—— Đồ đệ, ngươi biết không?
—— Sư phụ ta cũng coi như hành tẩu giang hồ nhiều năm. Nhưng, thật sự rất ít gặp được người —— đần như ngươi!
—— Ngươi không luyện được Không Chưởng, Đại La Ngũ Thần Kinh cũng không học được, Thiên La Bảo Điển lại cảm thấy quá thâm ảo, như thế thì cũng thôi đi. Đáng xấu hổ nhất chính là, ngươi đã bảy tuổi ngươi biết không! ? Ở độ tuổi này, một roi của sư phụ có thể đuổi tám con trâu!
—— Nghe kỹ, võ học nội gia được chia làm tám loại. Đó chính là tám loại hình thái mà nội lực tồn tại. Xem từng cái...... Ngươi không cần học được toàn bộ, chỉ cần có thể tinh thông một môn, đã đầy đủ rong ruổi thiên hạ. Cái gì, nội lực Cương giới? Xương cốt ngươi mềm như thế, còn muốn luyện Cương giới? Tư chất ngươi thấp như thế, còn nằm mơ luyện Phong giới? Miễn cưỡng luyện một môn nội công Chính giới phòng thân là được rồi.
—— Thiên phú ngươi quá kém, sau này làm sao thống lĩnh các sư đệ của ngươi thiên thu vạn đại nhất thống giang hồ? Ở đây có một bản bí tịch Chính giới đơn giản nhất, sư phụ dùng năm đồng tiền lấy được từ một lão hòa thượng, cầm đi luyện cầm đi luyện, ba năm luyện không tốt, đừng nói là đồ đệ của ta!
—— Va sụp tường của sư thúc thì làm sao? Sợ cái gì? Đi làm chút việc, một nửa tiền kiếm được hiếu kính sư phụ sư nương, một nửa cầm đi sửa tường, chẳng phải xong chuyện sao?
—— Thái Cực Thần Công thì làm sao? Đây là sư phụ vì ngươi, thế chấp được lúc đánh bài với lỗ mũi trâu ở Võ Đang sơn a. Sao? Ngươi còn dám không lọt mắt? Ngươi có thể luyện được thành quả trong vòng một năm, sư phụ thưởng ngươi hai cái chân vịt.
—— Lời này đương nhiên là thật, sư phụ đã lừa ngươi bao giờ chưa! Đi, đi dạo viện tử nghe tiểu khúc mau, không được nói cho sư nương ngươi.
—— Không cần nhìn sắc mặt của người, ngươi là đồ đệ của ta.
******
Tia nắng ban mai xuyên qua chồng lá cây nặng nề, chiếu lên mặt ta, con mắt không nhịn được mở ra theo. Thấy rõ không gian xung quanh là một mảnh u lục, dưới thân là một lớp lá rụng um tùm. Không có lão đầu đáng ghét mặc áo trắng, há miệng ngậm miệng là đồ đệ đó.
Thì ra, là mộng sao?
Ta đong đưa người, giãy dụa đứng dậy khỏi đống lá rụng chất cao mấy thước, quét ra một vòng nhấp nhô như gợn sóng. Ta im lặng đứng lên, muốn làm đại não chết lặng tỉnh lại từ sự giao thoa của trống không và mộng ảo.
Đã bao lâu ta...... Không mơ tới sư phụ.
Trong mộng, dường như sư phụ không ghê tởm lắm. Có thể là theo thời gian trôi qua, ta đã rất lâu không ôn lại sự hoang đường và ngang ngạnh của hắn, cho nên bắt đầu chủ quan. Ta vội vàng cảnh cáo mình đây là một tín hiệu nguy hiểm, bất kể lúc nào, nhất định phải liệt lão đầu kia vào nhân vật tránh né trọng điểm, tuyệt đối không thể ở một mình với hắn.
Cảnh báo mình mấy lần, ta liếc qua, thiếu nữ trên mặt đất vẫn ngủ ngon.
Khuôn mặt nhỏ thanh tú tinh xảo của Võng Lượng trầm thấp hô hấp không khí sáng sớm trong núi, nàng bị ta dùng để đối đầu trực diện A Bất Lặc Tư, hao phí quá nhiều tinh thần lực và thể lực, lúc này vẫn ngủ không hề khó hiểu. Nhưng tư thế ngủ và con người của nha đầu này, không thục nữ chút nào. Nàng ôm một cây gỗ mục, coi nó như bảo vật, dán khuôn mặt nhỏ lên. Tóc tai rối bời, một chút nữ nhân vị cũng không có.
Môn hạ đệ tử Vân Thiên cung toàn là nữ tử dịu dàng nhàn thục, văn nhã tú mỹ. Cho dù thiên tính khác nhau, ai cũng có sự tri thư đạt lý dưỡng thành nhờ nuôi trong thâm cung và vẻ đẹp mông lung mờ ảo, gần như khắc từ một mô hình ra. Chỉ cần cùng đứng trước mặt, cho dù tướng mạo từng người khác biệt, cũng giống nhau một cách rõ ràng. Chắc nha đầu này là vấn đề nhi đồng.
