". . . Hiểu, ngươi không có việc gì chứ?"
Tô Hiểu ngơ ngác nhìn ta, cầm trong tay một đĩa đậu phộng, nháy nháy đôi mắt to: "Ta không sao a. Minh đại ca ngươi làm sao lo lắng như vậy? Ta có đậu này ngươi ăn không?" Sau đó đánh giá xung quanh một vòng, "Ngươi là từ đâu xuất hiện? Xung quanh nơi này thế nhưng là đất trống a, ngươi làm sao bỗng dưng nhảy ra ngoài?"
Ta tức giận nói: "Ngươi tên ngớ ngẩn này! Dọa ta một hồi!" Bởi vì tâm tình bị hù dọa còn không có bình phục, thanh âm lớn hơn ta tưởng tượng.
"Đừng, đừng kêu lớn tiếng như vậy, thật mất mặt! !"
Nếu như ta trông coi mà còn để Tô Hiểu bị người ám sát thì mới gọi là mất mặt!
Phương pháp giết người của Sát Liên tầng tầng lớp lớp, Kỳ Lân vệ, Quân Vương trắc liên tục xảy ra chuyện, hôm nay đến phiên Lục Phiến môn, ta thực sự không thể yên tâm.
Ta nâng chiếc cằm trắng nõn trơn bóng của Tô Hiểu lên, đưa ra một ngón tay đặt trên cổ hắn thử mạch đập. Tốt, không có trúng độc. Truyền vào một đạo chân khí ở trong cơ thể hắn tuần hoàn một vòng, cũng không thấy có dấu hiệu kỳ quái gì. Cái này làm ta thở phào nhẹ nhỏm. Nếu như bên trong có liệt tính độc dược, coi như muốn cứu cũng đã chậm.
Tô Hiểu bị ấn vào chiếc cổ tinh tế ưu mỹ, dường như đã thành tiểu hài tử bị gia trưởng hỏi có sốt hay không, không khỏi gương mặt ửng đỏ: "Minh đại ca?"
Sẽ không có chuyện gì chứ, không, vẫn là không yên lòng.
"Đến, xoay một vòng cho thúc thúc."
"Đi ngươi! Ngươi rốt cuộc làm sao vậy?" Tô Hiểu không hiểu nói: "Ngươi làm sao cổ cổ quái quái? Có phải là lại phát sốt? Ân. . . Miệng ngươi làm sao đỏ đỏ?"
A, không có gì, ta vừa rồi nói chuyện luyến ái không đến thời gian một chén trà, cưỡng hôn một nữ hài đi ngang qua mà thôi.
. . . Kỳ thực sự kiện kia đến bây giờ vẫn là câu đố. Vì cái gì ta lại đột nhiên mất đi bình tĩnh? Vì sao lại làm ra loại chuyện khác người đó? Đến bây giờ vẫn là không thể nào hiểu được. Rõ ràng tình trạng ta lúc ấy rất không bình thường.
"Cái này cái này. . ." Ta nháy mắt mấy cái, vất vả nói: "Vừa rồi đi quá gấp va chạm mà thôi. Nhưng rốt cuộc chuyện gì xảy ra? Người của chúng ta đã chết?"
“Người của chúng ta? Không có a."
Cái gì? Không phải nói cửa thành bị Hắc Phong Thập Tam Dực tập kích, Lục Phiến môn chết ba người sao?
"Toàn bộ đều sai." Tô Hiểu lắc đầu: "Tên thái giám truyền lời cho ngươi hoảng hoảng hốt hốt, ta thấy hắn cũng là sợ đến váng đầu. Không phải cửa thành, là trên lôi đài ngoại hoàng thành. Vừa rồi có người đột nhiên tập kích, giết ba Kỳ Lân vệ sĩ."
Ta nhìn về phía lôi đài cách đó không xa, phía trên vết máu loang lổ, thi thể ba người bị giết còn đang nằm trên lôi đài, một vòng cung đình vệ sĩ đang vây xung quanh, hiển nhiên là duy trì hiện trường. Người xem xung quanh, đa số là hoàng thất cùng con em quý tộc, còn có nội thị trong cung. Bọn hắn dường như bị hình ảnh giết người trước đó dọa sợ, tất cả đều tỏ ra hoảng sợ bất an.
