Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thiên Ngoại Phong ra khỏi vỏ!

Nhất thời hàn khí tràn đầy lôi đài, trên lưỡi kiếm thanh quang trong vắt, đủ thấy thần phong sắc nhọn.

Dù Giả Vân Phong mất nội lực, tu vi kiếm thuật vẫn còn, vừa rút kiếm liền đâm một nhát lãnh điện hoành không, kém chút khai tràng phá bụng Hướng Bá Thiên. Hướng Bá Thiên bị đánh cho trở tay không kịp, chỉ cảm thấy ngực nhói nhói, cuống quít co chân lui lại, mũi kiếm Giả Vân Phong cũng đuổi theo.

Trong lúc hai người một tiến một lui, một giọt máu đã bắn ra. Nguyên lai trong nháy mắt kia, Thiên Ngoại Phong đã đâm rách da thịt trên ngực hắn.

Hướng Bá Thiên liên tiếp lui về phía sau nhưng vẫn không thể kéo dãn khoảng cách, mũi kiếm cùng lồng ngực chỉ cách nhau gang tấc, nhưng nếu Hướng Bá Thiên lui tiếp thì sẽ rơi khỏi lôi đài. Khinh công chuyển hướng không phải sở trường của hắn, nội công cũng không quá thần kỳ, hắn cũng không có biện pháp như Đường Dịch, nắm cự mộc lôi đài một mạch trèo về.

Vào lúc này, Hướng Bá Thiên biểu hiện ra khả năng nhanh trí như dã nhân của mình, hắn vận lực tại hai chân rồi đạp lên mặt đất. Nếu như là lôi đài lúc trước, nói không chừng một đạp này đã giẫm vỡ sàn đài.

Nhưng Phi Ngư bình lôi đài này cực kỳ khác biệt, có vẻ còn vững chắc hơn cây trúc, vậy mà chịu được toàn bộ lực, còn đẩy thân thể cồng kềnh của Hướng Bá Thiên bay ra ngoài. Hướng Bá Thiên âm thầm hạ dược, làm cho nội lực Giả Vân Phong mất linh, hiển nhiên không thể đề khí khinh thân, cũng không cách nào đuổi kịp hắn. Nhưng mũi Thiên Ngoại Phong dán vào da thịt, vẫn lưu lại một vết máu trên người.

Hướng Bá Thiên trở về từ cõi chết, hùng hùng hổ hổ giơ lên song chưởng, hóa chưởng thành đao xông tới.

Giả Vân Phong gặp nguy không loạn, trong lòng biết Thiên Ngoại Phong sắc bén là trông chờ duy nhất của mình. Ỷ vào thần kiếm sắc bén, dùng sáu bảy kiếm chiêu hiểm hóc bức lui Hướng Bá Thiên. Sau đó sử dụng từng chiêu một trong Hoa Sơn kiếm pháp, làm cho Hướng Bá Thiên không thể tới gần người.

Mặc dù lúc này có bốn trận luận võ đồng thời diễn ra, hoàng thượng lại nhìn hai người đến say sưa.

"Võ công hai người này giỏi a. Hoa Sơn kiếm pháp của Giả Vân Phong tinh thục hiểm hóc, thực sự có tư thế tông sư một phái. Hướng Bá Thiên này cũng không tệ, lâm nguy không sợ, Tranh nhi, Hướng Bá Thiên này xuất thân thế nào a?"

Tranh vương cười nói: "Hướng gia là hậu gia gia nô của mẫu hậu, Hướng Bá Thiên này là Hướng gia tử đệ, nửa năm trước theo nhi thần. Nhi thần cũng không biết lai lịch võ công của hắn."

Thẩm Y Nhân nghe được cười lạnh trong lòng: Tên khốn kiếp, ngươi không biết? Chuyện xấu ngươi phái Hướng Bá Thiên làm còn ít sao? Thế mà giội nước bẩn lên người mẹ ruột mình.

Không chịu được lườm hắn một cái, nhấc chén rượu trên bàn lên uống một ngụm. Chỉ thấy vị hơi ngọt, hình như rượu không bình thường.

