“Xin bảo chủ nể giao tình của quý bảo với tệ trang! Tha tiểu nhân một mạng!”
Lúc ta làm Dạ La bảo chủ, cách thời điểm Tán thần tôn tan biến giang hồ không xa, bởi vậy vô cùng cẩn thận. Ngoại trừ thủ lĩnh của đại môn phái ra, ta không gặp người ngoài mấy. Thế mà người trước mắt này nhận ra ta?
Ta vốn không muốn giết hắn, nắm chặt cổ hắn, chỉ hỏi: “A? Ngươi biết ta?”
Võ công của hắn thật sự không nên chuyện, ngay cả chút phản kháng cũng không có, sau khi bị ta bắt được thân thể run như cái sàng.
“Tiểu nhân, tiểu nhân cũng họ Trà, tên là Trà Bảo. Là, là nhị đệ của Trà Hào —— trang chủ Trà Hồ trang.”
“A? Ngươi là nhị trang chủ của Trà Hồ trang? Không giống a.” Ta tăng thêm chút lực tay, cổ họng hắn co lại, không thể thở nổi, “Đừng nói Trà Hào nghĩa bạc vân thiên, giao tình của ta với Trà Hồ trang cũng coi như không tệ. Tam sư đệ ta luôn đi chỗ đó mua trà. Nhưng vì sao nhị đệ hắn lại hại ta?”
“Là cầm, hự......”
Hắn bị ta bóp cho dần dần không thể nói, con mắt trắng bệch. Ta từ từ nới lỏng lực đạo, huyết dịch bỗng rót vào đầu, làm hắn nhất thời thất thần. Bức cung trong tình trạng này là tốt nhất.
“Nói!”
Trà Bảo sợ đến phát run, “Ta cầm ba ngàn lượng bạc của người ta, đáp ứng giả mạo chứng cớ vào lúc đó.”
“Trà Hồ trang ngươi chính là cự phú Hàng Châu, vì ba ngàn lượng cỏn con, ngươi dám bí quá hoá liều?”
“Gia huynh quản giáo cực nghiêm, ta, ta lại tiêu nhiều. Không ít người tham dự chuyện này, ta thấy không tốn khí lực gì, cho nên mới......”
“Lại là một bại gia tử.” Ta nói thẳng vào trung tâm: “Người hạ độc là ai?”
“Là, là tên họ Vương kia, hắn hạ độc, độc dược cũng của hắn......”
Ta cười lạnh nói: “Vậy ba người các ngươi rất hỗ trợ a. Nói xấu ta vì tiền thì cũng thôi đi, nhưng cô nương người ta suýt mất mạng trong tay các ngươi. Trà Hồ trang ngươi vốn là một môn nghĩa liệt, anh danh của tổ tiên đều hủy trong tay thứ bại gia nhà ngươi.”
“Bảo chủ tha mạng!”
“Giết ngươi? Tiện nghi ngươi. Đoán chừng ca ngươi cách đây không xa, ta viết một lá thư qua, đương nhiên có người xử lý ngươi.”
Dứt lời ta mạnh mẽ thu tay, mặc cho hắn ngã xuống đất, lại một cước giẫm lên ngực hắn, nhìn chằm chằm khuôn mặt bởi vì sợ hãi mà xanh mét. Gằn từng chữ hỏi ra vấn đề cuối cùng: “Ai bảo ngươi làm như vậy?”
Trà Bảo run rẩy nói: “Chính, chính là họ Vương kia. Trước đây chúng ta chưa từng thấy hắn, hắn chỉ nói đến từ phương bắc, là phú thương. Chúng ta thấy hắn xuất thủ cực kì xa xỉ, nghĩ rằng kết giao thêm bằng hữu không tệ, bèn làm quen. Hôm qua gia huynh nhận được tin tức, nói là ngài muốn đi Hồ Châu, mời các đồng đạo giang hồ nể mặt. Gia huynh bèn nói ngài không có lộ phí, dọc đường bất tiện......”
Ta sờ sờ mũi, trong ấn tượng của bọn hắn, ta nghèo như vậy sao......
“Nhưng lúc ấy rất nhiều người nghe tin tức này, mọi người đều nói chắc chắn ngài không có tiền để tiêu.”
Mẹ nó a! Vì sao các ngươi đều thấy ta không có tiền a!
Ta đúng là không có tiền a! Ngươi có muốn đưa cho ta một ít không!
“Gia huynh nghĩ rằng nếu nhiều người muốn đưa bạc cho ngài, hắn sẽ không tham gia náo nhiệt, bèn dặn dò ta đưa tới một ít mỹ nhân, để ngài an ủi đường xá tịch mịch. Mà những người khác, cơ hồ đều đưa tiền, bởi vì bọn hắn cho rằng ngài không có......”
