Ta hơi sửng sốt, hoàn toàn không hiểu nàng đang nói gì.
"Ngươi lại làm ta hồ đồ rồi. Vì sao ta đòi Thiên Hương uyển giao người?"
Ánh mắt liếc qua, trông thấy một phong thư vuông vức đặt cạnh gối. Ta lấy ra đọc, mới biết xảy ra chuyện gì.
Thư này do Lý Tư thừa tướng viết cho ta. Đầu tiên là tự thuật hai người chúng ta kết thân hữu nghị ở Thiên Hương uyển. Còn nói thêm ngày đó ta giúp hắn hãm hại Kim Vương Tôn, làm rất tốt, rất hợp khẩu vị của lão nhân gia người. Lại nói hắn đại lực ủng hộ ta trong thí tuyển phò mã, muốn ta thoải mái tinh thần.
Nhưng dù sao là chuẩn phò mã, ít đi loại địa phương như Thiên Hương uyển thì tốt hơn, chuẩn bị cho ta một mỹ nữ, tạm thời làm thị nữ hầu hạ ta. Sau đó thì trói gô Ti Ti cô nương mà hắn cho rằng ngày đó nhất song lưỡng hảo nằm với ta, đưa tới cửa.
Ta nói, vì sao người trong Lục Phiến môn nhìn ta bằng ánh mắt kỳ quái như vậy a! !
Thì ra đều do ngươi hại! Nào có ai ban ngày ban mặt đưa nữ nhân cho người ta, còn đưa đến cửa nha môn a! Ngươi còn đưa từ Thiên Hương uyển tới a! Ngươi thì hay rồi, không lưu tên mình, trong thư này có một chữ 'Tư' ta mới biết do ngươi viết. Nếu không, thật sự cho rằng Thiên Hương uyển bán đại hạ giá, đi dạo kỹ viện tặng cô nương a!
Ta nói vì sao Tô Hiểu tức, vì sao điện hạ không ở đây a! Toàn bộ bởi vì ngươi đưa một hoa cô nương đến a!
Hơn nữa ngươi biết đưa thật a, đưa tới người có thù với ta!
Ti Ti quyết tuyệt kêu lên: "Tiểu nhân hèn hạ nhà ngươi! Hại chết nghĩa phụ ta, còn bắt ta mua vui. Ngươi cứ động thủ đi, ta tuyệt sẽ không bỏ qua ngươi!" Mắt to nhìn ta chằm chằm, dường như cho rằng ta nhất định sẽ làm gì nàng.
Ta cảm thấy nhàm chán sâu sắc. Giờ phút này ta bận rộn trăm việc, sao có thời gian để ý đến ngươi.
Đưa hai ngón tay kẹp một cái, chặt đứt dây trói, nói: "Chuyện này không liên quan đến ta, đều là người ngoài tự tác chủ trương. Đừng có tính hết nợ lên đầu ta."
Vừa thả Ti Ti, đột nhiên có người nói bên tai. Chính là dùng truyền âm nhập mật truyền vào tai, âm thanh ôn hòa trong trẻo.
[ Ngươi lại mềm lòng, tiểu cô nương này xuất thân sát thủ, khẳng định trước kia có cừu oán với ngươi. Ngươi lại buông tha nàng như vậy ]
Truyền âm nhập mật, các nhà các phái có phương thức vận hành của mình. Chỉ riêng hai nhà Phật Đạo đã rất khác nhau, phương thức truyền âm nhập mật này ôn hòa nặng nề, hiển nhiên là tâm pháp của võ công Phật gia. Người này chính là đệ tử đắc ý của chưởng môn phái Nga Mi, nhị công chúa của triều ta, Hồng Trang điện hạ!
Ta quan sát trái phải, vừa rồi cũng đã tìm, không thấy cái bóng của điện hạ a. Thế này...... Chẳng lẽ mấy ngày nay điện hạ còn học được ẩn thân thuật?
[ Đừng tìm bừa, ta trên nóc nhà ]
Ài? Thì ra ở đó a. Bảo sao ta tìm trong phòng không thấy.