Tối hôm qua, ta ngủ trọn vẹn ba canh giờ, lúc này mới tỉnh. Trong khoảng thời gian gấp rút lên đường, truy tra tung tích của lão đại này, ngay cả một ngày ngủ đủ cũng không có. Không phải ta không muốn ngủ, chỉ là chuyện cần làm thật sự quá nhiều. Phải viết thư, lại phải xem thư, lại phải phân tích thế cục, lại phải nghĩ biện pháp đối phó nan đề cấp bậc sử thi như tối hôm qua...... Cho nên khi chuyện được giải quyết hoàn toàn, cuối cùng ta cũng buông mình nằm ngủ ba canh giờ.
Tối hôm qua trong sơn trang này, chúng ta gặp phải A Bất Lặc Tư và Si Mị.
Vừa vặn hoàng thượng sinh nghi với ta, nhìn chằm chằm mỗi tiếng nói cử động của ta, A Bất Lặc Tư lại đột nhiên xuất thủ tập kích. Làm cả thế cục suýt nữa sụp đổ, bí mật của ta cũng suýt nữa hoàn toàn lộ ra ánh sáng.
Ta vừa chỉnh lý tóc mái lộn xộn cho Võng Lượng, vừa suy nghĩ đối sách sau đó.
Một hồi với A Bất Lặc Tư là giáo huấn đau đớn thê thảm.. Nếu không vừa vặn có Võng Lượng tinh thông Huyết Yêu Tằm Biến Pháp tại đây, sợ rằng ta không dễ dàng giải trừ sự hoài nghi hoàng thượng với ta. Sau đó hoàng thượng nói chuyện với ta, ngữ khí đã vô cùng tín nhiệm thân cận, hiển nhiên lo nghĩ lúc trước toàn bộ tiêu tán, đã không còn đề phòng ta. Chuyện này có thể hiểu được, với cá tính ngay thẳng của hoàng thượng, nói không chừng còn cảm thấy canh cánh trong lòng, cảm thấy có lỗi bởi vì lúc trước hoài nghi ta. Nếu không cả đám hoàng thượng không sinh lòng nghi ngờ ta, mà ta lại bày một tiết mục khó phân thật giả trước mặt bọn hắn, cho dù hôm qua ta có thể giải quyết A Bất Lặc Tư, sau đó cũng sẽ đứng trước sự nghi ngờ của hoàng thượng, bước đi khó khăn.
Ta nhất định phải suy nghĩ định vị của mình bên người hoàng thượng.
Đây là một đầu đề mới, chẳng qua bây giờ tạm thời để ở một bên.
Ta yên lặng đứng dậy, nhìn về đại viện mà đám hoàng thượng ngủ.
Không chỉ Võng Lượng hoặc là ta, tất cả mọi người đều ngủ ngon một đêm trong núi.
Ta đã coi như dậy sớm. Mà lúc này, phần lớn người vẫn còn chưa tỉnh ngủ.
Các võ sĩ, bao gồm hoàng thượng đều ngủ say như chết, đừng nói là dương quang chiếu xuống, cho dù là sấm sét giữa trời quang, cũng chưa chắc bọn hắn có thể tỉnh lại.
Bây giờ bọn hắn không giống hao hết năng lượng rồi ngủ, mà giống thân thể bị ép buộc vào trạng thái ngủ đông hơn. Đối chiến với cao thủ Thần Thông chính là như thế, sự mệt nhọc do tinh thần bị đè ép là không thể tuỳ tiện giải trừ.
Nếu phải cho cao thủ Thần Thông một ví von hợp tình hợp lý, với cao thủ võ lâm mà nói, bọn hắn tựa như thiên tai. Không thể chạy trốn, không thể đối kháng, thậm chí không thể hiểu được, tồn tại chính là không hợp lý. Tình huống của bọn hắn bây giờ không khác gì người sống sót sau khi thiên tai quét qua.
Cho dù chỉ tương đối mấy tức, không xảy ra bất kỳ chuyện gì, tinh thần của bọn hắn cũng sẽ bị cao thủ Thần Thông đánh tan. Áp lực tâm lý ‘Lúc nào cũng có thể chết’ và ý nghĩ ‘Tuyệt đối không thể đánh bại người này’ không ngừng xông tới, cùng lúc đó thân thể cũng đang rên rỉ trong tuyệt vọng, tình huống này duy trì không ngắn. Yêu cầu bọn hắn tỉnh lại trong khoảng thời gian ngắn, cũng đích thực quá hà khắc.
Chỉ là, nơi ta nhìn tới, lại có một người đứng vững vàng.
Hắn không để ta thất vọng.
Vừa bắt đầu ta đã đoán được hắn sẽ là người thứ nhất tới tìm ta, chỉ không ngờ, hắn không cần nghỉ ngơi.
Ta cười nói: “Đánh không?”
Thanh niên trầm mặc mở mắt ra, trong ánh mắt như có ngọn lửa đang bốc cháy, đó là chiến ý dâng cao vô tận.
