Tĩnh An như bị hòa tan toàn thân xương cốt, rúc vào ngực ta như chim non nép vào người, không nỡ tách ra dù chỉ một lát. Trên cánh tay ta, đường cong lung linh bay bổng phát huy co dãn cùng mềm mại kinh người, nàng lại không keo kiệt bày ra ưu điểm này, dáng vẻ mặc quân ngắt hái.
Tay cũng không dừng lại, tay nhỏ trắng nõn của nàng không ngừng chọn lựa mấy món hoa quả bánh ngọt trên mâm, nhét vào miệng ta. Mỗi loại có mùi vị khác biệt, nhưng đều mang theo mùi thơm thanh nhã, chỉ có trên người Tĩnh An.
"Phò mã, ngươi ăn cái này, lại nếm thử cái này."
Bình thường Tĩnh An công chúa thanh lịch phóng khoáng, cao cao tại thượng. Lúc này ngay cả ngữ khí cũng mềm tận xương, như cào vào trái tim con người, lại như một viên đường phèn rơi vào mâm lửa, tan thành mật cao sền sệt dày đặc, ngọt ngào thơm phức.
Hôm nay đã hơi quá thân mật với Tĩnh An, ta muốn tiết chế theo bản năng.
Ta vốn định cự tuyệt... Nhưng những thứ này ăn rất ngon, mà bụng ta rất đói. . . Cho nên đành phải không có tiền đồ, ăn từng món nàng đút tới tận miệng. Ngẫu nhiên liếm phải ngón tay trắng nõn trơn nhẵn, gương mặt xinh đẹp của nàng hơi đỏ, nhưng không để ý chút nào, tiếp tục đưa đồ ăn lên.
Bầu không khí hết sức khó xử. Tĩnh An sóng mắt nhìn ta, ta chỉ có thể nhai nuốt để giữ thể diện...
Ta vừa nhai, vừa nhớ lại năm đó, còn có nguyên nhân mình biến thành thế này.
Nếu nói vì sao ta và Tĩnh An công chúa, lại biến thành tình trạng bây giờ, đó là chuyện xảy ra ba năm trước, thời điểm ta còn xông xáo giang hồ.
Khi đó ta hai mươi lăm tuổi, lúc hành tẩu giang hồ cũng làm không ít đại sự. Khi đó Thần Nguyệt giáo đã suy bại, mà ta cũng đang suy nghĩ sau này mình phải làm gì.
Cũng đúng lúc đó, hoàng thượng chiếu cáo thiên hạ muốn chiêu chọn phò mã cho Tĩnh An công chúa. Cũng giống lần này, tuyển hiền nhậm năng từ trong Ngự Tiền Luận Võ.
Lúc ấy ta đang ở Nam Kinh, không hề quan tâm tin tức này.
Không bao lâu sau, đã xuất hiện người thắng.
Nghe nói người thắng này văn võ đều giỏi, văn đăng phong đỉnh, võ tạo nhai cực, cả triều văn võ đều chấn kinh, không ngừng hô lại có người toàn năng như thế.
Cũng chỉ có lương tài như vậy, mới có thể xứng với trưởng công chúa đương kim thánh thượng thương yêu nhất, là phò mã gia thứ nhất của Nguyên Thánh triều ta —— Tĩnh An phò mã!
Mà theo ta được biết, Tĩnh An phò mã chiến thắng, cũng đích thực là võ công cao cường, phóng nhãn thiên hạ cũng là đối thủ khó gặp. Nhưng người này không phải là ta, không, phải nói lúc đầu không phải là ta. Mà là. . . Sư! Phụ ! Ta! Lão cẩu vật kia a a a a a a! ! ! !
Đây là một quyển sổ không thể lộn xộn hơn.
Xa nhớ năm đó, sư phụ ta nghe nói ta ở Nam Kinh, bèn đến thăm ta. Vì tránh bị người (cừu gia, tình nhân, fan cuồng) nhận ra, cho nên đổi một bộ đồ cua gái, dùng mặt nạ da người cải trang một phen.
Nhưng rất không may, trước khi gặp được ta, trên đường hắn thấy quán rượu, còn gặp được Tĩnh An công chúa cải trang vi hành. Lúc ấy sư phụ thấy dung mạo như hoa của Tĩnh An công chúa, sắc dục huân tâm, thế mà gan chó che trời đi trêu người ta a!
