Trà Bảo nói tiếp.
“Tiếp theo họ Vương kia thở dài một hơi, lại nói: ‘Đáng tiếc a, mọi người đồng tâm hiệp lực, lại chỉ may áo cưới cho người khác.’
Ta hỏi ‘Làm sao có thể. Luyện Thần Chú Hội này, tranh thắng bằng thực lực, năng giả cư chi là công bằng nhất. Sao có chuyện may áo cưới cho người khác.’
Hắn khẩn thiết nói ‘Ba vị suy nghĩ cẩn thận, lúc đầu cơ hội này đã ít. Lư Sơn kiếm quan, Ngô Đồng Kim Vũ hiên, thậm chí là phái Võ Đang cũng có người đến. Các vị cảm thấy mình có thể thắng được bọn hắn? Không được đúng chưa. Cơ hội này vốn đã ít. Nhưng lúc này, ngay cả Dạ La bảo chủ cũng muốn thò một chân. Các vị đều là lão bằng hữu của Minh bảo chủ, cho dù chưa từng thấy cũng đã nghe. Minh bảo chủ kia là nhân vật dễ chơi sao? Năm đó, ngay cả công tử của Lư Sơn kiếm quan cũng bị hắn đánh cho một trận. Sau đó còn tưởng sắp khai chiến, ai biết lão quan chủ của Lư Sơn kiếm quan tự mình đăng môn xin lỗi, thể diện còn lớn hơn hoàng thượng. Nhân vật như vậy, các vị suy nghĩ xem, nếu hắn xuất thủ, chúng ta còn cơ hội không?’
Lúc ấy ta nói ‘Cho dù là thế, làm như vậy cũng quá hèn hạ. Huống chi với võ công của Minh bảo chủ, nếu chúng ta có thể hãm hại được hắn, cũng không cần sợ hắn ở Luyện Thần Chú Hội’
Hắn nói ‘Trà huynh, ngươi chỉ biết một mà không biết hai. Người ngoài mạnh hơn nữa, cũng đến được đâu. Dù ác liệt như Lư Sơn kiếm quan, cuối cùng cũng chỉ lấy một thanh danh khí cho xong. Tổng cộng mười hai thanh danh khí, cho dù khấu trừ những người này, cũng luôn còn lại mấy thanh. Vì dương danh lập vạn, chúng ta bèn làm con cá cắn mồi, đấu với nhau một trận thì đã sao? Nhưng Minh bảo chủ này ghê gớm a. Vậy mà hắn quảng cáo giang hồ đồng đạo, nể mặt hắn? Ba chữ nể mặt này đáng để nghiền ngẫm. Cái gì là nể mặt a? Không phải là không thể tranh đoạt với hắn trên Luyện Thần Chú Hội sao?’
Lúc ấy Tiền béo bèn nói ‘Không thể tranh với hắn? Võ công hắn cao như vậy, nếu đoạt thì cũng đoạt thanh thần binh xuất thế sau cùng a. Địch nhân của hắn chính là các đại phái như Bạch Vương thất quan, Võ Đang. Có liên can gì đến những người chúng ta.’
‘Lời này hay ở đây. Võ công của Dạ La bảo chủ đã đăng phong tạo cực, ngay cả Lư Sơn kiếm quan cũng phải nể mặt. Hắn lại muốn chúng ta nể mặt. Ý là gì? Đám người chúng ta chỉ muốn cướp chút canh thừa thịt nguội, nghĩ cách nắm hi vọng tương lai dưới tay những đại môn phái như bọn hắn. Hắn lại muốn chúng ta nể mặt, ý này chính là, hắn chẳng những muốn đoạt thần binh sau cùng, ngay cả mười hai thanh danh khí kia, cũng không muốn bỏ qua!’
Mã Thần hội Mã Tuấn nói ‘Hắn...... Với tính cách bá đạo của hắn, vô cùng có khả năng. Người đánh xe nhà ta vừa nhắc tới hắn đã phát run, có lẽ hai chữ nể mặt của hắn, chính là ý này.’
Tiền béo nói ‘Lẽ nào lại như vậy, quả thật là khinh người quá đáng!’
Ta hơi do dự ‘Nhưng, chuyện này không có bằng chứng. Hành động bừa bãi, sợ rằng không ổn. Hơn nữa võ công hắn như thế, chúng ta đắc thủ kiểu gì?’
