Sau giao thừa, Luyện Thần Chú hội đã sắp bắt đầu.
Các lộ nhân mã tập hợp ở Hồ Châu đang điều chỉnh lần cuối, sẵn sàng binh mã, chuẩn bị triển khai thân thủ đoạt giải nhất ở Lạc Kiếm sơn trang, dành lấy vinh quang và thắng lợi.
Có thể nói, với tất cả mọi người, khoảng thời gian này mẫn cảm nhất. Bởi vì mùi máu tanh mờ nhạt ẩn giấu trong dục vọng và dã tâm nồng đậm, cũng bị lôi ra.
'Có người đang đi săn danh khí', tin tức này lan truyền nhanh chóng giữa các lộ nhân mã. Không biết bắt đầu từ ai, nhưng lan truyền nhanh chóng. Đừng nói hào kiệt võ lâm của hai đạo chính tà, với lão bách tính sống ở trấn Tằm Hồ thì đây cũng là đề tài thượng hạng lúc trà dư tửu hậu, thêm một đĩa đậu phộng, hai chén rượu lâu năm, chính là một buổi chiều tiêu khiển của hai ông già.
Bởi vì nhanh như thế, cũng giúp nhân sĩ võ lâm xác nhận một sự thật kinh khủng —— quả nhiên ngày nào cũng có nhiều nhân sĩ, đang bị cướp vũ khí thành danh. Nhưng các hào kiệt võ lâm vốn làm theo ý mình, không thể phòng ngừa chuyện này.
Bọn hắn đến Hồ Châu có mục đích, mọi người là đối thủ cạnh tranh của nhau. Bởi vậy ngoại trừ tự bảo vệ, không còn cách nào khác.
Còn hung thủ là ai mà to gan như thế, căn bản là nói nhảm.
Không cần nói chuyện trước đây, bây giờ trấn Tằm Hồ gió mây tụ hội. Lạc Kiếm sơn trang rốt cuộc mời chào thần tiên lộ nào, cao nhân phương nào, không ai rõ ràng. Huống chi những môn phái này còn có thù riêng, rốt cuộc có người ngấp nghé danh khí, hay là báo thù lẫn nhau, không ai khẳng định được. Chỉ có thể chờ đợi tình thế tiếp tục phát triển.
Không có bất kỳ thay đổi gì, chỉ tin tức có người lại bị cướp vũ khí truyền đến.
Trong mấy ngày ngắn ngủi, không khí trấn Tằm Hồ biến động kịch liệt, gần như mắt thường có thể thấy. Tình thế 'Mưa gió sắp tới' lộ liễu đến mức nhìn qua là biết. Sợi dây cung không biết do ai kéo, đã căng đến nguy hiểm, không biết lúc nào sẽ bị kẻ sau màn ác ý cắt đi. Khi đó, không cần đến Luyện Thần Chú hội, trấn Tằm Hồ sẽ hóa thành Tu La trận.
Trấn Tằm Hồ đang đối mặt nguy cơ.
Đúng vào lúc này, có người đột nhiên hành động.
Những người này từ đâu tới, muốn làm gì, không ai biết được. Chỉ biết bọn hắn đột nhiên xuất hiện, như từ trên trời rơi xuống. Thực lực mạnh mẽ, cao thủ đông đảo, không thua kém bang phái cỡ lớn trên giang hồ. Nhưng không cờ không trống, chỉ đi theo chủ nhân. Người ngoài chỉ biết chủ nhân của bọn hắn họ Chung, lại như họ Minh, khó bề phân biệt, cực kỳ khó hiểu.
Nhóm người này vừa đến trấn Tằm Hồ, không nói hai lời, đã mua lại nhà hàng lớn nhất trong trấn.
Lúc gió mây tụ hội, đột nhiên mở khách sạn.
Khách sạn này tên là —— Long Phượng điếm.
Treo cao biển hiệu ba chữ vàng, đêm giao thừa vẫn là nhà hàng, mùng một tu sửa, mùng hai đã mở.
Người sớm đến trấn Tằm Hồ hoặc là cư dân bản địa, vẫn có ký ức như mới với tiền thân của khách sạn này, nhà hàng lớn nhất trấn—— Minh Ngọc lầu. Ai cũng biết, Minh Ngọc lầu chuyên về đồ ăn, cũng có chỗ cho thực khách dừng chân, nhưng chỉ thu khách quý, bình thường không cho ngủ lại.
Nhưng những người này thần thông quảng đại, trong một ngày đã xây được vô số nhã gian, làm chỗ ở cho khách. Bình thường công trình này phải mười ngày là ít. Bọn hắn lại tìm tất cả công tượng, nghệ nhân xảo thủ trong trấn, cộng thêm thủ hạ của chính mình. Nghe nói ngày đó náo nhiệt như lúc Minh Ngọc lầu chật ních khách quý, người nhiều đến lấp đầy nhà hàng.