Ta nhìn bọn hắn, hơi trầm tư, sau đó nói với Tô Hiểu: "Hiểu, đi cùng Liễu Nguyên bên kia điều một đội người. Lần lượt hỏi những người này xem vừa rồi nhìn thấy cái gì? Cho dù là một điểm dấu vết để lại cũng đừng bỏ qua."
"Hiện tại liền đi? Vì cái gì?" Tô Hiểu nháy mắt mấy cái, "Nhân thủ của chúng ta ít như vậy, không bảo vệ cửa thành có được không?"
Ta quả quyết nói: "Người xem nơi này quá một nửa là hoàng thân quốc thích, đợi chuyện này qua đi, nếu muốn điều tra liền phải chạy đến từng nhà. Không ai sẽ nguyện ý nhớ lại loại chuyện này, độ khó khi điều tra sẽ cao phi thường, chắc chắn sẽ bị sập cửa vào mặt. Hiện tại giải quyết luôn, sau này còn có thời gian."
"A, a, tốt, ta hiện tại liền đi." Tô Hiểu ăn hột đậu phộng, rất là bội phục nói: "Minh đại ca, thời điểm ngươi đứng đắn thực sự giống người!"
A hừ! Đứa nhỏ này có biết nói chuyện không!
Tô Hiểu vừa đi, phía sau liền có người gọi ta.
"Đại ca." Đường Dịch biểu tình ngưng trọng đi tới, cực nhanh nhét thứ gì đó vào trong tay ta, thấp giọng nói: "Phát hiện gần chỗ thi thể ."
Thứ này hiển nhiên là phải coi như vật chứng nộp lên, cho nên thời điểm Đường Dịch đưa cho ta có chút cẩn thận.
Đó là một mảnh vải đỏ tươi như huyết tương, phía trên lại là sử dụng chân chính huyết dịch viết liền tám chữ to. Dần dần, huyết dịch trở thành màu đen, trên tấm vải này đặc biệt chói mắt.
Tám chữ kia là: "Nhận quân chỉ giáo, nhân đây hoàn trả."
Giết người để thư lại?
Xem ra động thủ chính là người Sát Liên.
Bọn hắn vốn là một ngày giết một người, nghe nói hôm qua Quân Vương trắc ngăn trở hành động giết người của bọn hắn. Thế nên bọn hắn chẳng những bổ sung phần của ngày hôm qua, còn giết thêm một người làm lợi tức a. Xem mạng người như cỏ rác, quả nhiên là Sát Liên bản sắc.
"Vừa rồi tình trạng tỉ mỉ là thế nào? Ngươi thấy được không?"
Đường Dịch gật gật đầu: "Vừa rồi sắp đến phiên ngươi ra sân, Tô Hiểu đi gọi ngươi. Hắn vừa mới đi, liền có một đội cấm quân đi tới. Nói là phải tăng cường an toàn phòng vệ."
An toàn của lôi đài nơi này là do hoàng thành cấm quân phụ trách, cho nên điều này cũng không kỳ quái.
"Nhưng sau khi đội cấm quân vào phạm vi lôi đài, ta lập tức liền thấy không ổn. Đồng phục của bọn hắn to nhỏ không đều, rất nhiều bộ không vừa vặn. Mà lại ta đếm qua số lượng, vừa vặn là mười ba người."
"Hắc Phong Thập Tam Dực?" Ta hơi nghi hoặc một chút nói: "Bọn hắn trực tiếp ngụy trang thành cấm quân? Độ khó này thế nhưng là. . . Không sai, có đầu óc a. Bọn hắn không cần cái trang giống, chỉ cần lừa được một thoáng là đủ rồi."
"Không sai!" Đường Dịch hối hận nói: "Ta không thể ngay lập tức nhìn thấu, vậy mà để bọn hắn tiến vào phạm vi lôi đài. Bọn hắn vừa mới đi vào bước đầu tiên, lập tức liền ra tay với võ sĩ trên lôi đài. Ba người kia vội vàng không kịp chuẩn bị, ngay cả người cũng không thấy rõ liền bị giết. Mười ba người kia tới lui như gió, giết sạch người lập tức quay đi. Vương công công phái ra cấm quân đuổi theo, thế nhưng là. . ."
