Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hắc hùng vương gào thét sơn lâm, bây giờ đang thoi thóp. Nếu không phát ra tiếng rống yếu ớt tỏ vẻ bất mãn lúc bị nện vào người, hầu như có thể nhận định đây là một con gấu chết.

Nhưng thứ bị đập trên mình gấu cũng không tốt hơn, hắn còn thoi thóp hơn hắc hùng vương. Hắc hùng vương cơ hồ cao hơn hai người, trên mình hắc hùng vương, hán tử tráng kiện này có vẻ nhỏ bé và đáng thương, thân thể như đúc bằng sắt không ngừng khẽ run. Cho dù toàn thân bị da lông thô cứng của gấu đen bao quanh, vẫn có thể nhìn thấy mấy dòng huyết dịch đen nhánh chảy từ trên thân hắc hùng vương xuống. Không nói đến trong đêm tối, mùi máu tanh càng thêm rõ ràng.

Hắn toàn thân bất lực, thần chí mơ hồ, nhưng vẫn còn khí lực, dường như đại thủ muốn giơ lên vẫy vẫy.

Thiết Hàn Y xưa nay cứng rắn, chưa bao giờ có cử động giống cầu xin tha thứ như vậy. Diệp Lạc đồng hành với hắn nửa năm, đối đãi như thân ca ca của mình, thấy thế há không lo lắng?

“Thiết đại ca!”

Diệp Lạc vừa muốn xông lên, lại bị Minh Phi Chân kéo về.

Diệp Lạc quay người cả giận nói: “Họ Minh! Ngươi muốn làm gì!”

“Không phải lúc.”

Ngữ khí của Minh Phi Chân lạnh lùng, dường như không có tình cảm: “Lão Thiết bị thương nặng, để ta trị liệu. Trước tiên các ngươi nhìn rõ...... Tình hình xung quanh.”

Diệp Lạc cố nén cơn giận, nhưng Thiết Hàn Y chảy máu ồ ạt, cũng không biết bị thương ở đâu, đích thực không thể tùy tiện động vào hắn. Minh Phi Chân chậm rãi tới gần, dưới ánh lửa nhàn nhạt của đuốc, cực kỳ cẩn thận dò xét thương thế của Thiết Hàn Y, bình tĩnh nói.

“Chịu nội thương...... Địch nhân là cao thủ, giám thị cẩn thận.”

Dứt lời hai tay nhanh đến gần như không thấy rõ, phân biệt thương thế, điểm huyệt cầm máu, xé áo băng vết thương, bôi thuốc. Động tác vừa nhanh không tưởng vừa ngay ngắn trật tự, mơ hồ có phong phạm quốc thủ. Nhất là hiểu biết và phán đoán của hắn với thương thế, sự tỉnh táo và tự tin —— một khi phân biệt lập tức xuất thủ, hoàn toàn vượt qua tất cả đại phu bọn hắn từng gặp. Làm mới ấn tượng về thái y —— xem cái bệnh cũng phải sờ tóc vò đầu hơn nửa ngày —— trong lòng bọn hắn, ba người Long Diệp Tô trợn to hai mắt, suýt nữa kêu hay.

Long Tại Thiên không nhịn được nói: “Ngươi còn biết xem bệnh?”

Minh Phi Chân mặt không cảm xúc: “Con mắt không mù, đều nhìn ra được.” Trực tiếp làm Long Tại Thiên nghẹn chết.

Nhìn thấy Minh Phi Chân biết y thuật, Diệp Lạc và Tô Hiểu không nghĩ quá nhiều.

