Dương Liên Hoa không ngờ có loại chuyện này, lập tức bị đánh lùi ba bước.
Bảo tiêu cao lớn của Lục Thượng Phi vội vàng ngăn hắn lại: “Lục lão bản, Lục lão bản, đã nói tới hỏi chân tướng, sao lại động thủ! Không nên đánh nhau, không nên đánh nhau.” Lục Thượng Phi nào có nghe lọt, bất chấp bị kéo, muốn đi lên tiếp tục đọ sức với Dương Liên Hoa.
Việc xảy ra gấp, Dương Liên Hoa không biết có chuyện gì, vừa rồi hắn đâm ra một chỉ, tuy chỉ dùng ba thành công lực, dự đoán đã lấy tính mệnh Lục Thượng Phi không biết võ công này. Ai biết hắn hoàn toàn vô sự, còn có thể hoàn thủ. Vừa rồi quên vận khí hộ thể, không ngờ thật trúng một chưởng, trên mặt nóng rát.
Nữ nhân gia yêu quý dung mạo như tính mệnh, Dương Liên Hoa —— Dương tiên sinh cũng yêu quý dung mạo như vận mệnh, lập tức giận đến thất khiếu bốc khói, cũng mặc kệ phong phạm cao thủ, mặc kệ lo lắng phải giết người vô hình để không thể khảo cứu. Vung bàn tay, ống tay áo tản ra, muốn một chưởng đánh chết lão hỗn đản đả thương mặt mình này. Kình phong trầm liệt, đã vận tám thành lực đạo.
Hộ vệ kia lại nói: “Không nên đánh nhau, không nên đánh nhau, sao nóng tính như thế.” Hắn đứng chính giữa làm người hoà giải, trông thấy Dương Liên Hoa nhấc tay, vội vàng khuyên can, khẽ vươn tay kéo bàn tay hắn xuống, còn tận tình khuyên bảo, từ mi thiện mục nói: “Ôi ôi, hai vị đều là đại nhân vật, sao phải đánh nhau, mỗi người lui một bước, nói rõ ra trước a.”
Nhưng vừa làm như vậy, giữ chặt Dương Liên Hoa, lại thả Lục Thượng Phi. Lục Thượng Phi như võ thần phụ thân, ‘Ta đánh!’ Kêu to một tiếng, đá vòng một cước trùng điệp quét lên mặt Dương Liên Hoa, thoáng cái quét hắn ngã xuống đất.
Dương Liên Hoa kêu thảm một tiếng nằm xuống đất, bây giờ sao hắn còn không biết thì ra bảo tiêu kia giở trò. Vừa rồi, một chưởng tám thành công lực đầy lòng tin của hắn, vừa giơ lên đã bị bảo tiêu này tiện tay kéo về, công kình toàn thân tan thành mây khói. Như trâu đất xuống biển, ngay cả chân khí hộ thân cũng không còn chút nào, cực kỳ tà môn.
Tuy Dương Liên Hoa hắn không phải cao thủ tuyệt đỉnh, nhưng muốn bất động thanh sắc phá một chưởng tám thành công lực của hắn, cho dù trong Quỷ Vực Nhất Hỏa cũng chỉ có hai người ít ỏi làm được. Bảo tiêu này, rốt cuộc có lai lịch gì?
Minh Phi Chân vẫn ra vẻ công bằng công chính, làm hòa sự lão can ngăn nói.
“Đừng động thủ, đừng động thủ, chuyện gì cũng từ từ nói a.”
“Từ từ nói! Từ từ nói! Từ từ nói cái chim!”
Lục Thượng Phi bị Minh Phi Chân kéo, chân vẫn không ngừng duỗi ra đá Dương Liên Hoa trên mặt đất.
“Hồ huynh! Lục mỗ biết ngươi hiệp nghĩa vi hoài, nhưng người này giết bào đệ của ta, chính là thù không đội trời chung với Lục mỗ. Lục mỗ không giết hắn phí công làm người a.”