‘Trên đời không có việc khó, chỉ sợ người hữu tâm a. Trà huynh, đừng nói huynh đệ không chiếu cố ngươi. Ngươi xem, đây là độc dược đặc chế ta mua được từ chợ đen. Chà thành phấn, vận công tản ra, rải rác trên da thịt, không đến một chén trà sẽ có triệu chứng trên mặt. Đến lúc đó chúng ta đi lên chỉ trích Minh công tử họ Chung —— thủ hạ của hắn, làm hỏng thanh danh của Minh bảo chủ, khiến hắn không dám hiện thân ở Luyện Thần Chú Hội. Mà Minh bảo chủ sẽ không chịu phục, nhất định sẽ đi điều tra chuyện này. Đợi hắn tra ra độc dược đến từ Bắc Cương, biết rõ ràng thành phần lai lịch, cũng là chuyện hai ba tháng. Xem hắn tham gia Luyện Thần Chú Hội kiểu gì, còn bá đạo kiểu gì!’
Ba người chúng ta nửa tin nửa ngờ. Cuối cùng, vẫn hơi sợ hãi Minh bảo chủ ngài, hơn nữa cũng không tin ngài là loại người đó.
Họ Vương này chỉ nói ‘Ba vị vẫn không tin ta. Như vậy đi, các vị vẫn nhận bạc, coi như chúng ta kết giao bằng hữu. Mà chuyện a, không bằng chúng ta xem ngày mai Minh công tử họ Chung có thu lễ vật không. Đám người chúng ta không phải ba bốn nhà, ta nhìn tình hình này, khoảng chừng mười bảy mười tám môn phái muốn đi bái phỏng. Nếu Minh bảo chủ cần hỗ trợ, chúng ta có nhiều người như thế, luôn có lễ vật thích hợp. Nhưng nếu không thu...... Các vị nên minh bạch. Ý của hắn chính là cái sau. Lúc đó, chúng ta sẽ phải động thủ.’
Chúng ta thấy đây cũng là biện pháp, lập tức ước định. Nếu ngài nhận lễ vật, sẽ bỏ mặc chuyện này. Nếu ngài không nhận, chúng ta sẽ bắt đầu động thủ. Chúng ta vốn chọn đại, họ Vương kia thấy Lữ cô nương đến từ danh môn võ lâm, cho rằng có giá trị hơn, nên hạ độc nàng.”
“Ngươi nhìn thấy ta lúc tặng lễ, còn dám tiếp tục ra tay?”
“Trước kia, tiểu nhân chỉ cùng gia huynh gặp ngài một lần, khi đó không dám xác định là ngài. Vừa nãy chỉ thử thời vận hì hì hì.”
Ta lại đạp một cước: “Ngươi còn biết khôn vặt a!”
Giẫm hắn xong, ta khoanh tay trầm tư.
Ta bảo Khổ chủ sự thả tin tức cho ta, lại bị giải thích bóp méo thành như vậy. Có lẽ người nghĩ như Trà Bảo không ít. Cho nên Lữ cô nương vừa nghe ta nói không đi Lạc Kiếm sơn trang, nàng liền hết sức cao hứng. Thì ra là như vậy a.
Nhưng chuyện này quả là kỳ quái. Tuy ta có chút cừu nhân ở Giang Nam, nhưng không mấy người thông minh như vậy a. Vừa nghe tin tức của ta đã phản ứng nhanh như vậy.
Không thể không nói, tỷ lệ thành công của chủ ý này không thấp, đối phương chỉ không biết, kỳ thực Chung gia Minh công tử này chính là bản nhân Minh bảo chủ. Hơn nữa cũng đánh giá thấp ta, cho rằng ta không thể giải loại độc này.
Nghĩ như vậy mà nói, tuy đối phương nghe sự tích của ta, kỳ thực không phải quen biết cũ của ta. Nếu không sẽ không phán đoán sai lầm như vậy.
“Đây là mượn dao giết người a, mấy thằng ngu xuẩn các ngươi, bị lợi dụng......”
“Ngài, chẳng lẽ ngài không muốn đi Lạc Kiếm sơn trang?”
“Nói nhảm! Ngay cả thiếp mời ta cũng không có, đi kiểu gì? Đánh vào à? Luyện Thần Chú Hội cần dùng vũ khí thành danh của bản thân và thiếp mời mới có thể tham gia, ngươi lăn lộn ở Giang Nam lâu như vậy, nghe nói ta dùng vũ khí lúc nào?”
Trà Bảo ngẩn ngơ, lập tức cả giận nói: “Tên khốn kiếp này, thế mà gạt ta!”
“Ngươi mới là khốn kiếp!” Ta đạp lên mặt hắn một cước, “Dù sao Lữ cô nương cũng là bằng hữu của Trà Hồ trang các ngươi, thế mà ngươi mặc cho nàng đi chết.”
“Không không không, tiểu nhân không dám a! Họ Vương kia đảm bảo, độc dược này tuy mãnh liệt, nhưng nhất thời ba khắc sẽ không thương tới tính mệnh. Chỉ cần chúng ta trở về nhanh, kịp thời mời y cứu chữa là được.”