Minh Phi Chân vốn là môn hạ đệ tử của Đại La sơn, tuy bình thường còn coi như khôn vặt, nhưng thanh danh ‘Võ công kém như cứt’ lại mượn miệng nhỏ của Tô Hiểu truyền khắp tam ti, không ai không biết, không giống cũng thành giống. Nếu là môn hạ của Đại La sơn thu đồ nghiêm khắc nhất trong tam đại phái, cho dù võ công không đủ, chung quy có chút tâm đắc với những tạp học như y bói chiêm tinh, xem ra Minh Phi Chân tinh thông y đạo. Nhất là Tô Hiểu sớm đã không kinh ngạc với chuyện Minh Phi Chân biết chút tạp học thượng vàng hạ cám, nhưng thỉnh thoảng thấy Minh Phi Chân đứng đắn một lần, lộ ra bản sự; vẫn vui vẻ thay đại ca theo bản năng. Cho dù trong nguy hiểm cũng bất giác nở một nụ cười ngọt ngào, đến khi hàn phong phất gáy, mới hiểu ra không ổn, tự thu liễm.

Cũng chỉ có Long Tại Thiên đã nổi lòng nghi ngờ với Minh Phi Chân không thể thoải mái, trong lòng có ý khác, nhưng biết bây giờ không phải lúc quan tâm, bèn ẩn xuống không đề cập tới.

Chỉ có đề nghị thăm dò xung quanh của Minh Phi Chân, Long Tại Thiên lại vô cùng đồng ý, lập tức cất giọng nói: “Cao nhân phương nào giá lâm? Mời hiện thân gặp mặt.”

Tô Hiểu càng trực tiếp mắng: “Đồ giấu đầu lộ đuôi! Có bản lĩnh thì ra đi!”

Nhưng đáp lại tiếng chửi rủa của bọn hắn là hoàn toàn tĩnh mịch, sơn lâm vốn trống vắng nổi lên một trận gió đêm, lúc này lại cảm thấy quỷ dị, không cảm thấy lạnh nữa. Chuyện duy nhất có thể làm, là chú ý xung quanh để chuẩn bị chạy trốn.

Tô Hiểu không có bao nhiêu kinh nghiệm đối địch, chỉ nhìn loạn xung quanh. Long Tại Thiên và Diệp Lạc thì kinh nghiệm phong phú, ngầm đề nội nguyên, đẩy tính cảnh giác lên cao nhất. Chẳng qua kết quả làm như vậy, không chỉ không tìm được cái bóng của địch nhân —— không biết đang ẩn thân nơi nào, còn vô vị phóng đại sợ hãi thêm một bước.

Thiết Hàn Y bị người dùng thủ pháp xảo diệu ném lên thân gấu đen, đủ thấy hung nhân kia ở phụ cận bên trái. Nhưng hai người điều chỉnh nội tức đến đỉnh phong, lại không phát giác được xung quanh có khí tức của người sống. Điều này đại biểu tu vi của đối phương không chỉ cao hơn bọn hắn một đoạn.

Kỳ thực, không cần dựa vào phỏng đoán hư vô như vậy để xác nhận, Long Tại Thiên và Diệp Lạc đều biết võ công Thiết Hàn Y thế nào. Thiết Hàn Y và Long Tại Thiên có thể nói là không phân cao thấp, nếu đánh nhau mà không đến mấy chiêu cuối cùng thì không thể phân thắng thua, cao hơn Diệp Lạc một bậc. Nhìn thương thế của Thiết Hàn Y......

Minh Phi Chân vẫn chăm sóc thương thế cho Thiết Hàn Y đột nhiên mở miệng: “Giữ được mạng.” Hắn vươn người đứng dậy, vóc người Minh Phi Chân vốn cao nhất. Nhưng xưa nay hắn đi xiêu xiêu vẹo vẹo, đứng cũng không chịu thẳng lưng, khiến người không phát giác kỳ thực thân hình hắn vĩ ngạn, chỉ tồn tại đã có thể thu hút tâm thần người ta.

“Hắn nội thương rất nặng, xử trí như thế không được. Sau này phải mời chủ tử nối liền kinh mạch cho hắn, đả thông khí mạch bế tắc, mới có thể không lưu lại hậu hoạn.”

Diệp Lạc cẩn thận nhìn chằm chằm xung quanh, tranh thủ hỏi: “Biết ai hạ thủ không?”

“Cho rằng ta là thần tiên sao? Biết thế nào được...... Nhưng nhìn vết thương, lão Thiết không chịu quá...... Ba chiêu của đối phương.”

