Ba người đều run lên, ba chữ tứ ngoại đạo dị thường chói tai với người trong triều đình. Thế lực có thể được triều đình xưng là tứ ngoại đạo tuyệt không đơn giản, chỉ có thỏa mãn định nghĩa ‘Nắm giữ khả năng đánh bại triều đình’, mới có tư cách xưng là tứ ngoại đạo. Bởi vậy bản thân ba chữ này chính là đại nghịch bất đạo, không thể không hủy. Vậy mà hoàng thượng xưng hô Lạc Kiếm sơn trang như vậy, có thể thấy hắn thực sự không có hảo cảm với Luyện Thần Chú Hội này.
“Tuy là tự nhiên đâm ngang, vẫn cần phải đi Lạc Kiếm sơn trang xem tình hình. Nếu chỉ vì thần binh lợi khí, trẫm còn có thể ngợi khen một phen, thúc đẩy thịnh sự võ lâm này, nhưng nếu có mưu đồ khác, ắt không thể tuỳ tiện bỏ qua!”
“Vâng!”
Ba người vâng to một tiếng, hoàng thượng lại thoải mái nói: “Các ngươi không cần như lâm đại địch, đến cùng Lạc Kiếm sơn trang vẫn có Lạc Danh tọa trấn. Ta thấy Lạc Diễm kia lớn mật đến đâu, cũng không dám trêu ra đại họa không thể bù đắp. Không nói những chuyện khác, chỉ riêng làm cho ca hắn thật sự xuất quan, đã là quỷ sợ thần hãi. Chỉ cần hắn không phải đồ đần, sẽ không phạm lỗi này.”
Ba người đều sờ mũi thầm nghĩ: Nói khẩn trương chính là ngươi, nói không cần khẩn trương cũng là ngươi. Quan Vũ Tào Tháo một người hát lưỡng giác, hoàng thượng biến đổi thật nhanh.
Không ngờ, tuy hoàng thượng muốn làm bọn hắn an tâm, nhưng cũng là khuyên mình an tâm. Lạc Danh không ra mười năm, phong thanh đã chết trong trang truyền khắp giang hồ, hoàng thượng luôn luôn quan tâm Bạch Vương thất quan há không nghe thấy. Hắn và Lạc Danh tư nghị rất tốt, còn kết nghĩa huynh đệ. Quả thật rất quan tâm tình hình gần đây của lão hữu, ngay cả trong lời nói cũng không muốn phỏng đoán quá mức tiêu cực.
Hoàng thượng thầm nghĩ: Lạc huynh, ngươi ngàn vạn thật tốt. Trẫm đến Thái Hồ kiếm đảo, ắt lại nâng ba trăm chén với ngươi.
Thấy ba vị ái khanh đều ngơ ngác nhìn mình, không khỏi miễn cưỡng cười một tiếng: “Các ngươi nhìn trẫm như thế làm gì, khụ khụ. Ha ha ha, nói đến chuyện này, thật sự phải đa tạ Lữ cô nương. Nếu nàng không bất chấp nguy hiểm nói chuyện Luyện Thần Chú Hội cho chúng ta, chúng ta cũng không thể chuẩn bị sẵn sàng từ sớm. Nếu đến trấn Tàm Hồ mới nghe được tin tức này, ắt bị đánh cho không kịp trở tay. Nàng không chỉ nói Luyện Thần Chú Hội cho chúng ta, còn nói chuyện Dạ La bảo chủ, có cơ hội phải tỏ lòng biết ơn......”
Nói xong nhớ tới một chuyện, hoàng thượng thất thanh nói: “Ôi ôi! Hỏng bét!”
Long Tại Thiên thấy hoàng thượng gấp đến phát hỏa, hỏi vội: “Làm sao vậy hoàng thượng? Lạc Danh lão đầu treo thật sao?”
“Nói bậy!” Hoàng thượng cả giận nói: “Lạc huynh rất tốt! Trẫm nói Lữ cô nương?”
Long Tại Thiên vò đầu nói: “Lữ...... Lữ cô nương thì sao?”
“Ngươi còn không xem bây giờ Lữ cô nương ở đâu? !”