“Vậy ngươi vẫn là khốn kiếp! Nam tử hán đại trượng phu, hạ độc nữ lưu để đạt được mục đích của bản thân, uổng cho ngươi là người trong hiệp nghĩa đạo.”
Trà Bảo bị nói cho mặt đỏ tới mang tai, cũng không dám phản bác, đành phải cúi đầu.
Họ Vương...... Rốt cuộc người này là ai, dường như không quá khó đoán.
Độc dược tới từ Bắc Cương, thời cơ trùng hợp như vậy, còn là đồ vật tới từ Bắc Cương. Thân phận của địch nhân vô cùng sống động.
“Lần này là các ngươi tìm tới cửa a. Chẳng thể trách ta.”
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
28 Tháng hai, 2019 20:30
cho mình hỏi main có biết skill không, đọc lúc đầu thấy trừ nội công ra main hầu như chả biết skill gì :v
27 Tháng hai, 2019 22:34
Main vô đối =))
Main chỉ cần 1 vả là đại ca sấp
27 Tháng hai, 2019 22:11
Cho hỏi là đạic ca lão đại là ai ? Mạnh ko ? Đủ sức bán hành Phi Chân ko
26 Tháng hai, 2019 17:52
Chú giải lão cá vàng =))
http://vietphrase.info/VietPhrase/Browser?url=https://baike.baidu.com/item/%E9%87%91%E9%B1%BC%E4%BD%AC&script=false&t=VP
26 Tháng hai, 2019 07:58
Đến giờ vẫn chưa rõ =))
26 Tháng hai, 2019 00:16
lão thớt spoil cho ta phát là mấy chương sau có thấy bóng dáng của Tuyết không? -_-
25 Tháng hai, 2019 20:42
Tùy truyện thôi lão, có chuyện thảm vch
25 Tháng hai, 2019 20:41
Con lão Hoàng thôi =))
25 Tháng hai, 2019 20:00
thế thằng ôn tử tử gì đó là con anh hoàng hay vỏ của lão minh thế , eq ta thấp lắm , ko hiểu mấy
25 Tháng hai, 2019 19:16
Nào có đổ vỏ :v
25 Tháng hai, 2019 16:15
Nếu biết thì vồ ngay, ma giáo lẻn vào Lục Phiến môn, không vồ mới lạ
24 Tháng hai, 2019 23:03
Dịch hết cái chương này khẳng định thớt bị moe chết ko đủ sức để dịch nữa nên mới ra cớ sự này.
24 Tháng hai, 2019 23:02
Em đang chờ bị đổ triệt để luôn...
24 Tháng hai, 2019 21:53
Lỡ đâu lại tận dung thì sao theo ta thấy ở truyện tranh mặt ổng vừa dâm mà hơi bựa nghi lắm
24 Tháng hai, 2019 21:50
Đâu xanh ! Ko ngờ nó lại đúng theo ta nghĩ tg ko vợ ! Mà truyên Tùng của toàn harem nhỉ ?
24 Tháng hai, 2019 21:16
nói rồi đéo nghe,nghỉ ngơi đê, truyện còn dài nên ông editor đừng hưởng dương xx tuổi trước khi dịch hết nhé :))
24 Tháng hai, 2019 20:19
mẹ kiếp , thì ra là đổ vỏ rồi nhặt lại , lão minh biến rồng thành trâu rồi
24 Tháng hai, 2019 20:13
mà ta tưởng tác giả là gái :v
24 Tháng hai, 2019 18:24
còn chưa chắc :))) 3 ông Tuyệt phong nếu thế lại chẳng rảnh nồi vãi ra :)) 2 ông canh biên phòng, còn 1 ông thì bị Hoàng thượng cho đi dọn nhà xí rồi thì how to gọi về? :))
24 Tháng hai, 2019 18:18
okay, không sao bác :)) dạo gần Tết bác cho một ngày 3 chương đủ để ae thổ huyết rồi, có mấy hôm thế này mới phải đạo :)) Bác cứ bình tĩnh mà nghỉ ngơi
24 Tháng hai, 2019 17:17
Nay mình hơi mệt, có lẽ một chương dài thôi :((
24 Tháng hai, 2019 13:23
Biết thân phận Đại La sơn thôi, không biết Tán thần tôn
Biết Tán thần tôn thì gọi 4 thần thông của triều đình ra vồ từ lâu rồi =))
24 Tháng hai, 2019 13:22
Tác giả còn đang du học, chắc tầm 21 22 như mình là hết. Lấy đâu ra vợ :v
24 Tháng hai, 2019 13:16
Mà ko thể hiểu ông Chân gặp ai cũng yêu chắc tg ko vợ nhỉ ?
24 Tháng hai, 2019 13:01
Hình như ở quyển 7 ông hoàng biết anh Chân là ai nhỉ ?
BÌNH LUẬN FACEBOOK