“Nói điểm chính!” Ta hung hăng đạp xuống một cước, giẫm cho gia hỏa này hô to gọi nhỏ, “Nói nửa ngày như thế, họ Vương kia là ai!”
Vì sao cứ cường điệu ta nghèo a! Nhà ngươi là người có tiền ở Hàng Châu a! Thế mà ba ngàn lượng ngươi cũng tham!
Oa a! Ta thì ba ngàn lượng cũng không có! Lão tử chỉ có bảy mươi lượng một tháng, còn cầm toàn bộ đi mua thuốc nhuộm tóc, càng nói càng tức a! Hỗn đản, đến cùng ngươi có thành thật khai báo không!
“Nói! Ta nói! Ta vừa xuất phát, họ Vương kia đã theo sau. Bên cạnh còn có Mã Thần hội Mã Tuấn và chất tử nhà Tiền Bách Vạn, nói là nếu cùng đưa lễ cho ngài, không bằng đồng hành. Ta nghĩ đây là chuyện tốt, nhưng tối hôm qua uống mấy chén, hắn lại nói ra mục đích. Nói muốn cho ba người chúng ta chút bạc, mời chúng ta hãm hại ngài. Ta giật nảy mình, Dạ La bảo chủ là người có thể tuỳ tiện hãm hại sao? Liên thanh cự tuyệt.
Hắn lại nói ‘Này, Dạ La bảo Minh bảo chủ là đại nhân vật trên mây, sao lại tính toán với chúng ta. Ba vị đều nghe rõ, đây là chuyện bị thiên lôi đánh, chớ nên hiểu lầm. Tiểu đệ không muốn hãm hại hắn, mà muốn hắn thay đổi sự chú ý, không muốn đi Hồ Châu nữa.
Các ngươi ngẫm lại, lần này Minh bảo chủ muốn đi Hồ Châu, vì chuyện gì a? Đây chính là năm mới, bây giờ đi Hồ Châu, khẳng định vì Luyện Thần Chú Hội a. Ngươi ta đều biết, chúng ta dĩ nhiên vô duyên với thần binh lợi khí của Luyện Thần Chú Hội. Nhưng theo lời Lạc Kiếm sơn trang, trừ chuôi thần binh tuyệt thế hiện diện sau cùng, tài liệu còn lại trong Luyện Thần Chú đủ để đúc mười hai thanh danh khí khác, có thể phân cho người nổi danh trong hội. Đây chính là danh khí của Lạc Kiếm sơn trang a.
Giang hồ tứ đại chú hào, Vân Thiên cung chiêu xú danh, dù vũ khí lợi hại, cũng không thể dương danh. Đường môn thì khỏi cần nói, ám khí là chủ yếu. Nhưng mấy nhà chúng ta, nhà ai dùng ám khí, hơn nữa nhà ai có thể được một vũ khí của Đường môn, cho dù là thứ phẩm? Những năm gần đây, Minh Kính cung chuyên chế tạo vũ khí cho nhân sĩ giang hồ, đã không còn kinh ngạc. Chỉ có Lạc Kiếm sơn trang này, ai cầm vũ khí của bọn hắn, vừa đi trên giang hồ đã chói lọi. Nếu lấy được một thanh giai binh có tên, càng là danh giá gấp mười.
Mà lúc này, chính bọn hắn nói là danh khí a. Nhiều năm như vậy, Lạc Kiếm sơn trang chỉ đẩy ra không đến hai mươi thanh danh khí, trên giang hồ cũng chỉ còn tầm mười thanh. Luyện Thần Chú Hội này, thoáng cái đã ra mười hai thanh a! Mọi người không động lòng sao? Ai không muốn thêm chút thể diện cho nhà mình, đoạt một thanh về nhà, đây chính là đại sự làm rạng rỡ tổ tông, vinh quang cửa nhà’
Chuyến này, chúng ta đi Luyện Thần Chú Hội, đều có ý nghĩ này trong lòng, nghe hắn nói rất có đạo lý, đều gật đầu nói phải.”
“Người này rất biết nói chuyện, hắn còn nói cái gì.”
“Tiếp theo hắn còn nói thêm ‘Lần này mọi người đi Hồ Châu, đều có chủ ý này. Kỳ thực Giang Nam có hàng trăm hàng ngàn môn phái, ai có thể mạnh hơn ai bao nhiêu, đại ca đừng cười nhị ca. Chỉ nói Trà Hồ trang của Trà huynh, chính là một phương bá chủ ở Hàng Châu, luận thực lực cũng chưa chắc yếu hơn môn phái khác.’