Lúc này Giả Vân Phong rốt cuộc ỷ vào sự sắc bén Thiên Ngoại Phong vãn hồi bại cục, nhìn chuẩn cơ hội sử dụng một chiêu Bách Điểu Triều Phượng! Mũi Thiên Ngoại Phong hóa thành trăm ngàn mỏ chim, bao phủ toàn bộ trên dưới trái phải, không sợ Hướng Bá Thiên chạy trốn.

Một chiêu Bách Điểu Triều Phượng này, đệ tử phái Hoa Sơn từng dùng để tập kích Minh Phi Chân, lại bị Minh Phi Chân dùng Thái Cực Tâm Pháp phản chế. Nhưng giờ phút này kiếm chiêu Giả Vân Phong xuất ra liên tục không ngừng, hòa làm một thể, quả thực không có chỗ hạ thủ.

Một chiêu này như sóng triều đến, như bầy chim bay, lấy lưỡi kiếm trong suốt của Thiên Ngoại Phong xuất ra, giống như sóng quyển tuyết lở, như ngân quang trùm lên người. Quần chúng đã sớm kiến thức qua sự sắc bén của Thiên Ngoại Phong, e rằng lần này Hướng Bá Thiên sẽ bị chặt thành bánh nhân thịt, chỉ sợ sàn lôi đài màu trắng sẽ lập tức bị huyết nhục nhuộm đỏ.

Nhưng cảnh tượng này không có phát sinh, trong ngân quang lại truyền đến tiếng vang khiến người ta kinh ngạc, trong nhận đoàn vốn chỉ có Hướng Bá Thiên, vậy mà liên tiếp truyền đến thanh âm kim thiết giao kích.

Mà người giật mình nhất chỉ sợ không ai hơn được Giả Vân Phong. Hắn hoàn toàn rõ ràng Hướng Bá Thiên không mang binh khí, càng rõ ràng hơn là mỗi một đâm của Thiên Ngoại Phong đều chuẩn xác không sai, nhưng không tạo thành bất kỳ tổn thương gì.

Hướng Bá Thiên Kim Chung Tráo, hoàn toàn có thể ngăn cản Thiên Ngoại Phong không có chân khí quán chú.

"Ngươi! Chẳng lẽ ngươi! Vừa rồi đều là giả bộ!"

Trong tiếng kim thiết giao kích, thanh âm Hướng Bá Thiên mười phần trầm thấp, lại càng thêm chói tai: "Lão tử không cho ngươi ăn chút ngon ngọt, vương gia cùng hoàng thượng sẽ hoài nghi."

Giả Vân Phong sai, hoàn toàn sai. Hướng Bá Thiên không phải tên quê mùa trong lòng hắn, càng không phải là một tên vũ phu cẩu thả dễ hiểu. Nhưng bây giờ biết thì đã quá trễ.

Trong tiếng hét to, hai thủ đao của Hướng Bá Thiên tuần tự chém vào ngực Giả Vân Phong, Bách Điểu Triều Phượng lập tức phong lưu vân tán, một đoàn ngân quang lập tức biến thành một thanh cô nhận lẻ loi trơ trọi.

Giả Vân Phong trúng đao bay ngược, ngã trên mặt đất. Hai đao kia kình đạo không nhỏ, hàn kình thẩm thấu kinh mạch, Giả Vân Phong không cách nào vận công chống cự, nhất thời không thể động đậy.

Hướng Bá Thiên chậm rãi đi đến bên cạnh Giả Vân Phong, cũng không làm nhiều động tác, chỉ là vô tình cố ý nhìn về phía Tranh vương trên đài.

Vẻ mặt Tranh vương cứng đờ như gỗ, hắn cũng nâng chén trà của mình lên, yên lặng đánh một thủ thế với Hướng Bá Thiên. Thủ thế này ngoại nhân xem không hiểu, nhưng rơi vào trong mắt Hướng Bá Thiên cùng Giả Vân Phong lại rõ ràng vô cùng, nhất thời là hai phản ứng.

Khóe miệng Hướng Bá Thiên cong lên một nụ cười độc ác, Giả Vân Phong thì rung động nói không ra lời, xấu hổ giận dữ cùng. . . hối hận.