“Lục lão bản, tuy hắn không phải người tốt lành gì, nhưng tự mình tử hình luôn không tốt, ngươi kéo hắn đi quan phủ là được rồi.”
Lục Thượng Phi gấp đến rơi lệ: “Quan phủ sao áp chế được! Quan phủ cũng thông đồng làm bậy với hắn!”
Dương Liên Hoa đứng lên nói: “Chỉ bằng ngươi? Cho dù huynh đệ ngươi phục sinh, hai người cùng lên, cũng đánh không lại một đầu ngón tay của nô gia!” Nhưng kiêng kỵ võ công Minh Phi Chân lợi hại, không dám hoàn thủ.
Lục Thượng Phi nghe được nổi giận, tức đến nổ phổi nói: “Nương pháo! Ngươi đọ sức với lão tử!”
Dương Liên Hoa cười tà nói: “Có bản lĩnh một đấu một, ngươi tiếp được một chưởng của nô gia, không cần tiếp tục động thủ, nô gia tự sát.”
“Tới a! Tới đánh a!”
“Đừng đánh nữa, đừng đánh nữa, đả thương không tốt a.” Minh Phi Chân công bằng đứng chính giữa khuyên can: “Haiz, đánh nhau thì đánh nhau, động đao làm gì a?”
Lục Thượng Phi: “Hả? Đao?”
Dương Liên Hoa: “Đao cái gì? Ai nói đao?”
Ánh mắt bối rối của Lục Thượng Phi, nhìn thấy một bội đao kiểu dáng cổ xưa bên hông Minh Phi Chân, lập tức tìm được đáp án. Đưa tay muốn cướp tới.
Minh Phi Chân thấy rút đao, càng kêu không hay: “Sao lại rút đao! Cổ Hàn đao của ta nặng mười ba cân sáu lượng, chính là bảo đao tổ truyền, người trúng tức tử, chém sắt như chém bùn, người kém cỏi không dám đụng vào, cao thủ không thể phòng ngự, sao có thể để ngươi cầm đi chém người a!”
Vừa nói vừa không đề phòng. Lúc cướp đoạt, tay chân Lục Thượng Phi chậm chạp, Minh Phi Chân còn đưa thẳng vào tay hắn. Vừa mới dứt lời, Lục Thượng Phi sớm đã lấy đao, đi về phía Dương Liên Hoa.
Lục Thượng Phi vừa rút đao ra, tỏa ra hào quang chói mắt, hô to một tiếng: “Hảo đao!”
Lục Thượng Phi rút đao, trong phòng không gió tự lạnh, như hàn băng ngàn năm vào nhà, hàn khí khiến người sợ hãi bao phủ.
Dương Liên Hoa thầm kêu không tốt: Võ công thằng to con này cao minh thì cũng thôi đi, sao vũ khí tùy thân cũng tà môn như thế. Hàn khí lợi hại như vậy, chẳng lẽ thêm Hải Mẫu đúc thành. Biết loại lợi khí này tước kim đoạn ngọc không thành vấn đề, bèn thêm mấy phần cẩn thận.
“Lão tử chém chết ngụy nương dưỡng nhà ngươi!”
Dương Liên Hoa liên tục né tránh, tránh thoát mấy lần đao phong. Minh Phi Chân đứng xa nhìn thân pháp của hắn, nhất thời vẫn không thể phán đoán môn hộ, không thể không nhìn thêm mấy chiêu.
Chỉ là Lục Thượng Phi thật sự không thông võ công, trọng lượng của Cổ Hàn đao hơn xa đao kiếm bình thường, hắn không thể cầm lâu. Bị Dương Liên Hoa nhìn chuẩn cơ hội, một cước đá bay đao trong tay.
Lục Thượng Phi chỉ có huyết khí chi dũng, vung nắm đấm lại lên.
Dương Liên Hoa cười thầm trong lòng, hắn tự biết võ công không bằng Minh Phi Chân, nhưng muốn bắt được Lục Thượng Phi vẫn là đơn giản. Giả bộ e ngại, liên tiếp lui về phía sau, đang muốn thừa cơ xuất thủ phản sát.