“Nói nhảm!”
Thanh niên như một con hỏa điểu, quanh người có nhiệt độ cao như liệt hỏa, hắn bay lượn tới. Nhiệt độ trên hai tay của hắn đã gần đủ để dung luyện sắt thép, nóng bỏng dọa người.
Bàn tay bổ xuống, cho dù không thấy hỏa diễm, khí lưu nhiệt độ cao khiến người sinh ra ký thị cảm dòng lửa ngang trời, tôn bối cảnh tĩnh mịch của sơn lâm lên, có mỹ cảm đặc biệt khó hiểu —— kim ô ra khỏi phù tang.
“Trong vòng một đêm, công lực tiến nhanh sao.”
Tinh quang lưu chuyển trong hai mắt ta, khi cười một tiếng, hóa thành màu máu.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
28 Tháng hai, 2019 20:30
cho mình hỏi main có biết skill không, đọc lúc đầu thấy trừ nội công ra main hầu như chả biết skill gì :v
27 Tháng hai, 2019 22:34
Main vô đối =))
Main chỉ cần 1 vả là đại ca sấp
27 Tháng hai, 2019 22:11
Cho hỏi là đạic ca lão đại là ai ? Mạnh ko ? Đủ sức bán hành Phi Chân ko
26 Tháng hai, 2019 17:52
Chú giải lão cá vàng =))
http://vietphrase.info/VietPhrase/Browser?url=https://baike.baidu.com/item/%E9%87%91%E9%B1%BC%E4%BD%AC&script=false&t=VP
26 Tháng hai, 2019 07:58
Đến giờ vẫn chưa rõ =))
26 Tháng hai, 2019 00:16
lão thớt spoil cho ta phát là mấy chương sau có thấy bóng dáng của Tuyết không? -_-
25 Tháng hai, 2019 20:42
Tùy truyện thôi lão, có chuyện thảm vch
25 Tháng hai, 2019 20:41
Con lão Hoàng thôi =))
25 Tháng hai, 2019 20:00
thế thằng ôn tử tử gì đó là con anh hoàng hay vỏ của lão minh thế , eq ta thấp lắm , ko hiểu mấy
25 Tháng hai, 2019 19:16
Nào có đổ vỏ :v
25 Tháng hai, 2019 16:15
Nếu biết thì vồ ngay, ma giáo lẻn vào Lục Phiến môn, không vồ mới lạ
24 Tháng hai, 2019 23:03
Dịch hết cái chương này khẳng định thớt bị moe chết ko đủ sức để dịch nữa nên mới ra cớ sự này.
24 Tháng hai, 2019 23:02
Em đang chờ bị đổ triệt để luôn...
24 Tháng hai, 2019 21:53
Lỡ đâu lại tận dung thì sao theo ta thấy ở truyện tranh mặt ổng vừa dâm mà hơi bựa nghi lắm
24 Tháng hai, 2019 21:50
Đâu xanh ! Ko ngờ nó lại đúng theo ta nghĩ tg ko vợ ! Mà truyên Tùng của toàn harem nhỉ ?
24 Tháng hai, 2019 21:16
nói rồi đéo nghe,nghỉ ngơi đê, truyện còn dài nên ông editor đừng hưởng dương xx tuổi trước khi dịch hết nhé :))
24 Tháng hai, 2019 20:19
mẹ kiếp , thì ra là đổ vỏ rồi nhặt lại , lão minh biến rồng thành trâu rồi
24 Tháng hai, 2019 20:13
mà ta tưởng tác giả là gái :v
24 Tháng hai, 2019 18:24
còn chưa chắc :))) 3 ông Tuyệt phong nếu thế lại chẳng rảnh nồi vãi ra :)) 2 ông canh biên phòng, còn 1 ông thì bị Hoàng thượng cho đi dọn nhà xí rồi thì how to gọi về? :))
24 Tháng hai, 2019 18:18
okay, không sao bác :)) dạo gần Tết bác cho một ngày 3 chương đủ để ae thổ huyết rồi, có mấy hôm thế này mới phải đạo :)) Bác cứ bình tĩnh mà nghỉ ngơi
24 Tháng hai, 2019 17:17
Nay mình hơi mệt, có lẽ một chương dài thôi :((
24 Tháng hai, 2019 13:23
Biết thân phận Đại La sơn thôi, không biết Tán thần tôn
Biết Tán thần tôn thì gọi 4 thần thông của triều đình ra vồ từ lâu rồi =))
24 Tháng hai, 2019 13:22
Tác giả còn đang du học, chắc tầm 21 22 như mình là hết. Lấy đâu ra vợ :v
24 Tháng hai, 2019 13:16
Mà ko thể hiểu ông Chân gặp ai cũng yêu chắc tg ko vợ nhỉ ?
24 Tháng hai, 2019 13:01
Hình như ở quyển 7 ông hoàng biết anh Chân là ai nhỉ ?
BÌNH LUẬN FACEBOOK