"Cấm quân?" Cái này coi như không đúng a. Có Lục Phiến môn cùng nhiều võ sĩ triều đình nhiều như vậy tại, thế mà phái cấm quân? Đầu óc 123 đang nghĩ cái gì?
Nhưng ngay lúc đó ta đã hiểu.
Võ sĩ triều đình bị giết ngay tại ngoại hoàng thành đã làm triều đình mất hết mặt mũi, Vương công công sợ để Lục Phiến môn võ sĩ đuổi theo, sẽ làm nhiều người mất mạng hơn, đầu của hắn sẽ khó giữ được. Quả nhiên lăn lộn trong cung, rất am hiểu bo bo giữ mình chi đạo a.
Đường Dịch nói: "Trong cấm quân biết võ công không nhiều, căn bản đuổi không kịp bọn hắn. Lúc này bọn hắn trốn vô tung vô ảnh. Ta lo lắng cửa thành ngoại hoàng thành sẽ có sự cố, đành phải lưu lại bên kia.
Cảm giác càng ngày càng cổ quái.
Cả sự tình đều lộ ra một cảm giác quỷ dị.
Nguyên tắc làm việc của Sát Liên là lấy tiền giết người, mà lại tuyệt đối là giá cao hù chết người. Ai rảnh rỗi như vậy không có việc gì xuất tiền giết chút võ sĩ triều đình. Bảy người chết trước đó cộng thêm ba người ngày hôm nay, tất cả đều không phải đại nhân vật gì.
Giết bảy người trước thì cũng thôi đi, ba người này thế nhưng là bị giết trong hoàng thành. . . Cả ngày nhàn rỗi chuyên vả mặt hoàng thượng, là ai chán sống? Là người nào mời sát thủ? Đối nghịch với triều đình như thế, hắn có chỗ tốt gì?
Ta vẫn không thể Ta vẫn không thể làm rõ mạch suy nghĩ, lại có người đến.
"Minh tiểu ca, làm sao đến nơi này. Ngươi không phải tại tiểu Nam môn sao?"
Thanh âm 'Vũ mị' của Vương công công bay vào trong tai ta, ta không khỏi run rẩy toàn thân.
"Vương công công, ngài đến a. . ."
Nhìn lại, chẳng những là Vương công công đến, một người khác cũng đến.
Ta muốn quên cũng không quên được nàng. Đây không phải là cô nương áo trắng vừa nói chuyện ái tình với ta trong thời gian ngắn ngủi một chén trà sao?
Tình huống gì đây?
Nàng tố giác ta với Vương công công? !
Xem ra không giống, Vương công công vẻ mặt ôn hòa nói: "Minh tiểu ca, vị này là Bạch tổng quản Bạch công công. Nàng lão nhân gia hiện tại quản lý sự vụ Ngự Tiền Luận Võ thay ta, đến, gặp qua nàng lão nhân gia đi."
'Cô nương áo trắng' sắc mặt bất thiện, cười lạnh một tiếng: "Ngay cả làm lễ cũng không biết, thật không có quy củ a."
Đường Dịch rất tự nhiên nói: "Gặp qua Bạch công công."
Ta nghe có chút mơ hồ.
Cái gì? Tổng quản? Công công?
Hài tử dáng dấp xinh đẹp như vậy là. . .
Bỗng nhiên một ý nghĩ từ đáy lòng dâng lên, làm cho ta phảng phất như trên đầu bị dội nguyên một chậu nước lạnh, giật mình một cái hoàn toàn thanh tỉnh lại.
Công công.
Cũng chính là thái giám. Cũng chính là Triệu Cao, Thái Luân, Tư Mã Thiên, Cao Lực Sĩ. . .
Ta vẫn không thể chấp nhận được, ngây ngốc nói: "A, người kia, Đường Dịch, ngươi vừa rồi gọi vị cô nương kia a không, vị kia, tóm lại ngươi gọi nàng là gì?"
Đường Dịch rất nghi hoặc liếc nhìn ta một cái: "Công công a."
"Công công?"
Bạch Liên trừng mắt nhìn ta: "Chính là công công làm sao?"
Nàng dường như đang tức giận, gương mặt trái xoan đáng thương lại đặc biệt làm động lòng người. . . A hừ! Đây là hình dạng gì!
Không nên a a a a a a! ! ! ! !