Long Tại Thiên nghẹn ngào kêu lên: “Ba chiêu! ? Người kia mới là thần tiên? !”

Mới nói xong lời này, chợt chóp mũi dựng thẳng, ngửi thấy mùi thú hôi tanh nồng, theo gió bay tới.

Hắc hùng vương to lớn trước mặt tuy mang kỳ vị, nhưng mùi vị này lại nồng đậm gấp mười. Đây không phải mùi của một con dã thú, mà là...... Dã thú quần cư!

“Gấu! Là gấu!”

Thị lực của Diệp Lạc khiến nàng nhìn thấy nguồn gốc của mùi đầu tiên, nghẹn ngào kêu lên: “Xung quanh có gấu đang đến gần!”

Quả nhiên, có thể thấy từng điểm vàng nhấp nháy trong rừng núi vừa rồi vẫn trống vắng, chính là mắt thú. Sau một lát, những dã thú có hình thể cực đại này đã đến gần, vậy mà có chừng mười con. Những súc sinh đao kiếm khó thương này, có năm ba con bọn hắn đã sứt đầu mẻ trán, vậy mà bây giờ có tầm mười con.

Diệp Lạc sinh trưởng tại phương bắc, hàng năm tham gia săn bắn, nhận ra những súc sinh này: “Bọn nó là gấu đen Bắc Cương! Xưa nay hiếm thấy ở Trung Thổ, có người mang từ Bắc Cương tới!”

Những gấu đen này vừa tới gần, lập tức lộ rõ hắc hùng vương ở giữa, bọn chúng cũng có hình thể cực đại, đứng thẳng lên cao hơn thường nhân nhiều. Nhưng so sánh với hắc hùng vương thì như tiểu hài với người trưởng thành.

Cuộc đời Long Tại Thiên gặp không ít khốn cảnh mà chưa gặp đối thủ đã cảm thấy tâm kinh đảm hàn, không vì vậy mà sinh lòng khiếp đảm. Trước tuyệt cảnh đầu óc quay rất nhanh, nhìn thấy hắc hùng vương hình thể cực đại trước mắt, chợt nghĩ tới một chuyện.

“Minh Phi Chân, các ngươi đánh thắng hắc hùng vương này kiểu gì?”

Ngữ khí nghiêm trọng, giống như thẩm vấn, ánh mắt nhìn Minh Phi Chân càng có sự hoài nghi không cần nói cũng biết.

Sau khi bắt đầu hoài nghi Minh Phi Chân, Long Tại Thiên cảm thấy người này càng thêm thâm bất khả trắc. Nhưng đến giờ phút này, không thể không dựa vào lực lượng của hắn để giải quyết nguy cơ.

Nhưng hắn chưa hỏi xong, Diệp Lạc bỗng lại kêu lên: “Là người! Có người tới!”

Quả nhiên nơi xa có người tới gần, nhìn thân ảnh duyên dáng, chính là nữ tử. Nhưng khi nàng chậm rãi tới gần, mọi người lại nhìn đến ngây người.

“Đây là trò đùa gì......”

Tô Hiểu như mất hồn phách, lẩm bẩm: “Vì sao...... Lại là ngài?”