Hướng Bá Thiên cười ha ha một tiếng, rút lui ba bước, nhưng trước khi lui lại, túc hạ sinh phong hư đá ra hai cước.

Dưới đài, Đường Dịch nhướng mày, hỏi: "Đại ca, vì sao hắn làm như vậy?"

Đường Dịch không hiểu chính là, lấy võ công Hướng Bá Thiên bày ra trước mắt mà nói, hắn không am hiểu cách không chế địch. Hắn luyện ngoại môn công phu, lấy cứng đối cứng, đây không phải là vấn đề công lực nông sâu, mà là con đường võ công. Tác dụng của hai cái hư đá này kém xa tít tắp cận thân đá một cước thậm chí vỗ một chưởng.

Minh Phi Chân sờ cằm, cảm thấy nhàm chán vô cùng, thản nhiên nói: "Hắn đây là muốn trảm thảo trừ căn."

Đường Dịch còn chưa hiểu được. Chỉ thấy Giả Vân Phong đang nằm trên lôi đài đột nhiên nhảy dựng lên như cây cọc gỗ, nhìn qua phảng phất hắn dựa vào ý chí của mình cố gắng đứng lên. Làm cho người xem dưới đài nổi lên một trận reo hò. Cảm thán chưởng môn Hoa Sơn quả nhiên công lực thâm hậu, lúc này vẫn có lực phản kích.

Nhưng kỳ thật chỉ có Giả Vân Phong rõ ràng nhất, giờ phút này hắn căn bản là thân bất do kỷ.

Hai đá kia của Hướng Bá Thiên không phải vì lấy mạng tàn của hắn, đá thứ nhất bao trùm kình lực lên thân Giả Vân Phong, khiến cho trong thời gian cực ngắn thân thể hắn thẳng băng không cách nào động đậy. Đá thứ hai thì đẩy thân thể thẳng băng của Giả Vân Phong lên, nhưng nhìn qua lại như Giả Vân Phong bỗng nhiên đứng dậy tập kích, mà Hướng Bá Thiên giống như không thể không lui lại né tránh.

Hoàng thượng đã sớm nói rõ, không được đuổi tận giết tuyệt. Cho nên Hướng Bá Thiên mới muốn làm một màn kịch.

Hướng Bá Thiên bị Giả Vân Phong đột nhiên nhảy lên 'Dọa sợ', biểu tình 'Phẫn nộ' hét lớn một tiếng: "Lão tiểu tử giỏi tính toán, ngươi lại đánh lén lão tử ngươi." Song quyền như sóng, đánh vào chỗ mềm trên thân Giả Vân Phong. Giả Vân Phong tựa như một bao cát lớn, trên thân phát ra tiếng binh bang không dứt.

Tính Giả Vân Phong cao ngạo, mặc dù chịu trọng kích nhưng không phát ra tiếng, đây cũng là hiệu quả Hướng Bá Thiên muốn. Cuối cùng quyền trái Hướng Bá Thiên đưa ra đánh vào ngực, Giả Vân Phong không chịu được nôn ra một ngụm máu đỏ tươi.

Nhưng máu vừa phun ra khỏi miệng liền phát ra một tiếng rên, đối lập hoàn toàn yên tĩnh lúc nãy, lộ ra vô cùng thê lương. Lấy tính cách của Giả Vân Phong, thế này thực sự không giống hắn. Nhưng Đường Dịch nhanh chóng phát hiện nguyên nhân Giả Vân Phong kêu thảm.

Tay phải Giả Vân Phong, trong bất tri bất giác, đã bị bẻ gãy thành mấy đoạn.

Thời điểm quyền trái Hướng Bá Thiên đánh vào ngực hắn, quyền phải vụng trộm đưa ra, bóp nát tay phải hắn.

Một kiếm thủ trọng yếu nhất chính là đôi bàn tay, xương tay phải Giả Vân Phong gãy thành từng khúc, cho dù có danh y chẩn trị, võ công có thể phục hồi như cũ, kiếm thuật lại không thể tránh khỏi giảm thật lớn. Nếu như chẩn trị trễ, vậy cũng không cần suy nghĩ.

Phái Hoa Sơn là đại phái lấy kiếm làm chủ, chưởng môn nhân nhất định phải tinh thông kiếm nghệ.