Công phu trêu gái của sư phụ ta đăng phong tạo cực. Trêu chọc mấy câu, hai người trò chuyện vui vẻ, mà Tĩnh An công chúa còn hẹn hắn ăn cơm ba lần. Còn nói chuyện rất hợp với sư phụ. Không biết thế nào, từ tiểu nha hoàn của Tĩnh An công chúa, hắn hỏi thăm được tiểu thư sắp xuất giá, đồng thời muốn bày lôi đài.
Sư phụ ta nghe nói lôi đài bố trí trong cung cũng không nghi ngờ gì, còn tưởng rằng là nữ nhi của vương công quý tộc nào đó, một mạch chạy tới đánh lôi đài. Còn chờ môi thơm của cô nương, kết quả đánh thắng mới phát hiện, thì ra hắn dụ dỗ công chúa đương triều.
Thế là có vấn đề, khi sư phụ biết thân phận chân thực của Tĩnh An, hắn lập tức rút lui.
Nguyên nhân rất đơn giản.
Đại sư nương, cũng chính là vợ chính thức của sư phụ, là muội muội của hoàng hậu nương nương. Tính như vậy, sư phụ còn xem như muội phu của hoàng thượng.
Nếu bàn đến, Tĩnh An còn phải gọi hắn một tiếng dượng.
Sư phụ có hoang đường, cũng biết chuyện này không đùa được. Nhưng muốn chạy lại rất khó khăn. Lúc ấy Tuyệt Phong tam nhân có người tại triều, nếu hắn đào hôn, dưới cơn thịnh nộ, hoàng thượng phái người đi bắt hắn thì vô cùng phiền toái a. Cho dù sư phụ không sợ đánh không lại, chỉ riêng chuyện này bị phơi ra ngoài cũng đủ mất mặt!
Thế là sư phụ xin viện trợ khẩn cấp. . . Cũng không phải ai khác, liền kéo ta làm tráng đinh. Ta chỉ đi qua mà thôi a!
Trong ngày bái đường, hắn đột nhiên đến tìm ta, không nói hai lời hoá trang thay quần áo cho ta, kéo ta vào cung... Ta mới biết hỗn đản này thiếu nợ phong lưu để ta trả!
Lúc ấy ta hốt hoảng nói với sư phụ: "Chờ đã! Bái thiên địa thì cũng thôi đi, vậy, vậy động phòng thì ta phải làm sao?"
Sư phụ cười quái dị một tiếng, giảo hoạt nói: "Chuyện này còn cần sư phụ dạy ngươi? Đương nhiên là nâng hai cái trắng bóc..."
"Lăn đi! Lão bất tử nhà ngươi!"
Nhưng ta cũng không còn cách khác, đành phải tự suy nghĩ vài lý do.
Thế là lúc vào động phòng, ta bèn thuận miệng nói với công chúa gặp mặt lần đầu: "Công chúa, không phải ta không muốn làm vợ chồng với ngươi, kỳ thực ta tu luyện nội công tinh thuần thượng thừa của bí thuật Đạo gia chính tông —— Đại Phương Vô Ngung Đại Âm Hi Thanh Đại Châu Trứu Tử Vô Song Công, trong vòng mấy năm không được sinh hoạt vợ chồng với nữ tử, nếu không huyết khí nghịch hành, chân khí đảo ngược, ô hô ai tai..."
"Lại có chuyện như thế?"
Công chúa nghe được cúi đầu nhỏ thiên kiều bách mị xuống: "Chẳng lẽ phò mã ghét bỏ nô gia, cho nên bịa ra lời nói dối như vậy?"
"Làm sao lại thế? Công chúa chính là thiên tiên hóa nhân, há có nam nhi không yêu, nhưng Đại Phương Vô Ngung Đại Âm Hi Thanh Đại Châu Trứu Tử Vô Song Tịch Tà Công của ta, thật sự không được gần nữ sắc."
"Nếu thế, vì sao ngươi lại trêu chọc Tĩnh An?"
"Ách, cái này, ta cũng không phải hoàn toàn không thể gần gũi nữ sắc. Chỉ cần trước đó chịu từ bỏ toàn thân tu vi, tán công lực đi là được. Nhưng công chúa a, đại trượng phu công tại xã tắc, ta còn muốn ra sức vì nước, củng cố non sông cho phụ hoàng chúng ta! Há có thể vì vậy phế công? Đợi ta lập được công lao hiển hách, đương nhiên vứt bỏ võ công, song túc song tê với ngươi."