Long Tại Thiên rơi vào mơ hồ nói: “Không phải ngài nói cô nương trẻ tuổi lăn lộn với các đại lão gia chúng ta thì không ra thể thống gì, cho nên hoàng thượng an bài nàng ngồi cùng toa với mấy lão thái y sao? Lúc nghe nói chuyện này, cô nương kia còn rất không muốn, đoán chừng thấy xe này vừa lớn vừa đẹp, cấp cao đại khí, bình thường khó mà......”
“Đủ rồi đủ rồi, đừng nói bậy! Ngươi xem Minh Phi Chân đang ở đâu? !”
Long Tại Thiên vội vàng ló đầu ra ngoài, vừa thấy Minh Phi Chân không trên xe la của mình, nghe tiếng hình như trên xe của Lữ cô nương kia, quay lại nói: “Chuyện này...... Hình như Minh Phi Chân đi tìm thợ rèn để đổ xúc xắc. Tiểu tử này chơi tặc tinh, trước đây lão Long chưa từng thua đổ xúc xắc, trong tay hắn lại thua hết lần này đến lần khác, ta đau lòng......”
“Được rồi! Còn dài dòng trẫm cho ngươi một bát thuốc câm điếc!” Hoàng thượng vừa tức vừa vội, “Còn không đi tách hai người bọn hắn ra!”
Thấy hoàng thượng sốt ruột như vậy, kỳ thực ba người đều không hiểu. Lúc Độc Cô và Thiết Hàn Y hơi hiểu được ý tứ, vẫn là lão Long suy nghĩ nhanh, vỗ đùi, vừa muốn mở miệng, Thiết Hàn Y cả giận nói: “Vỗ đùi của ngươi!”
Long Tại Thiên ngượng ngùng cười nói: “Xin lỗi xin lỗi, nhất thời thất thủ. Hoàng thượng, lão Long minh bạch lo lắng của lão ngài, sẽ đi tách bọn hắn ra.”
“Vẫn là Long thống lĩnh nghĩ nhanh, đi mau!”
“Vi thần đi ngay!”
Độc Cô sờ cằm, kinh ngạc nói: “Đầu óc hắn nhanh như vậy sao? Hắn thật sự biết?”
“Minh Phi Chân này quá không ra gì. Thần tử như ta không nhìn được, nghĩa bất dung từ a. Lương khô hoàng thượng để mắt tới, có thể để một con chó nửa đường ngậm đi sao?” Long Tại Thiên hùng hùng hổ hổ ra khỏi toa xe, vừa đi vừa nói thầm trong miệng: “Cướp nữ nhân với hoàng thượng của ta, gia hỏa này sắp điên a. Đừng tưởng ngươi có liên hệ với Dạ La bảo chủ thì có thể không coi hoàng thượng của chúng ta ra gì. Lão Long ta đến rồi!”
Vài câu cuối cùng làm hoàng thượng giận đến suýt nghẹn.
Độc Cô và Thiết Hàn Y ngẩn ngẩn ngơ ngơ, nghi hoặc nhìn hoàng thượng.
“Hắn hồ đồ các ngươi cũng hồ đồ a! !” Hoàng thượng đau lòng nhức óc nói: “Sao các ngươi không suy nghĩ, những trân bảo hôm nay đều là lễ vật cho Dạ La bảo chủ. Minh Phi Chân vốn không thể giải thích chuyện tặng lễ, là trẫm khẽ động linh cơ, bèn bậc thang xuống dốc, thuận theo thân phận hắn bịa, cưỡng ép giải thích do Chung Hoa Lưu. Hắn cũng không cần giải thích nữa, hai bên đều giấu giếm chuyện này. Nhưng nếu Lữ cô nương để lọt ngụ ý, kể mình sớm đã nói ra chuyện ‘Đưa bảo vật cho Dạ La bảo chủ’, sao hắn không nghi ngờ? Chuyện này không khớp từ với Lữ cô nương, nàng đã nghe nói Minh Phi Chân là bằng hữu của Dạ La bảo chủ, nếu Minh Phi Chân hỏi, nàng vô tâm, há lại không nói? Lúc này các ngươi còn không rõ quan khiếu trong đó sao?”