Phái Hoa Sơn lập thân võ lâm mấy trăm năm, môn hạ đệ tử kiệt xuất không chỉ Giả Vân Phong một người. Coi như kiếm pháp chưởng môn nhân tẫn phế, trong môn tự có trưởng lão khác chọn hiền năng. Sau ngày hôm nay, phái Hoa Sơn vẫn là phái Hoa Sơn, nhưng Giả Vân Phong thì không còn là Giả Vân Phong.

Đây không thể nghi ngờ là hủy một đời Giả Vân Phong.

Nương theo tiếng kêu thảm cùng cười lạnh, trước khi Nam công công tuyên bố thắng bại, Hướng Bá Thiên một cước đạp Giả Vân Phong bay ra ngoài, trùng điệp ngã dưới lôi đài.

Vẻ mặt Nam công công không vui không buồn, vẫn tuyên bố.

"Trận chiến này —— Hướng Bá Thiên chiến thắng!"

Đường Dịch nhìn chăm chú vào Hướng Bá Thiên đang hài lòng cười to mà đi, thản nhiên nói: "Gia hỏa này, để ta."

Chỉ cần đánh thắng Long Tại Thiên, sau đó Đường Dịch sẽ đối đầu Hướng Bá Thiên.

"Cho ngươi thôi." Minh Phi Chân thì sao cũng được, lại nhìn về phía Tranh vương, theo thứ tự nhìn về phía Long Tại Thiên cùng các Kỳ Lân vệ sĩ, thở dài nói: "Hôm nay bận rộn đây."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Tà Thiếu
10 Tháng mười một, 2018 22:50
Nghiện thuốc chạy đi tìm txt, đi dạo dọc google tìm ra đúng đc chỗ nguồn sf :(.
trunghieu99tt
10 Tháng mười một, 2018 22:47
1 tên cao thủ giang hồ nằm trong đội ngũ thủ lĩnh của tổ chức đứng thứ 2 số các tổ chức sát thủ mà võ công lại không bằng 1 tiểu công chúa ?
Phuong Anh Nguyen
10 Tháng mười một, 2018 19:36
ôi mẹ ơi tôi chui hố này sâu thật rồi
Oebah Habeo
10 Tháng mười một, 2018 19:13
bác cv làm chất lượng hơn số lượng. đọc thích hơn hẳn.
mr beo
10 Tháng mười một, 2018 13:41
giả vân phong lại là cuồng thiên , ngày càng nhiều điều bất ngờ trong vụ phản loạn lần này
Hoaqin
10 Tháng mười một, 2018 12:43
Raw ra đến quyển 12 Gần 900 chương
minh1912
10 Tháng mười một, 2018 12:00
raw chap bao nhiu r ạ ???
Hoaqin
10 Tháng mười một, 2018 11:34
Là sao bạn?
Hieu Le
10 Tháng mười một, 2018 11:30
chà truyện này sắp hết dịch chưa
mr beo
08 Tháng mười một, 2018 20:54
đến quỳ công chúa tắm thì không dám nhòm trộm nhìn thấy đàn ông thì đòi lột trần , cảm thấy nghi ngờ xu hướng tình dục của phi chân lão đệ
VBNyang
08 Tháng mười một, 2018 12:32
" Đến lúc đó, trên Dạ La bảo, chỉ sợ cờ gấm của Bạch Vương thất quan cắm đầy tiền đình. Trái một bộ 'Đào lý xuân phong, đời đời truyền lại', phải một bộ 'Y bát được truyền, khắp chốn mừng vui'. Những trư bằng cẩu hữu của ta sẽ tụ tập lại, trắng trợn chạy tới chúc mừng, chắc chắn trong mỗi lời chúc đều có "Quả nhiên có kỳ sư tất có danh đồ!" Oan ức này ta phải cõng đến kiếp sau a. Nữ nhân cùng mạng nhỏ, cái nào trọng yếu? Ta kiên định đứng ở cái sau." Nó mà học được thì giờ lên làm chưởng môn Đại La Sơn lâu rồi :))))))) học mỗi cái hàng long thập bát mô thấy gái cửi đồ còn không dám đụng :)))))))))
mr beo