Ta làm khẩu hình: Điện hạ, mấy ngày nay khỏe không? Vi thần không ở gần, điện hạ ở đây có quen không?
[ Cũng không có gì...... Chỉ là ngủ trên nóc nhà mấy ngày ]
Oa, điện hạ, quả nhiên chịu được thứ mà người không thể chịu a! Nóc nhà bẩn như vậy, còn là giữa mùa đông. Thế mà ngài ngủ ba đêm, thật là nội lực tinh xảo a. Chẳng qua hôm nay đã là hàn phong thấu xương, ngay cả nhị sư đệ ta cũng ngã bệnh, không ngờ ngài có thể nhẫn nại ba ngày a.
[ Hừ, chuyện nhỏ không đáng nói. Năm đó bản cung bôn ba giang hồ, chẳng lẽ trải qua ít ngày ngủ ngoài trời sương gió sao. Nội công phái Nga Mi ta chính đại hùng hậu, không sợ giá lạnh, ngươi cần phải biết ]
Nói đúng, nói đúng.
Ta nói chuyện với điện hạ.
Ti Ti lại được tự do, nhưng không xoay người, chỉ trừng lớn hai mắt kinh ngạc nhìn ta.
Ta ngồi bên giường, bắt đầu cởi giày. Chờ tháo giày đặt một bên, kỳ quái liếc nhìn nàng: "Sao? Còn không đi?"
"Ngươi...... Ngươi thật muốn thả ta đi?" Ti Ti rụt cổ lại như mèo con đa nghi, nhìn xung quanh một vòng như sợ ta bố trí cạm bẫy, "Ngươi chớ lấy lòng ta, ngươi giết nghĩa phụ ta, ta nhất định phải lấy mạng ngươi. Đừng nghĩ bố thí chút ân, chút huệ rồi đuổi ta."
Ngươi ỷ lại vào ta a.
Ta cười nói: "Vậy ngươi ráng chịu đi, trái lại ta còn chưa cưới lão bà. Thu trước một cô tiểu thiếp cũng không tính là gì."
[ Minh Phi Chân ]
A điện hạ! Không phải, ý của ta là, hù dọa nàng một chút, cũng không có ý gì khác.
[...... ]
Điện hạ bỗng không nói lời nào, lúc nói tiếp, dường như hơi lo lắng.
[ Vậy...... Minh Phi Chân, ngươi có nhanh một chút được không ]
[ Mặc dù bản cung không quá lạnh...... Nhưng...... Cũng không phải không thể hàn huyên tình hình gần đây trong phòng ngươi ]
A? Nhanh một chút? Ta không có gì để trò chuyện a, hai ngày này chỉ ở ngoài thành để tránh bị tỷ tỷ ngươi theo dõi, còn có chuẩn bị thí tuyển phò mã a.
[ Không phải...... Chúng ta có thể tâm sự...... Thời tiết gì đó, quả thực không được...... Chúng ta có thể chơi nối thành ngữ ]
Nối thành ngữ cũng nói ra...... Chẳng lẽ điện hạ......
Ta bỗng hiểu ra.
Chết rồi! Điện hạ sắp đông cứng a! !
Bởi vì vừa thể hiện trước mặt ta, bây giờ xấu hổ nói mình lạnh a! Da mặt mỏng, đến lúc này lại càng không nói ra a! !
Ta đã nói, không thể ngủ ba đêm trên nóc nhà trong thời tiết lạnh như vậy mà! !
[ Ta cũng không muốn vào phòng ngươi như thế...... Ngươi biết nội công ta tốt thế nào, ta chỉ...... Rất muốn chơi nối thành ngữ ]
Thế này là lạnh đến hồ đồ rồi!
Ngài, ngài đợi thêm một lát, bên ta lập tức xong!
Ta vội vàng hung tợn nói với Ti Ti.
"Hài tử ngươi, người không lớn mà như bảy tám chục tuổi, nói nhiều như vậy." Ta tức giận nói: "Nói thả ngươi là thả ngươi. Gia cần đi ngủ, nếu không ngồi dậy, coi ngươi là chăn. Thấy ngươi da sáng thịt trơn, cũng tạm."