“Lão huynh, đừng đi đừng đi, mọi người nói ra là được, tức giận như vậy làm gì.”
Không biết từ lúc nào, Minh Phi Chân đã cười híp mắt xuất hiện ở phía sau, hơn nữa một nhát bắt được hai cánh tay hắn. Dương Liên Hoa chợt cảm thấy hai tay như rơi vào vòng sắt, nửa phần khí lực cũng không lên được.
Dương Liên Hoa liều mạng giãy dụa, tức giận đến phát run: “Ngươi, ngươi trợ giúp!”
Lục Thượng Phi cũng mặc kệ trợ giúp gì đó, hai mắt bị phẫn nộ rót thành màu đỏ bừng, xông lên đấm, đánh cho Dương tiên sinh ‘Hồi mâu nhất tiếu bách mị sinh’ thất linh bát lạc, răng cũng rơi mất hai cái.
Lúc này Minh Phi Chân mới thả hắn, tận tình khuyên bảo nói: “Vị huynh đệ nương nương khang này, ôi ôi, có lời gì, mọi người gặp nhau thì cũng có lúc chia tay, đừng như vậy, đừng như vậy. Động thủ không tốt.”
Giả bộ!
Ngươi lại giả bộ!
Dương Liên Hoa giận đến một ngụm chân khí nghẹn ở ngực, lời cũng không nói ra được: Tiểu tử, tâm ngươi đủ đen a! Giả bộ như mấy lần vừa rồi không phải ngươi hại! Giận mà chỉ tay, ánh mắt phẫn nộ hận không thể một ngụm nuốt Minh Phi Chân. Nhưng đưa tay ra lại bị Minh Phi Chân bắt được cổ tay.
Minh Phi Chân thở dài: “Sao ngươi còn muốn đánh người, vậy thì Hồ mỗ cũng không có cách nào.” Lúc này không hỗ trợ nữa, thành thành thật thật giơ một chân lên, trúng ngay ngực. Dương Liên Hoa cảm thấy đại lực như sóng cuốn tới, người không động chút nào, nhưng chân khí trong cơ thể lại bị chấn động. Đây là ‘Chấn động bách huyệt’ —— thủ pháp đánh huyệt nội gia, nội công không có tạo nghệ ba mươi năm trở lên mơ tưởng có thành tựu. Dương Liên Hoa chịu cú này lập tức thất thần té xỉu.
Lục Thượng Phi thấy Dương Liên Hoa ngất đi, suy cho cùng hắn vẫn là thương nhân, không phải phiêu bạt giang hồ, dưới sự phẫn nộ đỏ mắt xuất thủ là có. Thật muốn hắn lấy đao giết người, cho hắn mười lá gan cũng không dám.
Dương Liên Hoa rơi vào tay mình, nhưng chung quy chỉ báo được một nửa mối thù giết đệ. Một cừu nhân khác...... Sao hắn có thể chọc nổi?
“Lục lão bản, đại thù được báo, sao còn như đưa đám a?”
“Ôi, Hồ huynh, vừa nãy ngươi cũng nghe được, dù không giải thích, cũng có thể đoán được rất nhiều...... Ta cũng không gạt Hồ huynh. Lục Thượng Phi ta, vốn chỉ là mục đồng nông thôn......” Hắn bèn kể Khổng thượng thư nhìn trúng hai người bọn hắn thế nào, sau đó bọn hắn làm việc tại môn hạ Khổng thượng thư ra sao, cho đến chuyện huynh đệ tham ô nạp ngân cho Khổng Đoan bị phát hiện, còn bị diệt khẩu.
Lục Thượng Phi bi thương nói: “Huynh đệ ta chúng ta nương tựa lẫn nhau nhiều năm qua, đại thù há có thể không báo. Nhưng lão thất phu Khổng Đoan có đại quyền trong tay...... Ta nên làm thế nào cho phải a?”