"Phò mã!" Tĩnh An nghe được cảm động, rơi lệ nói: "Vậy phải chờ bao lâu a?"
"Ách, đại trượng phu đi một lần nhân gian, tối thiểu cũng phải bình Nam Cương, quét Bắc Mạc, chinh Tây Vực, giết bọn hắn bảy vào bảy ra a. Nếu không thật không đáng sống a?"
Tĩnh An ủy ủy khuất khuất gục đầu xuống, suy nghĩ một lát, mới ngước đôi mắt đẹp nói: "Tốt, ta đợi. Nhưng ta có một điều kiện."
Ta vội vàng nói: "Điều kiện gì, điều kiện gì?"
Gương mặt xinh đẹp của Tĩnh An nổi lên hai đám mây đỏ, một mùi vị chỉ yêu đương mới có trôi nổi trong không khí. Nàng hơi ngại ngùng duỗi tay nhỏ trắng bóc ra, vẽ vòng tròn trên ngực ta nói: "Ngươi phải ôm nô gia ngủ hàng ngày. . . Nếu không nô gia không ngủ được, sẽ gặp ác mộng."
Sau đó ta bèn ôm một đám lửa, chờ đợi bình minh trong tịch mịch. . .
"Phò mã gia, công chúa."
Tiếng vú già cắt đứt suy nghĩ của ta, một phu nhân mạnh khoẻ ước chừng bốn mươi tuổi đứng ở cửa, đây là lão mụ tử phụ trách quản lý tạp vụ bên người Tĩnh An, bình thường Tĩnh An gọi nàng là Lương mụ mụ.
Nơi ta đến là phủ phò mã hoàng thượng ban cho chúng ta, về quy mô kém xa hành cung của công chúa ở Hàng Châu, nhưng đầy đủ người nhà hạ bộc.
Lương mụ mụ cúi đầu, phát ra âm thanh to khàn từ trong cổ họng: "Đã dọn xong phòng, mời phò mã gia cùng điện hạ di giá."
"Phò mã, chúng ta đi thôi, phải..."
Sóng mắt mị nhân của Tĩnh An quay một vòng trên người ta, kiều mị thở ra từng chữ mê người nóng rực: "Nghỉ, ngơi."
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
10 Tháng mười một, 2018 22:50
Nghiện thuốc chạy đi tìm txt, đi dạo dọc google tìm ra đúng đc chỗ nguồn sf :(.
10 Tháng mười một, 2018 22:47
1 tên cao thủ giang hồ nằm trong đội ngũ thủ lĩnh của tổ chức đứng thứ 2 số các tổ chức sát thủ mà võ công lại không bằng 1 tiểu công chúa ?
10 Tháng mười một, 2018 19:36
ôi mẹ ơi tôi chui hố này sâu thật rồi
10 Tháng mười một, 2018 19:13
bác cv làm chất lượng hơn số lượng. đọc thích hơn hẳn.
10 Tháng mười một, 2018 13:41
giả vân phong lại là cuồng thiên , ngày càng nhiều điều bất ngờ trong vụ phản loạn lần này
10 Tháng mười một, 2018 12:43
Raw ra đến quyển 12
Gần 900 chương
10 Tháng mười một, 2018 12:00
raw chap bao nhiu r ạ ???
10 Tháng mười một, 2018 11:34
Là sao bạn?
10 Tháng mười một, 2018 11:30
chà truyện này sắp hết dịch chưa
08 Tháng mười một, 2018 20:54
đến quỳ công chúa tắm thì không dám nhòm trộm nhìn thấy đàn ông thì đòi lột trần , cảm thấy nghi ngờ xu hướng tình dục của phi chân lão đệ
08 Tháng mười một, 2018 12:32
" Đến lúc đó, trên Dạ La bảo, chỉ sợ cờ gấm của Bạch Vương thất quan cắm đầy tiền đình. Trái một bộ 'Đào lý xuân phong, đời đời truyền lại', phải một bộ 'Y bát được truyền, khắp chốn mừng vui'. Những trư bằng cẩu hữu của ta sẽ tụ tập lại, trắng trợn chạy tới chúc mừng, chắc chắn trong mỗi lời chúc đều có "Quả nhiên có kỳ sư tất có danh đồ!" Oan ức này ta phải cõng đến kiếp sau a. Nữ nhân cùng mạng nhỏ, cái nào trọng yếu? Ta kiên định đứng ở cái sau."
