càng nhiều điều bất ngờ trong vụ phản loạn lần này
10 Tháng mười một, 2018 12:43
Raw ra đến quyển 12
Gần 900 chương
10 Tháng mười một, 2018 12:00
raw chap bao nhiu r ạ ???
10 Tháng mười một, 2018 11:34
Là sao bạn?
10 Tháng mười một, 2018 11:30
chà truyện này sắp hết dịch chưa
08 Tháng mười một, 2018 20:54
đến quỳ công chúa tắm thì không dám nhòm trộm nhìn thấy đàn ông thì đòi lột trần , cảm thấy nghi ngờ xu hướng tình dục của phi chân lão đệ
08 Tháng mười một, 2018 12:32
" Đến lúc đó, trên Dạ La bảo, chỉ sợ cờ gấm của Bạch Vương thất quan cắm đầy tiền đình. Trái một bộ 'Đào lý xuân phong, đời đời truyền lại', phải một bộ 'Y bát được truyền, khắp chốn mừng vui'. Những trư bằng cẩu hữu của ta sẽ tụ tập lại, trắng trợn chạy tới chúc mừng, chắc chắn trong mỗi lời chúc đều có "Quả nhiên có kỳ sư tất có danh đồ!" Oan ức này ta phải cõng đến kiếp sau a. Nữ nhân cùng mạng nhỏ, cái nào trọng yếu? Ta kiên định đứng ở cái sau."
Nó mà học được thì giờ lên làm chưởng môn Đại La Sơn lâu rồi :))))))) học mỗi cái hàng long thập bát mô thấy gái cửi đồ còn không dám đụng :)))))))))
08 Tháng mười một, 2018 07:51
lão sư phụ của phi chân hàng nào chả dám đụng làm đệ tử ít nhiều cũng phải kế thừa mấy chiêu chứ
08 Tháng mười một, 2018 03:55
spoil
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
"Ta thái sư phụ tinh thông mệnh lý, từng cho ta xem mệnh thời điểm hô 1 tiếng 'Cẩn thận nữ nhân', sau đó bỗng nhiên dừng lại, lại hô 'Còn có nam nhân' !" Nghe đoạn này là đã cảm thấy giới tính Tô Hiểu có vấn đề rồi. :))
07 Tháng mười một, 2018 23:08
Kẻ thù của nó là ai nó còn chưa biết thì nghi ngờ nội gián cái giề :)) Sau đêm hai thằng ân ái trong rừng thì nó chỉ xác định được 2 điều: 1) Thằng Phi Chym rất mạnh có thể tát vỡ mồm nó bất cứ lúc nào và 2)Thằng Phi Chym không có ý hại nó... mà tính nó vốn không thích để thằng khác nhúng tay thì cứ im im train lv là chuẩn rồi, khi nào nó thấy nó vả được thằng main thì khác
07 Tháng mười một, 2018 21:41
cảm ơn tác giả, mong ngóng từng chương :heart:️
07 Tháng mười một, 2018 21:31
Tầm khoảng chục vợ đổ về là đẹp à =))
07 Tháng mười một, 2018 19:13
Mục đích ban đầu của Đường Dịch đúng là đến để tìm lại hồ sơ, điều tra + trả thù nhà
Nhưng giờ nếu đặt tình huống như vậy thì khả năng nghi ngờ Phi Chân là nội gián chắc chắn không thể không có. mà đã là nội gián => nguy hại đến Lục Phiến Môn => Lục Phiến Môn bị giảm uy năng hoặc lụi bại => Đường Dịch cũng không thực hiện được mục đích của mình
Nói chung tại hạ thấy đoạn đó tác giả viết chưa được hợp lý cho lắm
07 Tháng mười một, 2018 16:11
Cô cô, lão đại, trap, thái giám cứ cho thêm con công túa này thì toàn hàng để trưng bày, đụng phát nát đời ngay :))
07 Tháng mười một, 2018 13:49
vãi cả hàng long thập bát mô không biết khi nào thì phi chân lão đệ sẽ kế thừa phong thái của sư phụ nhỉ chứ xung quanh mỹ nữ nhiều lắm rồi đó
07 Tháng mười một, 2018 08:53
nó để lại thằng main để thỉnh thoảng kiểm tra võ công của bản thân, coi như main là mục tiêu để đánh bại mà
07 Tháng mười một, 2018 07:46
Đường Dịch vô lục phiến môn vì nó muốn được phép tra xét một số hồ sơ án để kiếm hung thủ chứ không phải muốn mượn tổ chức báo thù
07 Tháng mười một, 2018 07:43
công nhận điểu huynh số đủ nhọ có được vị hôn thê đẹp với chức quan cao nhưng mà nón xanh thì nhiều lắm
06 Tháng mười một, 2018 19:49
Mình pm rồi, giờ chỉ chờ bác ấy rep thôi =))
06 Tháng mười một, 2018 19:37
Mục tiêu của Đường Dịch có phải làm tổ chức mạnh lên đâu. Nó chỉ muốn nó mạnh lên rồi có cơ hội đọc tài liệu thôi.
06 Tháng mười một, 2018 19:17
"Điểu huynh mau tới! Điểu huynh mau tới! Ta sắp không khống chế được hiện trường rồi! ! Cỏ xanh trên đầu ngươi, ta kéo ba mươi con trâu đến ăn cũng không hết a!"
Khúc này đọc đi đọc lại vẫn thấy bựa :))
BÌNH LUẬN FACEBOOK