Minh Phi Chân mỉm cười nói: “Lục lão bản lo lắng như vậy làm gì, không phải Dương Liên Hoa đã ngã xuống sao, còn sợ một thằng Khổng Đoan?”
Lục Thượng Phi khoát tay nói: “Chuyện này không giống, Dương Liên Hoa này nhìn được không dùng được, mấy quyền đã ngã xuống.”
Lục Thượng Phi thầm nghĩ: Nói thật ra, võ công của Dương Liên Hoa này đúng là chẳng ra gì, ta đánh nửa ngày như thế mà không có chút sức hoàn thủ. Ta thấy hôm nay, biểu hiện của Hồ huynh còn không bằng lão Lục ta a. Ngày đó giết huynh đệ ta, sợ rằng ỷ vào thủ hạ người đông thế mạnh.
Nghĩ đến đây lại cảm thấy lo lắng, cau mày nói: “Hồ huynh, tẩu tử và tôn hữu đi đuổi thủ hạ của Dương Liên Hoa, có thể bị nguy hiểm không. Chúng ta cứ đợi ở đây không sao chứ?”
“Không quan trọng không quan trọng, việc rất nhỏ.”
Dứt lời cửa phòng mở rộng, một thân ảnh màu tím thẳng tắp tuấn dật đi đến.
“Đại ca, toàn bộ ở đây.” Đường Dịch vỗ vỗ hai tay, dưới ánh mắt của Lục Thượng Phi đang kinh ngạc không ngậm được miệng, chỉ vào hai mươi hán tử Bắc Cương nằm té xỉu ở cửa, nhàn nhạt nói: “Bọn hắn dựa vào địa thế hiểm trở phản kháng, liên tục khuyến cáo không nghe, dưới sự bất đắc dĩ, ta không thể làm gì khác ngoài động võ. Bị tổn thương thật không phải ta mong muốn......”
“Được rồi được rồi!” Minh Phi Chân khoát khoát tay, tức giận nói: “Ta thấy rõ ràng ngươi không nói hai lời, đi lên gặp người là tước. Đừng có làm xong rồi viện cớ! ! Bạch Liên đâu? Nàng là chỉ huy cao nhất ở đây, ta không thể ném cấp trên sang một bên a.”
Đường Dịch nhàn nhạt nói: “Ở phía sau, Bạch tổng quản không xuất thủ, không đánh ngã tên nào. Thật là đáng tiếc.”
Nói đến phần sau, trong lời nói đầy tràn đầy ý tứ tranh công, ngữ khí rất kiêu ngạo tự hào, cũng không kém Tử đại nhân bao nhiêu.
Minh Phi Chân tức giận nói: “Ngươi cũng phải để lại người cho người ta a. Nơi này tổng cộng hai mươi người, ta thấy ngươi vừa đi lên tay trái ôm bốn người, tay phải ôm bốn người, ôm một đám quăng thẳng vào tường, cũng nên đi tám người. Sau đó gặp ai cũng đánh một trận, ai dám cướp với ngươi? Hai ngày này ngươi làm sao vậy? Lại bộ không phải bộ môn quan văn sao, sao còn muốn đánh nhau hơn lúc ở Lục Phiến môn.”
Đường Dịch vừa nghe đến hai chữ Lại bộ, không nhịn được nhíu mày.
Hai ngày nay ở Lại bộ, Đường đại soái ca làm việc dưới tay Trương lão sư. Trương lão sư yêu cầu cực cao, nhất cử nhất động không thể không cẩn thận từng li từng tí, nói cũng phải cẩn thận huống chi là đánh nhau? Hơn nữa còn bị Hoàng lão bản hố ăn một bụng bánh bao. Khó khăn lắm mới gặp địch nhân có thể dùng nắm đấm giải quyết, còn khách khí làm gì. Đặc biệt biết đối phương chính là đầu sỏ hại hắn ăn bánh bao, càng đánh hăng say.