Những người chúng ta gặp, ai cũng nghĩ như vậy. Tuy chúng ta không địch lại mấy vị mạnh nhất, nhưng tìm chút vận may trong mười hai chuôi danh khí, cũng không phải chuyện xấu. Bởi vậy ta cảm thấy có lý, lại gật đầu một cái.”
Ta khoanh tay trầm tư, thầm nghĩ lúc vu hãm ta, thần sắc họ Vương này nghiêm nghị, giống như tính cách kiên cường tuyệt không ăn thiệt thòi. Nhưng không ngờ trước người khác thì rất mềm mỏng. Hơn nữa có tài ăn nói, ngôn ngữ rất có sức cuốn hút, hiển nhiên là nhân vật hung ác. Thương nhân vân vân nhất định là gạt người, có lẽ dòng họ cũng là giả.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
14 Tháng một, 2019 17:19
bao giờ mới tới Tuyết đây? hóng
14 Tháng một, 2019 06:25
Tô hiểu của ta chắc phải đợi dài dài @@
13 Tháng một, 2019 23:51
Bạch tổng quản trước đã =))
13 Tháng một, 2019 23:47
Theo thứ tự xuất hiện sẽ tới route thẩm phó tổng ??
13 Tháng một, 2019 20:53
Thế là xong route tiểu sư di, còn khoảng 5 6 người nữa thôi =))
13 Tháng một, 2019 17:59
Đúng ra tên chương là Linh bát động quải động động quải => 0807007 =))
13 Tháng một, 2019 17:40
vãi chưởng :)) ta còn đan tưởng tên chương bị lỗi, giật cả mịn
10 Tháng một, 2019 16:55
lươn vừa to vừa trơn vừa dài vừa thích chui lỗ
khu nhà của nữ bộ khoái chỉ có nữ không nam
còn lại tự hiểu đi
09 Tháng một, 2019 22:45
Có liên quan đến ăn lươn tráng dương chăng
09 Tháng một, 2019 18:36
Lươn thì nghĩ bậy được gì nhỉ :v
09 Tháng một, 2019 18:27
mà bảo nữ bộ khoái đưa cho tô hiểu nên cũng chả hiểu sao, có khi đầu main nghĩ bậy quen nên nôn.
09 Tháng một, 2019 18:23
lươn hay sống nơi bùn đất, vào chỗ nữ bộ khoái mà có lươn tại hạ nghĩ chỉ có cống rãnh thôi.
09 Tháng một, 2019 00:35
Chịu, ta cũng chịu
Không thấy tác giả nói chi tiết nào main sợ lươn
09 Tháng một, 2019 00:19
Lươn ngon mà nhỉ
09 Tháng một, 2019 00:19
Ai giải thích hộ mình tại s phi chân ăn cháo lươn lại ói thế huhu
08 Tháng một, 2019 19:46
Chợt nhận ra hiện giờ lão Phi Chân cõng nhiều nồi thật :v
07 Tháng một, 2019 19:36
Cục súc nhưng dùng được giết người trong mộng, dùng chân khí của mình bảo vệ người khác :))
07 Tháng một, 2019 19:29
Phải vào thần thông chi cảnh mới dùng được hết Dạ Bộ, cỡ sư phụ với sư tổ là dùng được
07 Tháng một, 2019 19:20
kỹ thuật được sáng tạo trên nền tảng của sự cục súc :))
chỉ dành cho những thành phần cục súc sử dụng :))
07 Tháng một, 2019 19:16
dạ bộ tốn nhiều mana lắm, ngoài main thì có ai sử dụng hết 100% uy lực đâu.
07 Tháng một, 2019 19:14
không đâu, Dạ Bộ thuộc diện sáng tạo hàng khủng đấy
có điều MPC nó cục súc quá, toàn chơi 1 hit nên mặt kỹ thuật ko thể hiện
07 Tháng một, 2019 18:02
Chắc cân kèo
Main đánh kiểu một chưởng phá vạn pháp ấy, cậy dmg to vỗ vào thôi
07 Tháng một, 2019 17:53
không biết là phi chân hay lão sư phụ mạnh hơn nhỉ , mới đầu đọc tưởng thanh niên dùng kĩ thuật đánh nhau , giờ mới biết là loại cục súc , nội công thâm hậu mà võ dốt =))
06 Tháng một, 2019 16:42
okay, thank bác, hỏi vậy thôi chứ bác cứ từ từ mà triển :))
05 Tháng một, 2019 23:28
Xa mà bác, quyển này 82 chương lận
BÌNH LUẬN FACEBOOK