Đặc biệt nhất là Long đại chưởng quỹ, khí phách rất lớn. Bản thân hắn có bối cảnh giang hồ, rất thích tiếp đãi người trong giang hồ. Ngoài ra dùng lương cao mua tài, một hơi đào sạch cô nương đầu bài trong các thanh lâu, đầu bếp nổi danh trong các nhà hàng đỉnh cấp, nghệ nhân thuyết thư kể cổ trong các quán trà, vũ nương nhạc sĩ trong các gánh hát nhạc phường của trấn Tằm Hồ.
Bạc tiêu như nước chảy, không thấy đau lòng chút nào.
Hiện nay lầu một và lầu hai của khách sạn đổi thành phòng ăn, ở giữa dựng đài cao cho khách thưởng thức. Từ sớm đến muộn, đào kép linh nhân không ngừng mang ra tiết mục mới.
Trấn Tằm Hồ vốn nhỏ, làm như vậy vô cùng khó hiểu. Huống chi bây giờ không phải thời cơ tốt để kiếm tiền.
Thế nhưng bất ngờ là, từ khi khai trương, Long Phượng điếm lập tức chật ních.
Người đến trấn Tằm Hồ vốn đã quá nhiều, lúc kín người hết chỗ, mở một khách sạn lớn đương nhiên không sai. Cộng thêm nhạc sĩ đệm nhạc, cô nương hầu hạ, món ngon thịnh soạn, rượu ủ lâu năm. Mùng hai khai trương chật ních sảnh đường, phòng nào cũng kín. Mỗi ngày vừa mở cửa, các khách nhân đã chen chúc mà tới.
Đủ loại mục đích, có vì mỹ vị món ngon, có vì rượu mạnh mỹ nhân, còn có tìm trò vui, không ai giống ai, khiến Long Phượng điếm trở thành chỗ ăn chơi lớn nhất trấn, hàng đêm sênh ca.
...... Nhắc lại một lượt, trấn Tằm Hồ, bây giờ đang đối mặt nguy cơ.
Hôm nay đã là mùng bốn tháng giêng, ngày thứ ba mở tiệm.
Bắt đầu từ sáng sớm, trong tiệm đã chật ních khách nhân muốn thưởng thức tay nghề của đầu bếp. Ngoài ra, có vô số người muốn thấy giai nhân mỹ mạo trong khách sạn mới mở này.
Chỉ thấy tỳ bà leng keng, đàn ngọc vang lên, sáu cô gái nâng nhạc khí gảy tấu, mười hai vũ cơ nhẹ nhàng nhảy múa, tiếng nhạc truyền xa, ưu nhã êm tai.
Nhưng khán giả bên dưới không hề thích thú.
"Mau mau cút! Xuống! Xấu như thế cũng dám lên đài, muốn đóng cửa phải không!"
"Cút xuống đài! Cút xuống đài!"
"Thay người thay người thay người! ! !"
Bên cạnh sân khấu, một nam tử khoanh tay, chính là Long đại chưởng quỹ nơi đây. Đồng bạn lão Thiết đứng cạnh, Long chưởng quỹ bình tĩnh nói.
"Lão Thiết, người đâu?"
Lão Thiết nhìn hai bên, không thấy tung tích giai nhân, đành phải quay đầu hô: "Tô Hiểu! ! !"
"Đến rồi đến rồi!"
Âm thanh như chuông bạc đi kèm tiếng bước chân, một cô gái lướt đến như gió. Nàng này cực đẹp, trường thân ngọc lập, eo thon vai mỏng, không chân thực như tinh linh, lại tràn đầy sức sống. Trong Long Phượng điếm, ngoại trừ Tô Hiểu còn ai.
Hai ngày nay Tô Hiểu bận rộn vô cùng, lúc trang trí chạy trước nhất, sau khi khai trương thì đi từng chỗ giúp đỡ, có thể xưng là nhân tài số một. Bây giờ Tô Hiểu muốn mở một khách sạn khác, chắc cũng có hi vọng.
Mà mọi người đều biết, mấy ngày nay Tô Hiểu ra sức, vì bù đắp một bữa cơm quật ngã lãnh đạo trực tiếp, đương kim thánh thượng. Nghĩ đến sai lầm lớn này, cũng không ai cản.
Long chưởng quỹ sờ bộ râu không tồn tại: "Tô Hiểu, ngươi làm gì thế?"
"Chưởng quỹ, ta lên trên giúp lau bàn. Thực khách lầu hai đến quá sớm, nhưng rất nhiệt tình, ai cũng chào hỏi ta."
"...... Đám cầm thú này, sớm như thế đã muốn chiếm tiện nghi sao?"