"Ngươi! Ngươi! Lưu manh!"
Tiểu cô nương không chịu được đùa giỡn, lập tức muốn nhảy xuống giường.
Nhưng động tác của Ti Ti rất chậm chạp, nằm nhoài trên giường như dây thừng vẫn trói nàng, hình như tay chân không có chuyện gì, nhưng cả người chậm chạp như rùa đen bò.
"Ngươi làm sao vậy?"
"Không, không sao cả." Khuôn mặt Ti Ti ửng đỏ, hốt hoảng nói: "Ta đi. Ngươi đừng nhìn ta!"
Ta thấy động tác của nàng chậm chạp dị thường, dường như vùng mông eo hành động bất tiện. Nàng thấy ánh mắt của ta nhìn đến người mình, lập tức rất xấu hổ, đưa tay che bờ mông tuy tuổi còn nhỏ nhưng phát dục rất tốt.
"Ngươi nhìn cái gì vậy a! Còn nhìn cô nãi nãi móc hai mắt ngươi!"
Ta bật cười nói: "Mông ngươi làm sao vậy? Hình như hơi sưng đúng không?"
Ti Ti càng buồn bực xấu hổ, mặt lập tức thành một tấm vải đỏ chót.
"Ngươi, ngươi còn dám nói! Còn không phải do ngươi!"
Ta? Ta thì sao?
"Đều do ngày đó, lúc ngủ ngươi trên người ta...... Ngươi! Đồ lưu manh!"
Ta?
Hình như Lý thừa tướng nói lúc ngủ ta không thành thật, vừa bóp vừa vò trên người tiểu cô nương, chẳng lẽ đối tượng đôi ma trảo này thi ngược chính là...... Ta nhìn bờ mông tròn trịa vểnh lên thật cao dưới tấm lưng nhỏ nhỏ. Rõ ràng là tiểu cô nương, chỗ này lại có nữ nhân vị không thua người lớn.
Ta nhìn móng vuốt của mình, làm ra động tác nhào nặn....... Tay ta từng sờ thật sao?
[ Minh Phi Chân...... ]
Vâng!
Ta đứng thẳng người, làm khẩu hình nói: Báo cáo điện hạ, ta tuyệt không bóp mông nàng!
Nhưng điện hạ không nói, nửa ngày mới tiếp một câu.
[...... Chân mệnh thiên tử...... ]
Chết rồi, điện hạ bắt đầu chơi nối thành ngữ rồi! Đây là thần chí mơ hồ lúc sắp đông lạnh a! !
Ta vội vàng làm biểu cảm không có hảo ý với Ti Ti, sau đó động tác tay ngày càng hèn mọn, xoay xoay mấy lần.
Ti Ti thấy ta bắt đầu khoa tay, càng cả giận nói: "Không cho phép làm động tác này! Xú gia hỏa!" Sau đó dụng lực hơi chống người, cũng mặc kệ bờ mông sưng đỏ, muốn đứng dậy. Đương nhiên kết quả là bị đau, eo mềm nhũn suýt ngã trở về.
Ta đưa tay ôm lấy nàng, sau đó đặt cả người nàng xuống đất. Lúc đầu Ti Ti liều mạng giãy dụa, nhưng khí lực của nàng nhỏ hơn ta quá nhiều, căn bản giãy dụa vô dụng, đành phải mắng.
"Đều tại ngươi! Đều tại ngươi! Ngươi còn muốn khi dễ người ta!"
Ta cười nói: "Được rồi được rồi, là lỗi của ta. Coi như ta nợ ngươi." Ta đặt nàng cẩn thận, vừa sờ vừa lừa, tiện thể sửa sang lại quần áo lộn xộn cho nàng.