Ta bi phẫn gần chết! !
Vì sao ta sẽ chủ động hôn một tên thái giám a a a a a a! !
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
01 Tháng mười hai, 2018 22:25
thôi xong đòi đánh chết lão hoàng rồi kì này đừng có mơ làm được con rể
01 Tháng mười hai, 2018 15:58
Phương châm đi vào lòng người :))
01 Tháng mười hai, 2018 13:01
đánh bầm mặt xong mới biết là cha vợ tương lai kkk
01 Tháng mười hai, 2018 13:00
sư tổ đoán mệnh cho phi chân là có số đào hoa với nữ nhân sau đó lại thêm cả cẩn thận nam vậy số của phi chân là nam nữ ăn sạch gay cũng không tha kkk
30 Tháng mười một, 2018 21:26
đánh lớn rồi, chuẩn con rể sắp thuê người quần ẩu chuẩn cha vợ...
Kim con rể sắp thuê người quần ẩu hoàng thượng lẫn thừa tướng
29 Tháng mười một, 2018 16:28
vãi cả lão sư phụ có 4 đệ tử toàn truyền dạy cái gì đâu không mang tiếng 4 đệ tử của chưởng môn một đại phái
28 Tháng mười một, 2018 23:07
Tí thí lũ chúng nó quẳng công chúa vào sông Tần Hoài =))
28 Tháng mười một, 2018 18:56
đám sư đệ của phi chân cũng là một đám dở hơi nốt
28 Tháng mười một, 2018 17:42
đánh lớn rồi đánh lớn rồi. 2 trong 7 bạch vương gây lộn nhờ a Phi °.°
28 Tháng mười một, 2018 15:22
Hóa ra Chung Ngưng trai gái không bỏ già trẻ không tha là nhờ sự chợ giúp nhiệt tình của anh Phi Chân awww =))))
28 Tháng mười một, 2018 13:57
Thanh niên phi chân khẩu nghiệt quá , hại người ta làm thái giám vẫn ko tha
28 Tháng mười một, 2018 10:27
Là cosplay =))).
28 Tháng mười một, 2018 09:56
thanh niên nghiệm cái câu lão phu chung ngưng à bạ đâu cũng lão phu chung ngưng
27 Tháng mười một, 2018 18:51
Từ khi đọc truyện này tới bây giờ chỉ ngứa mắt mỗi cha kim vại tôn này
26 Tháng mười một, 2018 19:39
ủng hộ bạn dịch dịch chất đọc khoái
26 Tháng mười một, 2018 12:23
Bộ này nghe đc 11q, viết theo phong cách lightnovel. Kiếm txt khó kinh hoàng.
26 Tháng mười một, 2018 08:17
trở mặt thành thù với nga mi vì cái tội chơi bạc bịp , đằng sau vẻ ngoài nghiêm túc đạo mạo đám chưởng môn các phái toàn đậu bỉ hết
26 Tháng mười một, 2018 02:25
thói đời đọc free vừa muốn nhanh vừa muốn chất lượng. Nếu convert không edit cứ 2 chữ lại có 1 chữ đích, tên nhân vật loạn tùm lum, câu cú chính tả sai hết rồi lúc ấy lại kêu bác editor là làm ẩu.
26 Tháng mười một, 2018 01:33
Edit đang chất lượng mà, muốn dịch nhanh thì ae góp tiền đi
25 Tháng mười một, 2018 22:44
DỊCH LÂU VÃI CHƯỞNG
25 Tháng mười một, 2018 22:43
VẬY CV VÀI CHƯƠNG XEM THỬ DC KO EDIT CỰC LẮM
25 Tháng mười một, 2018 20:11
3 chương là hết công lực rồi lão ơi
Ngày nào phải max rảnh mới được 4 chương
Còn thường chỉ đều đều 2 chương à
Bộ này edit cũng khoai lắm
25 Tháng mười một, 2018 20:09
Đánh nát luôn thanh Vân Đầu mà =))
25 Tháng mười một, 2018 15:40
Nhanh ra chương đi tác ơi đang đoạn vui
25 Tháng mười một, 2018 07:49
cười bò kim ngân tông chủ bị phi chân lão đệ 1 đấm văng vào trong chum méo chui ra được
BÌNH LUẬN FACEBOOK