Nhẫn nhịn hai ngày không xuất thủ, vừa đánh nhau, bỗng có thể ngộ mới. Chợt cảm thấy, giữa thiên địa quyền cước đao thương cũng là đạo lý, võ công nội ngoại đều thành thơ văn, nhất quyền nhất cước đều nhanh đẹp khó tả. Chỉ khổ đối thủ của hắn, gặp một Lục Phiến môn tiểu bá vương như mãnh hổ mất phanh, chưa đến mấy nhát đã thất linh bát lạc, chưa nói tiếng nào đã bị thu thập sạch.
“Ta nói, chuyện không phải như thế!”
Đột nhiên tai Minh Phi Chân khẽ động, nghe được hình như nơi xa có người đang cãi nhau. Lại vận dụng hết thị lực xem xét, suýt ngã sấp xuống, rõ ràng là đôi oan gia Tô Hiểu và Bạch Liên.
“Ta nói nhiều lần như vậy, ngươi nghe không hiểu à?”
Bạch Liên giải thích: “Bởi vì nhiệm vụ đòi hỏi nên ta và hắn mới giả làm vợ chồng, ta không tự nguyện!”
“Ngươi cứ bịa đi!” Tô Hiểu làm mặt quỷ, “Tô Hiểu ta được người người xưng là Lục Phiến tiểu thiên tài, ngươi có thể lừa gạt được ta sao! Tử Tử đã nói cho ta biết, ngươi không chỉ giả làm vợ chồng, còn chủ động nhận Tử Tử làm con của các ngươi a!”
Năm nay Tử đại nhân mười hai tuổi, Tô Hiểu còn chưa đủ mười sáu, chỉ chênh lệch ba tuổi, cho nên trò chuyện cực kỳ hợp. Mới có một lát mà hai người đã thân quen, Tử đại nhân còn cầm đường hồ lô làm chứng minh tình hữu nghị đây.
Bạch Liên nhíu mày, Tử đại nhân còn đang liếm láp chứng minh tình hữu nghị bên cạnh Tô Hiểu chợt cảm thấy sau lưng phát lạnh, rụt cổ nói: “Ta, ta chỉ nói hai câu, không nhiều!”
“Tóm, tóm lại ta không tự nguyện.” Mắt thấy Tử đại nhân tôn kính nhất tạo phản, Bạch Liên giận dỗi khoanh tay.
Tô Hiểu chu cái miệng nhỏ nhắn nói: “Hừ, ta mới không tin. Ta mới không để ý một lát, ngươi đã thành nàng dâu của Minh đại ca ta. Sao ta không biết thái giám cũng có thể làm nàng dâu của người nhỉ? Tử Tử, ngươi đã thấy bao giờ chưa?”
Tử đại nhân quá thành thật, đầu lắc như trống lúc lắc: “Chưa chưa.”
Mặt Bạch Liên lập tức đỏ lên.
Tô Hiểu hừ cái mũi nhỏ, phát huy lý luận tiểu thiên tài nói: “Nếu không thích Minh đại ca ta, ngươi có thể cam lòng giả làm nữ nhân không? Thẳng thắn thừa nhận đi, ngươi giống Vương công công thích Liễu Nguyên, có phải thích Minh đại ca không?”
Bạch Liên vốn định phản bác, nhưng thứ nhất khẩu tài nàng không bằng Tô Hiểu. Thứ hai, bây giờ nàng vẫn mặc một bộ nữ trang, sao có thể ra vẻ đại nội tổng quản. Lại bị tiểu Tô Hiểu nói cho á khẩu không trả lời được. Bất đắc dĩ thấy Minh Phi Chân nơi xa, oán hận lườm hắn một cái, Minh Phi Chân vô tội trúng chiêu, quá là oan uổng.
Tô Hiểu liếm láp một xiên ‘Chứng minh tình hữu nghị’ khác, vang lên tách tách, liếc nhìn Bạch Liên nói: “Nhưng, bất kể thế nào, ta cũng không cho phép. Minh đại ca ngốc như vậy, nếu bị thái giám nhiều tâm nhãn như ngươi lừa gạt thì phải làm sao? Lương hưu của hắn còn không bằng ta a, không chịu nổi ngươi lừa gạt.”