"Phục Tượng không phải ta giết. Ta cũng không biết hắn sống hay chết, câu này ta chỉ nói một lần." Ta sửa lại thắt lưng cho nàng, mới nói: "Nếu ngươi muốn trả thù ta, cứ tới, ta không sợ. Nhưng đừng dính vào bên Kim Vương Tôn. Thế lực sau lưng hắn quá phức tạp, hơn nữa gây bất lợi cho ngươi. Đừng hồ đồ đi làm kẻ chết thay cho người khác, biết không?"
Ti Ti kinh ngạc nhìn ta đến xuất thần, đột nhiên bưng hai gò má, sẵng giọng: "Ai cần ngươi làm bộ hảo tâm! Ta không nghe ngươi!"
Quay người muốn đi.
Ta biết tiểu cô nương này rất mạnh miệng, nói đúng không nghe. Kỳ thực trong lòng cũng biết Kim Vương Tôn phái nàng tới giết ta, bại là nàng chết, thành cũng sẽ coi nàng là kẻ chết thay. Mặc dù nàng còn nhỏ tuổi, nhưng không ngốc.
Ti Ti vừa ra khỏi cửa phòng, ta vội vàng ngẩng đầu nhìn nóc nhà, nhỏ giọng nói: "Điện hạ, có thể đi xuống không?"
Nửa ngày mới nghe được một câu: [...... Anh anh em em, đến ngươi...... ]
Ngươi đùa ta à! Không phải vừa rồi mới đến chữ chân mệnh thiên tử sao! Khoảng thời gian này ngươi tự chơi với mình bao nhiêu chữ a! Từ chân mệnh thiên tử đến anh anh em em là trật tự gì a! Nếu từ gặp được người yêu rồi đến anh anh em em, thì trật tự lại chuẩn xác khó hiểu a!
Đây là lạnh đến hồ đồ rồi! Ta phải tranh thủ thời gian cứu công chúa xuống.
Nhưng đột nhiên nghe được tiếng bước chân, Ti Ti lại trở về.
"Còn có việc sao?"
Ta không liếc nhìn nàng, chỉ nhìn nóc nhà nói.
“Gần đây một nữ nhân tới Thiên Hương uyển...... Gọi là Tuyệt Sắc, chắc là người ngươi biết phải không?"
Ta không khỏi nhìn nàng: "Ta biết, thì sao?"
Ti Ti muốn nói lại thôi, không quá khẳng định trầm mặc một lát, cuối cùng mới nói: "Lẽ ra ta không nên nói cho ngươi, nhưng ngươi đã thả ta, Ti Ti ta quyết không nhận không ân huệ của người. Mấy ngày trước, nữ tử kia đột nhiên gia nhập Thiên Hương uyển, tuyên bố phải làm hoa khôi của kinh thành. Cũng nói nguyện vọng treo biển hành nghề sơ long trong đêm tiểu niên. Buổi tối hôm trước, nàng trình diễn ở Thiên Hương uyển, vừa hiện thân đã khiến vô số nam tử thèm nhỏ dãi. Bây giờ, mỗi đêm công tử ca nhi vào Thiên Hương uyển muốn gặp nàng một lần nhiều vô số kể. Nghe nói bảng giá chuộc thân cho nàng đã lên trời."
"Tiểu sư...... Tuyệt Sắc cô nương? Nàng muốn làm hoa khôi?" Ta không dám tin nói: "Còn muốn sơ long? !"
"Ta từng thấy thần sắc của cô nương trong kỹ viện...... Thần sắc của nàng, không giống chân tâm muốn làm hoa khôi. Nếu là bằng hữu của ngươi, ngươi nên đi khuyên nhủ nàng."
Ta không thể nghe hết lời của Ti Ti, không thể không quên tất cả, lập tức xông ra khỏi cửa phòng. Liên tiếp đụng phải năm, sáu cái bàn, bảy, tám bồn cây cảnh, chín, mười người, lảo đảo bước ra khỏi cửa lớn, một mạch chạy như điên.
Tiểu sư di! Ngươi nghĩ gì a! ! !