Độc Cô và Thiết Hàn Y bừng tỉnh đại ngộ: Nói cho cùng, không phải chúng ta không để ý đến cô nương kia mới sơ sẩy sao? Sợ rằng hoàng thượng muốn ngược gió phạm án a?
*************
Ta trò chuyện với Lữ cô nương hơn hai canh giờ. Trong khoảng thời gian này, ta chia cố sự ‘Hoàng thượng có bảy nhi tử, ba nữ nhi’ thành ba tập thượng trung hạ, kể một đoạn hào môn ân oán tình cừu xúc động lòng người. Mục đích chủ yếu là nói cho Lữ cô nương, hiện nay vị đại thúc này đã hạ giá, không trên thị trường, ngươi chuyển củ cải tháng chạp này sang nơi khác đi.
Nhưng không biết cô nương này trúng tà hay sao. Không chú ý tới chuyện hoàng thượng nhiều lão bà, nhi nữ thành đàn, lại chú ý tới —— đời này hoàng thượng không gặp được mấy nữ nhân biết nóng biết lạnh, tất cả coi trọng gia tài bạc triệu, còn có nhân phẩm võ công của hắn, bởi vậy cuộc sống sau khi kết hôn sầu não uất ức —— mà sinh lòng thương tiếc.
“Chờ, chờ chút! Không phải ta đã nói Phương Trượng đại thúc rất yêu các lão bà của hắn sao?”
“Cho dù trong quá trình sinh ra tình cảm, lúc đầu bọn hắn vẫn là kết hợp lợi ích a! Không phải ngài nói, bởi vì nhà Phương Trượng đại thúc có tiền, các nàng mới gả cho hắn sao?”
Sao đổi một người, góc độ lại khác biệt như vậy! Hắn sầu não uất ức cái rắm a! Lúc hắn trong mật thêm dầu với Phượng Hoàng, ngươi còn ở nhà đọc sàng tiền minh nguyệt quang a!
“Thật sự quá không biết xấu hổ!” Ta khoanh tay, trầm mặt nói: “Ta nói với ngươi, ngàn vạn phải có tâm nhãn. Loại nam nhân có tiền có thế này, vừa thấy cô nương hợp khẩu vị —— tỉ như ngươi, sẽ lập tức khoe khoang xe rộng bao nhiêu a, mình lỗi lạc phong lưu bao nhiêu a, còn ôn nhu thăm hỏi a, chính là mấy trò này.”
“Ngài nói mò!” Lữ Dao Cầm đỏ mặt nói: “Phương Trượng đại thúc lão luyện thành thục, sẽ không như vậy.”
Lời còn chưa nói xong, đột nhiên một đại hán vọt từ ngoài vào.
“Này! Minh Phi Chân, tránh ra! Ta tìm Lữ cô nương.”
Lữ cô nương suýt bị Long Tại Thiên dọa cho run chân, ta tức giận nói: “Ngươi tìm Lữ cô nương làm gì?”
“Hừ, toa xe này quá ngột ngạt, chủ tử mời Lữ cô nương qua bên kia một lát. Sao, cần ngươi phê chuẩn hả?”
Ta lập tức nghiêm túc quăng ánh mắt ‘Ngươi xem ta nói gì, tới khoe khoang xe rồi’ cho Lữ Dao Cầm.
“Vậy...... Chủ tử còn nói cái gì?”
“Hừ, ngươi quản chủ tử nói cái gì. Chủ tử của chúng ta phong lưu phóng khoáng, gia hỏa bẩn thỉu như ngươi so thế nào được?”
“Ta nói gì ấy nhỉ?” Ta lập tức chuyển sang Lữ Dao Cầm: “Câu này tới rồi, bây giờ ngươi hối hận còn kịp.”
“Nhìn chỗ ngươi chọn! Chủ tử của chúng ta không giống, người ôn nhu, chuẩn xác, yêu thương......”
Lúc này không cần ta nói, Lữ Dao Cầm tin hoàn toàn. Khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng đỏ như quả hồng, trốn thẳng ra sau lưng ta, thấp giọng nói: “Ta, ta không đi được. Cảm ơn ý tốt của Phương Trượng tiên sinh.”
Long Tại Thiên bó tay, quay đầu lại thấy hoàng thượng đang nhìn bên này, nhíu lông mày như không cao hứng lắm.