"Hả? Là sao?"
Long chưởng quỹ ho khan một tiếng: "Không có gì không có gì, đừng lên lầu hai. Ngươi đi lầu một xem, khách nơi đó cũng cần ngươi giúp."
"Ừm!"
Tô Hiểu chạy xuống lầu một. Vung vẩy cánh tay trắng bóc, tươi cười như hoa lê nở rộ.
"Các vị! !"
Đám nam nhân vừa mới chê vũ cơ lập tức trở nên nhiệt liệt một cách khó hiểu.
"Tiểu Tô! !"
"Tiểu Tô Tô! Ngươi đến rồi! Tới tới tới, ngồi chỗ ta!"
Tô Hiểu cười khanh khách: "Không được, ta muốn lau bàn. Các ngươi nhường đường."
Trông thấy Tô Hiểu mỉm cười, một đám xú nam nhân có vẻ ngượng ngùng.
Nụ cười này chói lọi như ánh nắng, nhưng dịu dàng hơn nắng gắt, trực tiếp rót vào trái tim, dường như có thể chạm tới nơi mềm mại nhất trong lòng —— đại hán nào đó nói.
Tô Hiểu vừa lau bàn vừa chào hỏi.
"Các vị có khỏe không?"
Nghe thấy một tiếng hô hấp đặc biệt lớn, dường như mấy chục người đồng thời hít vào, tiếp là một tiếng to ——
"Rất khỏe! !"
Tô Hiểu bịt tai, ha ha vui vẻ: "Các ngươi ồn ào chết đi được! !"
Nhắc lại một lần, trấn Tằm Hồ, thật sự đang đối mặt nguy cơ.
Mỗi ngày đều có người bị cướp vũ khí, đây là một áp lực khổng lồ nhưng vô hình, hơn nữa đang dần trở nên to lớn. Bọn hắn chỉ có thể yên lặng chờ đợi. Thế nhưng, có một điểm không thể xem nhẹ, phương thức của Luyện Thần Chú hội là tranh đấu lẫn nhau, đến khi xuất hiện kẻ thắng cuối cùng. Chờ đợi đến cuối, cũng chỉ là một trận chém giết khác mà thôi.
Các hán tử đẫm máu giang hồ, không ngại đánh nhau chết sống, nhưng không đại biểu bọn hắn có thể chịu được áp lực.
Trong hoàn cảnh đó, Tô Hiểu trở thành trụ cột tâm linh của những người này, đúng là dị số mà không ai ngờ đến.
Long chưởng quỹ khoanh tay đứng nhìn, không quản Tô Hiểu chào hỏi với bọn hắn, lạnh nhạt nói một câu.
"Lại thêm."
Lão Thiết hỏi: "Lại thêm cái gì?"
"Ác nhân."
Chỉ có hai chữ, nhưng Thiết Hàn Y hiểu được.
Người ngồi lầu một lầu hai đều hung thần ác sát, đeo đại đao võ cụ, trông không giống trang phục của danh môn chính phái.
Diệp Lạc cô nương bưng thức ăn từ bếp ra, liếc qua rồi đến gần nói một câu: "Sao ai cũng hung thần ác sát, trông không giống người tốt."
Long chưởng quỹ lạnh nhạt: "Không phải người tốt lành gì. Trước đây, những người này không dám trắng trợn xuất hiện ở Giang Nam, dù có cũng không dám gây thị phi. Nếu Luyện Thần Chú hội không mời cả bọn hắn, ban ngày ban mặt, sẽ không nhìn thấy nhiều lục lâm như thế. Trong hai ngày này, hôm nay đông nhất, ta thấy cũng sắp đến rồi."
Diệp Lạc hiếu kỳ: "Cái gì sắp đến?"
Long chưởng quỹ trầm mặc.
Bên cạnh, tiểu đệ đệ Bạch Lai Mộ bận bịu đi đông đi tây viết hoành phi, đao pháp của hắn chẳng ra gì, nhưng thư pháp thì dựng ngọn cờ riêng, còn tốt hơn hoàng thượng. Hắn vừa viết xong một bộ 'Hòa khí sinh tài', ngoài cửa có người hổ gầm một tiếng.
"Minh công tử họ Chung có đây không! !"
Nội lực hùng hậu, áp đảo tiếng nhạc trong khách sạn. Dọa cho tiểu Bạch suýt ngã xuống.
"Quả nhiên đến."
Thiết Hàn Y nhíu mày: "Ta không nhìn lầm, hắn chắc là Dạ Khốc Quỷ Bà, Ân Trường Mi."