Hồng Trang điện hạ lạnh đến mơ hồ trên nóc nhà, chỉ thấy một bóng người chạy như bay từ trong nhà ra, cuống quít vận công định thần. Lúc thấy rõ là Minh Phi Chân đang hoảng hốt chạy bừa, mới thi triển thân pháp theo sát phía sau.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
24 Tháng mười, 2018 19:23
còn thêm mấy trăm chương nữa may ra ms đuổi kịp tác
24 Tháng mười, 2018 13:03
cho mình hỏi bản gốc đến chap bao nhiều rồi
23 Tháng mười, 2018 09:06
Có đứa dịch free sang English, có thích đọc English hay ko thôi =)) https://lordobsidian.com/mkrl/
22 Tháng mười, 2018 12:08
Vuốt tai thôi mà thành sắc hiệp :))) sư bố ông main
22 Tháng mười, 2018 11:36
khả năng cao tác thích mấy vụ trap giống anime ,manga không để tô hiểu là gái
21 Tháng mười, 2018 16:57
chắc chắn tô hiểu là gái
21 Tháng mười, 2018 13:59
thằng main dở hơi.
21 Tháng mười, 2018 04:33
Không biết từ khi vô địch đã tóm đc lão sư phụ đánh trận nào chưa :)))
20 Tháng mười, 2018 21:55
Làm mấy chương ghen nhau này tốn công lực kinh /quy
20 Tháng mười, 2018 21:51
tô đắc kỷ =)) ghen kìa
20 Tháng mười, 2018 08:56
đọc cái này đôi lúc thấy giống gintama vãi cũng có hai đứa đệ lâu lâu lại dở hơi , đi theo một cao thủ vang bóng một thời trốn về ở ẩn bình thường như tên dở hơi mà lúc nghiêm túc thì cực kì bá
20 Tháng mười, 2018 08:52
tác nó chuyển chương kiểu cắt cảnh chứ không phải thiếu text đâu đọc kĩ sẽ thấy là nội dung vẫn liền mạch không hề bị đứt đoạn
20 Tháng mười, 2018 08:50
nội lực nhiều chả cần chiêu thức gì hết lấy lực phá xảo cứ tông thẳng là chết hết
19 Tháng mười, 2018 22:28
Khi max damage max speed max def rồi thì cần gì chiêu số nữa
Lao lên tay bo là xong à =))
19 Tháng mười, 2018 19:01
Main võ công cao nhưng không tinh thông nhiều chiêu số.
Chắc do đối địch thì dùng man lực đập bẹp là xong.
19 Tháng mười, 2018 18:16
Khổ, mình dùng raw chuẩn thì thiếu text đâu ra hả bạn
19 Tháng mười, 2018 15:42
Đau bụng vcđ =)))) , “ mau dùng lục mạch thần kiếm bắn chết ta đi “ mới sợ :))
17 Tháng mười, 2018 17:11
một đám đậu bỉ đi cùng nhau đọc hài vãi
15 Tháng mười, 2018 23:03
mình đọc mấy chương 7x cũng cảm giác như thiếu text vậy? Có ai có nguồn raw chuẩn cho mình với
12 Tháng mười, 2018 17:53
Nó chuyển cảnh như phim mà bác :))
12 Tháng mười, 2018 15:42
“Ngay chốc lát người của chúng ta bị Kỳ Lân vệ đánh chết đi sống lại. Ngay cả bác gái giặt quần áo và thằng nhỏ nấu cơm cũng không bỏ qua”. Đọc tới đoạn này em xin Quỳ =))))))
12 Tháng mười, 2018 15:11
à thôi mình check raw thì có vẻ phong cách viết của con tác là nhảy cảnh ko báo trước nên mình cứ cảm giác là thiếu text. mình xin rút lại comment :)
12 Tháng mười, 2018 12:13
Thiếu text với nhảy tình tiết chỗ nào bạn?
12 Tháng mười, 2018 09:06
mấy chương gần đây bị thiếu text nên đọc sang chương sau bị nhảy tình tiết -_-
11 Tháng mười, 2018 12:43
rồi cắn mỏ công chúa hay gì rồi
BÌNH LUẬN FACEBOOK