Nó mà học được thì giờ lên làm chưởng môn Đại La Sơn lâu rồi :))))))) học mỗi cái hàng long thập bát mô thấy gái cửi đồ còn không dám đụng :)))))))))
08 Tháng mười một, 2018 07:51
lão sư phụ của phi chân hàng nào chả dám đụng làm đệ tử ít nhiều cũng phải kế thừa mấy chiêu chứ
08 Tháng mười một, 2018 03:55
spoil
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
"Ta thái sư phụ tinh thông mệnh lý, từng cho ta xem mệnh thời điểm hô 1 tiếng 'Cẩn thận nữ nhân', sau đó bỗng nhiên dừng lại, lại hô 'Còn có nam nhân' !" Nghe đoạn này là đã cảm thấy giới tính Tô Hiểu có vấn đề rồi. :))
07 Tháng mười một, 2018 23:08
Kẻ thù của nó là ai nó còn chưa biết thì nghi ngờ nội gián cái giề :)) Sau đêm hai thằng ân ái trong rừng thì nó chỉ xác định được 2 điều: 1) Thằng Phi Chym rất mạnh có thể tát vỡ mồm nó bất cứ lúc nào và 2)Thằng Phi Chym không có ý hại nó... mà tính nó vốn không thích để thằng khác nhúng tay thì cứ im im train lv là chuẩn rồi, khi nào nó thấy nó vả được thằng main thì khác
07 Tháng mười một, 2018 21:41
cảm ơn tác giả, mong ngóng từng chương :heart:️
07 Tháng mười một, 2018 21:31
Tầm khoảng chục vợ đổ về là đẹp à =))
07 Tháng mười một, 2018 19:13
Mục đích ban đầu của Đường Dịch đúng là đến để tìm lại hồ sơ, điều tra + trả thù nhà
Nhưng giờ nếu đặt tình huống như vậy thì khả năng nghi ngờ Phi Chân là nội gián chắc chắn không thể không có. mà đã là nội gián => nguy hại đến Lục Phiến Môn => Lục Phiến Môn bị giảm uy năng hoặc lụi bại => Đường Dịch cũng không thực hiện được mục đích của mình
Nói chung tại hạ thấy đoạn đó tác giả viết chưa được hợp lý cho lắm
07 Tháng mười một, 2018 16:11
Cô cô, lão đại, trap, thái giám cứ cho thêm con công túa này thì toàn hàng để trưng bày, đụng phát nát đời ngay :))
07 Tháng mười một, 2018 13:49
vãi cả hàng long thập bát mô không biết khi nào thì phi chân lão đệ sẽ kế thừa phong thái của sư phụ nhỉ chứ xung quanh mỹ nữ nhiều lắm rồi đó
07 Tháng mười một, 2018 08:53
nó để lại thằng main để thỉnh thoảng kiểm tra võ công của bản thân, coi như main là mục tiêu để đánh bại mà
07 Tháng mười một, 2018 07:46
Đường Dịch vô lục phiến môn vì nó muốn được phép tra xét một số hồ sơ án để kiếm hung thủ chứ không phải muốn mượn tổ chức báo thù
07 Tháng mười một, 2018 07:43
công nhận điểu huynh số đủ nhọ có được vị hôn thê đẹp với chức quan cao nhưng mà nón xanh thì nhiều lắm
06 Tháng mười một, 2018 19:49
Mình pm rồi, giờ chỉ chờ bác ấy rep thôi =))
06 Tháng mười một, 2018 19:37
Mục tiêu của Đường Dịch có phải làm tổ chức mạnh lên đâu. Nó chỉ muốn nó mạnh lên rồi có cơ hội đọc tài liệu thôi.
06 Tháng mười một, 2018 19:17
"Điểu huynh mau tới! Điểu huynh mau tới! Ta sắp không khống chế được hiện trường rồi! ! Cỏ xanh trên đầu ngươi, ta kéo ba mươi con trâu đến ăn cũng không hết a!"
Khúc này đọc đi đọc lại vẫn thấy bựa :))
BÌNH LUẬN FACEBOOK