Ngươi mới ngốc! Ngươi là tiểu cô ác chạy từ đâu tới làm khó tẩu tử a!
Người ta đường đường đại nội tổng quản, muốn gạt tiền của công chức nhỏ như ta làm gì!
Các ngươi cảm thấy khẩn trương một chút cho ta, đang phá án a! !
Minh Phi Chân gào thét trong lòng, nhưng không có cách nào, một là hoàng tử, một là người phụ trách cao nhất của vụ án này, một là Tô Hiểu.
Bạch Liên tiến đến nhìn Dương Liên Hoa trên đất, kinh ngạc nói: “Minh Phi Chân, ngươi rất lợi hại a, võ công người này không tệ, ngươi cũng có thể thu thập được?”
Minh Phi Chân sớm đã chuẩn bị, cười nói: “Hắn vô dụng mà thôi, không tin ngươi hỏi Lục lão bản, chủ yếu do hắn đánh ngã.”
Lục Thượng Phi lại ngây người. Hắn nghe đối thoại của các nàng, nhìn người vốn nên là thê tử của Minh Phi Chân bị nói thành thái giám, người nên là nhi tử của Minh Phi Chân cũng là giả, còn có một cô nương xinh đẹp mắt ngọc mày ngài chưa từng gặp.
“Hồ huynh, thế này, cuối cùng là xảy ra chuyện gì a?”
“Ta giới thiệu cho ngươi, vị này là đương kim đại nội tổng quản —— Bạch tổng quản, đây là hai vị Tô Đường đại nhân của Lục Phiến môn, ta không họ Hồ, ta gọi Minh Phi Chân, cũng là người Lục Phiến môn.”
Lục Thượng Phi nghe đến trong mây trong sương, cứng họng không nói nên lời.
“Lục lão bản, không phải ngươi vừa mới hỏi ta nên làm gì sao? Chẳng phải ta giúp ngươi sao? Kỳ thực, ta sớm muốn nói như vậy với ngươi, với những thôn dân kia, với rất nhiều người.”
Minh Phi Chân nở một nụ cười thuần lương người vật vô hại, chiêu bài xuất hiện nhiều nhất lúc hắn can ngăn, nói lời mà nửa đời trước hắn tuyệt sẽ không nói.
“Có vấn đề, đến báo quan a.”
Minh Phi Chân giơ ngón cái lên, đầy lòng tin cười nói: “Chúng ta, không lấy tiền.”
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
29 Tháng mười, 2018 20:11
Mua víp là tự đọc đc à
28 Tháng mười, 2018 10:04
Thì 118, 119 là vip scan ảnh rồi mà =))
Còn xiền thì tốn 300k mua được đến chương mới nhất =))
28 Tháng mười, 2018 09:36
bộ này chả hiểu sao lên vip không có chỗ nào có text ngon hết chắc cvter sắp tới mua vip scan ảnh về làm thôi
28 Tháng mười, 2018 02:57
28 Tháng mười, 2018 02:57
Hy vọng mua ok, giá mua là bao nhiêu thế, mình donate (nếu rẻ ),hhh
27 Tháng mười, 2018 22:52
Mình cũng tìm rồi, căn bản cũng là scan ảnh ra mà thôi
Chưa kể còn sắp loạn chương với đoạn nữa
Thôi thì mua luôn cho lành =))
27 Tháng mười, 2018 22:05
ủa mình tìm text đc tầm thêm ít nhất tầm 100 chương nữa mà. nhưng mình chạy qt đọc lướt nên cũng ko biết chắc chất lượng text ra sao thôi
27 Tháng mười, 2018 18:36
Chính thức hết txt, chương sau là ảnh=))
27 Tháng mười, 2018 13:30
https://book.qidian.com/info/3413343
Có mỗi 28 chương đã drop à
27 Tháng mười, 2018 09:21
Thấy bảo qua arc này truyện bị cho vào vip nên muốn có raw phải bỏ tiền , nên truyện gần nghìn chương nhưng giờ mới cv đc .