Thẩm Y Nhân mất tích đã lâu, cầm chuôi tam thước thanh phong bọn hắn đều nhận ra, tập tễnh đi đến như xác không hồn, trong mắt tích trữ sát cơ vô thần.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Đỗ Tiến Hưng
02 Tháng tám, 2019 16:28
Ad cho mk hỏi Truyện này có hậu cung ko vậy ?
Hoaqin
31 Tháng bảy, 2019 11:08
Sau này hốt một mẻ 3 chị em luôn
Hoaqin
31 Tháng bảy, 2019 11:08
Xe đẹp có mà lão, nhớ đoạn main thông não Lữ Dao Cầm không =)))
Quang Anh Luong
30 Tháng bảy, 2019 20:02
Ah cảm ơn chương mới nhá :)) Vất vả rồi :)
Quang Anh Luong
30 Tháng bảy, 2019 19:56
Khoan khoan khoan lão Hoa à, “...có người thích xe đẹp mĩ nhân”? Thời đấy á? :) ?
Quang Anh Luong
30 Tháng bảy, 2019 19:53
Hoàng thượng: Ngươi suýt lấy ta nữ nhi. Lão Phi Chân: Ngài nói nữ nhi nào? =)))) Best luôn :)) giờ còn mỗi tam công chúa là còn nhỏ quá lão ấy không động nổi :))
Quang Anh Luong
28 Tháng bảy, 2019 20:54
Thank lão :)) Edit vẫn ổn định ghê =)))
minh1912
28 Tháng bảy, 2019 00:29
hẳn là gác tiền đánh bạc thua chứ ai đi bán giá thế =)))
Quang Anh Luong
27 Tháng bảy, 2019 13:06
Lão Phi Chân đúng kiểu hồi nhỏ bị lừa quen rồi, lớn lên chai lỳ luôn :)) bị hố từ nhỏ đến lớn. Mà hai lão hoà thượng với đạo sĩ kia cũng nhàn rỗi kinh, bán Dịch Cân Kinh giá 5 đồng :))
Quang Anh Luong
25 Tháng bảy, 2019 19:29
Tem :))))
Hoaqin
25 Tháng bảy, 2019 10:41
Chung thuỷ thì nhầm rồi nhé, bộ này là hậu cung Ít nhất cũng 4 vợ
minh1912
24 Tháng bảy, 2019 21:43
ta tưởng chung thủy với MTV chứ
Quang Anh Luong
24 Tháng bảy, 2019 20:16
Thank lão Hoa :))
Quang Anh Luong
24 Tháng bảy, 2019 18:41
Vợ main thì nguy hiểm cái gì? :v
minh1912
23 Tháng bảy, 2019 19:15
đã tìm đc vậy là không còn nguy hiểm r
Quang Anh Luong
23 Tháng bảy, 2019 17:41
Chương mới :)) lão Tra Bỉ chém gió cấp thần thông cmnr :))
Quang Anh Luong
22 Tháng bảy, 2019 21:18
Cực khổ cực khổ -_- Bác cháy hết mình kinh :// dịch mấy cái này xong còn edit nữa, rồi lại nghĩ thời gian ước chừng hoàn thành :// thôi thì cứ thong thả bác ạ :)) Chỗ này cũng toàn người biết suy nghĩ, chậm tí cũng chả ai dám trách bác
Hoaqin
22 Tháng bảy, 2019 20:59
Mình có dịch phần Tân Xuân, cơ mà đợi đến lúc ấy thì lâu lắm =)) Nếu ngày 2 chương như trước thì phải gần năm, ngày 1 chương thì 2 năm, nghe đã dài rồi Chỉ hi vọng con tác không drop
Quang Anh Luong
22 Tháng bảy, 2019 20:16
Thank chương mới =))))
Quang Anh Luong
22 Tháng bảy, 2019 20:15
Tình hình là lão Hoa định dịch phần Xuân Thu không hay như lão Bún? ://
Quang Anh Luong
21 Tháng bảy, 2019 23:01
Uầg, bom hai chương :)). Vất vả vất vả :))
Hoaqin
21 Tháng bảy, 2019 12:29
Lúc ấy tác giả định end sớm quyển 12, cơ mà làm thế sợ ăn chửi nên kéo thêm hơn chục chương nữa
Quang Anh Luong
21 Tháng bảy, 2019 11:43
Lão Hoa ta hỏi tí? Sao mới tới chương 134 đã hết quyển 12 rồi? :/ ta xem bên kia tới chương 151 mới hết quyển 12 mà? ._.
Quang Anh Luong
20 Tháng bảy, 2019 21:53
Thank lão thớt :)) hôm nay cả ngày không dùng máy nên cứu giá hơi muộn :)))
Quang Anh Luong
19 Tháng bảy, 2019 21:35
Yup, chỉ có bọn Lư Sơn méo biết mình vừa suýt chết xong :)) Về sau thiếu chủ Lư Sơn còn thích nam chứ :)) gia môn bất hạnh :)))
BÌNH LUẬN FACEBOOK