08 Tháng mười một, 2018 07:51
lão sư phụ của phi chân hàng nào chả dám đụng làm đệ tử ít nhiều cũng phải kế thừa mấy chiêu chứ
trungdq1109
08 Tháng mười một, 2018 03:55
spoil . . . . . . . . . . "Ta thái sư phụ tinh thông mệnh lý, từng cho ta xem mệnh thời điểm hô 1 tiếng 'Cẩn thận nữ nhân', sau đó bỗng nhiên dừng lại, lại hô 'Còn có nam nhân' !" Nghe đoạn này là đã cảm thấy giới tính Tô Hiểu có vấn đề rồi. :))
VBNyang
07 Tháng mười một, 2018 23:08
Kẻ thù của nó là ai nó còn chưa biết thì nghi ngờ nội gián cái giề :)) Sau đêm hai thằng ân ái trong rừng thì nó chỉ xác định được 2 điều: 1) Thằng Phi Chym rất mạnh có thể tát vỡ mồm nó bất cứ lúc nào và 2)Thằng Phi Chym không có ý hại nó... mà tính nó vốn không thích để thằng khác nhúng tay thì cứ im im train lv là chuẩn rồi, khi nào nó thấy nó vả được thằng main thì khác
Phuong Anh Nguyen
07 Tháng mười một, 2018 21:41
cảm ơn tác giả, mong ngóng từng chương :heart:️
Hoaqin
07 Tháng mười một, 2018 21:31
Tầm khoảng chục vợ đổ về là đẹp à =))
trunghieu99tt
07 Tháng mười một, 2018 19:13
Mục đích ban đầu của Đường Dịch đúng là đến để tìm lại hồ sơ, điều tra + trả thù nhà Nhưng giờ nếu đặt tình huống như vậy thì khả năng nghi ngờ Phi Chân là nội gián chắc chắn không thể không có. mà đã là nội gián => nguy hại đến Lục Phiến Môn => Lục Phiến Môn bị giảm uy năng hoặc lụi bại => Đường Dịch cũng không thực hiện được mục đích của mình Nói chung tại hạ thấy đoạn đó tác giả viết chưa được hợp lý cho lắm
VBNyang
07 Tháng mười một, 2018 16:11
Cô cô, lão đại, trap, thái giám cứ cho thêm con công túa này thì toàn hàng để trưng bày, đụng phát nát đời ngay :))
mr beo
07 Tháng mười một, 2018 13:49
vãi cả hàng long thập bát mô không biết khi nào thì phi chân lão đệ sẽ kế thừa phong thái của sư phụ nhỉ chứ xung quanh mỹ nữ nhiều lắm rồi đó
Phuong Anh Nguyen
07 Tháng mười một, 2018 08:53
nó để lại thằng main để thỉnh thoảng kiểm tra võ công của bản thân, coi như main là mục tiêu để đánh bại mà
mr beo
07 Tháng mười một, 2018 07:46
Đường Dịch vô lục phiến môn vì nó muốn được phép tra xét một số hồ sơ án để kiếm hung thủ chứ không phải muốn mượn tổ chức báo thù
mr beo
07 Tháng mười một, 2018 07:43
công nhận điểu huynh số đủ nhọ có được vị hôn thê đẹp với chức quan cao nhưng mà nón xanh thì nhiều lắm
Hoaqin
06 Tháng mười một, 2018 19:49
Mình pm rồi, giờ chỉ chờ bác ấy rep thôi =))
Phan Thanh Tùng
06 Tháng mười một, 2018 19:37
Mục tiêu của Đường Dịch có phải làm tổ chức mạnh lên đâu. Nó chỉ muốn nó mạnh lên rồi có cơ hội đọc tài liệu thôi.
VBNyang
06 Tháng mười một, 2018 19:17
"Điểu huynh mau tới! Điểu huynh mau tới! Ta sắp không khống chế được hiện trường rồi! ! Cỏ xanh trên đầu ngươi, ta kéo ba mươi con trâu đến ăn cũng không hết a!" Khúc này đọc đi đọc lại vẫn thấy bựa :))
BÌNH LUẬN FACEBOOK