26 Tháng mười, 2018 21:08
tên bộ đó là gì thế bạn ơi?
26 Tháng mười, 2018 21:07
Thấy bảo bộ này kẹt txt nên ko dám đọc sợ đói thuốc.
26 Tháng mười, 2018 19:45
Search tên tác giả thì ra một bộ đô thị, không biết có phải không
26 Tháng mười, 2018 15:08
Cơ bản là main sợ gánh nợ của sư phụ :))) sợ nhất là ng ta biết mình là đt lão sẽ phải trả nợ , với cả khi đã vô đối thì muốn hoá trang dễ không :)) , bác cứ từ từ về sau con tác sẽ giải thích đoạn xuống núi vô địch của main , thấy bảo truyện này gần nghìn chương rồi .
26 Tháng mười, 2018 15:05
Bộ cũ tên gì thế bác
26 Tháng mười, 2018 15:00
Tác giả có bộ cũ hay lắm hài hơn bộ này nhiều. Chẳng hiểu sao bộ này nổi ghê thế, còn bộ kia chẳng mấy ai đọc
26 Tháng mười, 2018 12:25
từ đời sư phụ nó đến giờ có hinh vi nào danh môn chính phái quái đâu , chưa kể minh phi chân nó từng ở ma giáo giữ chức cực cao ngang với giáo chủ đấy mà bọn ma giáo gặp nó nói tên là minh phi chân có đứa nào nhận ra đâu vì trước kia nó xài tên khác
26 Tháng mười, 2018 10:53
- Chẳng hay cao danh quý tánh của các hạ là gì?
- Tại hạ đi không đổi tên, ngồi không đổi họ, tại hạ là ...
- Hóa ra các hạ là... lừng lẫy giang hồ đây sao? Nghe danh đã lâu nay mới có dịp diện kiến. Hân hạnh, hân hạnh.
Người giới võ lâm, lại còn là võ lâm chính đại phái làm gì có chuyện đổi tên đổi họ hành hiệp giang hồ, có chăng có thêm ngoại hiệu nữa thôi. Main đại đệ tử của chưởng môn tam đại phái võ lâm, sư phụ top bảng, võ công lại vô địch thiên hạ mà nói cái tên giang hồ chẳng ai hay biết, Hoàng đế ngờ ngợ rồi quên luôn, cũng thật là kì lạ :D
25 Tháng mười, 2018 23:20
Có sư phụ trùm hóa trang thì đệ tử cũng phải sơ múi được tí chứ =))))
25 Tháng mười, 2018 11:11
hồi nó nổi tiếng xài tên khác với đeo mặt nạ chỉ có mấy trưởng môn mấy phái lớn như võ đan hay thiếu lâm mới biết mặt thôi
25 Tháng mười, 2018 11:02
Muốn che giấu dung mạo thiếu gì cách
Như lúc làm TTT ấy, đeo mặt nạ với để tóc trắng, ai biết được đâu
25 Tháng mười, 2018 10:57
Ko biết vô địch thiên hạ kiểu gì, đánh trăm trận trăm thắng kiểu gì mà ko thấy tên trên bảng, mặt ko ai biết, đến tổ chức tình báo sát thủ hàng đầu võ lâm là Sát Liên cũng ko biết tên, biết mặt luôn =))
25 Tháng mười, 2018 08:32
Còn có 5 chương nữa là hết txt, đọc raw giờ muộn rồi bạn
25 Tháng mười, 2018 02:04
Làm cách nào để đọc bản raw ạ, thèm thuốc lắm r, ai đọc qua nhiều bộ gt em bộ nào cũng hài hài như thế này với
24 Tháng mười, 2018 20:16
gần nghìn chương rồi thì phải
BÌNH LUẬN FACEBOOK