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
06 Tháng mười một, 2018 19:15
Tính thằng DD là cục súc chứ không phải chính trực, nó không phải kiểu ghét ác như cừu chỉ là thích dùng nắm đấm giải quyết vấn đề thôi. Kiểu của nó có thằng Sanosuke trong kenshin khá là giống
06 Tháng mười một, 2018 19:05
Edit là chỉ cần đúng ngữ pháp là được rồi, như bạn là tốt quá rồi. Bạn cứ pm cho Ronkute đi.
06 Tháng mười một, 2018 19:00
hợp tính thì mới gặp cũng là anh em...
06 Tháng mười một, 2018 18:56
Bác chỉ cho mình mấy chỗ cần edit tốt hơn được không,
Tại căn bản mình kém văn mà cũng không biết tiếng trung thành ra không viết cho câu nó văn vẻ được, chỉ đủ ý với đúng ngữ pháp là tốt lắm rồi =))
06 Tháng mười một, 2018 18:55
Mỗi người một ý, có lẽ lão Đường ở chung thấy main cũng không xấu nên thế =))
06 Tháng mười một, 2018 18:18
Bạn edit tốt quá, nếu edit kỹ hơn một chút, bạn có thể liện hệ với Ronkute để tính lương bên edit. 30 thạch/1 chương. Như vậy cũng đáng bỏ công sức hơn.
06 Tháng mười một, 2018 18:16
Á à, thì ra Thẩm lão đại thích hòa thượng à.
06 Tháng mười một, 2018 17:46
:v ông tác giả cũng hợp lý hóa lí do Đường Dịch không tố cáo Phi Chân nhưng mà lại càng bất hợp lý
Bây giờ bạn vào 1 tổ chức để trả thù nhà, đương nhiên muốn tổ chức đó lớn mạnh
Tự nhiên phát hiện ra trong tổ chức có 1 thằng võ công bá vcl nhưng thường ngày giả ngu, bạn có nghi ngờ không ? , lấy tích cách cương trực của Đường Dịch chắc chắn sẽ không thể bỏ qua dễ dàng như thế
Ấy vậy mà ổng lại bỏ qua đơn giản chỉ vì "Làm gì thì làm không ảnh hưởng đến anh báo thù là được" =))
06 Tháng mười một, 2018 17:24
chết chặt danh hiệu ôn thần minh phi chân rồi đến quì với anh long tại thiên
06 Tháng mười một, 2018 17:19
Mình chỉ edit kĩ hơn thôi mà
Thành ra tốc độ ra chương cũng bị chậm lại, không ngày vài chục chương như cv thông thường được ):
06 Tháng mười một, 2018 14:23
Truyện của bác ad tốt quá riết chỉ chờ bên này không muốn qua chỗ khác đọc luôn :'(
06 Tháng mười một, 2018 12:36
võ công của thanh niên phi chân này ảo diệu vậy còn cả chiêu giống thôi miên nữa
06 Tháng mười một, 2018 10:40
căn bản là chất lượng tốt bác ơi không cần dục tốc bất đạt. cứ ra đều là được rồi.
05 Tháng mười một, 2018 22:03
Yên tâm, ngày nào tối thiểu cũng 2 chương =))
05 Tháng mười một, 2018 21:04
hu nay ra có 1 chap thui à
03 Tháng mười một, 2018 20:48
trong cái truyện này đọc lâu nghi ngờ giới tính tùm lum hết rồi
03 Tháng mười một, 2018 20:46
một đám bình thường dở hơi điên điên mà đến lúc chơi âm mưu đứa nào cũng lắm thủ đoạn tầng tầng lớp lớp
03 Tháng mười một, 2018 15:52
trap nó phải huyền bí.
03 Tháng mười một, 2018 11:04
Là nữ chứ gì mà là nữ thật đấy :))))) , lão bị con tác đầu độc giống thanh niên Châu rồi à =)))
02 Tháng mười một, 2018 22:39
theo thái y nói thì có lẽ tô hiểu là nữ thật đấy dù sao cũng là đệ nhất thần y mấy cái vấn đề giới tính này liếc cái là ra , à mà lầu trên avatar với tên có vẻ giống lão lang nhỉ có phải phân thân của lang không vậy
02 Tháng mười một, 2018 21:25
Quên trừ thằng trap Tô Hiểu ra :lol:
02 Tháng mười một, 2018 21:23
Mấy thằng trong truyện chính tưng tửng thôi chứ thằng nào cũng khôn lòi họng, ngu ngơ là lên bảng đếm số cả lũ :))
02 Tháng mười một, 2018 13:55
gintama thì anh quân ăn hành nhiều nhất
02 Tháng mười một, 2018 11:59
gintama thì tướng quân bọn nó cũng dám đem ra làm trò hề
02 Tháng mười một, 2018 11:19
Đã sửa bác, vừa bấm đăng thì mất điện, không kịp check
BÌNH LUẬN FACEBOOK