Ta trao đổi một ánh mắt với hoàng thượng.
Đó là tràn đầy xâm lược và địch ý, đó là dã thú giao phong, đó là xem thường giằng co với xem thường.
Cuối cùng hoàng thượng chậm rãi gật đầu, dường như muốn nói: Tiểu tử gan lớn che trời!
Ta cũng chậm rãi gật đầu: Phương Trượng càng già càng dẻo dai!
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
14 Tháng một, 2019 17:19
bao giờ mới tới Tuyết đây? hóng
14 Tháng một, 2019 06:25
Tô hiểu của ta chắc phải đợi dài dài @@
13 Tháng một, 2019 23:51
Bạch tổng quản trước đã =))
13 Tháng một, 2019 23:47
Theo thứ tự xuất hiện sẽ tới route thẩm phó tổng ??
13 Tháng một, 2019 20:53
Thế là xong route tiểu sư di, còn khoảng 5 6 người nữa thôi =))
13 Tháng một, 2019 17:59
Đúng ra tên chương là Linh bát động quải động động quải => 0807007 =))
13 Tháng một, 2019 17:40
vãi chưởng :)) ta còn đan tưởng tên chương bị lỗi, giật cả mịn
10 Tháng một, 2019 16:55
lươn vừa to vừa trơn vừa dài vừa thích chui lỗ
khu nhà của nữ bộ khoái chỉ có nữ không nam
còn lại tự hiểu đi
09 Tháng một, 2019 22:45
Có liên quan đến ăn lươn tráng dương chăng
09 Tháng một, 2019 18:36
Lươn thì nghĩ bậy được gì nhỉ :v
09 Tháng một, 2019 18:27
mà bảo nữ bộ khoái đưa cho tô hiểu nên cũng chả hiểu sao, có khi đầu main nghĩ bậy quen nên nôn.
09 Tháng một, 2019 18:23
lươn hay sống nơi bùn đất, vào chỗ nữ bộ khoái mà có lươn tại hạ nghĩ chỉ có cống rãnh thôi.
09 Tháng một, 2019 00:35
Chịu, ta cũng chịu
Không thấy tác giả nói chi tiết nào main sợ lươn
09 Tháng một, 2019 00:19
Lươn ngon mà nhỉ
09 Tháng một, 2019 00:19
Ai giải thích hộ mình tại s phi chân ăn cháo lươn lại ói thế huhu
08 Tháng một, 2019 19:46
Chợt nhận ra hiện giờ lão Phi Chân cõng nhiều nồi thật :v
07 Tháng một, 2019 19:36
Cục súc nhưng dùng được giết người trong mộng, dùng chân khí của mình bảo vệ người khác :))
07 Tháng một, 2019 19:29
Phải vào thần thông chi cảnh mới dùng được hết Dạ Bộ, cỡ sư phụ với sư tổ là dùng được
07 Tháng một, 2019 19:20
kỹ thuật được sáng tạo trên nền tảng của sự cục súc :))
chỉ dành cho những thành phần cục súc sử dụng :))
07 Tháng một, 2019 19:16
dạ bộ tốn nhiều mana lắm, ngoài main thì có ai sử dụng hết 100% uy lực đâu.
07 Tháng một, 2019 19:14
không đâu, Dạ Bộ thuộc diện sáng tạo hàng khủng đấy
có điều MPC nó cục súc quá, toàn chơi 1 hit nên mặt kỹ thuật ko thể hiện
07 Tháng một, 2019 18:02
Chắc cân kèo
Main đánh kiểu một chưởng phá vạn pháp ấy, cậy dmg to vỗ vào thôi
07 Tháng một, 2019 17:53
không biết là phi chân hay lão sư phụ mạnh hơn nhỉ , mới đầu đọc tưởng thanh niên dùng kĩ thuật đánh nhau , giờ mới biết là loại cục súc , nội công thâm hậu mà võ dốt =))
06 Tháng một, 2019 16:42
okay, thank bác, hỏi vậy thôi chứ bác cứ từ từ mà triển :))
05 Tháng một, 2019 23:28
Xa mà bác, quyển này 82 chương lận
BÌNH LUẬN FACEBOOK